古诗词

又和子华

韩维

沉阴消尽见春和,初放扁舟溯绿波。chén yīn xiāo jǐn jiàn chūn hé,chū fàng biǎn zhōu sù lǜ bō。
水际踏青怜日暖,林间举白为花多。shuǐ jì tà qīng lián rì nuǎn,lín jiān jǔ bái wèi huā duō。
狂从田妇窥篱看,醉任家童刮鼓歌。kuáng cóng tián fù kuī lí kàn,zuì rèn jiā tóng guā gǔ gē。
年少纵欢饶点检,老欢终不挂谁何。nián shǎo zòng huān ráo diǎn jiǎn,lǎo huān zhōng bù guà shuí hé。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

游汉高帝祠

韩维

平桥架荒堑,东上大冈尾。píng qiáo jià huāng qiàn,dōng shàng dà gāng wěi。
冈头古木合,有庙荫其底。gāng tóu gǔ mù hé,yǒu miào yīn qí dǐ。
摄衣升殿墀,龙颜俨当位。shè yī shēng diàn chí,lóng yán yǎn dāng wèi。
蝙飞画帐喧,鼠啮珠旒坠。biān fēi huà zhàng xuān,shǔ niè zhū liú zhuì。
不知谁来祀,狼籍樽与簋。bù zhī shuí lái sì,láng jí zūn yǔ guǐ。
残碑压鳌背,上有太和字。cán bēi yā áo bèi,shàng yǒu tài hé zì。
去此数百载,文剥失所次。qù cǐ shù bǎi zài,wén bō shī suǒ cì。
伊人昔经构,视汉犹视彼。yī rén xī jīng gòu,shì hàn yóu shì bǐ。
徘徊怀古意,日暮悲风里。pái huái huái gǔ yì,rì mù bēi fēng lǐ。

和崔象之颍桥观赠陈清臣太丞兼简陈

韩维

崔侯朝从西邑归,面有矜色口且咨。cuī hóu cháo cóng xī yì guī,miàn yǒu jīn sè kǒu qiě zī。
云得高士陈其姓,非向可见所庶几。yún dé gāo shì chén qí xìng,fēi xiàng kě jiàn suǒ shù jǐ。
尝登于朝最吏课,一旦去之心甚怡。cháng dēng yú cháo zuì lì kè,yī dàn qù zhī xīn shén yí。
颍阳古观三日语,坐见月出青松枝。yǐng yáng gǔ guān sān rì yǔ,zuò jiàn yuè chū qīng sōng zhī。
深穷性命识原本,论议纯一无瑕疵。shēn qióng xìng mìng shí yuán běn,lùn yì chún yī wú xiá cī。
周通旁畅未始极,曾不与道相乖违。zhōu tōng páng chàng wèi shǐ jí,céng bù yǔ dào xiāng guāi wéi。
陈虽平生所未识,以子而誉信不疑。chén suī píng shēng suǒ wèi shí,yǐ zi ér yù xìn bù yí。
向风长想日复夜,膏车秣马吾其西。xiàng fēng zhǎng xiǎng rì fù yè,gāo chē mò mǎ wú qí xī。

早登襄城之龙山呈曼叔

韩维

鸟啼斋前树,促驾吾当西。niǎo tí zhāi qián shù,cù jià wú dāng xī。
朝从良友别,夕赴幽人期。cháo cóng liáng yǒu bié,xī fù yōu rén qī。
方以会合喜,敢曰道路疲。fāng yǐ huì hé xǐ,gǎn yuē dào lù pí。
予戆昧时利,百事弃不为。yǔ gàng mèi shí lì,bǎi shì qì bù wèi。
惟有好贤心,未愧缁衣诗。wéi yǒu hǎo xián xīn,wèi kuì zī yī shī。

游首山夜归马上作

韩维

苍岩出几曲,此与大道会。cāng yán chū jǐ qū,cǐ yǔ dà dào huì。
回看灯火处,已在林萝外。huí kàn dēng huǒ chù,yǐ zài lín luó wài。
凉风生雨气,清月动山霭。liáng fēng shēng yǔ qì,qīng yuè dòng shān ǎi。
渐近平桥路,淙淙闻石濑。jiàn jìn píng qiáo lù,cóng cóng wén shí lài。

和曼叔灵树相别

韩维

男儿易为别,寻尺固可轻。nán ér yì wèi bié,xún chǐ gù kě qīng。
今日掺子祛,悽惶不自平。jīn rì càn zi qū,qī huáng bù zì píng。
岂其道里远,要是隔音形。qǐ qí dào lǐ yuǎn,yào shì gé yīn xíng。
春风卷行迹,车马无留征。chūn fēng juǎn xíng jì,chē mǎ wú liú zhēng。
回首高阳峰,隐约林间明。huí shǒu gāo yáng fēng,yǐn yuē lín jiān míng。

朝发灵树寄曼叔师厚

韩维

朝发灵树东,旷野阴气积。cháo fā líng shù dōng,kuàng yě yīn qì jī。
驱马入草间,左右号鹳鹢。qū mǎ rù cǎo jiān,zuǒ yòu hào guàn yì。
重云黕玄幕,孤月隐白壁。zhòng yún dǎn xuán mù,gū yuè yǐn bái bì。
攲危涉涂淖,转侧缘沟脉。qī wēi shè tú nào,zhuǎn cè yuán gōu mài。
凉风满川陆,眺览多所适。liáng fēng mǎn chuān lù,tiào lǎn duō suǒ shì。
却想会合乐,转首已成昔。què xiǎng huì hé lè,zhuǎn shǒu yǐ chéng xī。
诸君豪俊士,经训饱搜昋。zhū jūn háo jùn shì,jīng xùn bǎo sōu guì。
上下古与今,抗论坚莫敌。shàng xià gǔ yǔ jīn,kàng lùn jiān mò dí。
顾我处其间,倾听但局蹐。gù wǒ chù qí jiān,qīng tīng dàn jú jí。
校士岂所当,直以气类得。xiào shì qǐ suǒ dāng,zhí yǐ qì lèi dé。
譬如礼天坛,圭璧奠且植。pì rú lǐ tiān tán,guī bì diàn qiě zhí。
陶匏以其质,并列不为惑。táo páo yǐ qí zhì,bìng liè bù wèi huò。
论心见表暴,吐口出白黑。lùn xīn jiàn biǎo bào,tǔ kǒu chū bái hēi。
朝案每共饮,夜床仍抵迹。cháo àn měi gòng yǐn,yè chuáng réng dǐ jì。
嘲谐间一发,清笑高哑哑。cháo xié jiān yī fā,qīng xiào gāo yǎ yǎ。
自谓得如此,至死无厌斁。zì wèi dé rú cǐ,zhì sǐ wú yàn yì。
敢于百里间,而惮辔与策。gǎn yú bǎi lǐ jiān,ér dàn pèi yǔ cè。
因诗谢所思,酬篇无我默。yīn shī xiè suǒ sī,chóu piān wú wǒ mò。

发襄城寄曼叔

韩维

别离何从生,乃生欢爱间。bié lí hé cóng shēng,nǎi shēng huān ài jiān。
一登君子堂,笑语十日连。yī dēng jūn zi táng,xiào yǔ shí rì lián。
薄暮跃马去,飘忽如云烟。báo mù yuè mǎ qù,piāo hū rú yún yān。
毋言欢戚殊,世事举皆然。wú yán huān qī shū,shì shì jǔ jiē rán。

滍城

韩维

骎骎二三骑,南并横山去。qīn qīn èr sān qí,nán bìng héng shān qù。
山穷远川出,始见滍阳树。shān qióng yuǎn chuān chū,shǐ jiàn zhì yáng shù。
荒城萝茑合,表里无寸土。huāng chéng luó niǎo hé,biǎo lǐ wú cùn tǔ。
但闻鸟啼声,不见鸟啼处。dàn wén niǎo tí shēng,bù jiàn niǎo tí chù。
呼儿开棘扉,扫榻坐茅庑。hū ér kāi jí fēi,sǎo tà zuò máo wǔ。
清泉给盥濯,凉风生仰俯。qīng quán gěi guàn zhuó,liáng fēng shēng yǎng fǔ。
浊醪稍似佳,山果来近圃。zhuó láo shāo shì jiā,shān guǒ lái jìn pǔ。
始酌薰然和,中饮淡无虑。shǐ zhuó xūn rán hé,zhōng yǐn dàn wú lǜ。
案头羲皇经,编绝几见补。àn tóu xī huáng jīng,biān jué jǐ jiàn bǔ。
先生发其微,大义谈四五。xiān shēng fā qí wēi,dà yì tán sì wǔ。
纷攘自诸家,简易独太古。fēn rǎng zì zhū jiā,jiǎn yì dú tài gǔ。
形骸非我有,冠带尚谁取。xíng hái fēi wǒ yǒu,guān dài shàng shuí qǔ。
道存固匪外,两致默与语。dào cún gù fěi wài,liǎng zhì mò yǔ yǔ。
是时季春望,山月夕已吐。shì shí jì chūn wàng,shān yuè xī yǐ tǔ。
清光出深竹,叶上露如雨。qīng guāng chū shēn zhú,yè shàng lù rú yǔ。
寒侵毛骨生,思有烟霞举。hán qīn máo gǔ shēng,sī yǒu yān xiá jǔ。
却念人世间,纷纷何足数。què niàn rén shì jiān,fēn fēn hé zú shù。

九日客散西轩

韩维

穷阎车马散,默坐吊孤影。qióng yán chē mǎ sàn,mò zuò diào gū yǐng。
烟生竹町深,月出茅庐静。yān shēng zhú tīng shēn,yuè chū máo lú jìng。
道存轻外物,心寂丧前境。dào cún qīng wài wù,xīn jì sàng qián jìng。
即此之吾生,安知慕箕颍。jí cǐ zhī wú shēng,ān zhī mù jī yǐng。

晚过象之葆光亭步月

韩维

浮沉闾里间,放志谢维絷。fú chén lǘ lǐ jiān,fàng zhì xiè wéi zhí。
行贪月色静,归犯霜华湿。xíng tān yuè sè jìng,guī fàn shuāng huá shī。
寒鼓出城重,飞星过楼急。hán gǔ chū chéng zhòng,fēi xīng guò lóu jí。
却想竹亭下,主人犹独立。què xiǎng zhú tíng xià,zhǔ rén yóu dú lì。

晓出郊过方秀才舍饮

韩维

浮云散朝阴,初日动晴煦。fú yún sàn cháo yīn,chū rì dòng qíng xù。
行随风叶远,去傍田家路。xíng suí fēng yè yuǎn,qù bàng tián jiā lù。
人间无遽色,马缓有安步。rén jiān wú jù sè,mǎ huǎn yǒu ān bù。
遥识主人舍,青帘出霜树。yáo shí zhǔ rén shě,qīng lián chū shuāng shù。

颍桥路中别曼叔

韩维

磷磷清颍流,中截两崖断。lín lín qīng yǐng liú,zhōng jié liǎng yá duàn。
架桥在城底,斗出旷平漫。jià qiáo zài chéng dǐ,dòu chū kuàng píng màn。
阴风无边来,左右篷惊转。yīn fēng wú biān lái,zuǒ yòu péng jīng zhuǎn。
我行感时节,跋马重为恋。wǒ xíng gǎn shí jié,bá mǎ zhòng wèi liàn。
虽非远别戚,所恨良会散。suī fēi yuǎn bié qī,suǒ hèn liáng huì sàn。
却想置酒地,松阴野色晚。què xiǎng zhì jiǔ dì,sōng yīn yě sè wǎn。

送宁极还山

韩维

晨冰结车辙,朔野风正厉。chén bīng jié chē zhé,shuò yě fēng zhèng lì。
君行良亦勤,正与苦寒值。jūn xíng liáng yì qín,zhèng yǔ kǔ hán zhí。
超然出门去,曾不顾我议。chāo rán chū mén qù,céng bù gù wǒ yì。
譬如云飞鸿,势不受维絷。pì rú yún fēi hóng,shì bù shòu wéi zhí。
开笼恣其往,万里在展翅。kāi lóng zì qí wǎng,wàn lǐ zài zhǎn chì。
场功十月毕,田家足豳事。chǎng gōng shí yuè bì,tián jiā zú bīn shì。
儿童樵牧归,荆扉寂已闭。ér tóng qiáo mù guī,jīng fēi jì yǐ bì。
燃薪烛茅屋,并坐侄与弟。rán xīn zhú máo wū,bìng zuò zhí yǔ dì。
自爱村醪熟,或以山鹿馈。zì ài cūn láo shú,huò yǐ shān lù kuì。
冻蔬斸青黄,寒药煮根柢。dòng shū zhǔ qīng huáng,hán yào zhǔ gēn dǐ。
从容温饱间,万事一无累。cóng róng wēn bǎo jiān,wàn shì yī wú lèi。
嗟予不得往,注目云接地。jiē yǔ bù dé wǎng,zhù mù yún jiē dì。

雪中招象之

韩维

愁云合无迹,密雪集冬仲。chóu yún hé wú jì,mì xuě jí dōng zhòng。
狂翻寒空来,微泛与风弄。kuáng fān hán kōng lái,wēi fàn yǔ fēng nòng。
打窗惊暮急,压竹爱宵重。dǎ chuāng jīng mù jí,yā zhú ài xiāo zhòng。
明缸照狭室,帘押寂不动。míng gāng zhào xiá shì,lián yā jì bù dòng。
环炉四五人,颇喜清谈纵。huán lú sì wǔ rén,pǒ xǐ qīng tán zòng。
崔侯著闲默,门外车辙冻。cuī hóu zhù xián mò,mén wài chē zhé dòng。
徘徊一堂里,有类茧已蛹。pái huái yī táng lǐ,yǒu lèi jiǎn yǐ yǒng。
浊醪谁与酌,短褐应自拥。zhuó láo shuí yǔ zhuó,duǎn hè yīng zì yōng。
何当策疲马,清赏聊一共。hé dāng cè pí mǎ,qīng shǎng liáo yī gòng。

晚步颍上和曼叔

韩维

披榛登大堤,下视何嶪岌。pī zhēn dēng dà dī,xià shì hé yè jí。
野气忍雪润,河流带冰涩。yě qì rěn xuě rùn,hé liú dài bīng sè。
沙禽寂不飞,行子暮逾急。shā qín jì bù fēi,xíng zi mù yú jí。
不见洗耳人,悲风吹独立。bù jiàn xǐ ěr rén,bēi fēng chuī dú lì。