古诗词

化光东堂赋得奕棋

韩维

君家何所乐,棋奕侑清兴。jūn jiā hé suǒ lè,qí yì yòu qīng xīng。
帘垂虚堂肃,子落文楸静。lián chuí xū táng sù,zi luò wén qiū jìng。
机心久已忘,胜势安敢竞。jī xīn jiǔ yǐ wàng,shèng shì ān gǎn jìng。
吾知霍将军,固亦有天幸。wú zhī huò jiāng jūn,gù yì yǒu tiān xìng。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

灵沟道中

韩维

久局慕遐放,出郊欣所瞩。jiǔ jú mù xiá fàng,chū jiāo xīn suǒ zhǔ。
清心晓岫碧,豁眼春原绿。qīng xīn xiǎo xiù bì,huō yǎn chūn yuán lǜ。
耕人毕在野,鸣鸟催播谷。gēng rén bì zài yě,míng niǎo cuī bō gǔ。
嗟尔农事劳,愿闻时泽足。jiē ěr nóng shì láo,yuàn wén shí zé zú。

西园暮雪

韩维

空园响松竹,霰雪霭霏霏。kōng yuán xiǎng sōng zhú,xiàn xuě ǎi fēi fēi。
仰视长云色,皓然同一辉。yǎng shì zhǎng yún sè,hào rán tóng yī huī。
天寒鸣雁急,日暮行人稀。tiān hán míng yàn jí,rì mù xíng rén xī。
惟见众小禽,啾唧满林飞。wéi jiàn zhòng xiǎo qín,jiū jī mǎn lín fēi。
阴风起何处,拂拂来吹衣。yīn fēng qǐ hé chù,fú fú lái chuī yī。
俯念当世事,幽愤不可挥。fǔ niàn dāng shì shì,yōu fèn bù kě huī。
归来散群帙,独掩袁安扉。guī lái sàn qún zhì,dú yǎn yuán ān fēi。

东窗

韩维

高窗不掩秋气清,下见瓦沼涵泓澄。gāo chuāng bù yǎn qiū qì qīng,xià jiàn wǎ zhǎo hán hóng chéng。
雨洗浮萍翠色静,青丛绿蔓相缠仍。yǔ xǐ fú píng cuì sè jìng,qīng cóng lǜ màn xiāng chán réng。
阶前童童两好树,上有鸣禽不可数。jiē qián tóng tóng liǎng hǎo shù,shàng yǒu míng qín bù kě shù。
杖藜书生爱苦吟,独立西风无旦暮。zhàng lí shū shēng ài kǔ yín,dú lì xī fēng wú dàn mù。

山林

韩维

长林翳空谷,兹惟群材府。zhǎng lín yì kōng gǔ,zī wéi qún cái fǔ。
石路险且跻,不为斧斤取。shí lù xiǎn qiě jī,bù wèi fǔ jīn qǔ。
火云无时蒸,众叶朝自雨。huǒ yún wú shí zhēng,zhòng yè cháo zì yǔ。
仰视不见末,飞鸟安得度。yǎng shì bù jiàn mò,fēi niǎo ān dé dù。
下有灵药草,其品难记数。xià yǒu líng yào cǎo,qí pǐn nán jì shù。
骈然花实繁,红紫贯四序。pián rán huā shí fán,hóng zǐ guàn sì xù。
霜风落橡栗,投掷地虺怒。shuāng fēng luò xiàng lì,tóu zhì dì huī nù。
过岭林更深,欲前防猛虎。guò lǐng lín gèng shēn,yù qián fáng měng hǔ。

郊居值雨

韩维

愁云覆西郊,气象凄以冽。chóu yún fù xī jiāo,qì xiàng qī yǐ liè。
夜雨朝不止,冰霰相缠结。yè yǔ cháo bù zhǐ,bīng xiàn xiāng chán jié。
南堂何萧条,散秩坐超忽。nán táng hé xiāo tiáo,sàn zhì zuò chāo hū。
颓然附炉炭,两髁冷如铁。tuí rán fù lú tàn,liǎng kē lěng rú tiě。
俯念田家苦,罹此寒事切。fǔ niàn tián jiā kǔ,lí cǐ hán shì qiè。
北风卷平野,茅屋左右穴。běi fēng juǎn píng yě,máo wū zuǒ yòu xué。
驱牛入门去,爨下火明灭。qū niú rù mén qù,cuàn xià huǒ míng miè。
场功始云毕,贫不具衣褐。chǎng gōng shǐ yún bì,pín bù jù yī hè。
况无酒与羔,岁时相劳悦。kuàng wú jiǔ yǔ gāo,suì shí xiāng láo yuè。
高咏七月诗,伤哉愁心折。gāo yǒng qī yuè shī,shāng zāi chóu xīn zhé。

答江邻几

韩维

君虽宦游者,闲适意有馀。jūn suī huàn yóu zhě,xián shì yì yǒu yú。
平居对樽酒,口诵离骚书。píng jū duì zūn jiǔ,kǒu sòng lí sāo shū。
援琴写其声,世事皆蔑如。yuán qín xiě qí shēng,shì shì jiē miè rú。
不知万乘相,可易此乐无。bù zhī wàn chéng xiāng,kě yì cǐ lè wú。
诸诗来不竭,若有神物输。zhū shī lái bù jié,ruò yǒu shén wù shū。
予病废学久,腹中日空虚。yǔ bìng fèi xué jiǔ,fù zhōng rì kōng xū。
苦遭大敌压,便甘等缧俘。kǔ zāo dà dí yā,biàn gān děng léi fú。
清风濯我圃,竹树相倾扶。qīng fēng zhuó wǒ pǔ,zhú shù xiāng qīng fú。
益之以佳雨,清凉如可㪺。yì zhī yǐ jiā yǔ,qīng liáng rú kě jū。
聊休据梧瞑,且复带经锄。liáo xiū jù wú míng,qiě fù dài jīng chú。
鸣莺久不去,乳鹊时惊呼。míng yīng jiǔ bù qù,rǔ què shí jīng hū。
即此良自逸,安知城郭居。jí cǐ liáng zì yì,ān zhī chéng guō jū。
此与君不浅,相望重踌躇。cǐ yǔ jūn bù qiǎn,xiāng wàng zhòng chóu chú。

崔象之携长诗示予且欲以瘿木樽相付作诗谢之

韩维

君家瘿木樽,丑怪不可状。jūn jiā yǐng mù zūn,chǒu guài bù kě zhuàng。
自非好事者,弃置等盆盎。zì fēi hǎo shì zhě,qì zhì děng pén àng。
作诗一千言,引类何其壮。zuò shī yī qiān yán,yǐn lèi hé qí zhuàng。
且思高世士,遗以资雅尚。qiě sī gāo shì shì,yí yǐ zī yǎ shàng。
曰予林壑性,受此颇宜当。yuē yǔ lín hè xìng,shòu cǐ pǒ yí dāng。
我今衰病馀,卷缩就闲放。wǒ jīn shuāi bìng yú,juǎn suō jiù xián fàng。
才非时用宜,兹器正相况。cái fēi shí yòng yí,zī qì zhèng xiāng kuàng。
敢邀高世名,自触讥与谤。gǎn yāo gāo shì míng,zì chù jī yǔ bàng。
再拜谢佳意,君何授之妄。zài bài xiè jiā yì,jūn hé shòu zhī wàng。

奉答吴殿丞见赠

韩维

势利跃谄子,声名走夸儿。shì lì yuè chǎn zi,shēng míng zǒu kuā ér。
我于二无一,世固背以驰。wǒ yú èr wú yī,shì gù bèi yǐ chí。
君从江海来,面有潇洒姿。jūn cóng jiāng hǎi lái,miàn yǒu xiāo sǎ zī。
朝廷多旧游,绝迹不复追。cháo tíng duō jiù yóu,jué jì bù fù zhuī。
足音三及门,乃得众所遗。zú yīn sān jí mén,nǎi dé zhòng suǒ yí。
长篇烂盈目,清远谬见推。zhǎng piān làn yíng mù,qīng yuǎn miù jiàn tuī。
将非乐闲放,独与静者宜。jiāng fēi lè xián fàng,dú yǔ jìng zhě yí。
何以谢嘉况,湖山有前期。hé yǐ xiè jiā kuàng,hú shān yǒu qián qī。

从道损舅乞移山药

韩维

弱岁抱衰病,好读神农经。ruò suì bào shuāi bìng,hǎo dú shén nóng jīng。
杂然众药品,粗识性与形。zá rán zhòng yào pǐn,cū shí xìng yǔ xíng。
商于岩谷间,厥产芝术菁。shāng yú yán gǔ jiān,jué chǎn zhī shù jīng。
山家乘冬采,气烈味亦并。shān jiā chéng dōng cǎi,qì liè wèi yì bìng。
常思负笼往,斸此地气灵。cháng sī fù lóng wǎng,zhǔ cǐ dì qì líng。
近闻山旁县,移本来公庭。jìn wén shān páng xiàn,yí běn lái gōng tíng。
石泉尚含润,溪风有馀清。shí quán shàng hán rùn,xī fēng yǒu yú qīng。
想像春丛敷,蔚蔚扬华英。xiǎng xiàng chūn cóng fū,wèi wèi yáng huá yīng。
骈罗良可佳,疲薾宜见矜。pián luó liáng kě jiā,pí ěr yí jiàn jīn。
安得畦畹馀,种食羽翼生。ān dé qí wǎn yú,zhǒng shí yǔ yì shēng。

答崔象之见谢之作

韩维

阴风吹沙走长衢,方驾往过君之庐。yīn fēng chuī shā zǒu zhǎng qú,fāng jià wǎng guò jūn zhī lú。
主人好事乐闲尚,揖我谓我非俗儒。zhǔ rén hǎo shì lè xián shàng,yī wǒ wèi wǒ fēi sú rú。
欣然开馆扫尘榻,语论清简发不虚。xīn rán kāi guǎn sǎo chén tà,yǔ lùn qīng jiǎn fā bù xū。
投冠释带聊自放,安用俗礼空囚拘。tóu guān shì dài liáo zì fàng,ān yòng sú lǐ kōng qiú jū。
分朋四座斗巧奕,聊以胜负为欢娱。fēn péng sì zuò dòu qiǎo yì,liáo yǐ shèng fù wèi huān yú。
呼儿稍稍出珍玩,瘿器礧砢承枯株。hū ér shāo shāo chū zhēn wán,yǐng qì léi kē chéng kū zhū。
持竿拂壁似有重,最后乃挂双海图。chí gān fú bì shì yǒu zhòng,zuì hòu nǎi guà shuāng hǎi tú。
云昔武皇恃威壮,驱石塞海怪可吁。yún xī wǔ huáng shì wēi zhuàng,qū shí sāi hǎi guài kě xū。
鞭笞鬼神各就事,簸弄旗帜翻以舒。biān chī guǐ shén gè jiù shì,bǒ nòng qí zhì fān yǐ shū。
鱼龙惊逃波浪恶,左右出没扬牙须。yú lóng jīng táo bō làng è,zuǒ yòu chū méi yáng yá xū。
但怜物类颇幽怪,画手安辨曹与吴。dàn lián wù lèi pǒ yōu guài,huà shǒu ān biàn cáo yǔ wú。
北轩却下步小径,竹深桂静何萦纡。běi xuān què xià bù xiǎo jìng,zhú shēn guì jìng hé yíng yū。
我来方冬气凛冽,已爱翠色侵衣裾。wǒ lái fāng dōng qì lǐn liè,yǐ ài cuì sè qīn yī jū。
即看春风撼芽甲,定见红紫相攲扶。jí kàn chūn fēng hàn yá jiǎ,dìng jiàn hóng zǐ xiāng qī fú。
乘闲取醉更何适,主人勿遽嫌喧呼。chéng xián qǔ zuì gèng hé shì,zhǔ rén wù jù xián xuān hū。

同曼叔出郊

韩维

驱马信所适,路转上野桥。qū mǎ xìn suǒ shì,lù zhuǎn shàng yě qiáo。
桥边春水净,萦回带平皋。qiáo biān chūn shuǐ jìng,yíng huí dài píng gāo。
两崖卉木茂,东风澹正摇。liǎng yá huì mù mào,dōng fēng dàn zhèng yáo。
故丛尚含绿,新芽已满条。gù cóng shàng hán lǜ,xīn yá yǐ mǎn tiáo。
老小延我观,名品各异标。lǎo xiǎo yán wǒ guān,míng pǐn gè yì biāo。
问翁安致之,远自伊洛郊。wèn wēng ān zhì zhī,yuǎn zì yī luò jiāo。
涉正曾未几,已觉芳意饶。shè zhèng céng wèi jǐ,yǐ jué fāng yì ráo。
后日风更雨,繁红定飞飘。hòu rì fēng gèng yǔ,fán hóng dìng fēi piāo。
顾谓同行客,有酒频我招。gù wèi tóng xíng kè,yǒu jiǔ pín wǒ zhāo。

送孔先生还山

韩维

先生乐道者,于世澹无欲。xiān shēng lè dào zhě,yú shì dàn wú yù。
高风自绝人,正行不违俗。gāo fēng zì jué rén,zhèng xíng bù wéi sú。
朅来城阙游,不受尘事触。qiè lái chéng quē yóu,bù shòu chén shì chù。
目久望林壑,驾言反幽筑。mù jiǔ wàng lín hè,jià yán fǎn yōu zhù。
家临滍水阳,路转春山曲。jiā lín zhì shuǐ yáng,lù zhuǎn chūn shān qū。
东风吹百花,红紫满岩谷。dōng fēng chuī bǎi huā,hóng zǐ mǎn yán gǔ。
蚕桑事未起,农里得徵逐。cán sāng shì wèi qǐ,nóng lǐ dé zhēng zhú。
社酒浊易求,山蔬晴可斸。shè jiǔ zhuó yì qiú,shān shū qíng kě zhǔ。
幽寻月吐岭,高卧日照屋。yōu xún yuè tǔ lǐng,gāo wò rì zhào wū。
应念尘中人,胡为自羁局。yīng niàn chén zhōng rén,hú wèi zì jī jú。

送谢师直归马上作

韩维

送客西郭门,适与嘉宾遇。sòng kè xī guō mén,shì yǔ jiā bīn yù。
杂花被原野,南尽远目注。zá huā bèi yuán yě,nán jǐn yuǎn mù zhù。
扑扑乱朱纷,蒙蒙凝白雾。pū pū luàn zhū fēn,méng méng níng bái wù。
林下风正柔,繁香不飞去。lín xià fēng zhèng róu,fán xiāng bù fēi qù。
日长人意闲,归骑款不遽。rì zhǎng rén yì xián,guī qí kuǎn bù jù。
陶然行且歌,良惬静者素。táo rán xíng qiě gē,liáng qiè jìng zhě sù。
却念陌上人,春愁纷似絮。què niàn mò shàng rén,chūn chóu fēn shì xù。

新植西轩

韩维

谁谓我圃隘,栽插尚盈亩。shuí wèi wǒ pǔ ài,zāi chā shàng yíng mǔ。
筑轩西临兑,规地北占酉。zhù xuān xī lín duì,guī dì běi zhàn yǒu。
阳条散繁华,怒甲擎故朽。yáng tiáo sàn fán huá,nù jiǎ qíng gù xiǔ。
封培童仆劳,窥看孩稚走。fēng péi tóng pū láo,kuī kàn hái zhì zǒu。
虽非观游盛,要是吾庐有。suī fēi guān yóu shèng,yào shì wú lú yǒu。
壤疏人力薄,开发定迟后。rǎng shū rén lì báo,kāi fā dìng chí hòu。
所赖春风意,与物无薄厚。suǒ lài chūn fēng yì,yǔ wù wú báo hòu。
居闲日萧散,对此自成偶。jū xián rì xiāo sàn,duì cǐ zì chéng ǒu。
问我何所为,卦象观六九。wèn wǒ hé suǒ wèi,guà xiàng guān liù jiǔ。
问谁之与处,达者二三友。wèn shuí zhī yǔ chù,dá zhě èr sān yǒu。
为生昧机利,于事寡营取。wèi shēng mèi jī lì,yú shì guǎ yíng qǔ。
但愿花常好,酌我樽中酒。dàn yuàn huā cháng hǎo,zhuó wǒ zūn zhōng jiǔ。

圣俞约晚见过不至

韩维

闻君敕车骑,晚驾慰愁独。wén jūn chì chē qí,wǎn jià wèi chóu dú。
焚香霭疏箔,洒水静深屋。fén xiāng ǎi shū bó,sǎ shuǐ jìng shēn wū。
高怀岂我遗,幽思方自续。gāo huái qǐ wǒ yí,yōu sī fāng zì xù。
日暮尚徘徊,清风满修竹。rì mù shàng pái huái,qīng fēng mǎn xiū zhú。