古诗词

答方祐甫感怀见示之作

韩维

壮士何憔悴,寒郊独掩扉。zhuàng shì hé qiáo cuì,hán jiāo dú yǎn fēi。
有亲垂素发,为客化缁衣。yǒu qīn chuí sù fā,wèi kè huà zī yī。
风雪灯生晕,尘埃剑失威。fēng xuě dēng shēng yūn,chén āi jiàn shī wēi。
多惭佳句赠,无力助骞飞。duō cán jiā jù zèng,wú lì zhù qiān fēi。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

监宿呈一二交游

韩维

墙根蟋蟀鸣不休,夜宿学省高梧秋。qiáng gēn xī shuài míng bù xiū,yè sù xué shěng gāo wú qiū。
昏灯钉壁照孤坐,悲风搅肠生百忧。hūn dēng dīng bì zhào gū zuò,bēi fēng jiǎo cháng shēng bǎi yōu。
久从尘事非我意,直有烂醉为身谋。jiǔ cóng chén shì fēi wǒ yì,zhí yǒu làn zuì wèi shēn móu。
谁能摆落世俗累,愿敝肥马同轻裘。shuí néng bǎi luò shì sú lèi,yuàn bì féi mǎ tóng qīng qiú。

奉送永州张中乐屯田

韩维

昔年曾读子厚集,梦寐彼州山水佳。xī nián céng dú zi hòu jí,mèng mèi bǐ zhōu shān shuǐ jiā。
循良今慰远人望,潇洒仍惬旷士怀。xún liáng jīn wèi yuǎn rén wàng,xiāo sǎ réng qiè kuàng shì huái。
楼头打鼓散群吏,林下啼鸟眠高斋。lóu tóu dǎ gǔ sàn qún lì,lín xià tí niǎo mián gāo zhāi。
政闲境胜足佳句,好写大字镌苍崖。zhèng xián jìng shèng zú jiā jù,hǎo xiě dà zì juān cāng yá。

寄秦川马从事

韩维

往岁游西谒季长,陇云秦树胜风光。wǎng suì yóu xī yè jì zhǎng,lǒng yún qín shù shèng fēng guāng。
分题红叶蛮笺腻,对举流霞彩袖香。fēn tí hóng yè mán jiān nì,duì jǔ liú xiá cǎi xiù xiāng。
宴洽翠娥连象榻,夜寒娇凤泥银黄。yàn qià cuì é lián xiàng tà,yè hán jiāo fèng ní yín huáng。
未知早晚重携手,惆怅而今鬓已苍。wèi zhī zǎo wǎn zhòng xié shǒu,chóu chàng ér jīn bìn yǐ cāng。

春霁忆洛阳

韩维

少年结客洛阳时,闲傍东风驻马蹄。shǎo nián jié kè luò yáng shí,xián bàng dōng fēng zhù mǎ tí。
山色远饶潘岳宅,波光轻撼窈娘堤。shān sè yuǎn ráo pān yuè zhái,bō guāng qīng hàn yǎo niáng dī。
花繁到处红如堵,酒好寻常醉似泥。huā fán dào chù hóng rú dǔ,jiǔ hǎo xún cháng zuì shì ní。
赖有金台旧知己,应怜魂断虎牢西。lài yǒu jīn tái jiù zhī jǐ,yīng lián hún duàn hǔ láo xī。

韩维

屏翳驱云结夜阴,素华飘堕恶氛沈。píng yì qū yún jié yè yīn,sù huá piāo duò è fēn shěn。
色欺曹国麻衣浅,寒入荆王翠被深。sè qī cáo guó má yī qiǎn,hán rù jīng wáng cuì bèi shēn。
天上明河银作水,海中仙树玉成林。tiān shàng míng hé yín zuò shuǐ,hǎi zhōng xiān shù yù chéng lín。
日高独拥鹴裘卧,谁乞长安取酒金。rì gāo dú yōng shuāng qiú wò,shuí qǐ zhǎng ān qǔ jiǔ jīn。

东郊

韩维

东郊丝雨破浮埃,绣骑寻芳两两来。dōng jiāo sī yǔ pò fú āi,xiù qí xún fāng liǎng liǎng lái。
十亩霜阴青翳目,一篙溪色碧于苔。shí mǔ shuāng yīn qīng yì mù,yī gāo xī sè bì yú tái。
林花泛日莺求友,垄麦含风雉应媒。lín huā fàn rì yīng qiú yǒu,lǒng mài hán fēng zhì yīng méi。
绿柳朱栏多酒市,杖头谁伴玉山颓。lǜ liǔ zhū lán duō jiǔ shì,zhàng tóu shuí bàn yù shān tuí。

晚春

韩维

春晖东去月如弦,却拂凝埃敞北轩。chūn huī dōng qù yuè rú xián,què fú níng āi chǎng běi xuān。
几曲云屏空白昼,一帘花雨自黄昏。jǐ qū yún píng kōng bái zhòu,yī lián huā yǔ zì huáng hūn。
庭芜碧合阴虫息,窗树红稀斗雀喧。tíng wú bì hé yīn chóng xī,chuāng shù hóng xī dòu què xuān。
细忆旧欢都入梦,习家池上子山园。xì yì jiù huān dōu rù mèng,xí jiā chí shàng zi shān yuán。

和曼叔

韩维

官路飘蓬奈别何,塞垣相见此情多。guān lù piāo péng nài bié hé,sāi yuán xiāng jiàn cǐ qíng duō。
酒樽重喜为亲寿,华发犹能继子歌。jiǔ zūn zhòng xǐ wèi qīn shòu,huá fā yóu néng jì zi gē。
行树坐思新种色,断冰应泛晚来波。xíng shù zuò sī xīn zhǒng sè,duàn bīng yīng fàn wǎn lái bō。
紫荆山下游从少,独把雕章醉后哦。zǐ jīng shān xià yóu cóng shǎo,dú bǎ diāo zhāng zuì hòu ó。

长安留别七弟兼简刘郎

韩维

二年牢落坐回山,平日交亲梦寐间。èr nián láo luò zuò huí shān,píng rì jiāo qīn mèng mèi jiān。
关外相逢非素约,樽前一笑慰衰颜。guān wài xiāng féng fēi sù yuē,zūn qián yī xiào wèi shuāi yán。
匡衡沿牒朝廷远,王粲从军幕府闲。kuāng héng yán dié cháo tíng yuǎn,wáng càn cóng jūn mù fǔ xián。
跋马题诗离绪乱,霜风萧飒鬓毛班。bá mǎ tí shī lí xù luàn,shuāng fēng xiāo sà bìn máo bān。

元日寄袁州仲文兄

韩维

前日都门尽鹢飞,秋风执别泪交颐。qián rì dōu mén jǐn yì fēi,qiū fēng zhí bié lèi jiāo yí。
清朝远谪庸非命,直道终申自有时。qīng cháo yuǎn zhé yōng fēi mìng,zhí dào zhōng shēn zì yǒu shí。
佳句应因子卿赋,胜游仍共鹡鸰期。jiā jù yīng yīn zi qīng fù,shèng yóu réng gòng jí líng qī。
宜春台上春归早,谁伴花前酒一卮。yí chūn tái shàng chūn guī zǎo,shuí bàn huā qián jiǔ yī zhī。

答临淄公见招

韩维

帝思元老付关西,公受兵符与命圭。dì sī yuán lǎo fù guān xī,gōng shòu bīng fú yǔ mìng guī。
应识疲羸须镇抚,便期愚散豫招携。yīng shí pí léi xū zhèn fǔ,biàn qī yú sàn yù zhāo xié。
汉家宫殿看龙首,秦地山川入马蹄。hàn jiā gōng diàn kàn lóng shǒu,qín dì shān chuān rù mǎ tí。
自愧不才多病者,空哦嘉句滞幽栖。zì kuì bù cái duō bìng zhě,kōng ó jiā jù zhì yōu qī。

城西二首

韩维

绣鞅金羁十里尘,共传恩诏乐芳辰。xiù yāng jīn jī shí lǐ chén,gòng chuán ēn zhào lè fāng chén。
千重翠木开珍圃,百尺朱楼压宝津。qiān zhòng cuì mù kāi zhēn pǔ,bǎi chǐ zhū lóu yā bǎo jīn。
御麦初长遮雊雉,宫花未识骇游人。yù mài chū zhǎng zhē gòu zhì,gōng huā wèi shí hài yóu rén。
自怜穷僻看山眼,来对天池禁籞春。zì lián qióng pì kàn shān yǎn,lái duì tiān chí jìn yù chūn。

城西二首

韩维

西城驰道直如弦,百顷晴波御柳边。xī chéng chí dào zhí rú xián,bǎi qǐng qíng bō yù liǔ biān。
韶乐铿轰罗帐殿,春旗偃蹇近楼船。sháo lè kēng hōng luó zhàng diàn,chūn qí yǎn jiǎn jìn lóu chuán。
曲江未赐唐家燕,灵沼空思镐邑篇。qū jiāng wèi cì táng jiā yàn,líng zhǎo kōng sī gǎo yì piān。
几日金舆下阊阖,鱼龙奇戏出中渊。jǐ rì jīn yú xià chāng hé,yú lóng qí xì chū zhōng yuān。

和象之河上见怀之作

韩维

一昨芳郊祖画轮,索居南北对残春。yī zuó fāng jiāo zǔ huà lún,suǒ jū nán běi duì cán chūn。
忽传河上相望意,未觉庵中独处人。hū chuán hé shàng xiāng wàng yì,wèi jué ān zhōng dú chù rén。
几有高怀投绂冕,尚缘微禄走风尘。jǐ yǒu gāo huái tóu fú miǎn,shàng yuán wēi lù zǒu fēng chén。
世间万事徒劳耳,清颍归来理钓纶。shì jiān wàn shì tú láo ěr,qīng yǐng guī lái lǐ diào lún。

之石桥

韩维

闻说西桥水树间,不辞驱马涉风烟。wén shuō xī qiáo shuǐ shù jiān,bù cí qū mǎ shè fēng yān。
疏篱老屋临官道,瘦棘荒茅蔽石田。shū lí lǎo wū lín guān dào,shòu jí huāng máo bì shí tián。
欲下鸣鸦盘木末,远来惊雉落山前。yù xià míng yā pán mù mò,yuǎn lái jīng zhì luò shān qián。
瓢中幸有村醪美,不怕春寒雨满川。piáo zhōng xìng yǒu cūn láo měi,bù pà chūn hán yǔ mǎn chuān。