古诗词

宋元献公挽辞三首

韩维

俭是终身事,书无释手时。jiǎn shì zhōng shēn shì,shū wú shì shǒu shí。
搯膺谁戒妾,易箦自呼儿。tāo yīng shuí jiè qiè,yì zé zì hū ér。
冠剑平生象,箫笳一品仪。guān jiàn píng shēng xiàng,xiāo jiā yī pǐn yí。
邦人知所法,宸篆表忠规。bāng rén zhī suǒ fǎ,chén zhuàn biǎo zhōng guī。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

答寄广信六弟

韩维

才见高帆落归艑,又携轻剑逐戎麾。cái jiàn gāo fān luò guī biàn,yòu xié qīng jiàn zhú róng huī。
步兵厨里仍多酒,王粲军中不废诗。bù bīng chú lǐ réng duō jiǔ,wáng càn jūn zhōng bù fèi shī。
绝塞风烟通夕静,近关榆柳识春迟。jué sāi fēng yān tōng xī jìng,jìn guān yú liǔ shí chūn chí。
花时不得同嬉赏,肠断东风把一卮。huā shí bù dé tóng xī shǎng,cháng duàn dōng fēng bǎ yī zhī。

和之美春日对酒

韩维

高轩怒马一憧憧,夫子端居寂寞中。gāo xuān nù mǎ yī chōng chōng,fū zi duān jū jì mò zhōng。
绿酒细斟消暇日,朱弦缓拨对春风。lǜ jiǔ xì zhēn xiāo xiá rì,zhū xián huǎn bō duì chūn fēng。
官闲势利无从入,道胜纷华岂易攻。guān xián shì lì wú cóng rù,dào shèng fēn huá qǐ yì gōng。
即此便堪遗万虑,可怜夸者自穷通。jí cǐ biàn kān yí wàn lǜ,kě lián kuā zhě zì qióng tōng。

又和寒食感怀

韩维

絮飞丝堕满春阴,叹息流光节物深。xù fēi sī duò mǎn chūn yīn,tàn xī liú guāng jié wù shēn。
鸡鞠自喧游侠地,莺花空思长年心。jī jū zì xuān yóu xiá dì,yīng huā kōng sī zhǎng nián xīn。
寂寥功业看孤剑,淡薄情怀寄素琴。jì liáo gōng yè kàn gū jiàn,dàn báo qíng huái jì sù qín。
我亦新来有华发,并须携酒白头吟。wǒ yì xīn lái yǒu huá fā,bìng xū xié jiǔ bái tóu yín。

和景彝圣俞马上见槐花

韩维

天津南望两涯间,蓊若青云乍吐山。tiān jīn nán wàng liǎng yá jiān,wěng ruò qīng yún zhà tǔ shān。
花叶相催何日已,尘埃不断几人闲。huā yè xiāng cuī hé rì yǐ,chén āi bù duàn jǐ rén xián。
郎官萧洒裁诗丽,博士龙钟叹鬓班。láng guān xiāo sǎ cái shī lì,bó shì lóng zhōng tàn bìn bān。
我独无诗亦无叹,朝驱羸马暮知还。wǒ dú wú shī yì wú tàn,cháo qū léi mǎ mù zhī hái。

和六弟苦雨

韩维

雷激霆奔夜复晨,天街流潦没车轮。léi jī tíng bēn yè fù chén,tiān jiē liú lǎo méi chē lún。
清风皎日收无迹,妖蜧顽蛟亦有神。qīng fēng jiǎo rì shōu wú jì,yāo lì wán jiāo yì yǒu shén。
荐至已惊占习坎,汨陈深恐败彝伦。jiàn zhì yǐ jīng zhàn xí kǎn,mì chén shēn kǒng bài yí lún。
苍生可念非吾力,漏屋颓垣不庇身。cāng shēng kě niàn fēi wú lì,lòu wū tuí yuán bù bì shēn。

送李瑜屯田通判润州

韩维

耳熟江南胜事传,闻君官去便翛然。ěr shú jiāng nán shèng shì chuán,wén jūn guān qù biàn xiāo rán。
江流截楚红尘断,山势吞吴秀色连。jiāng liú jié chǔ hóng chén duàn,shān shì tūn wú xiù sè lián。
紫蟹迎霜新受钓,黄花吹酒正当前。zǐ xiè yíng shuāng xīn shòu diào,huáng huā chuī jiǔ zhèng dāng qián。
嗟予不得从斯乐,坐看秋风发画船。jiē yǔ bù dé cóng sī lè,zuò kàn qiū fēng fā huà chuán。

奉和乔年馆宿

韩维

蓬莱仙构斗魁旁,递直初登汉署郎。péng lái xiān gòu dòu kuí páng,dì zhí chū dēng hàn shǔ láng。
云向城头收暝色,月从楼角放寒光。yún xiàng chéng tóu shōu míng sè,yuè cóng lóu jiǎo fàng hán guāng。
行看砌菊嗟残艳,坐对书芸袭暗香。xíng kàn qì jú jiē cán yàn,zuò duì shū yún xí àn xiāng。
景物过清浑不寐,素经雠罢得新章。jǐng wù guò qīng hún bù mèi,sù jīng chóu bà dé xīn zhāng。

又和馆西迎驾

韩维

宫树烟开敞禁扉,儒冠罗立望天威。gōng shù yān kāi chǎng jìn fēi,rú guān luó lì wàng tiān wēi。
霜清广殿鸣鞘肃,日上觚棱翠盖飞。shuāng qīng guǎng diàn míng qiào sù,rì shàng gū léng cuì gài fēi。
玉勒帕鞍龙在御,锦衣腰剑士成围。yù lēi pà ān lóng zài yù,jǐn yī yāo jiàn shì chéng wéi。
暂来直舍支颐坐,却听箫韶辇路归。zàn lái zhí shě zhī yí zuò,què tīng xiāo sháo niǎn lù guī。

览杨乐道洛下诸诗

韩维

昔驱羸马望嵩云,正值嵩阳踯躅春。xī qū léi mǎ wàng sōng yún,zhèng zhí sōng yáng zhí zhú chūn。
千古废兴都邑地,百年劳苦宦游身。qiān gǔ fèi xīng dōu yì dì,bǎi nián láo kǔ huàn yóu shēn。
曾耽胜事留连久,忽见新诗叹息频。céng dān shèng shì liú lián jiǔ,hū jiàn xīn shī tàn xī pín。
君欲买山能遂否,它时愿作社中人。jūn yù mǎi shān néng suì fǒu,tā shí yuàn zuò shè zhōng rén。

和仲巽诮京尘

韩维

轻如游泛坌如驰,朝雨才暗暮即飞。qīng rú yóu fàn bèn rú chí,cháo yǔ cái àn mù jí fēi。
常恐旱风增气势,却教晴日损光辉。cháng kǒng hàn fēng zēng qì shì,què jiào qíng rì sǔn guāng huī。
衣缁京洛言何验,缨濯沧浪志尚违。yī zī jīng luò yán hé yàn,yīng zhuó cāng làng zhì shàng wéi。
此物无情君莫诮,九衢声利走轮騑。cǐ wù wú qíng jūn mò qiào,jiǔ qú shēng lì zǒu lún fēi。

寄题苏子美沧浪亭

韩维

闻君买宅洞庭傍,白水千畦插稻秧。wén jūn mǎi zhái dòng tíng bàng,bái shuǐ qiān qí chā dào yāng。
生事已能支伏腊,岁华全得属文章。shēng shì yǐ néng zhī fú là,suì huá quán dé shǔ wén zhāng。
骞飞灵凤知何暮,蟠蛰蛟龙未可量。qiān fēi líng fèng zhī hé mù,pán zhé jiāo lóng wèi kě liàng。
莫以江山足清尚,便收才业傲虞唐。mò yǐ jiāng shān zú qīng shàng,biàn shōu cái yè ào yú táng。

和邵兴宗再还馆

韩维

莫嗟华发尚蓬瀛,自古儒生半滞荣。mò jiē huá fā shàng péng yíng,zì gǔ rú shēng bàn zhì róng。
学似杨雄老天禄,才如严助厌承明。xué shì yáng xióng lǎo tiān lù,cái rú yán zhù yàn chéng míng。
一箪聊喜安吾道,几骑当知达此生。yī dān liáo xǐ ān wú dào,jǐ qí dāng zhī dá cǐ shēng。
闻说东郊可携手,能来从我并鞍行。wén shuō dōng jiāo kě xié shǒu,néng lái cóng wǒ bìng ān xíng。

送刘巽殿直官蜀

韩维

车马萧条西出门,怜君宦薄意能闲。chē mǎ xiāo tiáo xī chū mén,lián jūn huàn báo yì néng xián。
并游多得贤豪士,久困独无憔悴颜。bìng yóu duō dé xián háo shì,jiǔ kùn dú wú qiáo cuì yán。
白酒园林休洛社,黄花风露见岷山。bái jiǔ yuán lín xiū luò shè,huáng huā fēng lù jiàn mín shān。
男儿荣滞古来有,收取功名晚节间。nán ér róng zhì gǔ lái yǒu,shōu qǔ gōng míng wǎn jié jiān。

寒食出郊

韩维

都门气象雨馀佳,压尽风尘见草芽。dōu mén qì xiàng yǔ yú jiā,yā jǐn fēng chén jiàn cǎo yá。
日薄风和近郊路,朱红粉白远林花。rì báo fēng hé jìn jiāo lù,zhū hóng fěn bái yuǎn lín huā。
堤开独去媻珊女,柳下相逢轻?车。dī kāi dú qù pán shān nǚ,liǔ xià xiāng féng qīng lù chē。
丝鬓未催樽酒在,不须辛苦问年华。sī bìn wèi cuī zūn jiǔ zài,bù xū xīn kǔ wèn nián huá。

送晁怀州学士其二

韩维

退传清门世有才,使君嘉誉蔼中台。tuì chuán qīng mén shì yǒu cái,shǐ jūn jiā yù ǎi zhōng tái。
未甘文墨工雕篆,聊取圭符试剸裁。wèi gān wén mò gōng diāo zhuàn,liáo qǔ guī fú shì tuán cái。
垄上劝耕春晼晚,山前闻笛月徘徊。lǒng shàng quàn gēng chūn wǎn wǎn,shān qián wén dí yuè pái huái。
明朝建隼临长道,回首仙庐拂斗魁。míng cháo jiàn sǔn lín zhǎng dào,huí shǒu xiān lú fú dòu kuí。