古诗词

孔先生以仙长老山水略录见约同游作诗答之

韩维

群峰罗立青巉巉,中有佛庙名香严。qún fēng luó lì qīng chán chán,zhōng yǒu fú miào míng xiāng yán。
飞泉汹涌出峰后,四时激射喧苍岩。fēi quán xiōng yǒng chū fēng hòu,sì shí jī shè xuān cāng yán。
跳珠喷雪几百丈,下注坎险钟为三。tiào zhū pēn xuě jǐ bǎi zhàng,xià zhù kǎn xiǎn zhōng wèi sān。
援萝俯瞰石底净,明镜光溢青瑶函。yuán luó fǔ kàn shí dǐ jìng,míng jìng guāng yì qīng yáo hán。
淙流四走渠为窦,左右吞啮何其馋。cóng liú sì zǒu qú wèi dòu,zuǒ yòu tūn niè hé qí chán。
缘源散讨不知极,但见洞穴争嵚嵌。yuán yuán sàn tǎo bù zhī jí,dàn jiàn dòng xué zhēng qīn qiàn。
攀藤直上出云背,岩户秘邃疑神缄。pān téng zhí shàng chū yún bèi,yán hù mì suì yí shén jiān。
仰窥阴洞看悬乳,白龙垂须正䰐鬖。yǎng kuī yīn dòng kàn xuán rǔ,bái lóng chuí xū zhèng lán sān。
或凝如盖覆宛宛,或散如指长掺掺。huò níng rú gài fù wǎn wǎn,huò sàn rú zhǐ zhǎng càn càn。
有台高下且十数,如以势位相临监。yǒu tái gāo xià qiě shí shù,rú yǐ shì wèi xiāng lín jiān。
平铺老藓柔可坐,谁藉绿罽遗不拈。píng pù lǎo xiǎn róu kě zuò,shuí jí lǜ jì yí bù niān。
北山之石何琐碎,形制一一如镌镵。běi shān zhī shí hé suǒ suì,xíng zhì yī yī rú juān chán。
叩之清越诸谷应,不意此地闻韶咸。kòu zhī qīng yuè zhū gǔ yīng,bù yì cǐ dì wén sháo xián。
已霜桂树垂冻壁,未腊梅蕊辉晴岚。yǐ shuāng guì shù chuí dòng bì,wèi là méi ruǐ huī qíng lán。
浮屠曰仙好事者,奄有胜迹穷搜探。fú tú yuē xiān hǎo shì zhě,yǎn yǒu shèng jì qióng sōu tàn。
书之远寄龙山下,云此仅止存都凡。shū zhī yuǎn jì lóng shān xià,yún cǐ jǐn zhǐ cún dōu fán。
先生以本来示我,谓我所好同甘咸。xiān shēng yǐ běn lái shì wǒ,wèi wǒ suǒ hǎo tóng gān xián。
相期历览在他岁,事高意笃非予堪。xiāng qī lì lǎn zài tā suì,shì gāo yì dǔ fēi yǔ kān。
人生萧散不易得,常苦世累为羁衔。rén shēng xiāo sàn bù yì dé,cháng kǔ shì lèi wèi jī xián。
吾徒幸当治平日,况又无事于牵贪。wú tú xìng dāng zhì píng rì,kuàng yòu wú shì yú qiān tān。
便须巾车不可后,愿以几杖从君南。biàn xū jīn chē bù kě hòu,yuàn yǐ jǐ zhàng cóng jūn nán。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

闲居思湖上

韩维

远泛每思随雁鹜,深居半是避杯觥。yuǎn fàn měi sī suí yàn wù,shēn jū bàn shì bì bēi gōng。
官闲日永无馀事,卧听朱弦教曲成。guān xián rì yǒng wú yú shì,wò tīng zhū xián jiào qū chéng。

次韵答微之

韩维

空门欲问君何得,灭色终非我所能。kōng mén yù wèn jūn hé dé,miè sè zhōng fēi wǒ suǒ néng。
岑寂欢狂均有待,无相与处是良朋。cén jì huān kuáng jūn yǒu dài,wú xiāng yǔ chù shì liáng péng。

致仕后次韵答张念七

韩维

颍水箕山一老生,漠然心境两俱平。yǐng shuǐ jī shān yī lǎo shēng,mò rán xīn jìng liǎng jù píng。
倘来物外皆如寄,腰底悬金壁挂缨。tǎng lái wù wài jiē rú jì,yāo dǐ xuán jīn bì guà yīng。

致仕后次韵答张念七

韩维

一榻高眠只自思,累朝荣宦竟何为。yī tà gāo mián zhǐ zì sī,lèi cháo róng huàn jìng hé wèi。
颠毛白尽朱颜改,惟有丹心似旧时。diān máo bái jǐn zhū yán gǎi,wéi yǒu dān xīn shì jiù shí。

曾通直见惠风琴

韩维

剡竹纫丝匠意深,泠然终日自成音。shàn zhú rèn sī jiàng yì shēn,líng rán zhōng rì zì chéng yīn。
吾君方急民财阜,好助薰风入舜琴。wú jūn fāng jí mín cái fù,hǎo zhù xūn fēng rù shùn qín。

玉汝惠猫头笋

韩维

汉臣问鹏曾游地,腊祭迎猫始出林。hàn chén wèn péng céng yóu dì,là jì yíng māo shǐ chū lín。
解箨光先凝片玉,含甘珍重等兼金。jiě tuò guāng xiān níng piàn yù,hán gān zhēn zhòng děng jiān jīn。

庵中睡起五颂寄海印长老

韩维

闲窗日射寒松影,枕上风传过雁声。xián chuāng rì shè hán sōng yǐng,zhěn shàng fēng chuán guò yàn shēng。
梦境觉来无一际,不劳唇齿话无生。mèng jìng jué lái wú yī jì,bù láo chún chǐ huà wú shēng。

庵中睡起五颂寄海印长老

韩维

四风标韵出风尘,高下虽殊一色均。sì fēng biāo yùn chū fēng chén,gāo xià suī shū yī sè jūn。
为我终朝谈实相,参差庭柏敞精神。wèi wǒ zhōng cháo tán shí xiāng,cān chà tíng bǎi chǎng jīng shén。

庵中睡起五颂寄海印长老

韩维

剡竹纫丝杂短长,谁教曲折号宫商。shàn zhú rèn sī zá duǎn zhǎng,shuí jiào qū zhé hào gōng shāng。
自从眠处知消息,终日笙歌是道场。zì cóng mián chù zhī xiāo xī,zhōng rì shēng gē shì dào chǎng。

庵中睡起五颂寄海印长老

韩维

饭后西堂百步行,困来合眼是无营。fàn hòu xī táng bǎi bù xíng,kùn lái hé yǎn shì wú yíng。
从生至老非他物,道著如今已是情。cóng shēng zhì lǎo fēi tā wù,dào zhù rú jīn yǐ shì qíng。

庵中睡起五颂寄海印长老

韩维

火衰水劣病馀身,未散虚空一聚尘。huǒ shuāi shuǐ liè bìng yú shēn,wèi sàn xū kōng yī jù chén。
更欲强招年少客,折花同赏梦中春。gèng yù qiáng zhāo nián shǎo kè,zhé huā tóng shǎng mèng zhōng chūn。

和玉汝赠收上人

韩维

道得都来是八成,圣无功用已非灵。dào dé dōu lái shì bā chéng,shèng wú gōng yòng yǐ fēi líng。
凭君谛视丹霞路,依旧云山点点青。píng jūn dì shì dān xiá lù,yī jiù yún shān diǎn diǎn qīng。

诗一首

韩维

鹤使晓来华表上,分明说得帝都春。hè shǐ xiǎo lái huá biǎo shàng,fēn míng shuō dé dì dōu chūn。
门开阊阖星河在,榜注神仙姓字新。mén kāi chāng hé xīng hé zài,bǎng zhù shén xiān xìng zì xīn。

和叔惠荠

韩维

君居压城根,厥产地宜荠。jūn jū yā chéng gēn,jué chǎn dì yí jì。
呼儿乘昼暄,培壤露寒翠。hū ér chéng zhòu xuān,péi rǎng lù hán cuì。
撷之登盘蔬,蔼蔚见春意。xié zhī dēng pán shū,ǎi wèi jiàn chūn yì。
方其下箸时,绝甘遽吾遗。fāng qí xià zhù shí,jué gān jù wú yí。
物虽美芹微,意重生刍比。wù suī měi qín wēi,yì zhòng shēng chú bǐ。
苟为势利心,千金何足贵。gǒu wèi shì lì xīn,qiān jīn hé zú guì。

和象之同孔宁极游石桥且简宁极

韩维

春风杖藜客,同到石桥边。chūn fēng zhàng lí kè,tóng dào shí qiáo biān。
引袖披云木,携樽俯涧泉。yǐn xiù pī yún mù,xié zūn fǔ jiàn quán。
岩花聊采摘,野器不雕镌。yán huā liáo cǎi zhāi,yě qì bù diāo juān。
俯仰元和内,熙恬太古前。fǔ yǎng yuán hé nèi,xī tián tài gǔ qián。
草心柔可绾,蒲叶密于编。cǎo xīn róu kě wǎn,pú yè mì yú biān。
涧麀来窥坐,沙鸥不改眠。jiàn yōu lái kuī zuò,shā ōu bù gǎi mián。
蒙蒙桃李雨,幂幂薜萝烟。méng méng táo lǐ yǔ,mì mì bì luó yān。
舞类雩祠日,吟非楚泽年。wǔ lèi yú cí rì,yín fēi chǔ zé nián。
鱼跳闻急管,鸟语似幺弦。yú tiào wén jí guǎn,niǎo yǔ shì yāo xián。
紫翠羞薇蕨,清香袭蕙荃。zǐ cuì xiū wēi jué,qīng xiāng xí huì quán。
乱流时揭厉,微径巧萦穿。luàn liú shí jiē lì,wēi jìng qiǎo yíng chuān。
德义心诚服,山林性所便。dé yì xīn chéng fú,shān lín xìng suǒ biàn。
敢令然诺负,直以事为牵。gǎn lìng rán nuò fù,zhí yǐ shì wèi qiān。
圯下履终跪,溱边裳且褰。yí xià lǚ zhōng guì,qín biān shang qiě qiān。
春醪可益酿,况有帛戋戋。chūn láo kě yì niàng,kuàng yǒu bó jiān jiān。