古诗词

奉和象之夜饮之什

韩维

淫阴泄为雨,十日泻不停。yín yīn xiè wèi yǔ,shí rì xiè bù tíng。
蓬蒿长四壁,浊潦流纵横。péng hāo zhǎng sì bì,zhuó lǎo liú zòng héng。
嗷嗷鹤群游,阁阁蛙乱鸣。áo áo hè qún yóu,gé gé wā luàn míng。
端居积幽抱,沈郁久未平。duān jū jī yōu bào,shěn yù jiǔ wèi píng。
是时俯几望,月魄向已盈。shì shí fǔ jǐ wàng,yuè pò xiàng yǐ yíng。
浮云失四顾,孤轮午亭亭。fú yún shī sì gù,gū lún wǔ tíng tíng。
微风濯炎热,衣巾凛馀清。wēi fēng zhuó yán rè,yī jīn lǐn yú qīng。
起我不暇懒,超遥步前庭。qǐ wǒ bù xiá lǎn,chāo yáo bù qián tíng。
烦忧忽以去,旷如出幽囹。fán yōu hū yǐ qù,kuàng rú chū yōu líng。
顾谓汝妻子,速具煎炮烹。gù wèi rǔ qī zi,sù jù jiān pào pēng。
同里四五人,予期得邀迎。tóng lǐ sì wǔ rén,yǔ qī dé yāo yíng。
随时具蔬果,饤饾甘与青。suí shí jù shū guǒ,dìng dòu gān yǔ qīng。
虽无水陆珍,亦足侑杯觥。suī wú shuǐ lù zhēn,yì zú yòu bēi gōng。
所期在乘兴,岂问多品名。suǒ qī zài chéng xīng,qǐ wèn duō pǐn míng。
诸君于我厚,匪貌实以情。zhū jūn yú wǒ hòu,fěi mào shí yǐ qíng。
从容谈笑间,荡不见府城。cóng róng tán xiào jiān,dàng bù jiàn fǔ chéng。
肴来必虚反,觞至无留行。yáo lái bì xū fǎn,shāng zhì wú liú xíng。
岂惟清言胜,或以善谑并。qǐ wéi qīng yán shèng,huò yǐ shàn xuè bìng。
高风揖巢许,旷论齐殇彭。gāo fēng yī cháo xǔ,kuàng lùn qí shāng péng。
不知轩冕贵,直以道义荣。bù zhī xuān miǎn guì,zhí yǐ dào yì róng。
置身岂非德,抚事临若惊。zhì shēn qǐ fēi dé,fǔ shì lín ruò jīng。
上天作阴沴,降水灾吾氓。shàng tiān zuò yīn lì,jiàng shuǐ zāi wú máng。
芒芒郊野外,浩若翻沧溟。máng máng jiāo yě wài,hào ruò fān cāng míng。
垣庐随波尽,稼穑安有成。yuán lú suí bō jǐn,jià sè ān yǒu chéng。
所闻此害广,郡国多所更。suǒ wén cǐ hài guǎng,jùn guó duō suǒ gèng。
吾君急病民,定见宽税征。wú jūn jí bìng mín,dìng jiàn kuān shuì zhēng。
囷廪无盖藏,何以活鳏?。qūn lǐn wú gài cáng,hé yǐ huó guān qióng。
我曾不足恤,方以口腹营。wǒ céng bù zú xù,fāng yǐ kǒu fù yíng。
念始昔从学,潜心于六经。niàn shǐ xī cóng xué,qián xīn yú liù jīng。
颇知圣人道,要在及苍生。pǒ zhī shèng rén dào,yào zài jí cāng shēng。
胡为取自足,而不惟其赢。hú wèi qǔ zì zú,ér bù wéi qí yíng。
顽然度岁月,如蛙守坳泓。wán rán dù suì yuè,rú wā shǒu ào hóng。
中而复自思,此其义所宁。zhōng ér fù zì sī,cǐ qí yì suǒ níng。
圣朝盛搜拔,列位罗群英。shèng cháo shèng sōu bá,liè wèi luó qún yīng。
晨兴朝国门,冠盖多于星。chén xīng cháo guó mén,guān gài duō yú xīng。
呈材必夔稷,抗议皆颠闳。chéng cái bì kuí jì,kàng yì jiē diān hóng。
双凫与乘雁,未足关重轻。shuāng fú yǔ chéng yàn,wèi zú guān zhòng qīng。
奈何不自量,欲以愚自呈。nài hé bù zì liàng,yù yǐ yú zì chéng。
退之亦有云,其犹进狶苓。tuì zhī yì yǒu yún,qí yóu jìn xī líng。
不如且饮酒,兹事未易评。bù rú qiě yǐn jiǔ,zī shì wèi yì píng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

送李廷老归河阳

韩维

爱子良自持,不复前日并。ài zi liáng zì chí,bù fù qián rì bìng。
乃能从古人,帖帖事闲静。nǎi néng cóng gǔ rén,tiē tiē shì xián jìng。
西轩雨新足,众药长条颖。xī xuān yǔ xīn zú,zhòng yào zhǎng tiáo yǐng。
援琴对浊酒,尽此夏日永。yuán qín duì zhuó jiǔ,jǐn cǐ xià rì yǒng。
归心不可留,知子念晨省。guī xīn bù kě liú,zhī zi niàn chén shěng。
驱车遵大河,回首望嵩岭。qū chē zūn dà hé,huí shǒu wàng sōng lǐng。
相思倘以诗,见寄慰幽屏。xiāng sī tǎng yǐ shī,jiàn jì wèi yōu píng。

谒孔先生

韩维

月出高树枝,影动酒樽处。yuè chū gāo shù zhī,yǐng dòng jiǔ zūn chù。
树深月色薄,稍以灯火助。shù shēn yuè sè báo,shāo yǐ dēng huǒ zhù。
主人喜我过,斟酌亦云屡。zhǔ rén xǐ wǒ guò,zhēn zhuó yì yún lǚ。
于时幸无累,所谈非近务。yú shí xìng wú lèi,suǒ tán fēi jìn wù。
凉风自远生,清景澹吾虑。liáng fēng zì yuǎn shēng,qīng jǐng dàn wú lǜ。
方期西山秋,历览陪杖屦。fāng qī xī shān qiū,lì lǎn péi zhàng jù。

晚坐同杨文叔赋

韩维

浮云忽已没,仰视天正碧。fú yún hū yǐ méi,yǎng shì tiān zhèng bì。
凉风落我庭,燕子飞不息。liáng fēng luò wǒ tíng,yàn zi fēi bù xī。
门无车马宾,巾屦得自适。mén wú chē mǎ bīn,jīn jù dé zì shì。
顾惭无所为,乐此朝与夕。gù cán wú suǒ wèi,lè cǐ cháo yǔ xī。

送樊进士归宁

韩维

狂风吹飞花,烂漫天地间。kuáng fēng chuī fēi huā,làn màn tiān dì jiān。
春归花已歇,游子亦云还。chūn guī huā yǐ xiē,yóu zi yì yún hái。
言赴庭闱召,行色已在颜。yán fù tíng wéi zhào,xíng sè yǐ zài yán。
岂在蓬荜徵,为子驻征鞍。qǐ zài péng bì zhēng,wèi zi zhù zhēng ān。
岂无藜与藿,与子共盘餐。qǐ wú lí yǔ huò,yǔ zi gòng pán cān。
念子久游行,归得义所安。niàn zi jiǔ yóu xíng,guī dé yì suǒ ān。
及时道当进,为养禄要干。jí shí dào dāng jìn,wèi yǎng lù yào gàn。
一吟送子诗,感恻泪沾翰。yī yín sòng zi shī,gǎn cè lèi zhān hàn。

锄园

韩维

上天浩无私,众草同一荣。shàng tiān hào wú sī,zhòng cǎo tóng yī róng。
青青十步间,薰臭相杂并。qīng qīng shí bù jiān,xūn chòu xiāng zá bìng。
卉药数不多,十百其品名。huì yào shù bù duō,shí bǎi qí pǐn míng。
蔓者善缘附,结阴在高甍。màn zhě shàn yuán fù,jié yīn zài gāo méng。
修竹虽自立,已复困缠萦。xiū zhú suī zì lì,yǐ fù kùn chán yíng。
其馀丛与株,芜没不自呈。qí yú cóng yǔ zhū,wú méi bù zì chéng。
阴虫穴其下,日夜百种鸣。yīn chóng xué qí xià,rì yè bǎi zhǒng míng。
纷然乱耳眼,我意初不平。fēn rán luàn ěr yǎn,wǒ yì chū bù píng。
朝锄忽以静,暮雨且复生。cháo chú hū yǐ jìng,mù yǔ qiě fù shēng。
自念疲病者,莫与地力争。zì niàn pí bìng zhě,mò yǔ dì lì zhēng。
盛衰固物理,安用劳我形。shèng shuāi gù wù lǐ,ān yòng láo wǒ xíng。

石藓

韩维

托根一何洁,冉冉冒幽石。tuō gēn yī hé jié,rǎn rǎn mào yōu shí。
不学萝与薜,攀缘走岩壁。bù xué luó yǔ bì,pān yuán zǒu yán bì。
云埋晓愈滋,雨洗秋更碧。yún mái xiǎo yù zī,yǔ xǐ qiū gèng bì。
移来色难改,足慰思山客。yí lái sè nán gǎi,zú wèi sī shān kè。

送八哥入都

韩维

驱车望平野,赤日照万里。qū chē wàng píng yě,chì rì zhào wàn lǐ。
子行抱疴瘵,无乃困跂履。zi xíng bào kē zhài,wú nǎi kùn qí lǚ。
勿为少别念,且为会合喜。wù wèi shǎo bié niàn,qiě wèi huì hé xǐ。
为我谢亲友,黄鹄今举矣。wèi wǒ xiè qīn yǒu,huáng gǔ jīn jǔ yǐ。

红雀集汜水罗者得之云来自新罗与圣俞皆赋

韩维

有翩者微禽,尔类何穰穰。yǒu piān zhě wēi qín,ěr lèi hé ráng ráng。
饱飞檐栋间,千百齐下上。bǎo fēi yán dòng jiān,qiān bǎi qí xià shàng。
几人习汝见,于命保无枉。jǐ rén xí rǔ jiàn,yú mìng bǎo wú wǎng。
尔胡丹其质,投翅落异壤。ěr hú dān qí zhì,tóu chì luò yì rǎng。
殊尤众所骇,安得免罗网。shū yóu zhòng suǒ hài,ān dé miǎn luó wǎng。
苍茫海外国,长抱万里想。cāng máng hǎi wài guó,zhǎng bào wàn lǐ xiǎng。

谢人惠金橘

韩维

开奁拜嘉贶,俯视目已眩。kāi lián bài jiā kuàng,fǔ shì mù yǐ xuàn。
从天落旋星,有客射金弹。cóng tiān luò xuán xīng,yǒu kè shè jīn dàn。
清香如始摘,佳味不少变。qīng xiāng rú shǐ zhāi,jiā wèi bù shǎo biàn。
寄谢岭头人,梅花惭赠远。jì xiè lǐng tóu rén,méi huā cán zèng yuǎn。

孔先生以仙长老山水略录见约同游作诗答之

韩维

群峰罗立青巉巉,中有佛庙名香严。qún fēng luó lì qīng chán chán,zhōng yǒu fú miào míng xiāng yán。
飞泉汹涌出峰后,四时激射喧苍岩。fēi quán xiōng yǒng chū fēng hòu,sì shí jī shè xuān cāng yán。
跳珠喷雪几百丈,下注坎险钟为三。tiào zhū pēn xuě jǐ bǎi zhàng,xià zhù kǎn xiǎn zhōng wèi sān。
援萝俯瞰石底净,明镜光溢青瑶函。yuán luó fǔ kàn shí dǐ jìng,míng jìng guāng yì qīng yáo hán。
淙流四走渠为窦,左右吞啮何其馋。cóng liú sì zǒu qú wèi dòu,zuǒ yòu tūn niè hé qí chán。
缘源散讨不知极,但见洞穴争嵚嵌。yuán yuán sàn tǎo bù zhī jí,dàn jiàn dòng xué zhēng qīn qiàn。
攀藤直上出云背,岩户秘邃疑神缄。pān téng zhí shàng chū yún bèi,yán hù mì suì yí shén jiān。
仰窥阴洞看悬乳,白龙垂须正䰐鬖。yǎng kuī yīn dòng kàn xuán rǔ,bái lóng chuí xū zhèng lán sān。
或凝如盖覆宛宛,或散如指长掺掺。huò níng rú gài fù wǎn wǎn,huò sàn rú zhǐ zhǎng càn càn。
有台高下且十数,如以势位相临监。yǒu tái gāo xià qiě shí shù,rú yǐ shì wèi xiāng lín jiān。
平铺老藓柔可坐,谁藉绿罽遗不拈。píng pù lǎo xiǎn róu kě zuò,shuí jí lǜ jì yí bù niān。
北山之石何琐碎,形制一一如镌镵。běi shān zhī shí hé suǒ suì,xíng zhì yī yī rú juān chán。
叩之清越诸谷应,不意此地闻韶咸。kòu zhī qīng yuè zhū gǔ yīng,bù yì cǐ dì wén sháo xián。
已霜桂树垂冻壁,未腊梅蕊辉晴岚。yǐ shuāng guì shù chuí dòng bì,wèi là méi ruǐ huī qíng lán。
浮屠曰仙好事者,奄有胜迹穷搜探。fú tú yuē xiān hǎo shì zhě,yǎn yǒu shèng jì qióng sōu tàn。
书之远寄龙山下,云此仅止存都凡。shū zhī yuǎn jì lóng shān xià,yún cǐ jǐn zhǐ cún dōu fán。
先生以本来示我,谓我所好同甘咸。xiān shēng yǐ běn lái shì wǒ,wèi wǒ suǒ hǎo tóng gān xián。
相期历览在他岁,事高意笃非予堪。xiāng qī lì lǎn zài tā suì,shì gāo yì dǔ fēi yǔ kān。
人生萧散不易得,常苦世累为羁衔。rén shēng xiāo sàn bù yì dé,cháng kǔ shì lèi wèi jī xián。
吾徒幸当治平日,况又无事于牵贪。wú tú xìng dāng zhì píng rì,kuàng yòu wú shì yú qiān tān。
便须巾车不可后,愿以几杖从君南。biàn xū jīn chē bù kě hòu,yuàn yǐ jǐ zhàng cóng jūn nán。

公孙孝子

韩维

丧期著常数,在古固有之。sàng qī zhù cháng shù,zài gǔ gù yǒu zhī。
嗟嗟三季后,礼让俗亦衰。jiē jiē sān jì hòu,lǐ ràng sú yì shuāi。
亲亡有不葬,况问功与期。qīn wáng yǒu bù zàng,kuàng wèn gōng yǔ qī。
公孙布衣士,未免寒与饥。gōng sūn bù yī shì,wèi miǎn hán yǔ jī。
生兮已不恤,死者吾敢欺。shēng xī yǐ bù xù,sǐ zhě wú gǎn qī。
孝生因其心,礼大实以时。xiào shēng yīn qí xīn,lǐ dà shí yǐ shí。
挺然颓俗内,独以古自为。tǐng rán tuí sú nèi,dú yǐ gǔ zì wèi。
萧萧天平山,松柏有馀悲。xiāo xiāo tiān píng shān,sōng bǎi yǒu yú bēi。
何以表懿行,刻此无愧辞。hé yǐ biǎo yì xíng,kè cǐ wú kuì cí。

下横岭望宁极舍

韩维

驱车下峻坂,西走龙阳道。qū chē xià jùn bǎn,xī zǒu lóng yáng dào。
青烟人几家,绿野山四抱。qīng yān rén jǐ jiā,lǜ yě shān sì bào。
鸟啼春意闲,林变夏阴早。niǎo tí chūn yì xián,lín biàn xià yīn zǎo。
应近先生庐,民风亦淳好。yīng jìn xiān shēng lú,mín fēng yì chún hǎo。

寄题秀州槜李亭

韩维

云水浩无极,兹亭安在哉。yún shuǐ hào wú jí,zī tíng ān zài zāi。
传名落人间,犹使尘抱开。chuán míng luò rén jiān,yóu shǐ chén bào kāi。
昔为干戈地,今以游观来。xī wèi gàn gē dì,jīn yǐ yóu guān lái。
物变未始穷,千年一浮埃。wù biàn wèi shǐ qióng,qiān nián yī fú āi。
何时江山秀,旷然当酒杯。hé shí jiāng shān xiù,kuàng rán dāng jiǔ bēi。

寄家子震寺丞

韩维

商山不可极,跨压梁与秦。shāng shān bù kě jí,kuà yā liáng yǔ qín。
地产富灵药,岩栖多异人。dì chǎn fù líng yào,yán qī duō yì rén。
子才老不用,一邑聊庇身。zi cái lǎo bù yòng,yī yì liáo bì shēn。
方将敛馀闲,炼丹驻形神。fāng jiāng liǎn yú xián,liàn dān zhù xíng shén。
访道风雪夕,赏幽芝术春。fǎng dào fēng xuě xī,shǎng yōu zhī shù chūn。
却顾人间事,轻若履下尘。què gù rén jiān shì,qīng ruò lǚ xià chén。
曰予虽世士,心独静者亲。yuē yǔ suī shì shì,xīn dú jìng zhě qīn。
相望在千里,我车何由巾。xiāng wàng zài qiān lǐ,wǒ chē hé yóu jīn。

嘉树

韩维

残芳不入眼,爱此嘉树秀。cán fāng bù rù yǎn,ài cǐ jiā shù xiù。
青云重欲垂,翠幄远相斗。qīng yún zhòng yù chuí,cuì wò yuǎn xiāng dòu。
轻凉迎早夏,繁影乱清昼。qīng liáng yíng zǎo xià,fán yǐng luàn qīng zhòu。
兹日更徘徊,聊携一樽酒。zī rì gèng pái huái,liáo xié yī zūn jiǔ。