古诗词

宿西京府署晚游东池

韩维

牢落悲春事,萧条作晚游。láo luò bēi chūn shì,xiāo tiáo zuò wǎn yóu。
清光溢平沼,凉思近高楼。qīng guāng yì píng zhǎo,liáng sī jìn gāo lóu。
碧树森将合,朱栏渺若浮。bì shù sēn jiāng hé,zhū lán miǎo ruò fú。
公来慰羁寓,华月许移舟。gōng lái wèi jī yù,huá yuè xǔ yí zhōu。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

答外孙杨承务

韩维

享厚功微每愧颜,辞荣聊企汉疏贤。xiǎng hòu gōng wēi měi kuì yán,cí róng liáo qǐ hàn shū xián。
居民未睹黄公化,过客空疑绛老年。jū mín wèi dǔ huáng gōng huà,guò kè kōng yí jiàng lǎo nián。
适用每惭龟手伎,全生真赖马蹄篇。shì yòng měi cán guī shǒu jì,quán shēng zhēn lài mǎ tí piān。
从今风月知无负,鸭子陂中有钓船。cóng jīn fēng yuè zhī wú fù,yā zi bēi zhōng yǒu diào chuán。

答张念五

韩维

浮云名宦祗劳人,解组归来径杜门。fú yún míng huàn zhī láo rén,jiě zǔ guī lái jìng dù mén。
继世命官联六傅,传家与子及诸孙。jì shì mìng guān lián liù fù,chuán jiā yǔ zi jí zhū sūn。
圣贤相对书千帙,闾里交欢酒一樽。shèng xián xiāng duì shū qiān zhì,lǘ lǐ jiāo huān jiǔ yī zūn。
荷芰满湖秋气早,待君方驾践诚言。hé jì mǎn hú qiū qì zǎo,dài jūn fāng jià jiàn chéng yán。

范奉议作西江月劝酒

韩维

故里亲交半柏城,坐中牢落似明星。gù lǐ qīn jiāo bàn bǎi chéng,zuò zhōng láo luò shì míng xīng。
雨多秋草荒三径,零重寒花坼万铃。yǔ duō qiū cǎo huāng sān jìng,líng zhòng hán huā chè wàn líng。
闲后并和诗笔废,兴来未放酒杯停。xián hòu bìng hé shī bǐ fèi,xīng lái wèi fàng jiǔ bēi tíng。
樽前一曲西江月,犹识当年旧典刑。zūn qián yī qū xī jiāng yuè,yóu shí dāng nián jiù diǎn xíng。

请微之饮

韩维

句解章通字字安,书成进御九重观。jù jiě zhāng tōng zì zì ān,shū chéng jìn yù jiǔ zhòng guān。
更加亲切从新诏,却得高闲是旧官。gèng jiā qīn qiè cóng xīn zhào,què dé gāo xián shì jiù guān。
禁阁不忧连夜直,好山应许老年看。jìn gé bù yōu lián yè zhí,hǎo shān yīng xǔ lǎo nián kàn。
菊香酒熟身无事,且尽樽前一笑欢。jú xiāng jiǔ shú shēn wú shì,qiě jǐn zūn qián yī xiào huān。

桃花承露红

韩维

蕣英憔悴藕花零,篱下红芳特地荣。shùn yīng qiáo cuì ǒu huā líng,lí xià hóng fāng tè dì róng。
妍丽顿添秋气象,欢娱潜动老心情。yán lì dùn tiān qiū qì xiàng,huān yú qián dòng lǎo xīn qíng。
武陵溪上分颜色,洛水园中得号名。wǔ líng xī shàng fēn yán sè,luò shuǐ yuán zhōng dé hào míng。
为此径须判一醉,缓调丝管促飞觥。wèi cǐ jìng xū pàn yī zuì,huǎn diào sī guǎn cù fēi gōng。

招致仕诸君饮

韩维

闲里高官物外身,追欢高会及良辰。xián lǐ gāo guān wù wài shēn,zhuī huān gāo huì jí liáng chén。
菊含晓露精神健,酒入凉天气味醇。jú hán xiǎo lù jīng shén jiàn,jiǔ rù liáng tiān qì wèi chún。
双管龙吟清彻汉,四弦莺语巧回春。shuāng guǎn lóng yín qīng chè hàn,sì xián yīng yǔ qiǎo huí chūn。
樽前不用存形迹,同是乡闾白发人。zūn qián bù yòng cún xíng jì,tóng shì xiāng lǘ bái fā rén。

和厚卿值风阻游范园

韩维

光禄名园惨淡中,十年樽酒与谁同。guāng lù míng yuán cǎn dàn zhōng,shí nián zūn jiǔ yǔ shuí tóng。
有秋方毕随轩雨,未节俄惊落帽风。yǒu qiū fāng bì suí xuān yǔ,wèi jié é jīng luò mào fēng。
坐想池塘生碧草,独行阶砌惜芳丛。zuò xiǎng chí táng shēng bì cǎo,dú xíng jiē qì xī fāng cóng。
阳春绝唱知难和,白首空搔两鬓蓬。yáng chūn jué chàng zhī nán hé,bái shǒu kōng sāo liǎng bìn péng。

和曾通直

韩维

误落尘中四十年,乞归骸骨喜安全。wù luò chén zhōng sì shí nián,qǐ guī hái gǔ xǐ ān quán。
庙廊论道徒虚耳,彝鼎铭勋愧缺然。miào láng lùn dào tú xū ěr,yí dǐng míng xūn kuì quē rán。
一视荣枯真若梦,两忘喧寂始知禅。yī shì róng kū zhēn ruò mèng,liǎng wàng xuān jì shǐ zhī chán。
金仙秘典容传玩,似与君家有旧缘。jīn xiān mì diǎn róng chuán wán,shì yǔ jūn jiā yǒu jiù yuán。

依前韵和朱朝奉

韩维

起坐终朝在一堂,兴来宾至更衔觞。qǐ zuò zhōng cháo zài yī táng,xīng lái bīn zhì gèng xián shāng。
逢春预展新花槛,扶老时翻旧药囊。féng chūn yù zhǎn xīn huā kǎn,fú lǎo shí fān jiù yào náng。
心虑已能安止止,声名何用渐章章。xīn lǜ yǐ néng ān zhǐ zhǐ,shēng míng hé yòng jiàn zhāng zhāng。
少游有志今方遂,坐守松楸不去乡。shǎo yóu yǒu zhì jīn fāng suì,zuò shǒu sōng qiū bù qù xiāng。

依前韵和朱朝奉

韩维

揽辔宿心终不效,坠车馀骨老犹全。lǎn pèi sù xīn zhōng bù xiào,zhuì chē yú gǔ lǎo yóu quán。
居仁由义吾之素,处顺安时理则然。jū rén yóu yì wú zhī sù,chù shùn ān shí lǐ zé rán。
名教地中真有乐,色声头上岂非禅。míng jiào dì zhōng zhēn yǒu lè,sè shēng tóu shàng qǐ fēi chán。
樽前醉客应相笑,一曲悲歌几处缘。zūn qián zuì kè yīng xiāng xiào,yī qū bēi gē jǐ chù yuán。

喜雪呈安观文谢惠酒

韩维

雪花盈尺覆春田,太守勤民庆有年。xuě huā yíng chǐ fù chūn tián,tài shǒu qín mín qìng yǒu nián。
介任袁安从放卧,寒矜枚叟不加延。jiè rèn yuán ān cóng fàng wò,hán jīn méi sǒu bù jiā yán。
桃根度曲今何在,柳絮裁诗久未传。táo gēn dù qū jīn hé zài,liǔ xù cái shī jiǔ wèi chuán。
内集岂宜虚旧贶,为公举白抹朱弦。nèi jí qǐ yí xū jiù kuàng,wèi gōng jǔ bái mǒ zhū xián。

自欢

韩维

逢春何事有咨嗟,短发昏瞳对好花。féng chūn hé shì yǒu zī jiē,duǎn fā hūn tóng duì hǎo huā。
欢□到来惟止暂,酒分加处更论些。huān dào lái wéi zhǐ zàn,jiǔ fēn jiā chù gèng lùn xiē。
一箪□□惭颜氏,百指笙歌类白家。yī dān cán yán shì,bǎi zhǐ shēng gē lèi bái jiā。
送老忘形乐吾分,为谋岂不是良邪。sòng lǎo wàng xíng lè wú fēn,wèi móu qǐ bù shì liáng xié。

和厚卿饮西湖时小侄同赴

韩维

劳生从宦意多违,常恨交亲会合稀。láo shēng cóng huàn yì duō wéi,cháng hèn jiāo qīn huì hé xī。
父子相随今不间,主宾交错暮忘归。fù zi xiāng suí jīn bù jiān,zhǔ bīn jiāo cuò mù wàng guī。
微波稳送兰船度,迟景徐看玉斝飞。wēi bō wěn sòng lán chuán dù,chí jǐng xú kàn yù jiǎ fēi。
尽日清欢犹有憾,无人为唱缕金衣。jǐn rì qīng huān yóu yǒu hàn,wú rén wèi chàng lǚ jīn yī。

侍讲侄告满还京师以诗送之

韩维

身随群动各东西,别日常多见面稀。shēn suí qún dòng gè dōng xī,bié rì cháng duō jiàn miàn xī。
老去心情如水淡,暂同樽酒惜花飞。lǎo qù xīn qíng rú shuǐ dàn,zàn tóng zūn jiǔ xī huā fēi。
仲容任达常知退,公子成名莫忘归。zhòng róng rèn dá cháng zhī tuì,gōng zi chéng míng mò wàng guī。
共说无生闲过日,也胜尘土弊朝衣。gòng shuō wú shēng xián guò rì,yě shèng chén tǔ bì cháo yī。

西堂前双海棠花

韩维

群芳敛色避妖妍,细叶柔条尽可怜。qún fāng liǎn sè bì yāo yán,xì yè róu tiáo jǐn kě lián。
明艳浓常因日暖,清香秘不许风传。míng yàn nóng cháng yīn rì nuǎn,qīng xiāng mì bù xǔ fēng chuán。
丽于宫锦如新濯,红甚山樱恐坠燃。lì yú gōng jǐn rú xīn zhuó,hóng shén shān yīng kǒng zhuì rán。
若使退之堂下有,不应长被五楸牵。ruò shǐ tuì zhī táng xià yǒu,bù yīng zhǎng bèi wǔ qiū qiān。