古诗词

和子华湖上避暑

韩维

堤边杨柳无穷碧,亭下芙蓉四面红。dī biān yáng liǔ wú qióng bì,tíng xià fú róng sì miàn hóng。
岛影低回明镜里,荷香浮动绿樽中。dǎo yǐng dī huí míng jìng lǐ,hé xiāng fú dòng lǜ zūn zhōng。
清心不厌飞山雨,动发时欣过水风。qīng xīn bù yàn fēi shān yǔ,dòng fā shí xīn guò shuǐ fēng。
鼎足坐谈非俗侣,不归名教即真空。dǐng zú zuò tán fēi sú lǚ,bù guī míng jiào jí zhēn kōng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和曾令绰买宅贻景仁

韩维

久治孤学慕轲丘,投老还乡寡所求。jiǔ zhì gū xué mù kē qiū,tóu lǎo hái xiāng guǎ suǒ qiú。
蓬荜随缘安静默,林泉乘兴访深幽。péng bì suí yuán ān jìng mò,lín quán chéng xīng fǎng shēn yōu。
高门此地成君志,方驾何时写我忧。gāo mén cǐ dì chéng jūn zhì,fāng jià hé shí xiě wǒ yōu。
白首故人知所待,一竿同钓鸭陂头。bái shǒu gù rén zhī suǒ dài,yī gān tóng diào yā bēi tóu。

和安国天钵拈香

韩维

杖策乘缘利有生,闻风犹得耳根清。zhàng cè chéng yuán lì yǒu shēng,wén fēng yóu dé ěr gēn qīng。
去年俱是凝然体,存殁徒伤妄者情。qù nián jù shì níng rán tǐ,cún mò tú shāng wàng zhě qíng。
灵骨不随烟共尽,真心常与月孤明。líng gǔ bù suí yān gòng jǐn,zhēn xīn cháng yǔ yuè gū míng。
世人欲识泥洹路,问取师今第几程。shì rén yù shí ní huán lù,wèn qǔ shī jīn dì jǐ chéng。

后园杂花特献辄书呈子华兄

韩维

向晚低云还作雨,稍寒飞雪又随风。xiàng wǎn dī yún hái zuò yǔ,shāo hán fēi xuě yòu suí fēng。
新芽展尽枝头绿,落花飘成水面红。xīn yá zhǎn jǐn zhī tóu lǜ,luò huā piāo chéng shuǐ miàn hóng。
身外有名皆是妄,杯中无物未为通。shēn wài yǒu míng jiē shì wàng,bēi zhōng wú wù wèi wèi tōng。
扁舟少待暗阳放,西阁何妨一醉同。biǎn zhōu shǎo dài àn yáng fàng,xī gé hé fáng yī zuì tóng。

和子华兄方惜莺声之晚今忽闻之

韩维

山鸟凡禽处处鸣,独怜清啭久无声。shān niǎo fán qín chù chù míng,dú lián qīng zhuàn jiǔ wú shēng。
起从岩谷春风晚,飞过林塘霁日明。qǐ cóng yán gǔ chūn fēng wǎn,fēi guò lín táng jì rì míng。
不为好音轻俗耳,自逢真赏动诗情。bù wèi hǎo yīn qīng sú ěr,zì féng zhēn shǎng dòng shī qíng。
少年乐事今抛尽,节物催人只自惊。shǎo nián lè shì jīn pāo jǐn,jié wù cuī rén zhǐ zì jīng。

陪景仁赴况之湖上燕集遇雨

韩维

炎蒸消尽作浓阴,湖上兹游喜重寻。yán zhēng xiāo jǐn zuò nóng yīn,hú shàng zī yóu xǐ zhòng xún。
急雨洗开荷芰色,清风借出管弦音。jí yǔ xǐ kāi hé jì sè,qīng fēng jiè chū guǎn xián yīn。
凉生顿觉絺衣薄,欢至宁论酒盏深。liáng shēng dùn jué chī yī báo,huān zhì níng lùn jiǔ zhǎn shēn。
善谑清谈都有适,过从所得在知心。shàn xuè qīng tán dōu yǒu shì,guò cóng suǒ dé zài zhī xīn。

和昌言太中

韩维

眉秀瞳青却少容,精神强健几如公。méi xiù tóng qīng què shǎo róng,jīng shén qiáng jiàn jǐ rú gōng。
相逢细雨开篱菊,自愧繁霜满鬓蓬。xiāng féng xì yǔ kāi lí jú,zì kuì fán shuāng mǎn bìn péng。
谈道远追西域祖,题诗今得少陵翁。tán dào yuǎn zhuī xī yù zǔ,tí shī jīn dé shǎo líng wēng。
锋车北去归何日,且愿从容一笑同。fēng chē běi qù guī hé rì,qiě yuàn cóng róng yī xiào tóng。

赠昌言太中

韩维

春风吹袂逾嵩岭,秋雨随轩过颖亭。chūn fēng chuī mèi yú sōng lǐng,qiū yǔ suí xuān guò yǐng tíng。
达理偶同无剩语,论交虽晚便忘形。dá lǐ ǒu tóng wú shèng yǔ,lùn jiāo suī wǎn biàn wàng xíng。
两株枯木同危坐,数朵寒花伴独醒。liǎng zhū kū mù tóng wēi zuò,shù duǒ hán huā bàn dú xǐng。
鸭子陂头好光景,几时重见聚华星。yā zi bēi tóu hǎo guāng jǐng,jǐ shí zhòng jiàn jù huá xīng。

和况之提刑途中遇雪

韩维

云凝野旷接高低,切切寒侵使者衣。yún níng yě kuàng jiē gāo dī,qiè qiè hán qīn shǐ zhě yī。
客路恍惊霜鬓改,家山回望玉觞飞。kè lù huǎng jīng shuāng bìn gǎi,jiā shān huí wàng yù shāng fēi。
更添宿雨催花润,未放春雷起蛰威。gèng tiān sù yǔ cuī huā rùn,wèi fàng chūn léi qǐ zhé wēi。
柳色压堤清溜满,舣船持酒待君归。liǔ sè yā dī qīng liū mǎn,yǐ chuán chí jiǔ dài jūn guī。

公时遗石榴

韩维

高冠趋尹君方掾,促席迎宾我已翁。gāo guān qū yǐn jūn fāng yuàn,cù xí yíng bīn wǒ yǐ wēng。
交态不忘平日厚,歌声犹似少年工。jiāo tài bù wàng píng rì hòu,gē shēng yóu shì shǎo nián gōng。
映阶露菊秋吟苦,盈筥霜榴岁问通。yìng jiē lù jú qiū yín kǔ,yíng jǔ shuāng liú suì wèn tōng。
每与东邻话知旧,白头强健几人同。měi yǔ dōng lín huà zhī jiù,bái tóu qiáng jiàn jǐ rén tóng。

同三兄安公亭看雨

韩维

高堂六月苦炎曦,雨逐轻雷过后池。gāo táng liù yuè kǔ yán xī,yǔ zhú qīng léi guò hòu chí。
水面凉生跳赤鲤,林端声寂语黄鹂。shuǐ miàn liáng shēng tiào chì lǐ,lín duān shēng jì yǔ huáng lí。
翠深岸筱无风乱,红重蔷薇到地垂。cuì shēn àn xiǎo wú fēng luàn,hóng zhòng qiáng wēi dào dì chuí。
清景虽嘉欢意少,白头支策坐题诗。qīng jǐng suī jiā huān yì shǎo,bái tóu zhī cè zuò tí shī。

偶成寄曼叔

韩维

红芳落尽鸭陂边,白首伤春倍惨然。hóng fāng luò jǐn yā bēi biān,bái shǒu shāng chūn bèi cǎn rán。
自愧闲官消永日,独吟佳句想当年。zì kuì xián guān xiāo yǒng rì,dú yín jiā jù xiǎng dāng nián。
早休诸吏眠斋馆,时引双童上舞筵。zǎo xiū zhū lì mián zhāi guǎn,shí yǐn shuāng tóng shàng wǔ yán。
闻说年来亦归兴,琳宫仙籍旧无员。wén shuō nián lái yì guī xīng,lín gōng xiān jí jiù wú yuán。

积雨成雪呈子华

韩维

寒威暗袭春和去,坐拥重裘仅自温。hán wēi àn xí chūn hé qù,zuò yōng zhòng qiú jǐn zì wēn。
对景直须忘适适,随机聊耳不言言。duì jǐng zhí xū wàng shì shì,suí jī liáo ěr bù yán yán。
兴来一笑非缘酒,道本无忧岂在萱。xīng lái yī xiào fēi yuán jiǔ,dào běn wú yōu qǐ zài xuān。
欲与何人论此意,竹风松雪满西轩。yù yǔ hé rén lùn cǐ yì,zhú fēng sōng xuě mǎn xī xuān。

和景仁

韩维

平池旋涨西山雨,密竹频惊北户风。píng chí xuán zhǎng xī shān yǔ,mì zhú pín jīng běi hù fēng。
垂箔屡销檀炷紫,出门时看杏梢红。chuí bó lǚ xiāo tán zhù zǐ,chū mén shí kàn xìng shāo hóng。
酒成岂见甘而坏,花在须知色即空。jiǔ chéng qǐ jiàn gān ér huài,huā zài xū zhī sè jí kōng。
只怪雕章今日至,不知清醉昨宵同。zhǐ guài diāo zhāng jīn rì zhì,bù zhī qīng zuì zuó xiāo tóng。

登城楼呈子华

韩维

麦苗黄熟稻苗青,饷妇耘夫笑语声。mài miáo huáng shú dào miáo qīng,xiǎng fù yún fū xiào yǔ shēng。
楼上清风帘箔静,田间白水鹭鸥轻。lóu shàng qīng fēng lián bó jìng,tián jiān bái shuǐ lù ōu qīng。
展亲会集从容乐,娱老讴吟放旷情。zhǎn qīn huì jí cóng róng lè,yú lǎo ōu yín fàng kuàng qíng。
羽孽渐消民食足,更无馀事计亏成。yǔ niè jiàn xiāo mín shí zú,gèng wú yú shì jì kuī chéng。

又和子华

韩维

沉阴消尽见春和,初放扁舟溯绿波。chén yīn xiāo jǐn jiàn chūn hé,chū fàng biǎn zhōu sù lǜ bō。
水际踏青怜日暖,林间举白为花多。shuǐ jì tà qīng lián rì nuǎn,lín jiān jǔ bái wèi huā duō。
狂从田妇窥篱看,醉任家童刮鼓歌。kuáng cóng tián fù kuī lí kàn,zuì rèn jiā tóng guā gǔ gē。
年少纵欢饶点检,老欢终不挂谁何。nián shǎo zòng huān ráo diǎn jiǎn,lǎo huān zhōng bù guà shuí hé。