古诗词

答曼叔见谢颍桥相过之什

韩维

颍川今古贤豪多,后生继者为谁何。yǐng chuān jīn gǔ xián háo duō,hòu shēng jì zhě wèi shuí hé。
吾交曼叔少挺出,力自树立非由它。wú jiāo màn shū shǎo tǐng chū,lì zì shù lì fēi yóu tā。
潜心直欲到圣处,论议不避况与轲。qián xīn zhí yù dào shèng chù,lùn yì bù bì kuàng yǔ kē。
读书下笔知所趣,崇树兰茝遗蒿莪。dú shū xià bǐ zhī suǒ qù,chóng shù lán chǎi yí hāo é。
轩昂头角事高大,肯与世俗同其波。xuān áng tóu jiǎo shì gāo dà,kěn yǔ shì sú tóng qí bō。
一从得官坐山县,有如鸷鸟著网罗。yī cóng dé guān zuò shān xiàn,yǒu rú zhì niǎo zhù wǎng luó。
朝符暮檄困奔走,尚畏官长来诛诃。cháo fú mù xí kùn bēn zǒu,shàng wèi guān zhǎng lái zhū hē。
时时矫首尘埃下,窥睹风月偷吟哦。shí shí jiǎo shǒu chén āi xià,kuī dǔ fēng yuè tōu yín ó。
我怜轶才就羁绊,岁一往视无蹉跎。wǒ lián yì cái jiù jī bàn,suì yī wǎng shì wú cuō tuó。
扁舟远放汝水岸,浊酒暮醉高阳阿。biǎn zhōu yuǎn fàng rǔ shuǐ àn,zhuó jiǔ mù zuì gāo yáng ā。
前时捧牒来颍上,谨视敛籴讥奸讹。qián shí pěng dié lái yǐng shàng,jǐn shì liǎn dí jī jiān é。
官曹寂寞古寺冷,况复朔雪飞傞傞。guān cáo jì mò gǔ sì lěng,kuàng fù shuò xuě fēi suō suō。
驰书里中二三友,固要以义当予过。chí shū lǐ zhōng èr sān yǒu,gù yào yǐ yì dāng yǔ guò。
星言整驾夕已至,霜桥晚渡冰峨峨。xīng yán zhěng jià xī yǐ zhì,shuāng qiáo wǎn dù bīng é é。
燃薪暖我频饮我,斟酌脯酱调盐鹾。rán xīn nuǎn wǒ pín yǐn wǒ,zhēn zhuó pú jiàng diào yán cuó。
倾壶举觞纷左右,客饱而笑君颜酡。qīng hú jǔ shāng fēn zuǒ yòu,kè bǎo ér xiào jūn yán tuó。
危然正论中法义,豆笾罗列陈象牺。wēi rán zhèng lùn zhōng fǎ yì,dòu biān luó liè chén xiàng xī。
嘲俳乘醉忽以发,驶如凿水放九河。cháo pái chéng zuì hū yǐ fā,shǐ rú záo shuǐ fàng jiǔ hé。
哀弦孤引四坐寂,继以箫笛相谐和。āi xián gū yǐn sì zuò jì,jì yǐ xiāo dí xiāng xié hé。
先生久与人迹绝,心如止水形枯柯。xiān shēng jiǔ yǔ rén jì jué,xīn rú zhǐ shuǐ xíng kū kē。
忽警此乐非外奖,不觉抚手促而歌。hū jǐng cǐ lè fēi wài jiǎng,bù jué fǔ shǒu cù ér gē。
归衔络马屡见夺,欲去未忍还婆娑。guī xián luò mǎ lǚ jiàn duó,yù qù wèi rěn hái pó suō。
空堂想见别后意,一灯夜守陈编哦。kōng táng xiǎng jiàn bié hòu yì,yī dēng yè shǒu chén biān ó。
兴来落纸成大句,势欲李杜相凌摩。xīng lái luò zhǐ chéng dà jù,shì yù lǐ dù xiāng líng mó。
缄题见寄邀以和,大江汹涌难为沱。jiān tí jiàn jì yāo yǐ hé,dà jiāng xiōng yǒng nán wèi tuó。
短篇涩讷非所报,为我挥笔芟烦苛。duǎn piān sè nè fēi suǒ bào,wèi wǒ huī bǐ shān fán kē。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

千叶梅

韩维

南园卉木遍春光,独爱琼葩掩众芳。nán yuán huì mù biàn chūn guāng,dú ài qióng pā yǎn zhòng fāng。
不为雪摧缘正色,忽随风至是真香。bù wèi xuě cuī yuán zhèng sè,hū suí fēng zhì shì zhēn xiāng。
未经采折携樽酒,忍见飘零入野塘。wèi jīng cǎi zhé xié zūn jiǔ,rěn jiàn piāo líng rù yě táng。
醉客为予簪白发,栏边几作少年狂。zuì kè wèi yǔ zān bái fā,lán biān jǐ zuò shǎo nián kuáng。

曹通直以颜鲁公墨迹题辞乞诗刊石

韩维

临池馀事得忠臣,白刃林中不动身。lín chí yú shì dé zhōng chén,bái rèn lín zhōng bù dòng shēn。
见义舍生安为己,怀谖保位独何人。jiàn yì shě shēng ān wèi jǐ,huái xuān bǎo wèi dú hé rén。
英名在世长如日,遗像于今凛若神。yīng míng zài shì zhǎng rú rì,yí xiàng yú jīn lǐn ruò shén。
一览精诚方自失,羞将累句刻苍珉。yī lǎn jīng chéng fāng zì shī,xiū jiāng lèi jù kè cāng mín。

答张念五见寄

韩维

林泉萧洒逸平生,不识人间宠辱惊。lín quán xiāo sǎ yì píng shēng,bù shí rén jiān chǒng rǔ jīng。
美质自全荆璞贵,嘉名长共洛波清。měi zhì zì quán jīng pú guì,jiā míng zhǎng gòng luò bō qīng。
身虽贫约非原病,诗为穷愁似孟精。shēn suī pín yuē fēi yuán bìng,shī wèi qióng chóu shì mèng jīng。
命驾高踪久无继,一时风义独归程。mìng jià gāo zōng jiǔ wú jì,yī shí fēng yì dú guī chéng。

次韵

韩维

势利拘牵无已时,超然真乐绝端倪。shì lì jū qiān wú yǐ shí,chāo rán zhēn lè jué duān ní。
家风淡寂从今见,人事尘劳与我暌。jiā fēng dàn jì cóng jīn jiàn,rén shì chén láo yǔ wǒ kuí。
门外旌旗犹坌拂,辕间款段已鸣嘶。mén wài jīng qí yóu bèn fú,yuán jiān kuǎn duàn yǐ míng sī。
何当解组如初约,直与西京二傅齐。hé dāng jiě zǔ rú chū yuē,zhí yǔ xī jīng èr fù qí。

桃花菊

韩维

谁测天工造化情,巧将红粉傅金英。shuí cè tiān gōng zào huà qíng,qiǎo jiāng hóng fěn fù jīn yīng。
武陵溪上分佳色,陶令篱边得异名。wǔ líng xī shàng fēn jiā sè,táo lìng lí biān dé yì míng。
不使秋光全冷淡,却教阳艳再鲜明。bù shǐ qiū guāng quán lěng dàn,què jiào yáng yàn zài xiān míng。
瓮头消息香醪熟,何必黄花便可倾。wèng tóu xiāo xī xiāng láo shú,hé bì huáng huā biàn kě qīng。

桃花菊

韩维

霜女星娥不俗情,施朱点出浅深更。shuāng nǚ xīng é bù sú qíng,shī zhū diǎn chū qiǎn shēn gèng。
平泉记上遗嘉品,本草经中注别名。píng quán jì shàng yí jiā pǐn,běn cǎo jīng zhōng zhù bié míng。
气得清凉开更早,色沾寒露久逾明。qì dé qīng liáng kāi gèng zǎo,sè zhān hán lù jiǔ yú míng。
今朝樽酒来篱下,不为重阳为尔倾。jīn cháo zūn jiǔ lái lí xià,bù wèi zhòng yáng wèi ěr qīng。

次韵奉同景仁答微之

韩维

鸦腹灵砂养就丹,知公不复更衰残。yā fù líng shā yǎng jiù dān,zhī gōng bù fù gèng shuāi cán。
洛川花下经春醉,潩水亭边尽日欢。luò chuān huā xià jīng chūn zuì,yì shuǐ tíng biān jǐn rì huān。
白发高吟思老笔,青娥嘉赠伫华鞍。bái fā gāo yín sī lǎo bǐ,qīng é jiā zèng zhù huá ān。
淮阳过客如相问,莫道闲人姓范韩。huái yáng guò kè rú xiāng wèn,mò dào xián rén xìng fàn hán。

览景仁君实议乐以诗戏呈景仁

韩维

少年议乐至颠华,作得文章载满车。shǎo nián yì lè zhì diān huá,zuò dé wén zhāng zài mǎn chē。
律合凤鸣犹是末,尺非天降岂无差。lǜ hé fèng míng yóu shì mò,chǐ fēi tiān jiàng qǐ wú chà。
劳心未免为诗刺,聚讼须防似礼家。láo xīn wèi miǎn wèi shī cì,jù sòng xū fáng shì lǐ jiā。
一曲银簧一杯酒,且于闲处避风沙。yī qū yín huáng yī bēi jiǔ,qiě yú xián chù bì fēng shā。

奉和乐道

韩维

昔闻有客荐扬雄,清世文章又见公。xī wén yǒu kè jiàn yáng xióng,qīng shì wén zhāng yòu jiàn gōng。
奏赋独高天下士,辞荣远继古人风。zòu fù dú gāo tiān xià shì,cí róng yuǎn jì gǔ rén fēng。
怀贤不啻三秋久,置酒须期十日中。huái xián bù chì sān qiū jiǔ,zhì jiǔ xū qī shí rì zhōng。
幸有红芳妆点在,可无多愧白头翁。xìng yǒu hóng fāng zhuāng diǎn zài,kě wú duō kuì bái tóu wēng。

和景仁湖中

韩维

繁花乱委茵铺锦,弱柳交垂绿作笼。fán huā luàn wěi yīn pù jǐn,ruò liǔ jiāo chuí lǜ zuò lóng。
竹影入波添旧翠,桥阴横岸见新红。zhú yǐng rù bō tiān jiù cuì,qiáo yīn héng àn jiàn xīn hóng。
临觞善谑如平日,落笔佳章有古风。lín shāng shàn xuè rú píng rì,luò bǐ jiā zhāng yǒu gǔ fēng。
早乏斯文华国体,更将何术代天工。zǎo fá sī wén huá guó tǐ,gèng jiāng hé shù dài tiān gōng。

去冬蒙君实示嘉篇懒拙不即修谢临书走笔深愧浼渎

韩维

南园百草雨中秋,把烛题诗寄驿邮。nán yuán bǎi cǎo yǔ zhōng qiū,bǎ zhú tí shī jì yì yóu。
意重不辞终日看,韵强深愧隔年酬。yì zhòng bù cí zhōng rì kàn,yùn qiáng shēn kuì gé nián chóu。
登山屡赴幽人约,筑野犹稽圣主求。dēng shān lǚ fù yōu rén yuē,zhù yě yóu jī shèng zhǔ qiú。
命驾幸无千里远,春湖舣楫待君游。mìng jià xìng wú qiān lǐ yuǎn,chūn hú yǐ jí dài jūn yóu。

寄题曹大夫栖真堂

韩维

闻君初欲挂冠缨,便构兹堂不日成。wén jūn chū yù guà guān yīng,biàn gòu zī táng bù rì chéng。
桐桧茂阴归后得,烟霞高兴坐中生。tóng guì mào yīn guī hòu dé,yān xiá gāo xīng zuò zhōng shēng。
禅心皎月通宵静,诗思寒泉彻底清。chán xīn jiǎo yuè tōng xiāo jìng,shī sī hán quán chè dǐ qīng。
十五年来饱闲散,纷纷人世自浮荣。shí wǔ nián lái bǎo xián sàn,fēn fēn rén shì zì fú róng。

冬日喜雨呈稚卿景仁

韩维

严冬温气袭人间,忽听繁声慰病颜。yán dōng wēn qì xí rén jiān,hū tīng fán shēng wèi bìng yán。
从律好风千里至,执权真令一朝还。cóng lǜ hǎo fēng qiān lǐ zhì,zhí quán zhēn lìng yī cháo hái。
顿抽陇麦全如揠,欲绽江梅已可攀。dùn chōu lǒng mài quán rú yà,yù zhàn jiāng méi yǐ kě pān。
主尹勤民嘉岁望,径携歌鼓乐幽闲。zhǔ yǐn qín mín jiā suì wàng,jìng xié gē gǔ lè yōu xián。

次韵和相公九月八日所赐诗

韩维

丛头金菊层层闹,木末丹花艳艳红。cóng tóu jīn jú céng céng nào,mù mò dān huā yàn yàn hóng。
美景岁时暌寿斝,流光朝暮阅疏钟。měi jǐng suì shí kuí shòu jiǎ,liú guāng cháo mù yuè shū zhōng。
诗成洛社腾邮置,梦绕伊川捧杖从。shī chéng luò shè téng yóu zhì,mèng rào yī chuān pěng zhàng cóng。
早晚安车来就第,樽前重奏喜相逢。zǎo wǎn ān chē lái jiù dì,zūn qián zhòng zòu xǐ xiāng féng。

宴湖上呈稚卿

韩维

熠熠萤光草际流,及时高宴落霞洲。yì yì yíng guāng cǎo jì liú,jí shí gāo yàn luò xiá zhōu。
繁弦急管宜清月,细蕊浓芳艳晚秋。fán xián jí guǎn yí qīng yuè,xì ruǐ nóng fāng yàn wǎn qiū。
飞鹭欲来迎画舫,跳鳞如喜脱金钩。fēi lù yù lái yíng huà fǎng,tiào lín rú xǐ tuō jīn gōu。
知公加数为醇酿,应许闲官烂漫游。zhī gōng jiā shù wèi chún niàng,yīng xǔ xián guān làn màn yóu。