古诗词

过杜甫坟

韩维

三尺孤坟墓,空留万古名。sān chǐ gū fén mù,kōng liú wàn gǔ míng。
风骚谁是主,天地太无情。fēng sāo shuí shì zhǔ,tiān dì tài wú qíng。
入夜月虚白,逢春草自生。rù yè yuè xū bái,féng chūn cǎo zì shēng。
耒阳江色迥,吊罢恨难平。lěi yáng jiāng sè jiǒng,diào bà hèn nán píng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和贡甫

韩维

十年灯翳视浮荣,兀坐翛然槁木形。shí nián dēng yì shì fú róng,wù zuò xiāo rán gǎo mù xíng。
别后情怀非往日,老来光景似流星。bié hòu qíng huái fēi wǎng rì,lǎo lái guāng jǐng shì liú xīng。
厚恩未报心徒赤,多病何从发复青。hòu ēn wèi bào xīn tú chì,duō bìng hé cóng fā fù qīng。
一览雕章思旧好,忽如醒病得初酲。yī lǎn diāo zhāng sī jiù hǎo,hū rú xǐng bìng dé chū chéng。

赏梅花有怀曼叔

韩维

逍遥堂下去年梅,还向春来撩乱开。xiāo yáo táng xià qù nián méi,hái xiàng chūn lái liāo luàn kāi。
白发每思同泛客,红芳应怪久停杯。bái fā měi sī tóng fàn kè,hóng fāng yīng guài jiǔ tíng bēi。
鸭头新浪暌游泛,鹭羽遗民寄剸裁。yā tóu xīn làng kuí yóu fàn,lù yǔ yí mín jì tuán cái。
闻说铃斋多暇豫,何时度曲逐风来。wén shuō líng zhāi duō xiá yù,hé shí dù qū zhú fēng lái。

送曹大夫归家

韩维

飞尽杨花见绿阴,飘然轻盖返家林。fēi jǐn yáng huā jiàn lǜ yīn,piāo rán qīng gài fǎn jiā lín。
野堂泥落归双燕,纹簟风清戏一禽。yě táng ní luò guī shuāng yàn,wén diàn fēng qīng xì yī qín。
秀麦柔桑皆有望,高轩华衮久无心。xiù mài róu sāng jiē yǒu wàng,gāo xuān huá gǔn jiǔ wú xīn。
知君自得闲中乐,早寄新诗别后吟。zhī jūn zì dé xián zhōng lè,zǎo jì xīn shī bié hòu yín。

寄微之通议

韩维

十五年来自在身,晴天万里见孤云。shí wǔ nián lái zì zài shēn,qíng tiān wàn lǐ jiàn gū yún。
闲中密迹常同俗,老去忠言尚爱君。xián zhōng mì jì cháng tóng sú,lǎo qù zhōng yán shàng ài jūn。
一坐精神归素发,两行歌舞避红裙。yī zuò jīng shén guī sù fā,liǎng xíng gē wǔ bì hóng qún。
早梅时节华灯夜,日伫车公共醉醺。zǎo méi shí jié huá dēng yè,rì zhù chē gōng gòng zuì xūn。

范公新池

韩维

忘机人似汉川阴,取友从来亦断金。wàng jī rén shì hàn chuān yīn,qǔ yǒu cóng lái yì duàn jīn。
华屋万楹开里第,清池十顷是家林。huá wū wàn yíng kāi lǐ dì,qīng chí shí qǐng shì jiā lín。
笙歌喧甚犹能默,觞斝飞馀不废吟。shēng gē xuān shén yóu néng mò,shāng jiǎ fēi yú bù fèi yín。
便欲与君从此适,藕花风外一披襟。biàn yù yǔ jūn cóng cǐ shì,ǒu huā fēng wài yī pī jīn。

黄葵花

韩维

池上朝来玉露零,檀心先向日边倾。chí shàng cháo lái yù lù líng,tán xīn xiān xiàng rì biān qīng。
侧金巧样新成盏,蒸栗温姿始号琼。cè jīn qiǎo yàng xīn chéng zhǎn,zhēng lì wēn zī shǐ hào qióng。
芍药未应推艳品,牡丹须合避姚名。sháo yào wèi yīng tuī yàn pǐn,mǔ dān xū hé bì yáo míng。
秋花碎琐谁能数,醉眼逢君亦自明。qiū huā suì suǒ shuí néng shù,zuì yǎn féng jūn yì zì míng。

黄葵花

韩维

春花夏蕊已飘零,秀出秋芳一朵倾。chūn huā xià ruǐ yǐ piāo líng,xiù chū qiū fāng yī duǒ qīng。
禀赋定应全得土,遮围须合尽雕琼。bǐng fù dìng yīng quán dé tǔ,zhē wéi xū hé jǐn diāo qióng。
鹄衣照水匀颜色,仙袂无尘莫壮名。gǔ yī zhào shuǐ yún yán sè,xiān mèi wú chén mò zhuàng míng。
应笑菊花妍意少,篱边冷落伴渊明。yīng xiào jú huā yán yì shǎo,lí biān lěng luò bàn yuān míng。

和微之宴景仁新第

韩维

华构经营不日成,宛如图画著丹青。huá gòu jīng yíng bù rì chéng,wǎn rú tú huà zhù dān qīng。
温貂密坐浮香篆,绿蚁盈斟照弁星。wēn diāo mì zuò fú xiāng zhuàn,lǜ yǐ yíng zhēn zhào biàn xīng。
得地新篁皆袅袅,凌霜修桧自亭亭。dé dì xīn huáng jiē niǎo niǎo,líng shuāng xiū guì zì tíng tíng。
祝公眉寿长康乐,不学痴人事醉醒。zhù gōng méi shòu zhǎng kāng lè,bù xué chī rén shì zuì xǐng。

寄侯官知县吕宣德

韩维

鸭子陂边昔并游,别来频见藕花秋。yā zi bēi biān xī bìng yóu,bié lái pín jiàn ǒu huā qiū。
十年已惯身萧散,百里空嗟手滞留。shí nián yǐ guàn shēn xiāo sàn,bǎi lǐ kōng jiē shǒu zhì liú。
道在岂常忘塞马,机闲真可伴沙鸥。dào zài qǐ cháng wàng sāi mǎ,jī xián zhēn kě bàn shā ōu。
平时几案应多暇,还有妖歌近耳不。píng shí jǐ àn yīng duō xiá,hái yǒu yāo gē jìn ěr bù。

和微之宴张大夫家园

韩维

郎官高会一时贤,胜践幽栖近接联。láng guān gāo huì yī shí xián,shèng jiàn yōu qī jìn jiē lián。
敢论怀黄夸故国,聊欣垂白上华筵。gǎn lùn huái huáng kuā gù guó,liáo xīn chuí bái shàng huá yán。
同心况是论交旧,二首何疑贵老年。tóng xīn kuàng shì lùn jiāo jiù,èr shǒu hé yí guì lǎo nián。
东里作诗成故事,明珠当尽落吾前。dōng lǐ zuò shī chéng gù shì,míng zhū dāng jǐn luò wú qián。

和三兄晚饮

韩维

乍去炎氛浊暑中,高怀幽事不如穷。zhà qù yán fēn zhuó shǔ zhōng,gāo huái yōu shì bù rú qióng。
乍怜老竹梢云碧,已见新梨着露红。zhà lián lǎo zhú shāo yún bì,yǐ jiàn xīn lí zhe lù hóng。
回雪舞腰来洛浦,仰天歌韵有秦风。huí xuě wǔ yāo lái luò pǔ,yǎng tiān gē yùn yǒu qín fēng。
雄图壮节消磨尽,所得清樽一笑同。xióng tú zhuàng jié xiāo mó jǐn,suǒ dé qīng zūn yī xiào tóng。

送辛十七作尉盐城

韩维

少年嘉誉冠诸生,白首青衫仅有成。shǎo nián jiā yù guān zhū shēng,bái shǒu qīng shān jǐn yǒu chéng。
千里辛勤州县职,一觞凄惨里闾情。qiān lǐ xīn qín zhōu xiàn zhí,yī shāng qī cǎn lǐ lǘ qíng。
家临颍水花催发,柳绕长堤絮扑行。jiā lín yǐng shuǐ huā cuī fā,liǔ rào zhǎng dī xù pū xíng。
寸禄折腰何必去,道存心在即渊明。cùn lù zhé yāo hé bì qù,dào cún xīn zài jí yuān míng。

棣华堂

韩维

锦衣赍钺耀当年,心在王家迹在边。jǐn yī jī yuè yào dāng nián,xīn zài wáng jiā jì zài biān。
论议每先诸将勇,规模仍袭仲兄贤。lùn yì měi xiān zhū jiāng yǒng,guī mó réng xí zhòng xiōng xián。
一朝华栋飞翚动,四坐清觞插羽传。yī cháo huá dòng fēi huī dòng,sì zuò qīng shāng chā yǔ chuán。
欲赋酬章惭懦武,白头终日诵尘编。yù fù chóu zhāng cán nuò wǔ,bái tóu zhōng rì sòng chén biān。

和十一侍郎

韩维

地传槐大井泉深,昔侍先庭此镇临。dì chuán huái dà jǐng quán shēn,xī shì xiān tíng cǐ zhèn lín。
奉使共成三世泽,思亲还怆百年心。fèng shǐ gòng chéng sān shì zé,sī qīn hái chuàng bǎi nián xīn。
怀金岂足骄颜氏,抱瓮徒劳拙汉阴。huái jīn qǐ zú jiāo yán shì,bào wèng tú láo zhuō hàn yīn。
抖擞尘中千万虑,海风高处坐披襟。dǒu sǒu chén zhōng qiān wàn lǜ,hǎi fēng gāo chù zuò pī jīn。

送门客李秀才赴省试

韩维

伤思易子闻前戒,务学求师是至言。shāng sī yì zi wén qián jiè,wù xué qiú shī shì zhì yán。
岂有车鱼延上客,欲将诗礼示诸孙。qǐ yǒu chē yú yán shàng kè,yù jiāng shī lǐ shì zhū sūn。
青衿散后人千里,黄菊开时酒一尊。qīng jīn sàn hòu rén qiān lǐ,huáng jú kāi shí jiǔ yī zūn。
壮岁雄图当自勉,未应长啸入苏门。zhuàng suì xióng tú dāng zì miǎn,wèi yīng zhǎng xiào rù sū mén。