古诗词

孙曼叔挽词三首其二

韩维

定契仍三世,从游复一乡。dìng qì réng sān shì,cóng yóu fù yī xiāng。
掷金看丽赋,报玉得雕章。zhì jīn kàn lì fù,bào yù dé diāo zhāng。
不尽良哉用,空令识者伤。bù jǐn liáng zāi yòng,kōng lìng shí zhě shāng。
欲知恩礼重,恤视走银珰。yù zhī ēn lǐ zhòng,xù shì zǒu yín dāng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

之灵岩三首

韩维

朝行曲河道,暮夜不遑止。cháo xíng qū hé dào,mù yè bù huáng zhǐ。
野草熏满衣,山蝉鸣裂耳。yě cǎo xūn mǎn yī,shān chán míng liè ěr。
我仆痡秋阳,我马困石齿。wǒ pū fū qiū yáng,wǒ mǎ kùn shí chǐ。
未厌行役劳,当前碧蒿起。wèi yàn xíng yì láo,dāng qián bì hāo qǐ。

之灵岩三首

韩维

山高景逾变,所览今非昨。shān gāo jǐng yú biàn,suǒ lǎn jīn fēi zuó。
云覆嵩顶寒,河倾滩面□。yún fù sōng dǐng hán,hé qīng tān miàn。
□中塔庙涌,日暮钟磬作。zhōng tǎ miào yǒng,rì mù zhōng qìng zuò。
延首望洛城,气象□□□。yán shǒu wàng luò chéng,qì xiàng。

会圣宫

韩维

驱车□□□,回首望陵树。qū chē,huí shǒu wàng líng shù。
冈原何郁盘,左右瞰龙□。gāng yuán hé yù pán,zuǒ yòu kàn lóng。
□□□□□,□此延真驭。,cǐ yán zhēn yù。
冠山崇朱堂,面洛□□□。guān shān chóng zhū táng,miàn luò。
□□□□璧,铁马有馀怒。bì,tiě mǎ yǒu yú nù。
深沉风尘表,想□□□□。shēn chén fēng chén biǎo,xiǎng。
□朝尚仁俭,供养事殊古。cháo shàng rén jiǎn,gōng yǎng shì shū gǔ。
充邑无豪宗,埋枕废嫔御。chōng yì wú háo zōng,mái zhěn fèi pín yù。
寂寞歌舞音,飞花乱红素。jì mò gē wǔ yīn,fēi huā luàn hóng sù。
小臣骇奇观,恍若梦帝所。xiǎo chén hài qí guān,huǎng ruò mèng dì suǒ。
巍巍列圣业,欲颂惭非甫。wēi wēi liè shèng yè,yù sòng cán fēi fǔ。

王家渡

韩维

浮舟乱清洛,中流望嵩少。fú zhōu luàn qīng luò,zhōng liú wàng sōng shǎo。
山晴水光晚,蓝碧近相照。shān qíng shuǐ guāng wǎn,lán bì jìn xiāng zhào。
倚崖睨落日,坐觉身世小。yǐ yá nì luò rì,zuò jué shēn shì xiǎo。
叹息浮生劳,临风一长啸。tàn xī fú shēng láo,lín fēng yī zhǎng xiào。

董家园对雨

韩维

霏微池上来,萧散竹间度。fēi wēi chí shàng lái,xiāo sàn zhú jiān dù。
稍远树头花,颇沉波面絮。shāo yuǎn shù tóu huā,pǒ chén bō miàn xù。
狂收游骑迹,喜动田翁语。kuáng shōu yóu qí jì,xǐ dòng tián wēng yǔ。
对酒岂不佳,幽寂自成趣。duì jiǔ qǐ bù jiā,yōu jì zì chéng qù。

之石窟寺马上作

韩维

今辰忘我劳,幽事随所历。jīn chén wàng wǒ láo,yōu shì suí suǒ lì。
翠麦回一川,黄花明半壁。cuì mài huí yī chuān,huáng huā míng bàn bì。
山林契宿尚,老大悲物役。shān lín qì sù shàng,lǎo dà bēi wù yì。
便欲从溪僧,分居窟崖石。biàn yù cóng xī sēng,fēn jū kū yá shí。

答仲章别后见寄

韩维

会合非素期,追欢得同好。huì hé fēi sù qī,zhuī huān dé tóng hǎo。
旅情忘郁约,春事入吟啸。lǚ qíng wàng yù yuē,chūn shì rù yín xiào。
子行反崤巩,我去旁嵩少。zi xíng fǎn xiáo gǒng,wǒ qù páng sōng shǎo。
怅望洛阳花,金樽不同倒。chàng wàng luò yáng huā,jīn zūn bù tóng dào。

和晏相公泛南湖韦家园过西溪至许家园

韩维

湖心点点生圆荷,黄花白花满晴波。hú xīn diǎn diǎn shēng yuán hé,huáng huā bái huā mǎn qíng bō。
环堤客树垂婆娑,鱼沉鹭矫各自得。huán dī kè shù chuí pó suō,yú chén lù jiǎo gè zì dé。
人生不乐其谓何,南塘过尽西溪绿。rén shēng bù lè qí wèi hé,nán táng guò jǐn xī xī lǜ。
上下名园依小曲,相君从容来赏瞩。shàng xià míng yuán yī xiǎo qū,xiāng jūn cóng róng lái shǎng zhǔ。
不驱大旆事喧闹,直解扁舟作幽独。bù qū dà pèi shì xuān nào,zhí jiě biǎn zhōu zuò yōu dú。
幕中宾从才且良,酒酣落笔摛文章,珠联璧叠争炜煌。mù zhōng bīn cóng cái qiě liáng,jiǔ hān luò bǐ chī wén zhāng,zhū lián bì dié zhēng wěi huáng。
政成礼息无一事,明日复此醉华觞。zhèng chéng lǐ xī wú yī shì,míng rì fù cǐ zuì huá shāng。

又和春游

韩维

青春之来漫无踪,但见佳气流融融,天地百物和风中。qīng chūn zhī lái màn wú zōng,dàn jiàn jiā qì liú róng róng,tiān dì bǎi wù hé fēng zhōng。
轻雷殷出草根绿,丹霞散作枝上红。qīng léi yīn chū cǎo gēn lǜ,dān xiá sàn zuò zhī shàng hóng。
鸣蜂喧空蝶扑地,似与游人报芳意。míng fēng xuān kōng dié pū dì,shì yǔ yóu rén bào fāng yì。
东城南陌交轮辔,朝尘暮雨才几日,已见残花落如积。dōng chéng nán mò jiāo lún pèi,cháo chén mù yǔ cái jǐ rì,yǐ jiàn cán huā luò rú jī。
人生劳苦诚可悲,奔走事役无休时,天意以眷使其熙。rén shēng láo kǔ chéng kě bēi,bēn zǒu shì yì wú xiū shí,tiān yì yǐ juàn shǐ qí xī。
会须举酒烂漫醉,当与不取庸非痴。huì xū jǔ jiǔ làn màn zuì,dāng yǔ bù qǔ yōng fēi chī。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

山木以不材,故能遂拥肿。shān mù yǐ bù cái,gù néng suì yōng zhǒng。
阴成众人息,于世岂非用。yīn chéng zhòng rén xī,yú shì qǐ fēi yòng。
不用用已成,兹理古所重。bù yòng yòng yǐ chéng,zī lǐ gǔ suǒ zhòng。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

寒溪水痕落,怪石千万状。hán xī shuǐ hén luò,guài shí qiān wàn zhuàng。
须防游屐滑,不碍钓舟漾。xū fáng yóu jī huá,bù ài diào zhōu yàng。
安得平若席,卧看孤月上。ān dé píng ruò xí,wò kàn gū yuè shàng。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

春山夜多雨,点蘋生水涘。chūn shān yè duō yǔ,diǎn píng shēng shuǐ sì。
谁与赏幽芳,惟有岩中子。shuí yǔ shǎng yōu fāng,wéi yǒu yán zhōng zi。
抱琴沙上立,日暮清风起。bào qín shā shàng lì,rì mù qīng fēng qǐ。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

蛰蛇拖修尾,下映赤壁烟。zhé shé tuō xiū wěi,xià yìng chì bì yān。
骐骥久不出,此物甘弃捐。qí jì jiǔ bù chū,cǐ wù gān qì juān。
常恐雷雨至,飞起苍崖颠。cháng kǒng léi yǔ zhì,fēi qǐ cāng yá diān。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

层云冒诸岭,迢迢起何处。céng yún mào zhū lǐng,tiáo tiáo qǐ hé chù。
稍与暝烟沉,还随晚风度。shāo yǔ míng yān chén,hái suí wǎn fēng dù。
声绝人倚楼,东风月才吐。shēng jué rén yǐ lóu,dōng fēng yuè cái tǔ。

和孙廷平坦嵩山十首古木阴

韩维

孤峰望不极,却视天形低。gū fēng wàng bù jí,què shì tiān xíng dī。
天高岂可逾,直以云蒙之。tiān gāo qǐ kě yú,zhí yǐ yún méng zhī。
何时一扫去,高下皎不疑。hé shí yī sǎo qù,gāo xià jiǎo bù yí。