古诗词

孔先生以仙长老山水略录见约同游作诗答之

韩维

群峰罗立青巉巉,中有佛庙名香严。qún fēng luó lì qīng chán chán,zhōng yǒu fú miào míng xiāng yán。
飞泉汹涌出峰后,四时激射喧苍岩。fēi quán xiōng yǒng chū fēng hòu,sì shí jī shè xuān cāng yán。
跳珠喷雪几百丈,下注坎险钟为三。tiào zhū pēn xuě jǐ bǎi zhàng,xià zhù kǎn xiǎn zhōng wèi sān。
援萝俯瞰石底净,明镜光溢青瑶函。yuán luó fǔ kàn shí dǐ jìng,míng jìng guāng yì qīng yáo hán。
淙流四走渠为窦,左右吞啮何其馋。cóng liú sì zǒu qú wèi dòu,zuǒ yòu tūn niè hé qí chán。
缘源散讨不知极,但见洞穴争嵚嵌。yuán yuán sàn tǎo bù zhī jí,dàn jiàn dòng xué zhēng qīn qiàn。
攀藤直上出云背,岩户秘邃疑神缄。pān téng zhí shàng chū yún bèi,yán hù mì suì yí shén jiān。
仰窥阴洞看悬乳,白龙垂须正䰐鬖。yǎng kuī yīn dòng kàn xuán rǔ,bái lóng chuí xū zhèng lán sān。
或凝如盖覆宛宛,或散如指长掺掺。huò níng rú gài fù wǎn wǎn,huò sàn rú zhǐ zhǎng càn càn。
有台高下且十数,如以势位相临监。yǒu tái gāo xià qiě shí shù,rú yǐ shì wèi xiāng lín jiān。
平铺老藓柔可坐,谁藉绿罽遗不拈。píng pù lǎo xiǎn róu kě zuò,shuí jí lǜ jì yí bù niān。
北山之石何琐碎,形制一一如镌镵。běi shān zhī shí hé suǒ suì,xíng zhì yī yī rú juān chán。
叩之清越诸谷应,不意此地闻韶咸。kòu zhī qīng yuè zhū gǔ yīng,bù yì cǐ dì wén sháo xián。
已霜桂树垂冻壁,未腊梅蕊辉晴岚。yǐ shuāng guì shù chuí dòng bì,wèi là méi ruǐ huī qíng lán。
浮屠曰仙好事者,奄有胜迹穷搜探。fú tú yuē xiān hǎo shì zhě,yǎn yǒu shèng jì qióng sōu tàn。
书之远寄龙山下,云此仅止存都凡。shū zhī yuǎn jì lóng shān xià,yún cǐ jǐn zhǐ cún dōu fán。
先生以本来示我,谓我所好同甘咸。xiān shēng yǐ běn lái shì wǒ,wèi wǒ suǒ hǎo tóng gān xián。
相期历览在他岁,事高意笃非予堪。xiāng qī lì lǎn zài tā suì,shì gāo yì dǔ fēi yǔ kān。
人生萧散不易得,常苦世累为羁衔。rén shēng xiāo sàn bù yì dé,cháng kǔ shì lèi wèi jī xián。
吾徒幸当治平日,况又无事于牵贪。wú tú xìng dāng zhì píng rì,kuàng yòu wú shì yú qiān tān。
便须巾车不可后,愿以几杖从君南。biàn xū jīn chē bù kě hòu,yuàn yǐ jǐ zhàng cóng jūn nán。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

西轩席上探得丁香树子

韩维

物生各有性,矫之理宜伤。wù shēng gè yǒu xìng,jiǎo zhī lǐ yí shāng。
如何生微木,揉结始滋芳。rú hé shēng wēi mù,róu jié shǐ zī fāng。
开花不满把,琐碎垂丹黄。kāi huā bù mǎn bǎ,suǒ suì chuí dān huáng。
岂识青桂枝,一引百丈彊。qǐ shí qīng guì zhī,yī yǐn bǎi zhàng jiàng。

同陈道原谒象之

韩维

歊炎日为倦,休驾一潇洒。xiāo yán rì wèi juàn,xiū jià yī xiāo sǎ。
风竹来迎人,翠色欲倾写。fēng zhú lái yíng rén,cuì sè yù qīng xiě。
神交不前约,至理非外假。shén jiāo bù qián yuē,zhì lǐ fēi wài jiǎ。
窅然天地间,谁是忘言者。yǎo rán tiān dì jiān,shuí shì wàng yán zhě。

答曼叔见寄

韩维

人生风波间,触事喜乖隔。rén shēng fēng bō jiān,chù shì xǐ guāi gé。
前君还里中,王事有程格。qián jūn hái lǐ zhōng,wáng shì yǒu chéng gé。
欢言不一再,归马已在轭。huān yán bù yī zài,guī mǎ yǐ zài è。
相期高阳秋,丛菊手共摘。xiāng qī gāo yáng qiū,cóng jú shǒu gòng zhāi。
惟时家多虞,伯氏遭远谪。wéi shí jiā duō yú,bó shì zāo yuǎn zhé。
苍黄走国门,下马拜颜色。cāng huáng zǒu guó mén,xià mǎ bài yán sè。
孤舟千日宿,离思日侵迫。gū zhōu qiān rì sù,lí sī rì qīn pò。
还家问生事,未免烦计画。hái jiā wèn shēng shì,wèi miǎn fán jì huà。
自念非世器,身以闲为职。zì niàn fēi shì qì,shēn yǐ xián wèi zhí。
不能高奋飞,有类笼中翮。bù néng gāo fèn fēi,yǒu lèi lóng zhōng hé。
清霜落众木,诸岭应更碧。qīng shuāng luò zhòng mù,zhū lǐng yīng gèng bì。
行当脱身去,烂醉松下石。xíng dāng tuō shēn qù,làn zuì sōng xià shí。

和曼叔昆阳城

韩维

炎精灭无辉,贼莽伺天业。yán jīng miè wú huī,zéi mǎng cì tiān yè。
帝乘馀运起,一剑无所挟。dì chéng yú yùn qǐ,yī jiàn wú suǒ xié。
皇天相其怒,雷电助震叠。huáng tiān xiāng qí nù,léi diàn zhù zhèn dié。
寻邑百万师,破碎在俄霎。xún yì bǎi wàn shī,pò suì zài é shà。
开汉中兴基,其犹取诸箧。kāi hàn zhōng xīng jī,qí yóu qǔ zhū qiè。
千载滍水上,行人指遗堞。qiān zài zhì shuǐ shàng,xíng rén zhǐ yí dié。
威灵久不泯,如与耳目接。wēi líng jiǔ bù mǐn,rú yǔ ěr mù jiē。
至今古祠上,过者犹惴詟。zhì jīn gǔ cí shàng,guò zhě yóu zhuì zhé。
荆芜起寒色,尚想战血喋。jīng wú qǐ hán sè,shàng xiǎng zhàn xuè dié。
屋瓦无遗处,秋风卷黄叶。wū wǎ wú yí chù,qiū fēng juǎn huáng yè。

治圃

韩维

久雨地气泄,百草日以滋。jiǔ yǔ dì qì xiè,bǎi cǎo rì yǐ zī。
勃然翳我圃,积茀不可治。bó rán yì wǒ pǔ,jī fú bù kě zhì。
遂令萧艾质,唐突兰蕙姿。suì lìng xiāo ài zhì,táng tū lán huì zī。
鸿鹄不肯下,跳蛙恃而嘻。hóng gǔ bù kěn xià,tiào wā shì ér xī。
长林困缠绕,萝蔓郁四垂。zhǎng lín kùn chán rào,luó màn yù sì chuí。
青云避蒙密,白日为蔽亏。qīng yún bì méng mì,bái rì wèi bì kuī。
久与人迹绝,阴有物怪窥。jiǔ yǔ rén jì jué,yīn yǒu wù guài kuī。
涉秋月既仲,薙人事芟夷。shè qiū yuè jì zhòng,tì rén shì shān yí。
援斧一挥拂,榛芜为之披。yuán fǔ yī huī fú,zhēn wú wèi zhī pī。
俯怜蚁穴乱,坐听虫响移。fǔ lián yǐ xué luàn,zuò tīng chóng xiǎng yí。
濯濯行树色,涓涓佳菊枝。zhuó zhuó xíng shù sè,juān juān jiā jú zhī。
凉风自西来,众叶光参差。liáng fēng zì xī lái,zhòng yè guāng cān chà。
墙堵豁已去,南亭见华榱。qiáng dǔ huō yǐ qù,nán tíng jiàn huá cuī。
却下走直道,无复蛇虺疑。què xià zǒu zhí dào,wú fù shé huī yí。
维此峙嘉堋,饮射之所施。wéi cǐ zhì jiā péng,yǐn shè zhī suǒ shī。
循玩失前秽,放怀得新怡。xún wán shī qián huì,fàng huái dé xīn yí。
如昔汉初定,礼法坏不支。rú xī hàn chū dìng,lǐ fǎ huài bù zhī。
叔孙刬秦弊,树茅绝其仪。shū sūn chǎn qín bì,shù máo jué qí yí。
皇皇天子庭,一旦罗尊卑。huáng huáng tiān zi tíng,yī dàn luó zūn bēi。
表位肃以整,衣冠纷陆离。biǎo wèi sù yǐ zhěng,yī guān fēn lù lí。
圃也不足道,拔邪亦由斯。pǔ yě bù zú dào,bá xié yì yóu sī。
作诗试永歌,愤涕下交颐。zuò shī shì yǒng gē,fèn tì xià jiāo yí。

答杨方叔感怀

韩维

吾闻古志人,往往感时节。wú wén gǔ zhì rén,wǎng wǎng gǎn shí jié。
所悲非贱贫,要在奋功烈。suǒ bēi fēi jiàn pín,yào zài fèn gōng liè。
子今才且少,方以艺自拔。zi jīn cái qiě shǎo,fāng yǐ yì zì bá。
譬如适万里,所利轮与辖。pì rú shì wàn lǐ,suǒ lì lún yǔ xiá。
翻然反虚无,乃与所事别。fān rán fǎn xū wú,nǎi yǔ suǒ shì bié。
愿持君子叹,勉蹈古人辙。yuàn chí jūn zi tàn,miǎn dǎo gǔ rén zhé。

西轩同诸君探题得食奁

韩维

简素与夙尚,提携得兹器。jiǎn sù yǔ sù shàng,tí xié dé zī qì。
春芳席馀红,夏木荫初翠。chūn fāng xí yú hóng,xià mù yīn chū cuì。
酣游性所适,甘脆略云备。hān yóu xìng suǒ shì,gān cuì lüè yún bèi。
独愧颜氏子,终朝守箪食。dú kuì yán shì zi,zhōng cháo shǒu dān shí。

闻莺

韩维

雨重朱实垂,风生绿阴乱。yǔ zhòng zhū shí chuí,fēng shēng lǜ yīn luàn。
珍禽何所来,清响千万变。zhēn qín hé suǒ lái,qīng xiǎng qiān wàn biàn。
先鸣如有得,欲去不无恋。xiān míng rú yǒu dé,yù qù bù wú liàn。
谁与缓哀弦,林间写幽啭。shuí yǔ huǎn āi xián,lín jiān xiě yōu zhuàn。

西轩欲雨同诸君偕赋

韩维

轻雷隐何山,云色如黛涌。qīng léi yǐn hé shān,yún sè rú dài yǒng。
凉满翠竹浮,阴连芳树重。liáng mǎn cuì zhú fú,yīn lián fāng shù zhòng。
烦襟一披豁,清思欲飞动。fán jīn yī pī huō,qīng sī yù fēi dòng。
会待急雨来,华觞与君捧。huì dài jí yǔ lái,huá shāng yǔ jūn pěng。

拟杜子美体赋夏日闲居三章

韩维

阶前萱草开丹花,竹根乱笋生如麻。jiē qián xuān cǎo kāi dān huā,zhú gēn luàn sǔn shēng rú má。
幽居无言感物华。yōu jū wú yán gǎn wù huá。
衡门流乱车马绝,绕舍阁阁喧鸣蛙。héng mén liú luàn chē mǎ jué,rào shě gé gé xuān míng wā。

拟杜子美体赋夏日闲居三章

韩维

何所为乐夏日闲,手把内篇卧且观。hé suǒ wèi lè xià rì xián,shǒu bǎ nèi piān wò qiě guān。
香气氤氲满帘间。xiāng qì yīn yūn mǎn lián jiān。
圆荷贴水雨打乱,青蔓挂壁风吹寒。yuán hé tiē shuǐ yǔ dǎ luàn,qīng màn guà bì fēng chuī hán。

拟杜子美体赋夏日闲居三章

韩维

邻家芳树墙头垂,群鸦引儿日夜啼。lín jiā fāng shù qiáng tóu chuí,qún yā yǐn ér rì yè tí。
驱之稍去还满枝。qū zhī shāo qù hái mǎn zhī。
我初厌鸦挠吾静,听之既久理亦齐。wǒ chū yàn yā náo wú jìng,tīng zhī jì jiǔ lǐ yì qí。

夏日览物思古人三首张仲蔚

韩维

弃置当世事,覃思天官书。qì zhì dāng shì shì,tán sī tiān guān shū。
蓬蒿长没人,寂寞守园庐。péng hāo zhǎng méi rén,jì mò shǒu yuán lú。
轩冕非所慕,赋诗常晏如。xuān miǎn fēi suǒ mù,fù shī cháng yàn rú。

夏日览物思古人三首张仲蔚

韩维

翛然柳下锻,岂不遗世喧。xiāo rán liǔ xià duàn,qǐ bù yí shì xuān。
一忤贵公子,鸣弦竟谁冤。yī wǔ guì gōng zi,míng xián jìng shuí yuān。
性烈才且隽,有味孙登言。xìng liè cái qiě juàn,yǒu wèi sūn dēng yán。

夏日览物思古人三首张仲蔚

韩维

众鸟依嘉树,想像先生居。zhòng niǎo yī jiā shù,xiǎng xiàng xiān shēng jū。
日哦高简篇,浊酒自为娱。rì ó gāo jiǎn piān,zhuó jiǔ zì wèi yú。
世事不挂口,方且爱吾庐。shì shì bù guà kǒu,fāng qiě ài wú lú。