古诗词

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

阴阴乔木交,竦竦修竹翠。yīn yīn qiáo mù jiāo,sǒng sǒng xiū zhú cuì。
黄花与丹实,夹路何琐细。huáng huā yǔ dān shí,jiā lù hé suǒ xì。
是辰雨新足,支策问田事。shì chén yǔ xīn zú,zhī cè wèn tián shì。
一感孤征鸿,泪落衣襟际。yī gǎn gū zhēng hóng,lèi luò yī jīn jì。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

次韵奉答四哥廷评欲垂访以诗为示

韩维

再临乡国两逢春,乞与优闲荷帝宸。zài lín xiāng guó liǎng féng chūn,qǐ yǔ yōu xián hé dì chén。
德薄敢同商四老,论狂难预汉诸臣。dé báo gǎn tóng shāng sì lǎo,lùn kuáng nán yù hàn zhū chén。
行吟水际花粘履,燕坐林间絮点茵。xíng yín shuǐ jì huā zhān lǚ,yàn zuò lín jiān xù diǎn yīn。
早晚湖波照车马,为君酌酒鲙鲜鳞。zǎo wǎn hú bō zhào chē mǎ,wèi jūn zhuó jiǔ kuài xiān lín。

次韵奉答君俞

韩维

闾里幽居几案前,迹虽相异意同然。lǘ lǐ yōu jū jǐ àn qián,jì suī xiāng yì yì tóng rán。
禅书罢阅成端坐,讼牒希投得晏眠。chán shū bà yuè chéng duān zuò,sòng dié xī tóu dé yàn mián。
情累已知超永劫,身名那复计当年。qíng lèi yǐ zhī chāo yǒng jié,shēn míng nà fù jì dāng nián。
才疏政拙逢嘉岁,敢窃天功自谓贤。cái shū zhèng zhuō féng jiā suì,gǎn qiè tiān gōng zì wèi xián。

乐道示长句辄次韵

韩维

光阴不觉成陈迹,事变何尝有定期。guāng yīn bù jué chéng chén jì,shì biàn hé cháng yǒu dìng qī。
身外闲愁无自入,饮中欢兴未全衰。shēn wài xián chóu wú zì rù,yǐn zhōng huān xīng wèi quán shuāi。
编排暑后新投酒,检点秋来合唱辞。biān pái shǔ hòu xīn tóu jiǔ,jiǎn diǎn qiū lái hé chàng cí。
更欲邀君浮画舫,藕花菱蔓满西池。gèng yù yāo jūn fú huà fǎng,ǒu huā líng màn mǎn xī chí。

奉和君俞佳雪二首

韩维

老来事事皆抛尽,惟独忧民尚有心。lǎo lái shì shì jiē pāo jǐn,wéi dú yōu mín shàng yǒu xīn。
深喜天公回气象,便同田父作讴吟。shēn xǐ tiān gōng huí qì xiàng,biàn tóng tián fù zuò ōu yín。
缘何更得闾阎暖,恨不偏于垄麦深。yuán hé gèng dé lǘ yán nuǎn,hèn bù piān yú lǒng mài shēn。
禅伯静中知我意,琅琅佳句玉其音。chán bó jìng zhōng zhī wǒ yì,láng láng jiā jù yù qí yīn。

奉和君俞佳雪二首

韩维

居尘不染先生意,与众同忧太守心。jū chén bù rǎn xiān shēng yì,yǔ zhòng tóng yōu tài shǒu xīn。
两处本来非异事,一时都把付高吟。liǎng chù běn lái fēi yì shì,yī shí dōu bǎ fù gāo yín。
忽惊瑞相家家遍,潜助春功日日深。hū jīng ruì xiāng jiā jiā biàn,qián zhù chūn gōng rì rì shēn。
拥鼻临池哦丽句,水泉风竹共清音。yōng bí lín chí ó lì jù,shuǐ quán fēng zhú gòng qīng yīn。

酬盈祖中散

韩维

勇脱尘冠尚壮年,高斋图史日萧然。yǒng tuō chén guān shàng zhuàng nián,gāo zhāi tú shǐ rì xiāo rán。
不教歌舞家规在,善作文章世学传。bù jiào gē wǔ jiā guī zài,shàn zuò wén zhāng shì xué chuán。
道旧每思倾浊酒,仰高徒觉愧华颠。dào jiù měi sī qīng zhuó jiǔ,yǎng gāo tú jué kuì huá diān。
相君昔展西陂尽,好约春风放画船。xiāng jūn xī zhǎn xī bēi jǐn,hǎo yuē chūn fēng fàng huà chuán。

和詹叔游庐山见寄

韩维

香炉峰色压群山,仰眺频攲使者冠。xiāng lú fēng sè yā qún shān,yǎng tiào pín qī shǐ zhě guān。
江面烟波摇紫翠,佛宫金碧照晴寒。jiāng miàn yān bō yáo zǐ cuì,fú gōng jīn bì zhào qíng hán。
密藏幽谷梅千树,散走鸣泉竹万竿。mì cáng yōu gǔ méi qiān shù,sàn zǒu míng quán zhú wàn gān。
今日顿惊尘虑尽,一章佳句雪中看。jīn rì dùn jīng chén lǜ jǐn,yī zhāng jiā jù xuě zhōng kàn。

东禅院坐上作

韩维

山林曾是自由身,岂合区区入世尘。shān lín céng shì zì yóu shēn,qǐ hé qū qū rù shì chén。
萧散未能忘故态,优游聊喜及时春。xiāo sàn wèi néng wàng gù tài,yōu yóu liáo xǐ jí shí chūn。
闲中浊酒偏亲我,风外飞花欲趁人。xián zhōng zhuó jiǔ piān qīn wǒ,fēng wài fēi huā yù chèn rén。
多谢鸣鸠催对雨,坐惭无术粒斯民。duō xiè míng jiū cuī duì yǔ,zuò cán wú shù lì sī mín。

次韵和李公达见寄

韩维

五分符竹尽吾乡,圣主恩私溢故常。wǔ fēn fú zhú jǐn wú xiāng,shèng zhǔ ēn sī yì gù cháng。
揽辔岂能清北道,支筇时得问西堂。lǎn pèi qǐ néng qīng běi dào,zhī qióng shí dé wèn xī táng。
湖边冻柳生春意,月下晴梅动暗香。hú biān dòng liǔ shēng chūn yì,yuè xià qíng méi dòng àn xiāng。
乘兴可能同一醉,闻君筋力尚坚强。chéng xīng kě néng tóng yī zuì,wén jūn jīn lì shàng jiān qiáng。

答张念七得科见寄

韩维

少年初见一经横,籍籍文场蔼俊名。shǎo nián chū jiàn yī jīng héng,jí jí wén chǎng ǎi jùn míng。
抗志直思追二祖,得官今乃后诸生。kàng zhì zhí sī zhuī èr zǔ,dé guān jīn nǎi hòu zhū shēng。
赐袍便欲欺芳草,贺酒犹能及落英。cì páo biàn yù qī fāng cǎo,hè jiǔ yóu néng jí luò yīng。
我亦林泉有归兴,待君吟啸乐升平。wǒ yì lín quán yǒu guī xīng,dài jūn yín xiào lè shēng píng。

和朱主簿游园

韩维

白首昏昏度岁年,忽闻春至便开颜。bái shǒu hūn hūn dù suì nián,hū wén chūn zhì biàn kāi yán。
溪头冻水晴初涨,竹下名园昼不关。xī tóu dòng shuǐ qíng chū zhǎng,zhú xià míng yuán zhòu bù guān。
旋得歌辞教妓唱,远寻梅艳唤人攀。xuán dé gē cí jiào jì chàng,yuǎn xún méi yàn huàn rén pān。
如今尚有官拘束,解组归来始是闲。rú jīn shàng yǒu guān jū shù,jiě zǔ guī lái shǐ shì xián。

和微之燕西湖

韩维

三月韶华大半过,好花零谢已无多。sān yuè sháo huá dà bàn guò,hǎo huā líng xiè yǐ wú duō。
暮年光景如残梦,浮世尘劳付浩歌。mù nián guāng jǐng rú cán mèng,fú shì chén láo fù hào gē。
游子有时眠岸草,啼禽终日在庭柯。yóu zi yǒu shí mián àn cǎo,tí qín zhōng rì zài tíng kē。
白头不作垂钩客,辜负春湖十里波。bái tóu bù zuò chuí gōu kè,gū fù chūn hú shí lǐ bō。

和微之喜雪

韩维

冻雨吹花六出成,高楼一见瓦□□。dòng yǔ chuī huā liù chū chéng,gāo lóu yī jiàn wǎ。
已惊密势昏群岫,更想馀霖及列城。yǐ jīng mì shì hūn qún xiù,gèng xiǎng yú lín jí liè chéng。
照水□□生秀气,跳枝喜鹊弄和声。zhào shuǐ shēng xiù qì,tiào zhī xǐ què nòng hé shēng。
曾陪舞蹈丰年□,□拥温貂梦帝京。céng péi wǔ dǎo fēng nián,yōng wēn diāo mèng dì jīng。

和微之

韩维

庭讼萧然昼景清,每因闲暇接耆英。tíng sòng xiāo rán zhòu jǐng qīng,měi yīn xián xiá jiē qí yīng。
言诗屡奉从容论,对酒常怀淡泊情。yán shī lǚ fèng cóng róng lùn,duì jiǔ cháng huái dàn pō qíng。
解秩尚思嵩峤色,入朝还听禁钟声。jiě zhì shàng sī sōng jiào sè,rù cháo hái tīng jìn zhōng shēng。
怜君壮岁多留滞,不尽鹏抟九万程。lián jūn zhuàng suì duō liú zhì,bù jǐn péng tuán jiǔ wàn chéng。

登湖光亭

韩维

雪尽尘消径露沙,公家池馆似山家。xuě jǐn chén xiāo jìng lù shā,gōng jiā chí guǎn shì shān jiā。
翠痕满地初生草,红气通林未放花。cuì hén mǎn dì chū shēng cǎo,hóng qì tōng lín wèi fàng huā。
匝岸平波清照雁,压城危榭斗回鸦。zā àn píng bō qīng zhào yàn,yā chéng wēi xiè dòu huí yā。
自惭白首犹圭组,此地年年赏物华。zì cán bái shǒu yóu guī zǔ,cǐ dì nián nián shǎng wù huá。