古诗词

水调歌头·上已日

王世贞

三月又三日,上已复清明。sān yuè yòu sān rì,shàng yǐ fù qīng míng。
问君几许,高兴儿女队中行。wèn jūn jǐ xǔ,gāo xīng ér nǚ duì zhōng xíng。
数点洗尘芳雨,一脉养花天气,信马出郊坰。shù diǎn xǐ chén fāng yǔ,yī mài yǎng huā tiān qì,xìn mǎ chū jiāo jiōng。
年少五陵子,金弹惹流莺。nián shǎo wǔ líng zi,jīn dàn rě liú yīng。
过油璧,低粉面,按银筝。guò yóu bì,dī fěn miàn,àn yín zhēng。
管弦丝竹,何限应自胜兰亭。guǎn xián sī zhú,hé xiàn yīng zì shèng lán tíng。
共酌几杯春醑,也插一枝杨柳,归袖任纵横。gòng zhuó jǐ bēi chūn xǔ,yě chā yī zhī yáng liǔ,guī xiù rèn zòng héng。
听取九门钥,隐隐下西清。tīng qǔ jiǔ mén yào,yǐn yǐn xià xī qīng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

鹊桥仙·七夕

王世贞

冰盘荐巧,珠帘堆莹,半卷生绡光致。bīng pán jiàn qiǎo,zhū lián duī yíng,bàn juǎn shēng xiāo guāng zhì。
嫦娥妒眼便西沈,又早倩、羲和催辔。cháng é dù yǎn biàn xī shěn,yòu zǎo qiàn xī hé cuī pèi。
多情瑞鹊,填桥度我,何不晓来回避。duō qíng ruì què,tián qiáo dù wǒ,hé bù xiǎo lái huí bì。
但教三万六千年,也不弱、人间百岁。dàn jiào sān wàn liù qiān nián,yě bù ruò rén jiān bǎi suì。

百字令青州阅武偶成

王世贞

竹符铜虎,是何人管领,东方千骑。zhú fú tóng hǔ,shì hé rén guǎn lǐng,dōng fāng qiān qí。
画戟雕戈霜万叠,独让些些麈尾。huà jǐ diāo gē shuāng wàn dié,dú ràng xiē xiē zhǔ wěi。
璧月辞櫜,莲花离匣,马足寒飙起。bì yuè cí gāo,lián huā lí xiá,mǎ zú hán biāo qǐ。
雷奔电击,一麾波静如洗。léi bēn diàn jī,yī huī bō jìng rú xǐ。
屈指斧钺行边,楼船横海,济甚人间事。qū zhǐ fǔ yuè xíng biān,lóu chuán héng hǎi,jì shén rén jiān shì。
涂抹支吾天地老,眼底英雄而已。tú mǒ zhī wú tiān dì lǎo,yǎn dǐ yīng xióng ér yǐ。
九合诸侯,一匡天下,自是真男子。jiǔ hé zhū hóu,yī kuāng tiān xià,zì shì zhēn nán zi。
向微管仲,吾其被发人矣。xiàng wēi guǎn zhòng,wú qí bèi fā rén yǐ。

百字令

王世贞

柳骄花横,未全受眼底,封姨拘束。liǔ jiāo huā héng,wèi quán shòu yǎn dǐ,fēng yí jū shù。
不为章台春做主,为有王维新曲。bù wèi zhāng tái chūn zuò zhǔ,wèi yǒu wáng wéi xīn qū。
翡翠帘垂,郁轮袍就,字字敲金玉。fěi cuì lián chuí,yù lún páo jiù,zì zì qiāo jīn yù。
樱桃微绽,一声扶醒红绿。yīng táo wēi zhàn,yī shēng fú xǐng hóng lǜ。
堪羡凤缕瑶筝,鸾镌牙版,羯鼓催相逐。kān xiàn fèng lǚ yáo zhēng,luán juān yá bǎn,jié gǔ cuī xiāng zhú。
换羽移商才不尽,那怕周郎回瞩。huàn yǔ yí shāng cái bù jǐn,nà pà zhōu láng huí zhǔ。
和雪人稀,奏薰弦断,昨夜东皇恧。hé xuě rén xī,zòu xūn xián duàn,zuó yè dōng huáng nǜ。
罚教尘世,白头长自空谷。fá jiào chén shì,bái tóu zhǎng zì kōng gǔ。

满庭芳·春夜不寐

王世贞

尖侧东风,迷离烟雨,只解排比黄昏。jiān cè dōng fēng,mí lí yān yǔ,zhǐ jiě pái bǐ huáng hūn。
一灯清映,炯炯泪珠痕。yī dēng qīng yìng,jiǒng jiǒng lèi zhū hén。
薰尽铜垆香灺,相思被、熨帖难温。xūn jǐn tóng lú xiāng xiè,xiāng sī bèi yùn tiē nán wēn。
那堪更,穿花玉漏,点点出长门。nà kān gèng,chuān huā yù lòu,diǎn diǎn chū zhǎng mén。
无端千万种,新愁旧事,来往纷纷。wú duān qiān wàn zhǒng,xīn chóu jiù shì,lái wǎng fēn fēn。
总成就、天涯一病身。zǒng chéng jiù tiān yá yī bìng shēn。
挨得邻鸡报也,权撇下、几件销魂。āi dé lín jī bào yě,quán piē xià jǐ jiàn xiāo hún。
还禁架,杨花燕子,迟日悄庭阍。hái jìn jià,yáng huā yàn zi,chí rì qiāo tíng hūn。

满庭芳

王世贞

碧屿遥攒,绿波新剪,淡月微晕梨花。bì yǔ yáo zǎn,lǜ bō xīn jiǎn,dàn yuè wēi yūn lí huā。
薄罗香袖,十指秀琼芽。báo luó xiāng xiù,shí zhǐ xiù qióng yá。
任不寒暄半语,背人处、犹自怜他。rèn bù hán xuān bàn yǔ,bèi rén chù yóu zì lián tā。
那堪更,朱唇皓齿,锦字走龙蛇。nà kān gèng,zhū chún hào chǐ,jǐn zì zǒu lóng shé。
瞥然还暂去,司空见惯,老子难挨。piē rán hái zàn qù,sī kōng jiàn guàn,lǎo zi nán āi。
强将来、对盏眉语交加。qiáng jiāng lái duì zhǎn méi yǔ jiāo jiā。
怕被旁人看杀,洛城里、难坐羊车。pà bèi páng rén kàn shā,luò chéng lǐ nán zuò yáng chē。
临岐约,幂䍦过访,休许露些些。lín qí yuē,mì lí guò fǎng,xiū xǔ lù xiē xiē。

满庭芳·登道场山作

王世贞

一雨催凉,千崖吐秀,万壑争效潺湲。yī yǔ cuī liáng,qiān yá tǔ xiù,wàn hè zhēng xiào chán yuán。
暂停篮笋,携杖翠微间。zàn tíng lán sǔn,xié zhàng cuì wēi jiān。
点点龙鳞玉甃,堪怜处、屐齿敲悭。diǎn diǎn lóng lín yù zhòu,kān lián chù jī chǐ qiāo qiān。
朱栏外,粘天万顷,七十二峰间。zhū lán wài,zhān tiān wàn qǐng,qī shí èr fēng jiān。
呼尊夸更有,松飙凤吹,云岫鸦鬟。hū zūn kuā gèng yǒu,sōng biāo fèng chuī,yún xiù yā huán。
又谁送、黄鹂巧唱绵蛮。yòu shuí sòng huáng lí qiǎo chàng mián mán。
漫问何山最好,争应道、还有何山。màn wèn hé shān zuì hǎo,zhēng yīng dào hái yǒu hé shān。
能移兴,新晴月色,飞步上孱颜。néng yí xīng,xīn qíng yuè sè,fēi bù shàng càn yán。

满庭芳·傍有何山亦佳闰六月初七夜戏为天孙赋此

王世贞

玉露初零,金飙微送,银浦垂静还波。yù lù chū líng,jīn biāo wēi sòng,yín pǔ chuí jìng hái bō。
七襄人倦,纤手掷鱼梭。qī xiāng rén juàn,xiān shǒu zhì yú suō。
记得年时此夜,双星聚、乐事还多。jì dé nián shí cǐ yè,shuāng xīng jù lè shì hái duō。
生绡底,天鸡唱醒,低语别牛哥。shēng xiāo dǐ,tiān jī chàng xǐng,dī yǔ bié niú gē。
黄昏肠断处,无情乌鹊,忘却填河。huáng hūn cháng duàn chù,wú qíng wū què,wàng què tián hé。
渐转低、瑶斗蹙损青蛾。jiàn zhuǎn dī yáo dòu cù sǔn qīng é。
方悟朱明宰闰,排年月、恨杀羲和。fāng wù zhū míng zǎi rùn,pái nián yuè hèn shā xī hé。
常记取,人间天上,要好便多磨。cháng jì qǔ,rén jiān tiān shàng,yào hǎo biàn duō mó。

夏初临苦热简王参军

王世贞

燕诉馀愁,蝉鸣新怨,千唆万弄斜阳。yàn sù yú chóu,chán míng xīn yuàn,qiān suō wàn nòng xié yáng。
斗大书斋,无端夏日偏长。dòu dà shū zhāi,wú duān xià rì piān zhǎng。
碧纱单挨流光。bì shā dān āi liú guāng。
觑残榴、褪尽红妆。qù cán liú tuì jǐn hóng zhuāng。
孤松犹瘦,清阴正稀,难据胡床。gū sōng yóu shòu,qīng yīn zhèng xī,nán jù hú chuáng。
常时河朔,避暑传觞,醉乡天远,归路仓皇。cháng shí hé shuò,bì shǔ chuán shāng,zuì xiāng tiān yuǎn,guī lù cāng huáng。
隐囊纱帽,故人别号清凉。yǐn náng shā mào,gù rén bié hào qīng liáng。
但过何妨。dàn guò hé fáng。
对弹棋、散帙焚香。duì dàn qí sàn zhì fén xiāng。
逞疏狂,高歌羽声,片片飞霜。chěng shū kuáng,gāo gē yǔ shēng,piàn piàn fēi shuāng。

双双燕

王世贞

廿年恩养,念暖幌雕笼,一时勾了。niàn nián ēn yǎng,niàn nuǎn huǎng diāo lóng,yī shí gōu le。
低声软语,泣别殢情京兆。dī shēng ruǎn yǔ,qì bié tì qíng jīng zhào。
无柰春山顿老。wú nài chūn shān dùn lǎo。
况冷断、如簧雅调。kuàng lěng duàn rú huáng yǎ diào。
辞君岂为无鱼,叹汝难同凡鸟。cí jūn qǐ wèi wú yú,tàn rǔ nán tóng fán niǎo。
惊起,钩帘浅照。jīng qǐ,gōu lián qiǎn zhào。
见妩月初生,似他波俏。jiàn wǔ yuè chū shēng,shì tā bō qiào。
飘黄摧粉,总博绿愁红躁。piāo huáng cuī fěn,zǒng bó lǜ chóu hóng zào。
谁破芸窗乍晓。shuí pò yún chuāng zhà xiǎo。
怎忘得、双弯纤妙。zěn wàng dé shuāng wān xiān miào。
知否御爱开元,鹦鹉墓傍新旐。zhī fǒu yù ài kāi yuán,yīng wǔ mù bàng xīn zhào。

满江红

王世贞

五岳先生,天原付、一双高屐。wǔ yuè xiān shēng,tiān yuán fù yī shuāng gāo jī。
端只为、几篇诗句,漏伊消息。duān zhǐ wèi jǐ piān shī jù,lòu yī xiāo xī。
空自挂冠神武外,依然乞食铜驼陌。kōng zì guà guān shén wǔ wài,yī rán qǐ shí tóng tuó mò。
记玉鞭、环佩夜朝天,空陈迹。jì yù biān huán pèi yè cháo tiān,kōng chén jì。
青鬓在,还垂白。qīng bìn zài,hái chuí bái。
血泪洒,都成碧。xuè lèi sǎ,dōu chéng bì。
叹帝城宫树,夕阳秋色。tàn dì chéng gōng shù,xī yáng qiū sè。
明日酬他迁谪恨,西风战尽英雄策。míng rì chóu tā qiān zhé hèn,xī fēng zhàn jǐn yīng xióng cè。
唤白云、随我共归来,人方识。huàn bái yún suí wǒ gòng guī lái,rén fāng shí。

满江红·题高宗赐岳武穆诏后次文徵仲待诏

王世贞

御墨淋漓,到飞字、百身难赎。yù mò lín lí,dào fēi zì bǎi shēn nán shú。
弹指罢、遗黎梦断,旧都沦覆。dàn zhǐ bà yí lí mèng duàn,jiù dōu lún fù。
十二金牌丞相诏,风波片纸君王狱。shí èr jīn pái chéng xiāng zhào,fēng bō piàn zhǐ jūn wáng yù。
恨当时、巧放两人归,乾坤蹙。hèn dāng shí qiǎo fàng liǎng rén guī,qián kūn cù。
翘首地,青衣辱。qiào shǒu dì,qīng yī rǔ。
回马地,朱仙哭。huí mǎ dì,zhū xiān kū。
笑大江东去,一夔兹足。xiào dà jiāng dōng qù,yī kuí zī zú。
北面生看臣构在,南枝死望中原复。běi miàn shēng kàn chén gòu zài,nán zhī sǐ wàng zhōng yuán fù。
痛他年、降表出皋亭,鸱夷目。tòng tā nián jiàng biǎo chū gāo tíng,chī yí mù。

春云怨饮酒

王世贞

风僝雨僽。fēng chán yǔ zhòu。
渐柳眠无力,花如中酒。jiàn liǔ mián wú lì,huā rú zhōng jiǔ。
睡怯象牙寒悄,幽梦几回浑不就。shuì qiè xiàng yá hán qiāo,yōu mèng jǐ huí hún bù jiù。
燕搊华弦,莺调清管,细谱新词杜鹃噣。yàn chōu huá xián,yīng diào qīng guǎn,xì pǔ xīn cí dù juān zhòu。
行路方难,归期无据,愁与闷相守。xíng lù fāng nán,guī qī wú jù,chóu yǔ mèn xiāng shǒu。
芳醪点出天公手。fāng láo diǎn chū tiān gōng shǒu。
解翻寒作暖,撺辰成酉。jiě fān hán zuò nuǎn,cuān chén chéng yǒu。
枕畔华胥暂拖逗。zhěn pàn huá xū zàn tuō dòu。
青眼朦胧,一任长门,送来银漏。qīng yǎn méng lóng,yī rèn zhǎng mén,sòng lái yín lòu。
未举尊前,乍停杯后,半刻也堪白首。wèi jǔ zūn qián,zhà tíng bēi hòu,bàn kè yě kān bái shǒu。

玉蝴蝶·拟艳

王世贞

记得秋娘,家住皋桥西弄,疏柳藏鸦。jì dé qiū niáng,jiā zhù gāo qiáo xī nòng,shū liǔ cáng yā。
翠袖初翻金缕,钩月晕红牙。cuì xiù chū fān jīn lǚ,gōu yuè yūn hóng yá。
启朱唇、含风桂子,唤残醉、微雨梨花。qǐ zhū chún hán fēng guì zi,huàn cán zuì wēi yǔ lí huā。
最堪夸。zuì kān kuā。
玉纤亲自,浓点新茶。yù xiān qīn zì,nóng diǎn xīn chá。
嗟呀。jiē ya。
颠风妒雨,落英千片,断送年华。diān fēng dù yǔ,luò yīng qiān piàn,duàn sòng nián huá。
海角山尖,不应飘向那人家。hǎi jiǎo shān jiān,bù yīng piāo xiàng nà rén jiā。
惹新愁、高楼燕子,赚人泪、芳草天涯。rě xīn chóu gāo lóu yàn zi,zhuàn rén lèi fāng cǎo tiān yá。
况浔阳,偶然江上,一曲琵琶。kuàng xún yáng,ǒu rán jiāng shàng,yī qū pí pá。

解语花·题美人捧茶

王世贞

中泠乍汲,榖雨初收,宝鼎松声细。zhōng líng zhà jí,gǔ yǔ chū shōu,bǎo dǐng sōng shēng xì。
柳腰娇倚。liǔ yāo jiāo yǐ。
薰笼畔、斗把碧旗碾试。xūn lóng pàn dòu bǎ bì qí niǎn shì。
兰芽玉蕊。lán yá yù ruǐ。
勾引出、清风一缕。gōu yǐn chū qīng fēng yī lǚ。
颦翠蛾、斜捧金瓯,暗送春山意。pín cuì é xié pěng jīn ōu,àn sòng chūn shān yì。
微袅露鬟云髻。wēi niǎo lù huán yún jì。
瑞龙涎犹自,沾恋纤指。ruì lóng xián yóu zì,zhān liàn xiān zhǐ。
流莺新脆。liú yīng xīn cuì。
低低道、卯酒可醒还起。dī dī dào mǎo jiǔ kě xǐng hái qǐ。
双鬟小婢。shuāng huán xiǎo bì。
越显得、那人清丽。yuè xiǎn dé nà rén qīng lì。
临饮时、须索先尝,添取樱桃味。lín yǐn shí xū suǒ xiān cháng,tiān qǔ yīng táo wèi。

解语花·题美人捧觞

王世贞

檀槽细压,紫溜泠泠,滴碎珠千斛。tán cáo xì yā,zǐ liū líng líng,dī suì zhū qiān hú。
鹔鹴初赎。sù shuāng chū shú。
谁揩醒、卓女远山黛绿。shuí kāi xǐng zhuó nǚ yuǎn shān dài lǜ。
朱樱小蹙。zhū yīng xiǎo cù。
风袅处、山香几曲。fēng niǎo chù shān xiāng jǐ qū。
捧屈卮、徐露春芽,一样纤纤玉。pěng qū zhī xú lù chūn yá,yī yàng xiān xiān yù。
何事锦围翠簇。hé shì jǐn wéi cuì cù。
只枝头一点,买断金谷。zhǐ zhī tóu yī diǎn,mǎi duàn jīn gǔ。
灵犀轻嘱。líng xī qīng zhǔ。
微酣后、记取夜来题目。wēi hān hòu jì qǔ yè lái tí mù。
双鬟趁逐。shuāng huán chèn zhú。
扶俺向、碧纱厨宿。fú ǎn xiàng bì shā chú sù。
夸醉乡、还傍温柔,此际平生足。kuā zuì xiāng hái bàng wēn róu,cǐ jì píng shēng zú。
6836«2345678»