古诗词

答苏子美见寄

韩维

暮春游京洛,适与夫子遘。mù chūn yóu jīng luò,shì yǔ fū zi gòu。
衣焦未及展,挈酒且相就。yī jiāo wèi jí zhǎn,qiè jiǔ qiě xiāng jiù。
佳林延凉飙,广厦荫清昼。jiā lín yán liáng biāo,guǎng shà yīn qīng zhòu。
浩然尘虑醒,坐看天骨秀。hào rán chén lǜ xǐng,zuò kàn tiān gǔ xiù。
殷勤述平昔,感叹道艰疚。yīn qín shù píng xī,gǎn tàn dào jiān jiù。
谈辞足端倪,怀抱去蒙覆。tán cí zú duān ní,huái bào qù méng fù。
志愿始云获,睽携遽然又。zhì yuàn shǐ yún huò,kuí xié jù rán yòu。
君舟既南驰,我马亦东走。jūn zhōu jì nán chí,wǒ mǎ yì dōng zǒu。
还谯寡俦侣,孤学日以陋。hái qiáo guǎ chóu lǚ,gū xué rì yǐ lòu。
高风邈难亲,离抱曷其救。gāo fēng miǎo nán qīn,lí bào hé qí jiù。
得君别后诗,满纸字腾骤。dé jūn bié hòu shī,mǎn zhǐ zì téng zhòu。
汪洋莫知极,精密不可耨。wāng yáng mò zhī jí,jīng mì bù kě nòu。
峻严山岳停,奔放江海漏。jùn yán shān yuè tíng,bēn fàng jiāng hǎi lòu。
伏读昼夜并,文义仅通透。fú dú zhòu yè bìng,wén yì jǐn tōng tòu。
有如享太牢,继以金石侑。yǒu rú xiǎng tài láo,jì yǐ jīn shí yòu。
惟君抱雄才,文字乃兼副。wéi jūn bào xióng cái,wén zì nǎi jiān fù。
要当被金甲,独立诸将右。yào dāng bèi jīn jiǎ,dú lì zhū jiāng yòu。
指挥神武师,为国缚狂寇。zhǐ huī shén wǔ shī,wèi guó fù kuáng kòu。
献俘天子廷,功以钟鼎镂。xiàn fú tiān zi tíng,gōng yǐ zhōng dǐng lòu。
勉哉俊其时,此论讲已旧。miǎn zāi jùn qí shí,cǐ lùn jiǎng yǐ jiù。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

谢师厚挽词三首

韩维

落笔无尘语,垂髫有俊声。luò bǐ wú chén yǔ,chuí tiáo yǒu jùn shēng。
人咨汉故事,坐屈鲁诸生。rén zī hàn gù shì,zuò qū lǔ zhū shēng。
道不缘贫病,心能处困亨。dào bù yuán pín bìng,xīn néng chù kùn hēng。
它年文苑传,不愧著公明。tā nián wén yuàn chuán,bù kuì zhù gōng míng。

谢师厚挽词三首

韩维

论文满樽酒,别恨几筒诗。lùn wén mǎn zūn jiǔ,bié hèn jǐ tǒng shī。
不谓相思久,终无一笑期。bù wèi xiāng sī jiǔ,zhōng wú yī xiào qī。
地卑伤贾谊,冢近得要离。dì bēi shāng jiǎ yì,zhǒng jìn dé yào lí。
尚有芝兰秀,风流未觉衰。shàng yǒu zhī lán xiù,fēng liú wèi jué shuāi。

谢师厚挽词三首

韩维

幻有终何得,真空夙所归。huàn yǒu zhōng hé dé,zhēn kōng sù suǒ guī。
丘陵甘一跌,霄汉任群飞。qiū líng gān yī diē,xiāo hàn rèn qún fēi。
妙墨嗟犹在,华觞不重挥。miào mò jiē yóu zài,huá shāng bù zhòng huī。
交亲半零落,衰泪下沾衣。jiāo qīn bàn líng luò,shuāi lèi xià zhān yī。

郑闳中挽辞二首其二

韩维

守道贫原宪,传经老伏生。shǒu dào pín yuán xiàn,chuán jīng lǎo fú shēng。
声名徒自振,心虑淡无营。shēng míng tú zì zhèn,xīn lǜ dàn wú yíng。
废卷多怀古,衔杯靡吝情。fèi juǎn duō huái gǔ,xián bēi mí lìn qíng。
思君最深处,始卒尽纯诚。sī jūn zuì shēn chù,shǐ zú jǐn chún chéng。

王微之龙图挽辞二首其一

韩维

用舍时焉尔,穷通命也欤。yòng shě shí yān ěr,qióng tōng mìng yě yú。
石渠推旧德,王座阅新书。shí qú tuī jiù dé,wáng zuò yuè xīn shū。
雪饮连挥斝,春游每并舆。xuě yǐn lián huī jiǎ,chūn yóu měi bìng yú。
平生寝门泪,白首倍连茹。píng shēng qǐn mén lèi,bái shǒu bèi lián rú。

冯当世挽词二首

韩维

名冠英雄彀,身参将相尊。míng guān yīng xióng gòu,shēn cān jiāng xiāng zūn。
有客沧海量,无玷白圭言。yǒu kè cāng hǎi liàng,wú diàn bái guī yán。
密议调羹鼎,高怀寄酒樽。mì yì diào gēng dǐng,gāo huái jì jiǔ zūn。
从今此中意,无复故人论。cóng jīn cǐ zhōng yì,wú fù gù rén lùn。

冯当世挽词二首

韩维

逍遥灵寿杖,严密具茨书。xiāo yáo líng shòu zhàng,yán mì jù cí shū。
脱屣遗浮世,披衣得旧庐。tuō xǐ yí fú shì,pī yī dé jiù lú。
酹非光禄酒,祭乏武昌鱼。lèi fēi guāng lù jiǔ,jì fá wǔ chāng yú。
礼薄情从厚,秋风泪满裾。lǐ báo qíng cóng hòu,qiū fēng lèi mǎn jū。

哭曾令绰三首

韩维

密勿论兵地,光华问俗车。mì wù lùn bīng dì,guāng huá wèn sú chē。
嘉谋尽戎幕,惠泽浃民闾。jiā móu jǐn róng mù,huì zé jiā mín lǘ。
语道多忘己,言诗屡起予。yǔ dào duō wàng jǐ,yán shī lǚ qǐ yǔ。
去思何以慰,遗像俨精庐。qù sī hé yǐ wèi,yí xiàng yǎn jīng lú。

哭曾令绰三首

韩维

饰馆延归驭,维舟结胜游。shì guǎn yán guī yù,wéi zhōu jié shèng yóu。
黄花频采掇,白发共淹留。huáng huā pín cǎi duō,bái fā gòng yān liú。
预约归田计,仍怀许国忧。yù yuē guī tián jì,réng huái xǔ guó yōu。
斯言两不遂,恸哭竟何尤。sī yán liǎng bù suì,tòng kū jìng hé yóu。

哭曾令绰三首

韩维

典丽文章雅正躬,高才又出相门中。diǎn lì wén zhāng yǎ zhèng gōng,gāo cái yòu chū xiāng mén zhōng。
庙堂帝识精忠议,蕃服民歌恺悌风。miào táng dì shí jīng zhōng yì,fān fú mín gē kǎi tì fēng。
一息不还成昨梦,六情都尽见真空。yī xī bù hái chéng zuó mèng,liù qíng dōu jǐn jiàn zhēn kōng。
平时共说无生和,生死如今异与同。píng shí gòng shuō wú shēng hé,shēng sǐ rú jīn yì yǔ tóng。

毌沆挽辞二首

韩维

早接英豪论,闻君伯仲贤。zǎo jiē yīng háo lùn,wén jūn bó zhòng xián。
高谈诸老屈,懿行一乡传。gāo tán zhū lǎo qū,yì xíng yī xiāng chuán。
处顺宁违俗,求归不待年。chù shùn níng wéi sú,qiú guī bù dài nián。
终南山色好,长到酒樽前。zhōng nán shān sè hǎo,zhǎng dào jiǔ zūn qián。

毌沆挽辞二首

韩维

畴昔西游雍,相逢各壮年。chóu xī xī yóu yōng,xiāng féng gè zhuàng nián。
坐从歌扇密,欢任酒杯传。zuò cóng gē shàn mì,huān rèn jiǔ bēi chuán。
乐事空尘土,清名自简编。lè shì kōng chén tǔ,qīng míng zì jiǎn biān。
耆英满朝路,回首一潸然。qí yīng mǎn cháo lù,huí shǒu yī shān rán。

故汉嘉太守礼院学士张公挽诗

韩维

奏赋先多士,雠书并列仙。zòu fù xiān duō shì,chóu shū bìng liè xiān。
荣归衣屡锦,高议蕝尝绵。róng guī yī lǚ jǐn,gāo yì jué cháng mián。
料寇流言止,安民善颂传。liào kòu liú yán zhǐ,ān mín shàn sòng chuán。
凭谁持絮酒,一酹蜀山前。píng shuí chí xù jiǔ,yī lèi shǔ shān qián。

故汉嘉太守礼院学士张公挽诗

韩维

吾交崔与范,取友得端良。wú jiāo cuī yǔ fàn,qǔ yǒu dé duān liáng。
直节晚仍苦,嘉名久更香。zhí jié wǎn réng kǔ,jiā míng jiǔ gèng xiāng。
高怀轻世利,馀事入文章。gāo huái qīng shì lì,yú shì rù wén zhāng。
万里缄哀恨,春风挽铎锵。wàn lǐ jiān āi hèn,chūn fēng wǎn duó qiāng。

金山寺

韩维

宝势中流起,香园此布金。bǎo shì zhōng liú qǐ,xiāng yuán cǐ bù jīn。
鸽栖秋殿冷,龙伏夜潭深。gē qī qiū diàn lěng,lóng fú yè tán shēn。
水鸟衔生食,江神听梵音。shuǐ niǎo xián shēng shí,jiāng shén tīng fàn yīn。
上方聊送目,天幕杳森阴。shàng fāng liáo sòng mù,tiān mù yǎo sēn yīn。