古诗词

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

凿堤要水近,依竹任径斜。záo dī yào shuǐ jìn,yī zhú rèn jìng xié。
残叶时委地,晚笋犹穿沙。cán yè shí wěi dì,wǎn sǔn yóu chuān shā。
不知人间世,况论空中花。bù zhī rén jiān shì,kuàng lùn kōng zhōng huā。
却思城市喧,阁阁鸣群蛙。què sī chéng shì xuān,gé gé míng qún wā。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和圣俞喜雪

韩维

穷冬不雪天子忧,既祷乃降惟神休。qióng dōng bù xuě tiān zi yōu,jì dǎo nǎi jiàng wéi shén xiū。
人间半夜天地白,灵泽一洒万汇周。rén jiān bàn yè tiān dì bái,líng zé yī sǎ wàn huì zhōu。
乃知天人相响影,自古王者重修省。nǎi zhī tiān rén xiāng xiǎng yǐng,zì gǔ wáng zhě zhòng xiū shěng。
登贤黜邪朝序清,锄奸戮妖海波静。dēng xián chù xié cháo xù qīng,chú jiān lù yāo hǎi bō jìng。
群公不劳岁奔走,四时不干雨旸正。qún gōng bù láo suì bēn zǒu,sì shí bù gàn yǔ yáng zhèng。

奉同冲卿元日雪霁朝会称觞

韩维

汉家万国朝元正,帝呵风师洒其廷。hàn jiā wàn guó cháo yuán zhèng,dì hē fēng shī sǎ qí tíng。
雨寒成花皆六出,一洗天地尘埃清。yǔ hán chéng huā jiē liù chū,yī xǐ tiān dì chén āi qīng。
高风半天卷云去,空色绀碧惟华星。gāo fēng bàn tiān juǎn yún qù,kōng sè gàn bì wéi huá xīng。
金乌东来照宫殿,瑞气著物皆光荣。jīn wū dōng lái zhào gōng diàn,ruì qì zhù wù jiē guāng róng。
绣衣虎士扶修旗,皂旄绛幅纷葳蕤。xiù yī hǔ shì fú xiū qí,zào máo jiàng fú fēn wēi ruí。
洞开重门纳冠剑,肃肃环佩来东西。dòng kāi zhòng mén nà guān jiàn,sù sù huán pèi lái dōng xī。
乐悬未作舞在缀,雉扇稍映宫帘垂。lè xuán wèi zuò wǔ zài zhuì,zhì shàn shāo yìng gōng lián chuí。
黄钟独奏君德盛,赫然天日当彤墀。huáng zhōng dú zòu jūn dé shèng,hè rán tiān rì dāng tóng chí。
群臣拜舞千万寿,四方来王敢不祗。qún chén bài wǔ qiān wàn shòu,sì fāng lái wáng gǎn bù zhī。
愚闻圣人制礼意,上崇一尊临众卑。yú wén shèng rén zhì lǐ yì,shàng chóng yī zūn lín zhòng bēi。
等威殊绝防僭慢,非止矜丽夸雄为。děng wēi shū jué fáng jiàn màn,fēi zhǐ jīn lì kuā xióng wèi。
仰瞻仪物固自肃,又况烜赫铺德威。yǎng zhān yí wù gù zì sù,yòu kuàng xuǎn hè pù dé wēi。
小臣不及观放仗,趋出恍惚犹惊疑。xiǎo chén bù jí guān fàng zhàng,qū chū huǎng hū yóu jīng yí。
朝廷大体安敢识,赞咏盛节形诸诗。cháo tíng dà tǐ ān gǎn shí,zàn yǒng shèng jié xíng zhū shī。

奉同原甫度支厅壁许道宁画松

韩维

长松盘青冥,郁与窗户对。zhǎng sōng pán qīng míng,yù yǔ chuāng hù duì。
许翁写生意,独得毫墨外。xǔ wēng xiě shēng yì,dú dé háo mò wài。
年侵日昏剥,拂拭自君辈。nián qīn rì hūn bō,fú shì zì jūn bèi。
得非神物守,以待真赏会。dé fēi shén wù shǒu,yǐ dài zhēn shǎng huì。
翛然簿书暇,恍若岩壑内。xiāo rán bù shū xiá,huǎng ruò yán hè nèi。
举手扪紫烟,侧耳听清籁。jǔ shǒu mén zǐ yān,cè ěr tīng qīng lài。
苍林与老石,野性旧所爱。cāng lín yǔ lǎo shí,yě xìng jiù suǒ ài。
一从官都邑,兹游颇乖背。yī cóng guān dōu yì,zī yóu pǒ guāi bèi。
慰此寤寐怀,典刑亦足赖。wèi cǐ wù mèi huái,diǎn xíng yì zú lài。
幸当扫尘壁,促驾我其迈。xìng dāng sǎo chén bì,cù jià wǒ qí mài。

又和原甫省壁画蟹

韩维

天工不为神,众物自我具。tiān gōng bù wèi shén,zhòng wù zì wǒ jù。
钱侯扫墨笔,敖跪生指顾。qián hóu sǎo mò bǐ,áo guì shēng zhǐ gù。
如依石穴出,尚想秋江度。rú yī shí xué chū,shàng xiǎng qiū jiāng dù。
真伪本相夺,安知彼非误。zhēn wěi běn xiāng duó,ān zhī bǐ fēi wù。

和圣俞游梁王吹台有感

韩维

高台压万井,四绝埃与氛。gāo tái yā wàn jǐng,sì jué āi yǔ fēn。
上有金仙庐,凌虚结楣棼。shàng yǒu jīn xiān lú,líng xū jié méi fén。
尝闻登其巅,直视太行云。cháng wén dēng qí diān,zhí shì tài xíng yún。
壮观良跂予,夙驾惭后君。zhuàng guān liáng qí yǔ,sù jià cán hòu jūn。
况当朱炎月,烈风来朝曛。kuàng dāng zhū yán yuè,liè fēng lái cháo xūn。
泛潋白正醴,飘飖轻练裙。fàn liàn bái zhèng lǐ,piāo yáo qīng liàn qún。
想像箫鼓处,寥寥如有闻。xiǎng xiàng xiāo gǔ chù,liáo liáo rú yǒu wén。
一写沈郁忧,怀古何足云。yī xiě shěn yù yōu,huái gǔ hé zú yún。

和圣俞逢羊

韩维

雉以媒就获,鹿以由见羁。zhì yǐ méi jiù huò,lù yǐ yóu jiàn jī。
物情非本然,实自巧者为。wù qíng fēi běn rán,shí zì qiǎo zhě wèi。
惟人莫或使,势利中夺移。wéi rén mò huò shǐ,shì lì zhōng duó yí。
朝游固金石,暮变险阱机。cháo yóu gù jīn shí,mù biàn xiǎn jǐng jī。
世路有如此,君无独羊悲。shì lù yǒu rú cǐ,jūn wú dú yáng bēi。

和原甫盆池种蒲莲畜小鱼

韩维

江湖岂非壮,浩荡不可寻。jiāng hú qǐ fēi zhuàng,hào dàng bù kě xún。
安知一斛水,坐得万里心。ān zhī yī hú shuǐ,zuò dé wàn lǐ xīn。
植蒲翠节耸,种莲紫实沉。zhí pú cuì jié sǒng,zhǒng lián zǐ shí chén。
群鱼不盈寸,泳浅安其深。qún yú bù yíng cùn,yǒng qiǎn ān qí shēn。
主人乐幽事,清兴生中林。zhǔ rén lè yōu shì,qīng xīng shēng zhōng lín。
独观物性得,鹏海均牛涔。dú guān wù xìng dé,péng hǎi jūn niú cén。

监中直舍种竹同冲卿邻几探韵赋得风字

韩维

职事惰不理,种竹养疏慵。zhí shì duò bù lǐ,zhǒng zhú yǎng shū yōng。
爱此炎暵辰,独抱霜雪容。ài cǐ yán hàn chén,dú bào shuāng xuě róng。
清阴动修架,秀色如本丛。qīng yīn dòng xiū jià,xiù sè rú běn cóng。
日落众客散,萧萧庭户风。rì luò zhòng kè sàn,xiāo xiāo tíng hù fēng。

和原甫晓雨

韩维

喜雨濯炎夜,馀飞入晨光。xǐ yǔ zhuó yán yè,yú fēi rù chén guāng。
起来坐轩户,北风吹我裳。qǐ lái zuò xuān hù,běi fēng chuī wǒ shang。
碧折萱叶乱,翠添林笋长。bì zhé xuān yè luàn,cuì tiān lín sǔn zhǎng。
翩翩庭中燕,群飞戏清凉。piān piān tíng zhōng yàn,qún fēi xì qīng liáng。
直恐烦暑尽,从此零秋霜。zhí kǒng fán shǔ jǐn,cóng cǐ líng qiū shuāng。
欣然跨马出,一醉故人觞。xīn rán kuà mǎ chū,yī zuì gù rén shāng。

和邻几馆宿观伯镇题壁有作

韩维

城南饮骑散,君赴蓬山庐。chéng nán yǐn qí sàn,jūn fù péng shān lú。
禁门肃清夜,飞阁何渠渠。jìn mén sù qīng yè,fēi gé hé qú qú。
深沉漏下始,萧飒雨气馀。shēn chén lòu xià shǐ,xiāo sà yǔ qì yú。
俯仰河汉明,高情邈冲虚。fǔ yǎng hé hàn míng,gāo qíng miǎo chōng xū。
独怀同舍郎,被命分左鱼。dú huái tóng shě láng,bèi mìng fēn zuǒ yú。
得州东南胜,绕郭生芙蕖。dé zhōu dōng nán shèng,rào guō shēng fú qú。
苦嗟已留滞,三岁纷尘裾。kǔ jiē yǐ liú zhì,sān suì fēn chén jū。
人生固不一,理亦相乘除。rén shēng gù bù yī,lǐ yì xiāng chéng chú。
或彼有所近,或此亦以疏。huò bǐ yǒu suǒ jìn,huò cǐ yì yǐ shū。
冯唐匿郎署,白首常晏如。féng táng nì láng shǔ,bái shǒu cháng yàn rú。
方朔虽金门,避世等樵渔。fāng shuò suī jīn mén,bì shì děng qiáo yú。
古来守道者,期不忘厥初。gǔ lái shǒu dào zhě,qī bù wàng jué chū。
但愿饮酒间,时读古人书。dàn yuàn yǐn jiǔ jiān,shí dú gǔ rén shū。

和王昭君

韩维

汉宫姝丽地,华观连珍台。hàn gōng shū lì dì,huá guān lián zhēn tái。
娥眉三千人,皆自良家来。é méi sān qiān rén,jiē zì liáng jiā lái。
昭君乃独出,负色羞自媒。zhāo jūn nǎi dú chū,fù sè xiū zì méi。
一为丹青误,白雪成缁埃。yī wèi dān qīng wù,bái xuě chéng zī āi。
结欢万里外,不得少徘徊。jié huān wàn lǐ wài,bù dé shǎo pái huái。
车马怅不前,观者为悲摧。chē mǎ chàng bù qián,guān zhě wèi bēi cuī。
空令琵琶曲,千载传馀哀。kōng lìng pí pá qū,qiān zài chuán yú āi。
物生美恶混,天意未易回。wù shēng měi è hùn,tiān yì wèi yì huí。
兰茝苟不珍,且愿生蒿莱。lán chǎi gǒu bù zhēn,qiě yuàn shēng hāo lái。

和圣俞闻景纯吹笛妓病愈

韩维

刁侯好事闻当年,至今风韵独依然。diāo hóu hǎo shì wén dāng nián,zhì jīn fēng yùn dú yī rán。
归来不作留滞叹,能出窈窕夸樽前。guī lái bù zuò liú zhì tàn,néng chū yǎo tiǎo kuā zūn qián。
前时宾客会清夜,横笛裂玉吹孤圜。qián shí bīn kè huì qīng yè,héng dí liè yù chuī gū huán。
新声妙逐柔指变,馀响欻与高云连。xīn shēng miào zhú róu zhǐ biàn,yú xiǎng chuā yǔ gāo yún lián。
悲风萧瑟四座耸,清笑自足遗拘挛。bēi fēng xiāo sè sì zuò sǒng,qīng xiào zì zú yí jū luán。
近闻有疾勿药喜,主人欲饮期数贤。jìn wén yǒu jí wù yào xǐ,zhǔ rén yù yǐn qī shù xián。
气羸曲节宜少缓,体软舞态当益妍。qì léi qū jié yí shǎo huǎn,tǐ ruǎn wǔ tài dāng yì yán。
人生行乐不可后,幸及华月秋娟娟。rén shēng xíng lè bù kě hòu,xìng jí huá yuè qiū juān juān。

同杨方叔游开宝上方有怀里中二三故人

韩维

京都寡临观,兹地高且明。jīng dōu guǎ lín guān,zī dì gāo qiě míng。
仲冬一来望,旷然写予情。zhòng dōng yī lái wàng,kuàng rán xiě yǔ qíng。
千载豪杰尽,夷门荆棘生。qiān zài háo jié jǐn,yí mén jīng jí shēng。
时平盛民物,华屋连飞甍。shí píng shèng mín wù,huá wū lián fēi méng。
长烟冒百里,下视色正青。zhǎng yān mào bǎi lǐ,xià shì sè zhèng qīng。
慨彼尘土间,扰扰何多营。kǎi bǐ chén tǔ jiān,rǎo rǎo hé duō yíng。
往车无徐驱,来马无停征。wǎng chē wú xú qū,lái mǎ wú tíng zhēng。
顾惭托闲官,幸得游衍并。gù cán tuō xián guān,xìng dé yóu yǎn bìng。
念我同里人,三四不在行。niàn wǒ tóng lǐ rén,sān sì bù zài xíng。
孔公老龙山,孙子令江城。kǒng gōng lǎo lóng shān,sūn zi lìng jiāng chéng。
崔闲盎有粟,辛困冠无缨。cuī xián àng yǒu sù,xīn kùn guān wú yīng。
一回西南首,惨淡意莫平。yī huí xī nán shǒu,cǎn dàn yì mò píng。

和原甫去年对雪思梅今年对梅思雪

韩维

中州寒燠与南异,常恨梅花开不早。zhōng zhōu hán yù yǔ nán yì,cháng hèn méi huā kāi bù zǎo。
今年朔雪冬不飞,腊月繁英似南好。jīn nián shuò xuě dōng bù fēi,là yuè fán yīng shì nán hǎo。
君怜芳物感时节,愁见高风冻雪扫。jūn lián fāng wù gǎn shí jié,chóu jiàn gāo fēng dòng xuě sǎo。
苦嗟十九不称意,徒自令人颜色老。kǔ jiē shí jiǔ bù chēng yì,tú zì lìng rén yán sè lǎo。
雪迟梅早非我力,会使金樽日倾倒。xuě chí méi zǎo fēi wǒ lì,huì shǐ jīn zūn rì qīng dào。

奉同原甫槐阴行

韩维

天门观阙双凌霞,下有驰道开平沙。tiān mén guān quē shuāng líng xiá,xià yǒu chí dào kāi píng shā。
高槐左右覆朱梐,绿阴翠气相蒙遮。gāo huái zuǒ yòu fù zhū bì,lǜ yīn cuì qì xiāng méng zhē。
朝回亘云下宝骑,游散掣电奔香车。cháo huí gèn yún xià bǎo qí,yóu sàn chè diàn bēn xiāng chē。
我惭太学官况冷,旦暮出此驱疲騧。wǒ cán tài xué guān kuàng lěng,dàn mù chū cǐ qū pí guā。
清风吹冷南就局,炎日转景东还家。qīng fēng chuī lěng nán jiù jú,yán rì zhuǎn jǐng dōng hái jiā。
昏然百事不知省,空复春叶零秋华。hūn rán bǎi shì bù zhī shěng,kōng fù chūn yè líng qiū huá。