古诗词

奉同原甫赋澄心堂纸

韩维

江南国土未破前,澄心名纸世已传。jiāng nán guó tǔ wèi pò qián,chéng xīn míng zhǐ shì yǐ chuán。
高堂久倾不复见,谁谓此物犹依然。gāo táng jiǔ qīng bù fù jiàn,shuí wèi cǐ wù yóu yī rán。
当时万杵捣云叶,铺出几案滑且坚。dāng shí wàn chǔ dǎo yún yè,pù chū jǐ àn huá qiě jiān。
剡溪藤骨不足数,蜀江玉屑谁复怜。shàn xī téng gǔ bù zú shù,shǔ jiāng yù xiè shuí fù lián。
君臣嬉燕盛文采,骈章丽曲斗巧儇。jūn chén xī yàn shèng wén cǎi,pián zhāng lì qū dòu qiǎo xuān。
一朝零落随散地,中原箧笥生光鲜。yī cháo líng luò suí sàn dì,zhōng yuán qiè sì shēng guāng xiān。
君安得此尚百幅,题以大句先群贤。jūn ān dé cǐ shàng bǎi fú,tí yǐ dà jù xiān qún xián。
群贤落笔富精丽,琼琚宝玦相钩联。qún xián luò bǐ fù jīng lì,qióng jū bǎo jué xiāng gōu lián。
嗟予材力岂当敌,虽欲强赋何能妍。jiē yǔ cái lì qǐ dāng dí,suī yù qiáng fù hé néng yán。
耽独玩物古所戒,崇尚浮藻政岂先。dān dú wán wù gǔ suǒ jiè,chóng shàng fú zǎo zhèng qǐ xiān。
江南可哀纸可惜,后有观者存吾篇。jiāng nán kě āi zhǐ kě xī,hòu yǒu guān zhě cún wú piān。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

绍隆院池上五首

韩维

露蓼风蒲匝四阿,欠盘无数覆清波。lù liǎo fēng pú zā sì ā,qiàn pán wú shù fù qīng bō。
丁宁舟子徐移棹,枉碎池中绿锦窠。dīng níng zhōu zi xú yí zhào,wǎng suì chí zhōng lǜ jǐn kē。

绍隆院池上五首

韩维

池边衰草化秋根,萤火多于五月蚊。chí biān shuāi cǎo huà qiū gēn,yíng huǒ duō yú wǔ yuè wén。
看久惊风忽飘散,树头金烬落纷纷。kàn jiǔ jīng fēng hū piāo sàn,shù tóu jīn jìn luò fēn fēn。

绍隆院池上五首

韩维

日日池头望绿波,秋声萧瑟欲翻荷。rì rì chí tóu wàng lǜ bō,qiū shēng xiāo sè yù fān hé。
已惊寒露朝来重,零落红蕖水面多。yǐ jīng hán lù cháo lái zhòng,líng luò hóng qú shuǐ miàn duō。

答胜之过学舍相访

韩维

世事纷纷无已日,人生鼎鼎欲何如。shì shì fēn fēn wú yǐ rì,rén shēng dǐng dǐng yù hé rú。
不嫌官冷时相过,幸有明窗满架书。bù xián guān lěng shí xiāng guò,xìng yǒu míng chuāng mǎn jià shū。

晏相公西园雪后栽梅三首

韩维

日晏金华劝讲回,幅巾藜杖小园来。rì yàn jīn huá quàn jiǎng huí,fú jīn lí zhàng xiǎo yuán lái。
知公洒落遗尘事,旋斸寒梅趁雪栽。zhī gōng sǎ luò yí chén shì,xuán zhǔ hán méi chèn xuě zāi。

晏相公西园雪后栽梅三首

韩维

才看如粟吐花床,已想江南万里香。cái kàn rú sù tǔ huā chuáng,yǐ xiǎng jiāng nán wàn lǐ xiāng。
小缀柔枝得残雪,密催繁艳喜晴阳。xiǎo zhuì róu zhī dé cán xuě,mì cuī fán yàn xǐ qíng yáng。

晏相公西园雪后栽梅三首

韩维

寒芳准拟临风折,佳句安排对酒论。hán fāng zhǔn nǐ lín fēng zhé,jiā jù ān pái duì jiǔ lùn。
知想钱塘林处士,暗香浮动月黄昏。zhī xiǎng qián táng lín chù shì,àn xiāng fú dòng yuè huáng hūn。

明叔昆仲特惠梅花聊赋小诗三篇为谢

韩维

劲雪严风不易摧,琼苞犹冠百花开。jìn xuě yán fēng bù yì cuī,qióng bāo yóu guān bǎi huā kāi。
洛阳去此无多地,不似迢迢驿使来。luò yáng qù cǐ wú duō dì,bù shì tiáo tiáo yì shǐ lái。

明叔昆仲特惠梅花聊赋小诗三篇为谢

韩维

玉斝久期繁艳至,筠笼先漏暗香来。yù jiǎ jiǔ qī fán yàn zhì,yún lóng xiān lòu àn xiāng lái。
歌童知我怜芳意,不向尊前唱落梅。gē tóng zhī wǒ lián fāng yì,bù xiàng zūn qián chàng luò méi。

明叔昆仲特惠梅花聊赋小诗三篇为谢

韩维

朱萼琼华次第开,烦君自折向春台。zhū è qióng huá cì dì kāi,fán jūn zì zhé xiàng chūn tái。
遥知玉季承欢宴,唱尽新词釂巨杯。yáo zhī yù jì chéng huān yàn,chàng jǐn xīn cí jiào jù bēi。

怀邻几

韩维

清醉由来未惬心,更携残酒傍花阴。qīng zuì yóu lái wèi qiè xīn,gèng xié cán jiǔ bàng huā yīn。
共思潇洒江夫子,独拥枯桐事苦吟。gòng sī xiāo sǎ jiāng fū zi,dú yōng kū tóng shì kǔ yín。

怀景仁

韩维

电激波旋春已空,此间尊酒几时同。diàn jī bō xuán chūn yǐ kōng,cǐ jiān zūn jiǔ jǐ shí tóng。
欲知对酒思君处,零落残花满架风。yù zhī duì jiǔ sī jūn chù,líng luò cán huā mǎn jià fēng。

答次道马上见示

韩维

醉插花枝薄暮归,不知风雨过长堤。zuì chā huā zhī báo mù guī,bù zhī fēng yǔ guò zhǎng dī。
夫君信是高阳客,还有新诗马上题。fū jūn xìn shì gāo yáng kè,hái yǒu xīn shī mǎ shàng tí。

同和叔早出天波门马上口号

韩维

去年连骑出天波,共爱晴旸景气和。qù nián lián qí chū tiān bō,gòng ài qíng yáng jǐng qì hé。
又喜游从经岁月,西城宫树绿嵯峨。yòu xǐ yóu cóng jīng suì yuè,xī chéng gōng shù lǜ cuó é。

寄大觉禅师

韩维

闻住金山最上方,江云飘槛海风凉。wén zhù jīn shān zuì shàng fāng,jiāng yún piāo kǎn hǎi fēng liáng。
何时乞得东南守,重拂尘衣入道场。hé shí qǐ dé dōng nán shǒu,zhòng fú chén yī rù dào chǎng。