古诗词

次韵和平甫同介甫当世过饮见招

韩维

炎风得秋亦已凉,喜抱尘策罗南窗。yán fēng dé qiū yì yǐ liáng,xǐ bào chén cè luó nán chuāng。
策中古人不可见,独咏君子予心降。cè zhōng gǔ rén bù kě jiàn,dú yǒng jūn zi yǔ xīn jiàng。
高文大论日倾吐,响快有类钟应撞。gāo wén dà lùn rì qīng tǔ,xiǎng kuài yǒu lèi zhōng yīng zhuàng。
却嗟吾侪多暇日,俚谣暴谑何其咙。què jiē wú chái duō xiá rì,lǐ yáo bào xuè hé qí lóng。
驱车正得我所念,起具肴蔌陈杯缸。qū chē zhèng dé wǒ suǒ niàn,qǐ jù yáo sù chén bēi gāng。
自怜愚戆接豪迈,蔽履乃与华冕双。zì lián yú gàng jiē háo mài,bì lǚ nǎi yǔ huá miǎn shuāng。
圣经王道有本末,斟挹醇粹挥其尨。shèng jīng wáng dào yǒu běn mò,zhēn yì chún cuì huī qí máng。
须臾上下今与古,武库千矛鏦。xū yú shàng xià jīn yǔ gǔ,wǔ kù sǒng sǒng qiān máo cōng。
疑怀滞义一开豁,有如暗室来明釭。yí huái zhì yì yī kāi huō,yǒu rú àn shì lái míng gāng。
冯侯抗议亦殊健,短钩长?相撑摐。féng hóu kàng yì yì shū jiàn,duǎn gōu zhǎng xiāng chēng chuāng。
介卿后至语闲暇,偃载戈甲韬旌幢。jiè qīng hòu zhì yǔ xián xiá,yǎn zài gē jiǎ tāo jīng chuáng。
弱弓枉矢尚何用,久已束手甘避逄。ruò gōng wǎng shǐ shàng hé yòng,jiǔ yǐ shù shǒu gān bì páng。
是时君有山阳役,扁舟已具河之矼。shì shí jūn yǒu shān yáng yì,biǎn zhōu yǐ jù hé zhī gāng。
朝吟淮山翠扑扑,夜梦楚水鸣淙淙。cháo yín huái shān cuì pū pū,yè mèng chǔ shuǐ míng cóng cóng。
轩然欲去坐所惜,文字雅正姿信悾。xuān rán yù qù zuò suǒ xī,wén zì yǎ zhèng zī xìn kōng。
行年三十不得饱,况有荐道登朝邦。xíng nián sān shí bù dé bǎo,kuàng yǒu jiàn dào dēng cháo bāng。
遂令奔放不自敛,欲旅渔钓终湖江。suì lìng bēn fàng bù zì liǎn,yù lǚ yú diào zhōng hú jiāng。
朝廷揽贤无远近,北尽漠塞南岭泷。cháo tíng lǎn xián wú yuǎn jìn,běi jǐn mò sāi nán lǐng lóng。
如君才大齿且壮,安可推亮而居庞。rú jūn cái dà chǐ qiě zhuàng,ān kě tuī liàng ér jū páng。
功名得时看树立,岂若都尉眉空厖。gōng míng dé shí kàn shù lì,qǐ ruò dōu wèi méi kōng páng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

登楼书事

韩维

病起思遐眺,兹楼寓一欢。bìng qǐ sī xiá tiào,zī lóu yù yī huān。
烟芜连雨脚,秋稼入云端。yān wú lián yǔ jiǎo,qiū jià rù yún duān。
惊鹭衔鱼起,饥鸦啄果残。jīng lù xián yú qǐ,jī yā zhuó guǒ cán。
凭谁图好景,画手世无宽。píng shuí tú hǎo jǐng,huà shǒu shì wú kuān。

次韵君俞

韩维

世事真千变,年光又一新。shì shì zhēn qiān biàn,nián guāng yòu yī xīn。
举生皆是幻,熙我莫如春。jǔ shēng jiē shì huàn,xī wǒ mò rú chūn。
啸傲盈樽酒,诗书满席尘。xiào ào yíng zūn jiǔ,shī shū mǎn xí chén。
园林已芳意,悬榻待高人。yuán lín yǐ fāng yì,xuán tà dài gāo rén。

同化光饮象之家

韩维

又从邻舍客,来折主人花。yòu cóng lín shě kè,lái zhé zhǔ rén huā。
游处当年似,悲伤老去加。yóu chù dāng nián shì,bēi shāng lǎo qù jiā。
兴长歌易放,情密语无哗。xīng zhǎng gē yì fàng,qíng mì yǔ wú huā。
归路生残月,春风醉袂斜。guī lù shēng cán yuè,chūn fēng zuì mèi xié。

襄城道中怀曼叔

韩维

吾交作尉地,南望一淹留。wú jiāo zuò wèi dì,nán wàng yī yān liú。
岁月催人老,山川记子游。suì yuè cuī rén lǎo,shān chuān jì zi yóu。
向城非昔勇,遇物更春愁。xiàng chéng fēi xī yǒng,yù wù gèng chūn chóu。
独喜高阳近,岚光逼马头。dú xǐ gāo yáng jìn,lán guāng bī mǎ tóu。

答微之

韩维

南圃携樽数,西陂纵棹同。nán pǔ xié zūn shù,xī bēi zòng zhào tóng。
除书褒晚岁,归驭觞西风。chú shū bāo wǎn suì,guī yù shāng xī fēng。
节物萧条后,交游寂寞中。jié wù xiāo tiáo hòu,jiāo yóu jì mò zhōng。
何时还一笑,池上舞惊鸿。hé shí hái yī xiào,chí shàng wǔ jīng hóng。

和冲公上人

韩维

远色分诸岛,清光湛一陂。yuǎn sè fēn zhū dǎo,qīng guāng zhàn yī bēi。
鸟行排夕照,竹影乱风漪。niǎo xíng pái xī zhào,zhú yǐng luàn fēng yī。
道体烦摩撮,禅心绝占窥。dào tǐ fán mó cuō,chán xīn jué zhàn kuī。
由来输范老,佛法不曾知。yóu lái shū fàn lǎo,fú fǎ bù céng zhī。

和景仁探春

韩维

山色青螺髻,清波绿鸭头。shān sè qīng luó jì,qīng bō lǜ yā tóu。
已欣春事起,那问岁阴流。yǐ xīn chūn shì qǐ,nà wèn suì yīn liú。
玉蚁新浮盎,金鳞恰上钩。yù yǐ xīn fú àng,jīn lín qià shàng gōu。
衰年怯多酌,尤怕范家瓯。shuāi nián qiè duō zhuó,yóu pà fàn jiā ōu。

和景仁探春

韩维

才疏非所用,身退此其时。cái shū fēi suǒ yòng,shēn tuì cǐ qí shí。
静默安虚室,忧虞履薄凘。jìng mò ān xū shì,yōu yú lǚ báo sī。
景和闻鹊稔,花近候梅知。jǐng hé wén què rěn,huā jìn hòu méi zhī。
杖履从兹数,非公孰与期。zhàng lǚ cóng zī shù,fēi gōng shú yǔ qī。

和景仁元夕

韩维

月上朱楼角,风摇翠筱层。yuè shàng zhū lóu jiǎo,fēng yáo cuì xiǎo céng。
传声回步辇,满目烂行灯。chuán shēng huí bù niǎn,mǎn mù làn xíng dēng。
箫鼓千门沸,弓刀万马腾。xiāo gǔ qiān mén fèi,gōng dāo wàn mǎ téng。
诗翁怀盛事,眉雪惨霜棱。shī wēng huái shèng shì,méi xuě cǎn shuāng léng。

和景仁元夕

韩维

禁户千通鼓,天街万点灯。jìn hù qiān tōng gǔ,tiān jiē wàn diǎn dēng。
怀君莹如玉,驱马不嫌冰。huái jūn yíng rú yù,qū mǎ bù xián bīng。
乐事看流俗,狂游记旧朋。lè shì kàn liú sú,kuáng yóu jì jiù péng。
回思真梦幻,不待访林僧。huí sī zhēn mèng huàn,bù dài fǎng lín sēng。

和景仁喜晴

韩维

浓阴开积晦,和气散馀凄。nóng yīn kāi jī huì,hé qì sàn yú qī。
碧爱城阴草,红知花下泥。bì ài chéng yīn cǎo,hóng zhī huā xià ní。
啼鸡一声尽,归雁数行低。tí jī yī shēng jǐn,guī yàn shù xíng dī。
溪路桃争发,须防去棹迷。xī lù táo zhēng fā,xū fáng qù zhào mí。

和王都尉

韩维

乘槎天上客,脱帽酒中仙。chéng chá tiān shàng kè,tuō mào jiǔ zhōng xiān。
谈笑非俗韵,欢欣忘我年。tán xiào fēi sú yùn,huān xīn wàng wǒ nián。
浩歌轻白雪,密意得青莲。hào gē qīng bái xuě,mì yì dé qīng lián。
诗就西楼月,留为好事传。shī jiù xī lóu yuè,liú wèi hǎo shì chuán。

和子华安国明空颂

韩维

欲识真空理,须明动用间。yù shí zhēn kōng lǐ,xū míng dòng yòng jiān。
色心全不碍,生死岂相关。sè xīn quán bù ài,shēng sǐ qǐ xiāng guān。
卷箔凉风动,焚香昼景闲。juǎn bó liáng fēng dòng,fén xiāng zhòu jǐng xián。
回头大行路,满目是青山。huí tóu dà xíng lù,mǎn mù shì qīng shān。

和景仁寒食

韩维

韶华已过半,感叹固多同。sháo huá yǐ guò bàn,gǎn tàn gù duō tóng。
万室初藏火,千花竞笑风。wàn shì chū cáng huǒ,qiān huā jìng xiào fēng。
林光高蔼蔼,山气远葱葱。lín guāng gāo ǎi ǎi,shān qì yuǎn cōng cōng。
洒泪松阡里,伤心白发翁。sǎ lèi sōng qiān lǐ,shāng xīn bái fā wēng。

和太素大雪苦寒

韩维

晨兴出户望,一色四方齐。chén xīng chū hù wàng,yī sè sì fāng qí。
旋委清池失,偏欺翠竹低。xuán wěi qīng chí shī,piān qī cuì zhú dī。
杯深怜绝景,毫健得新题。bēi shēn lián jué jǐng,háo jiàn dé xīn tí。
丽藻思风絮,衰颜怯冻梨。lì zǎo sī fēng xù,shuāi yán qiè dòng lí。