古诗词

次韵谢尉公靖同游北园五首

韩维

凿堤要水近,依竹任径斜。záo dī yào shuǐ jìn,yī zhú rèn jìng xié。
残叶时委地,晚笋犹穿沙。cán yè shí wěi dì,wǎn sǔn yóu chuān shā。
不知人间世,况论空中花。bù zhī rén jiān shì,kuàng lùn kōng zhōng huā。
却思城市喧,阁阁鸣群蛙。què sī chéng shì xuān,gé gé míng qún wā。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

奉酬南陵三君别后见寄

韩维

斋居有常禁,跬步不得语。zhāi jū yǒu cháng jìn,kuǐ bù bù dé yǔ。
清欢犹反思,浊酒成独抚。qīng huān yóu fǎn sī,zhuó jiǔ chéng dú fǔ。
野杏乱飞春,邻鸡静啼午。yě xìng luàn fēi chūn,lín jī jìng tí wǔ。
寂寥正如此,坐见前山雨。jì liáo zhèng rú cǐ,zuò jiàn qián shān yǔ。

雨后之南陵点馔

韩维

斋房厌危坐,出户旷舒散。zhāi fáng yàn wēi zuò,chū hù kuàng shū sàn。
草木雨多思,云山晚相乱。cǎo mù yǔ duō sī,yún shān wǎn xiāng luàn。
萦回俯川陆,窈窕见楼观。yíng huí fǔ chuān lù,yǎo tiǎo jiàn lóu guān。
耳目久尘埃,兹辰一湔浣。ěr mù jiǔ chén āi,zī chén yī jiān huàn。

偃仰

韩维

鹊噪庭柏喧,朝光来入隙。què zào tíng bǎi xuān,cháo guāng lái rù xì。
祠官谢馀事,偃仰百骸适。cí guān xiè yú shì,yǎn yǎng bǎi hái shì。
回思朝市人,小大各有役。huí sī cháo shì rén,xiǎo dà gè yǒu yì。
区区就终尽,万古同一迹。qū qū jiù zhōng jǐn,wàn gǔ tóng yī jì。
而我遂慵散,兴味良不极。ér wǒ suì yōng sàn,xīng wèi liáng bù jí。
富贵非所慕,兹愿傥有获。fù guì fēi suǒ mù,zī yuàn tǎng yǒu huò。

哀传马

韩维

喧呼国西门,驿使通万里。xuān hū guó xī mén,yì shǐ tōng wàn lǐ。
十亭传一马,日夜不得止。shí tíng chuán yī mǎ,rì yè bù dé zhǐ。
枯肠嗛刍豆,瘦骨系辔棰。kū cháng qiǎn chú dòu,shòu gǔ xì pèi chuí。
力尽求未息,忽已仆泥滓。lì jǐn qiú wèi xī,hū yǐ pū ní zǐ。
死者既不补,存者行复尔。sǐ zhě jì bù bǔ,cún zhě xíng fù ěr。
闻古至治世,微物均福祉。wén gǔ zhì zhì shì,wēi wù jūn fú zhǐ。
不壅王泽流,其先在官理。bù yōng wáng zé liú,qí xiān zài guān lǐ。
国家富郡邑,一板万生齿。guó jiā fù jùn yì,yī bǎn wàn shēng chǐ。
付与有失宜,得无马之似。fù yǔ yǒu shī yí,dé wú mǎ zhī shì。
投鞍坐太息,春为悲风起。tóu ān zuò tài xī,chūn wèi bēi fēng qǐ。

冬至日作

韩维

初阳动新琯,微霰集前墀。chū yáng dòng xīn guǎn,wēi xiàn jí qián chí。
举宗会佳节,拜贺俨成仪。jǔ zōng huì jiā jié,bài hè yǎn chéng yí。
念我闺中人,独此隔容徽。niàn wǒ guī zhōng rén,dú cǐ gé róng huī。
昔同奉祭笾,今自享酹卮。xī tóng fèng jì biān,jīn zì xiǎng lèi zhī。
仿佛平生像,凄怆故年衣。fǎng fú píng shēng xiàng,qī chuàng gù nián yī。
寒灯清无光,僮使侍虚帷。hán dēng qīng wú guāng,tóng shǐ shì xū wéi。
对之忽悲结,零泪不可挥。duì zhī hū bēi jié,líng lèi bù kě huī。
娇儿何所识,摴博自为嬉。jiāo ér hé suǒ shí,chū bó zì wèi xī。

切切

韩维

我怀切切重切切,今日归当去年月。wǒ huái qiè qiè zhòng qiè qiè,jīn rì guī dāng qù nián yuè。
香车不复故道来,血泪空沾旧行辙。xiāng chē bù fù gù dào lái,xuè lèi kōng zhān jiù xíng zhé。
严风正射人面过,冻地惟忧马蹄裂。yán fēng zhèng shè rén miàn guò,dòng dì wéi yōu mǎ tí liè。
举头且愿愁阴开,悲搅胸肠刻霜雪。jǔ tóu qiě yuàn chóu yīn kāi,bēi jiǎo xiōng cháng kè shuāng xuě。

席上探得游字饯两浙提刑张吉老

韩维

圣朝用中典,前代所未侔。shèng cháo yòng zhōng diǎn,qián dài suǒ wèi móu。
一罚有失平,天子以为忧。yī fá yǒu shī píng,tiān zi yǐ wèi yōu。
祥刑慎处纠,辍子蓬莱丘。xiáng xíng shèn chù jiū,chuò zi péng lái qiū。
御前赐印纸,尽部东南州。yù qián cì yìn zhǐ,jǐn bù dōng nán zhōu。
才豪勇自放,霜隼凌高秋。cái háo yǒng zì fàng,shuāng sǔn líng gāo qiū。
清风翩两旗,八月下吴舟。qīng fēng piān liǎng qí,bā yuè xià wú zhōu。
勉哉树休问,考绩待其尤。miǎn zāi shù xiū wèn,kǎo jì dài qí yóu。
毋忘临觞赠,义重闺台游。wú wàng lín shāng zèng,yì zhòng guī tái yóu。

同曼叔诸君登醴泉观凝碧亭

韩维

门前车马尘,当昼塞昏雾。mén qián chē mǎ chén,dāng zhòu sāi hūn wù。
安知此亭上,秋色生四顾。ān zhī cǐ tíng shàng,qiū sè shēng sì gù。
黄花散晴阳,赤叶变寒露。huáng huā sàn qíng yáng,chì yè biàn hán lù。
境非游览旧,人得朋从素。jìng fēi yóu lǎn jiù,rén dé péng cóng sù。
乐幽鱼群行,赏俊鸟横度。lè yōu yú qún xíng,shǎng jùn niǎo héng dù。
惜无一樽酒,留连清景暮。xī wú yī zūn jiǔ,liú lián qīng jǐng mù。

次韵和永叔种菊过节方开

韩维

皇天于万生,难用一理晓。huáng tiān yú wàn shēng,nán yòng yī lǐ xiǎo。
芝兰喜憔悴,蒿艾长美好。zhī lán xǐ qiáo cuì,hāo ài zhǎng měi hǎo。
况兹封培晚,荣茂安得早。kuàng zī fēng péi wǎn,róng mào ān dé zǎo。
赖逢贤主人,拂饰文字巧。lài féng xián zhǔ rén,fú shì wén zì qiǎo。
不然彼微芳,零谢同众槁。bù rán bǐ wēi fāng,líng xiè tóng zhòng gǎo。
清霜不能凋,秀色出庭草。qīng shuāng bù néng diāo,xiù sè chū tíng cǎo。
珊珊黄金明,落落众星小。shān shān huáng jīn míng,luò luò zhòng xīng xiǎo。
人生苦多累,适意会常少。rén shēng kǔ duō lèi,shì yì huì cháng shǎo。
在昔陶公园,恨无酒樽倒。zài xī táo gōng yuán,hèn wú jiǔ zūn dào。
敛襟赋寒华,高唱徒杳袅。liǎn jīn fù hán huá,gāo chàng tú yǎo niǎo。
幸无斯人叹,一醉可遗老。xìng wú sī rén tàn,yī zuì kě yí lǎo。

又和杨之美家琵琶妓

韩维

杨君好古天下无,自信独与常人殊。yáng jūn hǎo gǔ tiān xià wú,zì xìn dú yǔ cháng rén shū。
勤身所营世或弃,反眼不顾我以趋。qín shēn suǒ yíng shì huò qì,fǎn yǎn bù gù wǒ yǐ qū。
彼其察物类有道,能取精妙遗其粗。bǐ qí chá wù lèi yǒu dào,néng qǔ jīng miào yí qí cū。
官卑俸薄不自给,买童教乐收图书。guān bēi fèng báo bù zì gěi,mǎi tóng jiào lè shōu tú shū。
客来呼童理弦索,满面狼籍施铅朱。kè lái hū tóng lǐ xián suǒ,mǎn miàn láng jí shī qiān zhū。
樽前一听啄木奏,能使四坐改观为欢娱。zūn qián yī tīng zhuó mù zòu,néng shǐ sì zuò gǎi guān wèi huān yú。
有时陈书出众画,罗列卷轴长短俱。yǒu shí chén shū chū zhòng huà,luó liè juǎn zhóu zhǎng duǎn jù。
破缣坏纸抹漆黑,笔墨仅辨丝毫馀。pò jiān huài zhǐ mǒ qī hēi,bǐ mò jǐn biàn sī háo yú。
补装断绽搜尺寸,分别品目穷锱铢。bǔ zhuāng duàn zhàn sōu chǐ cùn,fēn bié pǐn mù qióng zī zhū。
以兹为玩不知老,自适其适诚吾徒。yǐ zī wèi wán bù zhī lǎo,zì shì qí shì chéng wú tú。
岂无高门华屋贮妖丽,中挂瑶圃昆仑图。qǐ wú gāo mén huá wū zhù yāo lì,zhōng guà yáo pǔ kūn lún tú。
青红采错乱人目,珠玉磊落荧其躯。qīng hóng cǎi cuò luàn rén mù,zhū yù lěi luò yíng qí qū。
苟非绝艺与奇迹,杨君视之皆蔑如,杨君好古天下无。gǒu fēi jué yì yǔ qí jì,yáng jūn shì zhī jiē miè rú,yáng jūn hǎo gǔ tiān xià wú。

遗吴冲卿大飨碑文

韩维

苍碑剥龙螭,突兀古殿侧。cāng bēi bō lóng chī,tū wù gǔ diàn cè。
世变文字异,岁久苔藓蚀。shì biàn wén zì yì,suì jiǔ tái xiǎn shí。
谅非好事者,尘土未尝拭。liàng fēi hǎo shì zhě,chén tǔ wèi cháng shì。
我来仰首看,百过不自息。wǒ lái yǎng shǒu kàn,bǎi guò bù zì xī。
曩者魏方盛,帝丕托威德。nǎng zhě wèi fāng shèng,dì pī tuō wēi dé。
驰驱百万众,南指斗牛域。chí qū bǎi wàn zhòng,nán zhǐ dòu niú yù。
誓将殄氛祲,饮马长江邑。shì jiāng tiǎn fēn jìn,yǐn mǎ zhǎng jiāng yì。
翠华郁回翔,高会夸故国。cuì huá yù huí xiáng,gāo huì kuā gù guó。
肃肃环佩响,煌煌羽旄饰。sù sù huán pèi xiǎng,huáng huáng yǔ máo shì。
鼓钟何镗鎝,淮汉为震仄。gǔ zhōng hé tāng dā,huái hàn wèi zhèn zè。
罢飨示得意,摛文永镵勒。bà xiǎng shì dé yì,chī wén yǒng chán lēi。
从臣梁孟皇,隶法当世特。cóng chén liáng mèng huáng,lì fǎ dāng shì tè。
奉诏无与让,淋漓奋其墨。fèng zhào wú yǔ ràng,lín lí fèn qí mò。
尔来几千岁,卓卓见筋力。ěr lái jǐ qiān suì,zhuó zhuó jiàn jīn lì。
端庄九鼎重,劲挺群圭植。duān zhuāng jiǔ dǐng zhòng,jìn tǐng qún guī zhí。
威仪商山老,气象汉庭直。wēi yí shāng shān lǎo,qì xiàng hàn tíng zhí。
惟昔铭栒戈,先儒固难迹。wéi xī míng xún gē,xiān rú gù nán jì。
况我鄙陋极,视此空叹惜。kuàng wǒ bǐ lòu jí,shì cǐ kōng tàn xī。
常恐日磨灭,不辨点与画。cháng kǒng rì mó miè,bù biàn diǎn yǔ huà。
呼工模于纸,一扫见白黑。hū gōng mó yú zhǐ,yī sǎo jiàn bái hēi。
缄包比琼瑶,把玩废寝食。jiān bāo bǐ qióng yáo,bǎ wán fèi qǐn shí。
于时大经九,有诏讲谬忒。yú shí dà jīng jiǔ,yǒu zhào jiǎng miù tè。
刊之太学中,为后代法式。kān zhī tài xué zhōng,wèi hòu dài fǎ shì。
冲卿邦家彦,学问古今积。chōng qīng bāng jiā yàn,xué wèn gǔ jīn jī。
辞端海鲸运,笔力霜鸷击。cí duān hǎi jīng yùn,bǐ lì shuāng zhì jī。
况兹服儒官,洒翰固其职。kuàng zī fú rú guān,sǎ hàn gù qí zhí。
楷模所流传,历世动千百。kǎi mó suǒ liú chuán,lì shì dòng qiān bǎi。
自非体法正,徒使观者惑。zì fēi tǐ fǎ zhèng,tú shǐ guān zhě huò。
厥初篆草隶,根本君已极。jué chū zhuàn cǎo lì,gēn běn jūn yǐ jí。
聊持钉张玩,庶以参得失。liáo chí dīng zhāng wán,shù yǐ cān dé shī。

久旱喜雨

韩维

炎风驾京尘,久旱氛祲恶。yán fēng jià jīng chén,jiǔ hàn fēn jìn è。
羲和鞭日车,光焰赫飞跃。xī hé biān rì chē,guāng yàn hè fēi yuè。
群生困熬暴,嘉谷坐焦灼。qún shēng kùn áo bào,jiā gǔ zuò jiāo zhuó。
高堂袒裼卧,汗下如鞭索。gāo táng tǎn tì wò,hàn xià rú biān suǒ。
安知于此时,乃见嘉树落。ān zhī yú cǐ shí,nǎi jiàn jiā shù luò。
狂飘随烟云,急洒动林薄。kuáng piāo suí yān yún,jí sǎ dòng lín báo。
萧然宇宙间,昏雾一疏瀹。xiāo rán yǔ zhòu jiān,hūn wù yī shū yuè。
虽忻意暂豁,所叹施未博。suī xīn yì zàn huō,suǒ tàn shī wèi bó。
雷霆司天令,何乃久寂寞。léi tíng sī tiān lìng,hé nǎi jiǔ jì mò。
微阴虽自复,阳亢不为却。wēi yīn suī zì fù,yáng kàng bù wèi què。
安得跻帝阍,一鼓造化橐。ān dé jī dì hūn,yī gǔ zào huà tuó。
太上方厉政,进贤登謇谔。tài shàng fāng lì zhèng,jìn xián dēng jiǎn è。
日将太平近,此变不应作。rì jiāng tài píng jìn,cǐ biàn bù yīng zuò。
吾徒勿咨嗟,坐看雨时若。wú tú wù zī jiē,zuò kàn yǔ shí ruò。

和江十浮光隐者

韩维

我本岩壑性,落身名利场。wǒ běn yán hè xìng,luò shēn míng lì chǎng。
譬如笼中鸟,飞举意不忘。pì rú lóng zhōng niǎo,fēi jǔ yì bù wàng。
常恨此世人,与古不相方。cháng hèn cǐ shì rén,yǔ gǔ bù xiāng fāng。
争名塞朝市,养志空岩房。zhēng míng sāi cháo shì,yǎng zhì kōng yán fáng。
近闻二三子,卜筑淮山旁。jìn wén èr sān zi,bo zhù huái shān páng。
松柏手自种,夏阴郁苍苍。sōng bǎi shǒu zì zhǒng,xià yīn yù cāng cāng。
晨钓淮上石,暮返林中堂。chén diào huái shàng shí,mù fǎn lín zhōng táng。
琴樽自为乐,过是皆秕糠。qín zūn zì wèi lè,guò shì jiē bǐ kāng。
乃知天下士,未易一概量。nǎi zhī tiān xià shì,wèi yì yī gài liàng。
好事江夫子,慕之著辞章。hǎo shì jiāng fū zi,mù zhī zhù cí zhāng。
名落尘土间,清风何激扬。míng luò chén tǔ jiān,qīng fēng hé jī yáng。
安知后来者,不及董与黄。ān zhī hòu lái zhě,bù jí dǒng yǔ huáng。

和圣俞斗山鹊

韩维

禀此分斗姿,用舍在所激。bǐng cǐ fēn dòu zī,yòng shě zài suǒ jī。
翻跳巧相中,一败躯命掷。fān tiào qiǎo xiāng zhōng,yī bài qū mìng zhì。
晨鸡鸣不渝,霜隼时乃击。chén jī míng bù yú,shuāng sǔn shí nǎi jī。
既无一二效,岂不愧肉食。jì wú yī èr xiào,qǐ bù kuì ròu shí。

和圣俞饮会之作

韩维

幕府多俊良,乘间得邀命。mù fǔ duō jùn liáng,chéng jiān dé yāo mìng。
陈觞四座合,清笑发高兴。chén shāng sì zuò hé,qīng xiào fā gāo xīng。
冰梨走咸黾,霜橘荐穰邓。bīng lí zǒu xián mǐn,shuāng jú jiàn ráng dèng。
肴羞愧无珍,粗竭我家称。yáo xiū kuì wú zhēn,cū jié wǒ jiā chēng。
礼酬嫌已拘,戏罚甘太横。lǐ chóu xián yǐ jū,xì fá gān tài héng。
诗诵唐人为,议法汉儒正。shī sòng táng rén wèi,yì fǎ hàn rú zhèng。
新嘲时巧发,诡令或孤迸。xīn cháo shí qiǎo fā,guǐ lìng huò gū bèng。
聊矜一时快,岂校负与胜。liáo jīn yī shí kuài,qǐ xiào fù yǔ shèng。
行伤昆弟别,且乐宾友盛。xíng shāng kūn dì bié,qiě lè bīn yǒu shèng。
但愿会合频,醉日敢辞并。dàn yuàn huì hé pín,zuì rì gǎn cí bìng。