古诗词

同曼叔游高阳山

韩维

久闻高阳胜,近在汝州侧。jiǔ wén gāo yáng shèng,jìn zài rǔ zhōu cè。
跂予三年望,我愿今卒获。qí yǔ sān nián wàng,wǒ yuàn jīn zú huò。
烟云函两山,台殿开半壁。yān yún hán liǎng shān,tái diàn kāi bàn bì。
解鞍高林下,仰视怯登陟。jiě ān gāo lín xià,yǎng shì qiè dēng zhì。
苍松盘老枝,矫矫入檐隙。cāng sōng pán lǎo zhī,jiǎo jiǎo rù yán xì。
微风韵其上,落耳寒恻恻。wēi fēng yùn qí shàng,luò ěr hán cè cè。
枇杷两高树,中国所未识。pí pá liǎng gāo shù,zhōng guó suǒ wèi shí。
叶间青实骈,大与蜀土敌。yè jiān qīng shí pián,dà yǔ shǔ tǔ dí。
我来暮暮后,花草已狼籍。wǒ lái mù mù hòu,huā cǎo yǐ láng jí。
不见踯躅红,西岩向人碧。bù jiàn zhí zhú hóng,xī yán xiàng rén bì。
出门步榛荟,微径不可索。chū mén bù zhēn huì,wēi jìng bù kě suǒ。
援篱下幽涧,剥藓题苍石。yuán lí xià yōu jiàn,bō xiǎn tí cāng shí。
鸟啼无定音,虎斗有遗迹。niǎo tí wú dìng yīn,hǔ dòu yǒu yí jì。
石台平挺挺,野竹瘦历历。shí tái píng tǐng tǐng,yě zhú shòu lì lì。
主人尉下邑,奔走困符檄。zhǔ rén wèi xià yì,bēn zǒu kùn fú xí。
喜我萧散人,幽奇共搜剔。xǐ wǒ xiāo sàn rén,yōu qí gòng sōu tī。
息阴时一憩,贪胜还自力。xī yīn shí yī qì,tān shèng hái zì lì。
归时山气冷,草露湿游屐。guī shí shān qì lěng,cǎo lù shī yóu jī。
举手谢峰峦,高秋复来觌。jǔ shǒu xiè fēng luán,gāo qiū fù lái dí。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

照禅师久欲一见比至汝则已游矣因题广惠

韩维

高僧寂寞空尘坐,古寺悲凉足野风。gāo sēng jì mò kōng chén zuò,gǔ sì bēi liáng zú yě fēng。
道在岂须烦目击,亭前双柏自葱葱。dào zài qǐ xū fán mù jī,tíng qián shuāng bǎi zì cōng cōng。

酴醾

韩维

平生为爱此香浓,仰面常迎落架风。píng shēng wèi ài cǐ xiāng nóng,yǎng miàn cháng yíng luò jià fēng。
每至春归有遗恨,典刑犹在酒杯中。měi zhì chūn guī yǒu yí hèn,diǎn xíng yóu zài jiǔ bēi zhōng。

戏示程正叔范彝叟时正叔自洛中过访

韩维

曲肱饮水程夫子,宴坐烧香范使君。qū gōng yǐn shuǐ chéng fū zi,yàn zuò shāo xiāng fàn shǐ jūn。
顾我未能忘外乐,绿尊红芰对朝曛。gù wǒ wèi néng wàng wài lè,lǜ zūn hóng jì duì cháo xūn。

和述古河阳感怀之作

韩维

大河雄胜昔常游,拥节题诗为少留。dà hé xióng shèng xī cháng yóu,yōng jié tí shī wèi shǎo liú。
我亦华颠无用者,碧嵩清颍是归头。wǒ yì huá diān wú yòng zhě,bì sōng qīng yǐng shì guī tóu。

赠曹大夫三绝

韩维

落落明珠骇暗投,知君所得在无求。luò luò míng zhū hài àn tóu,zhī jūn suǒ dé zài wú qiú。
直须言下通非句,识取澄潭皎洁秋。zhí xū yán xià tōng fēi jù,shí qǔ chéng tán jiǎo jié qiū。

赠曹大夫三绝

韩维

窃禄偷安到白头,一闻高韵使人羞。qiè lù tōu ān dào bái tóu,yī wén gāo yùn shǐ rén xiū。
如今便欲归休去,已愧迟君八九秋。rú jīn biàn yù guī xiū qù,yǐ kuì chí jūn bā jiǔ qiū。

赠曹大夫三绝

韩维

势利驱人去若流,君才六十便归休。shì lì qū rén qù ruò liú,jūn cái liù shí biàn guī xiū。
归时不及家无有,但问松安竹健不。guī shí bù jí jiā wú yǒu,dàn wèn sōng ān zhú jiàn bù。

湖上招曼叔

韩维

故人旌旆镇邻城,未奏骊歌已怆情。gù rén jīng pèi zhèn lín chéng,wèi zòu lí gē yǐ chuàng qíng。
莫为炎蒸慵命驾,绿荷红芰水风清。mò wèi yán zhēng yōng mìng jià,lǜ hé hóng jì shuǐ fēng qīng。

送张七元构仕亳州

韩维

萧条平马逐飞蓬,回首园林平露中。xiāo tiáo píng mǎ zhú fēi péng,huí shǒu yuán lín píng lù zhōng。
政事文章君得法,如今太守古人风。zhèng shì wén zhāng jūn dé fǎ,rú jīn tài shǒu gǔ rén fēng。

和子华兄寄酒走笔

韩维

开壶绿酒金英满,走笔雕章锦段成。kāi hú lǜ jiǔ jīn yīng mǎn,zǒu bǐ diāo zhāng jǐn duàn chéng。
不假陶潜篱下望,更判五斗涤烦酲。bù jiǎ táo qián lí xià wàng,gèng pàn wǔ dòu dí fán chéng。

红薇花

韩维

杏梅成实夏阴浓,波面繁花刺眼红。xìng méi chéng shí xià yīn nóng,bō miàn fán huā cì yǎn hóng。
莫为春归减欢兴,共将弦管乐薰风。mò wèi chūn guī jiǎn huān xīng,gòng jiāng xián guǎn lè xūn fēng。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

纷纷声里满埃尘,一听除书耳目新。fēn fēn shēng lǐ mǎn āi chén,yī tīng chú shū ěr mù xīn。
清世未能忘薄禄,官曹犹得作闲人。qīng shì wèi néng wàng báo lù,guān cáo yóu dé zuò xián rén。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

断瓢疏罟入提携,浊酒徐倾鲙缕肥。duàn piáo shū gǔ rù tí xié,zhuó jiǔ xú qīng kuài lǚ féi。
雨后碧山来爽气,松间明月尚清辉。yǔ hòu bì shān lái shuǎng qì,sōng jiān míng yuè shàng qīng huī。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

层楼飞观压溪流,缥缈当从海上求。céng lóu fēi guān yā xī liú,piāo miǎo dāng cóng hǎi shàng qiú。
病间体轻尘虑静,好追仙子御风游。bìng jiān tǐ qīng chén lǜ jìng,hǎo zhuī xiān zi yù fēng yóu。

和王詹叔寄彭年四首

韩维

一曲清琴满架书,万钟于我亦分铢。yī qū qīng qín mǎn jià shū,wàn zhōng yú wǒ yì fēn zhū。
他年欲作林泉计,为问山前有地无。tā nián yù zuò lín quán jì,wèi wèn shān qián yǒu dì wú。