古诗词

奉和象之夜饮之什

韩维

淫阴泄为雨,十日泻不停。yín yīn xiè wèi yǔ,shí rì xiè bù tíng。
蓬蒿长四壁,浊潦流纵横。péng hāo zhǎng sì bì,zhuó lǎo liú zòng héng。
嗷嗷鹤群游,阁阁蛙乱鸣。áo áo hè qún yóu,gé gé wā luàn míng。
端居积幽抱,沈郁久未平。duān jū jī yōu bào,shěn yù jiǔ wèi píng。
是时俯几望,月魄向已盈。shì shí fǔ jǐ wàng,yuè pò xiàng yǐ yíng。
浮云失四顾,孤轮午亭亭。fú yún shī sì gù,gū lún wǔ tíng tíng。
微风濯炎热,衣巾凛馀清。wēi fēng zhuó yán rè,yī jīn lǐn yú qīng。
起我不暇懒,超遥步前庭。qǐ wǒ bù xiá lǎn,chāo yáo bù qián tíng。
烦忧忽以去,旷如出幽囹。fán yōu hū yǐ qù,kuàng rú chū yōu líng。
顾谓汝妻子,速具煎炮烹。gù wèi rǔ qī zi,sù jù jiān pào pēng。
同里四五人,予期得邀迎。tóng lǐ sì wǔ rén,yǔ qī dé yāo yíng。
随时具蔬果,饤饾甘与青。suí shí jù shū guǒ,dìng dòu gān yǔ qīng。
虽无水陆珍,亦足侑杯觥。suī wú shuǐ lù zhēn,yì zú yòu bēi gōng。
所期在乘兴,岂问多品名。suǒ qī zài chéng xīng,qǐ wèn duō pǐn míng。
诸君于我厚,匪貌实以情。zhū jūn yú wǒ hòu,fěi mào shí yǐ qíng。
从容谈笑间,荡不见府城。cóng róng tán xiào jiān,dàng bù jiàn fǔ chéng。
肴来必虚反,觞至无留行。yáo lái bì xū fǎn,shāng zhì wú liú xíng。
岂惟清言胜,或以善谑并。qǐ wéi qīng yán shèng,huò yǐ shàn xuè bìng。
高风揖巢许,旷论齐殇彭。gāo fēng yī cháo xǔ,kuàng lùn qí shāng péng。
不知轩冕贵,直以道义荣。bù zhī xuān miǎn guì,zhí yǐ dào yì róng。
置身岂非德,抚事临若惊。zhì shēn qǐ fēi dé,fǔ shì lín ruò jīng。
上天作阴沴,降水灾吾氓。shàng tiān zuò yīn lì,jiàng shuǐ zāi wú máng。
芒芒郊野外,浩若翻沧溟。máng máng jiāo yě wài,hào ruò fān cāng míng。
垣庐随波尽,稼穑安有成。yuán lú suí bō jǐn,jià sè ān yǒu chéng。
所闻此害广,郡国多所更。suǒ wén cǐ hài guǎng,jùn guó duō suǒ gèng。
吾君急病民,定见宽税征。wú jūn jí bìng mín,dìng jiàn kuān shuì zhēng。
囷廪无盖藏,何以活鳏?。qūn lǐn wú gài cáng,hé yǐ huó guān qióng。
我曾不足恤,方以口腹营。wǒ céng bù zú xù,fāng yǐ kǒu fù yíng。
念始昔从学,潜心于六经。niàn shǐ xī cóng xué,qián xīn yú liù jīng。
颇知圣人道,要在及苍生。pǒ zhī shèng rén dào,yào zài jí cāng shēng。
胡为取自足,而不惟其赢。hú wèi qǔ zì zú,ér bù wéi qí yíng。
顽然度岁月,如蛙守坳泓。wán rán dù suì yuè,rú wā shǒu ào hóng。
中而复自思,此其义所宁。zhōng ér fù zì sī,cǐ qí yì suǒ níng。
圣朝盛搜拔,列位罗群英。shèng cháo shèng sōu bá,liè wèi luó qún yīng。
晨兴朝国门,冠盖多于星。chén xīng cháo guó mén,guān gài duō yú xīng。
呈材必夔稷,抗议皆颠闳。chéng cái bì kuí jì,kàng yì jiē diān hóng。
双凫与乘雁,未足关重轻。shuāng fú yǔ chéng yàn,wèi zú guān zhòng qīng。
奈何不自量,欲以愚自呈。nài hé bù zì liàng,yù yǐ yú zì chéng。
退之亦有云,其犹进狶苓。tuì zhī yì yǒu yún,qí yóu jìn xī líng。
不如且饮酒,兹事未易评。bù rú qiě yǐn jiǔ,zī shì wèi yì píng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

照禅师久欲一见比至汝则已游矣因题广惠

韩维

高僧寂寞空尘坐,古寺悲凉足野风。gāo sēng jì mò kōng chén zuò,gǔ sì bēi liáng zú yě fēng。
道在岂须烦目击,亭前双柏自葱葱。dào zài qǐ xū fán mù jī,tíng qián shuāng bǎi zì cōng cōng。

酴醾

韩维

平生为爱此香浓,仰面常迎落架风。píng shēng wèi ài cǐ xiāng nóng,yǎng miàn cháng yíng luò jià fēng。
每至春归有遗恨,典刑犹在酒杯中。měi zhì chūn guī yǒu yí hèn,diǎn xíng yóu zài jiǔ bēi zhōng。

戏示程正叔范彝叟时正叔自洛中过访

韩维

曲肱饮水程夫子,宴坐烧香范使君。qū gōng yǐn shuǐ chéng fū zi,yàn zuò shāo xiāng fàn shǐ jūn。
顾我未能忘外乐,绿尊红芰对朝曛。gù wǒ wèi néng wàng wài lè,lǜ zūn hóng jì duì cháo xūn。

和述古河阳感怀之作

韩维

大河雄胜昔常游,拥节题诗为少留。dà hé xióng shèng xī cháng yóu,yōng jié tí shī wèi shǎo liú。
我亦华颠无用者,碧嵩清颍是归头。wǒ yì huá diān wú yòng zhě,bì sōng qīng yǐng shì guī tóu。

赠曹大夫三绝

韩维

落落明珠骇暗投,知君所得在无求。luò luò míng zhū hài àn tóu,zhī jūn suǒ dé zài wú qiú。
直须言下通非句,识取澄潭皎洁秋。zhí xū yán xià tōng fēi jù,shí qǔ chéng tán jiǎo jié qiū。

赠曹大夫三绝

韩维

窃禄偷安到白头,一闻高韵使人羞。qiè lù tōu ān dào bái tóu,yī wén gāo yùn shǐ rén xiū。
如今便欲归休去,已愧迟君八九秋。rú jīn biàn yù guī xiū qù,yǐ kuì chí jūn bā jiǔ qiū。

赠曹大夫三绝

韩维

势利驱人去若流,君才六十便归休。shì lì qū rén qù ruò liú,jūn cái liù shí biàn guī xiū。
归时不及家无有,但问松安竹健不。guī shí bù jí jiā wú yǒu,dàn wèn sōng ān zhú jiàn bù。

湖上招曼叔

韩维

故人旌旆镇邻城,未奏骊歌已怆情。gù rén jīng pèi zhèn lín chéng,wèi zòu lí gē yǐ chuàng qíng。
莫为炎蒸慵命驾,绿荷红芰水风清。mò wèi yán zhēng yōng mìng jià,lǜ hé hóng jì shuǐ fēng qīng。

送张七元构仕亳州

韩维

萧条平马逐飞蓬,回首园林平露中。xiāo tiáo píng mǎ zhú fēi péng,huí shǒu yuán lín píng lù zhōng。
政事文章君得法,如今太守古人风。zhèng shì wén zhāng jūn dé fǎ,rú jīn tài shǒu gǔ rén fēng。

和子华兄寄酒走笔

韩维

开壶绿酒金英满,走笔雕章锦段成。kāi hú lǜ jiǔ jīn yīng mǎn,zǒu bǐ diāo zhāng jǐn duàn chéng。
不假陶潜篱下望,更判五斗涤烦酲。bù jiǎ táo qián lí xià wàng,gèng pàn wǔ dòu dí fán chéng。

红薇花

韩维

杏梅成实夏阴浓,波面繁花刺眼红。xìng méi chéng shí xià yīn nóng,bō miàn fán huā cì yǎn hóng。
莫为春归减欢兴,共将弦管乐薰风。mò wèi chūn guī jiǎn huān xīng,gòng jiāng xián guǎn lè xūn fēng。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

纷纷声里满埃尘,一听除书耳目新。fēn fēn shēng lǐ mǎn āi chén,yī tīng chú shū ěr mù xīn。
清世未能忘薄禄,官曹犹得作闲人。qīng shì wèi néng wàng báo lù,guān cáo yóu dé zuò xián rén。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

断瓢疏罟入提携,浊酒徐倾鲙缕肥。duàn piáo shū gǔ rù tí xié,zhuó jiǔ xú qīng kuài lǚ féi。
雨后碧山来爽气,松间明月尚清辉。yǔ hòu bì shān lái shuǎng qì,sōng jiān míng yuè shàng qīng huī。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

层楼飞观压溪流,缥缈当从海上求。céng lóu fēi guān yā xī liú,piāo miǎo dāng cóng hǎi shàng qiú。
病间体轻尘虑静,好追仙子御风游。bìng jiān tǐ qīng chén lǜ jìng,hǎo zhuī xiān zi yù fēng yóu。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

一曲清琴满架书,万钟于我亦分铢。yī qū qīng qín mǎn jià shū,wàn zhōng yú wǒ yì fēn zhū。
他年欲作林泉计,为问山前有地无。tā nián yù zuò lín quán jì,wèi wèn shān qián yǒu dì wú。