古诗词

次韵和平甫同介甫当世过饮见招

韩维

炎风得秋亦已凉,喜抱尘策罗南窗。yán fēng dé qiū yì yǐ liáng,xǐ bào chén cè luó nán chuāng。
策中古人不可见,独咏君子予心降。cè zhōng gǔ rén bù kě jiàn,dú yǒng jūn zi yǔ xīn jiàng。
高文大论日倾吐,响快有类钟应撞。gāo wén dà lùn rì qīng tǔ,xiǎng kuài yǒu lèi zhōng yīng zhuàng。
却嗟吾侪多暇日,俚谣暴谑何其咙。què jiē wú chái duō xiá rì,lǐ yáo bào xuè hé qí lóng。
驱车正得我所念,起具肴蔌陈杯缸。qū chē zhèng dé wǒ suǒ niàn,qǐ jù yáo sù chén bēi gāng。
自怜愚戆接豪迈,蔽履乃与华冕双。zì lián yú gàng jiē háo mài,bì lǚ nǎi yǔ huá miǎn shuāng。
圣经王道有本末,斟挹醇粹挥其尨。shèng jīng wáng dào yǒu běn mò,zhēn yì chún cuì huī qí máng。
须臾上下今与古,武库千矛鏦。xū yú shàng xià jīn yǔ gǔ,wǔ kù sǒng sǒng qiān máo cōng。
疑怀滞义一开豁,有如暗室来明釭。yí huái zhì yì yī kāi huō,yǒu rú àn shì lái míng gāng。
冯侯抗议亦殊健,短钩长?相撑摐。féng hóu kàng yì yì shū jiàn,duǎn gōu zhǎng xiāng chēng chuāng。
介卿后至语闲暇,偃载戈甲韬旌幢。jiè qīng hòu zhì yǔ xián xiá,yǎn zài gē jiǎ tāo jīng chuáng。
弱弓枉矢尚何用,久已束手甘避逄。ruò gōng wǎng shǐ shàng hé yòng,jiǔ yǐ shù shǒu gān bì páng。
是时君有山阳役,扁舟已具河之矼。shì shí jūn yǒu shān yáng yì,biǎn zhōu yǐ jù hé zhī gāng。
朝吟淮山翠扑扑,夜梦楚水鸣淙淙。cháo yín huái shān cuì pū pū,yè mèng chǔ shuǐ míng cóng cóng。
轩然欲去坐所惜,文字雅正姿信悾。xuān rán yù qù zuò suǒ xī,wén zì yǎ zhèng zī xìn kōng。
行年三十不得饱,况有荐道登朝邦。xíng nián sān shí bù dé bǎo,kuàng yǒu jiàn dào dēng cháo bāng。
遂令奔放不自敛,欲旅渔钓终湖江。suì lìng bēn fàng bù zì liǎn,yù lǚ yú diào zhōng hú jiāng。
朝廷揽贤无远近,北尽漠塞南岭泷。cháo tíng lǎn xián wú yuǎn jìn,běi jǐn mò sāi nán lǐng lóng。
如君才大齿且壮,安可推亮而居庞。rú jūn cái dà chǐ qiě zhuàng,ān kě tuī liàng ér jū páng。
功名得时看树立,岂若都尉眉空厖。gōng míng dé shí kàn shù lì,qǐ ruò dōu wèi méi kōng páng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和杜孝锡展江亭三首

韩维

惊鹭飞鸣避画桡,游人笑语过朱桥。jīng lù fēi míng bì huà ráo,yóu rén xiào yǔ guò zhū qiáo。
贾家园里花应谢,绿遍墙头野杏梢。jiǎ jiā yuán lǐ huā yīng xiè,lǜ biàn qiáng tóu yě xìng shāo。

和杜孝锡展江亭三首

韩维

世情未免歌红粉,道韵无妨寄白云。shì qíng wèi miǎn gē hóng fěn,dào yùn wú fáng jì bái yún。
归路看花应更好,林间明月涌金杯。guī lù kàn huā yīng gèng hǎo,lín jiān míng yuè yǒng jīn bēi。

寄太素

韩维

雪竹风松绝点尘,邪阴消尽火成轮。xuě zhú fēng sōng jué diǎn chén,xié yīn xiāo jǐn huǒ chéng lún。
时人不识先生意,唤作人间无事翁。shí rén bù shí xiān shēng yì,huàn zuò rén jiān wú shì wēng。

黄莲花

韩维

浅白轻黄两未分,飞来人世作朝云。qiǎn bái qīng huáng liǎng wèi fēn,fēi lái rén shì zuò cháo yún。
天教细雨常遮护,留得清香数日闻。tiān jiào xì yǔ cháng zhē hù,liú dé qīng xiāng shù rì wén。

黄莲花

韩维

只将萧洒与温醇,敌尽千花百草春。zhǐ jiāng xiāo sǎ yǔ wēn chún,dí jǐn qiān huā bǎi cǎo chūn。
欲赋清诗写深愿,却疑潜笑白头人。yù fù qīng shī xiě shēn yuàn,què yí qián xiào bái tóu rén。

黄莲花

韩维

一水盈盈独立时,六铢衣薄透冰肌。yī shuǐ yíng yíng dú lì shí,liù zhū yī báo tòu bīng jī。
临川已没龙丘远,辜负芳妍乞好祠。lín chuān yǐ méi lóng qiū yuǎn,gū fù fāng yán qǐ hǎo cí。

闻彝叟游展江亭

韩维

西亭不觉又春风,弱柳微波四面中。xī tíng bù jué yòu chūn fēng,ruò liǔ wēi bō sì miàn zhōng。
更欲烦君亭下看,海棠枝上浅深红。gèng yù fán jūn tíng xià kàn,hǎi táng zhī shàng qiǎn shēn hóng。

景仁雨中同游南园

韩维

暖日催花落夕曛,轻雷一夜变重云。nuǎn rì cuī huā luò xī xūn,qīng léi yī yè biàn zhòng yún。
安舆少滞无多怪,涩雨悭风自古闻。ān yú shǎo zhì wú duō guài,sè yǔ qiān fēng zì gǔ wén。

景仁雨中同游南园

韩维

宿醉厌厌晓尚曛,卷帘清思满风云。sù zuì yàn yàn xiǎo shàng xūn,juǎn lián qīng sī mǎn fēng yún。
久嫌日暖撩人困,却喜花香带雨闻。jiǔ xián rì nuǎn liāo rén kùn,què xǐ huā xiāng dài yǔ wén。

累日不到西园瑞香忽已烂熳

韩维

锦官翻样出新机,浅绿深红各自宜。jǐn guān fān yàng chū xīn jī,qiǎn lǜ shēn hóng gè zì yí。
不是东风送香气,幽花落尽有谁知。bù shì dōng fēng sòng xiāng qì,yōu huā luò jǐn yǒu shuí zhī。

和子华对雨有感

韩维

小桃零乱逐东风,繁杏枝梢次第红。xiǎo táo líng luàn zhú dōng fēng,fán xìng zhī shāo cì dì hóng。
把酒直须连日看,春光一半已成空。bǎ jiǔ zhí xū lián rì kàn,chūn guāng yī bàn yǐ chéng kōng。

和子华对雨有感

韩维

雪白朱红已万枝,年年长恨失花期。xuě bái zhū hóng yǐ wàn zhī,nián nián zhǎng hèn shī huā qī。
莫嗟飞雨淹游棹,却赖春寒发较迟。mò jiē fēi yǔ yān yóu zhào,què lài chūn hán fā jiào chí。

病起呈景仁

韩维

卧病经旬独掩门,名园空想绿阴繁。wò bìng jīng xún dú yǎn mén,míng yuán kōng xiǎng lǜ yīn fán。
牡丹时节重来会,尝记公非醉后言。mǔ dān shí jié zhòng lái huì,cháng jì gōng fēi zuì hòu yán。

新得小石呈景仁

韩维

泥沙洗尽太湖波,状有嵌崆势亦峨。ní shā xǐ jǐn tài hú bō,zhuàng yǒu qiàn kōng shì yì é。
可笑尚平游五岳,不如坐视一拳多。kě xiào shàng píng yóu wǔ yuè,bù rú zuò shì yī quán duō。

芙蓉五绝呈景仁

韩维

堂前堂后尽芙蓉,晴日烘开万朵红。táng qián táng hòu jǐn fú róng,qíng rì hōng kāi wàn duǒ hóng。
不把一樽酬胜赏,忍看憔悴落霜风。bù bǎ yī zūn chóu shèng shǎng,rěn kàn qiáo cuì luò shuāng fēng。