古诗词

送回圣过洞清会

韩维

狂飙搅惊尘,□□□□□。kuáng biāo jiǎo jīng chén,。
支生强我游,华构忽在暇。zhī shēng qiáng wǒ yóu,huá gòu hū zài xiá。
入门已□□,□□□且况。rù mén yǐ,qiě kuàng。
主人道门老,兴趣久已炎。zhǔ rén dào mén lǎo,xīng qù jiǔ yǐ yán。
□□□□□,□□有清泛。,yǒu qīng fàn。
冲融一境寂,□□□□□。chōng róng yī jìng jì,。
□□□□□,竹日光艳艳。,zhú rì guāng yàn yàn。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

王侍读挽辞二首

韩维

去日还乡旆,今朝反葬车。qù rì hái xiāng pèi,jīn cháo fǎn zàng chē。
露门虚近位,东观束残书。lù mén xū jìn wèi,dōng guān shù cán shū。
论议留台阁,哀荣动里闾。lùn yì liú tái gé,āi róng dòng lǐ lǘ。
始终稽古力,当代几人如。shǐ zhōng jī gǔ lì,dāng dài jǐ rén rú。

邓圣求挽诗二首

韩维

南国丞旄士,西清对宿儒。nán guó chéng máo shì,xī qīng duì sù rú。
晚跻淹庙胜,速夺动宸吁。wǎn jī yān miào shèng,sù duó dòng chén xū。
正色持风宪,嘉猷俨典谟。zhèng sè chí fēng xiàn,jiā yóu yǎn diǎn mó。
惟书仁者勇,传世厉非夫。wéi shū rén zhě yǒng,chuán shì lì fēi fū。

邓圣求挽诗二首

韩维

乡有先生号,朝多长者言。xiāng yǒu xiān shēng hào,cháo duō zhǎng zhě yán。
谈经人服戴,辨狱世高袁。tán jīng rén fú dài,biàn yù shì gāo yuán。
雨湿铭旌暗,风摇挽铎喧。yǔ shī míng jīng àn,fēng yáo wǎn duó xuān。
无缘攀葬绋,洒泪望秋原。wú yuán pān zàng fú,sǎ lèi wàng qiū yuán。

苏才翁挽辞二首

韩维

勋业经营内,贤豪许与中。xūn yè jīng yíng nèi,xián háo xǔ yǔ zhōng。
远图宜将相,高论自儿童。yuǎn tú yí jiāng xiāng,gāo lùn zì ér tóng。
名挂江云白,魂归楚树红。míng guà jiāng yún bái,hún guī chǔ shù hóng。
诸孤尽才秀,它日大门风。zhū gū jǐn cái xiù,tā rì dà mén fēng。

苏才翁挽辞二首

韩维

奕世婚姻旧,平生昆弟游。yì shì hūn yīn jiù,píng shēng kūn dì yóu。
篇章每惊坐,谈笑得忘忧。piān zhāng měi jīng zuò,tán xiào dé wàng yōu。
不复衔杯乐,空能助绋讴。bù fù xián bēi lè,kōng néng zhù fú ōu。
凄凉箧中字,挥洒看银钩。qī liáng qiè zhōng zì,huī sǎ kàn yín gōu。

哭苏子美三首

韩维

未起蛟龙卧,俄缠鵩鸟悲。wèi qǐ jiāo lóng wò,é chán fú niǎo bēi。
寝门号故友,穗帐哭孤儿。qǐn mén hào gù yǒu,suì zhàng kū gū ér。
业履归舆议,铭文愧绝辞。yè lǚ guī yú yì,míng wén kuì jué cí。
沧浪亭下路,长负故人期。cāng làng tíng xià lù,zhǎng fù gù rén qī。

哭苏子美三首

韩维

魄动书流怆,诚通梦告悲。pò dòng shū liú chuàng,chéng tōng mèng gào bēi。
人生要有尽,君没竟何施。rén shēng yào yǒu jǐn,jūn méi jìng hé shī。
白日空尘几,春风自酒卮。bái rì kōng chén jǐ,chūn fēng zì jiǔ zhī。
旅魂归未得,稿葬近要离。lǚ hún guī wèi dé,gǎo zàng jìn yào lí。

哭苏子美三首

韩维

才大终为累,冤深岂复论。cái dà zhōng wèi lèi,yuān shēn qǐ fù lùn。
几年流落恨,千里寂寥魂。jǐ nián liú luò hèn,qiān lǐ jì liáo hún。
功业初怀负,风流秀句存。gōng yè chū huái fù,fēng liú xiù jù cún。
英灵邈无所,洒泪望阊门。yīng líng miǎo wú suǒ,sǎ lèi wàng chāng mén。

范蜀公挽辞二首其一

韩维

正学跻经席,孤忠入谏垣。zhèng xué jī jīng xí,gū zhōng rù jiàn yuán。
论储十九疏,议乐数千言。lùn chǔ shí jiǔ shū,yì lè shù qiān yán。
勇去高门地,归乘下泽辕。yǒng qù gāo mén dì,guī chéng xià zé yuán。
华颠不及用,遗恨满丘樊。huá diān bù jí yòng,yí hèn mǎn qiū fán。

孙曼叔挽词三首其二

韩维

定契仍三世,从游复一乡。dìng qì réng sān shì,cóng yóu fù yī xiāng。
掷金看丽赋,报玉得雕章。zhì jīn kàn lì fù,bào yù dé diāo zhāng。
不尽良哉用,空令识者伤。bù jǐn liáng zāi yòng,kōng lìng shí zhě shāng。
欲知恩礼重,恤视走银珰。yù zhī ēn lǐ zhòng,xù shì zǒu yín dāng。

孙曼叔挽词三首其二

韩维

青邸传经罢,朱轓报政成。qīng dǐ chuán jīng bà,zhū fān bào zhèng chéng。
近民缘恺乐,致主出忠精。jìn mín yuán kǎi lè,zhì zhǔ chū zhōng jīng。
屡困清漳卧,终乘下泽行。lǚ kùn qīng zhāng wò,zhōng chéng xià zé xíng。
衰年失良友,行泣望铭旌。shuāi nián shī liáng yǒu,xíng qì wàng míng jīng。

孙曼叔挽词三首其二

韩维

高才正论动朝绅,出入光华二十春。gāo cái zhèng lùn dòng cháo shēn,chū rù guāng huá èr shí chūn。
褒诏未登新学士,恤章俄贲旧宫臣。bāo zhào wèi dēng xīn xué shì,xù zhāng é bēn jiù gōng chén。
履声长绝高门地,墨妙空留素壁尘。lǚ shēng zhǎng jué gāo mén dì,mò miào kōng liú sù bì chén。
一奠华觞不知恸,白头相好苦无人。yī diàn huá shāng bù zhī tòng,bái tóu xiāng hǎo kǔ wú rén。

中书傅钦之侍郎挽词三首

韩维

圣主方思助,皇天亦棐诚。shèng zhǔ fāng sī zhù,huáng tiān yì fěi chéng。
屡空安可病,久困卒能亨。lǚ kōng ān kě bìng,jiǔ kùn zú néng hēng。
廊庙虚槐位,家园近柏城。láng miào xū huái wèi,jiā yuán jìn bǎi chéng。
声名流不竭,长共济时清。shēng míng liú bù jié,zhǎng gòng jì shí qīng。

中书傅钦之侍郎挽词三首

韩维

久敬钦交旧,雍和浃弟昆。jiǔ jìng qīn jiāo jiù,yōng hé jiā dì kūn。
玉温儒者行,矢直谏臣言。yù wēn rú zhě xíng,shǐ zhí jiàn chén yán。
遽返生申魄,犹虚命说恩。jù fǎn shēng shēn pò,yóu xū mìng shuō ēn。
只因为善报,馀庆在高门。zhǐ yīn wèi shàn bào,yú qìng zài gāo mén。

中书傅钦之侍郎挽词三首

韩维

壮节淹鹏海,高年集凤池。zhuàng jié yān péng hǎi,gāo nián jí fèng chí。
谟猷未及展,箫鼓已成悲。mó yóu wèi jí zhǎn,xiāo gǔ yǐ chéng bēi。
经擿留天幄,书囊入殿帷。jīng tī liú tiān wò,shū náng rù diàn wéi。
伤心济源道,无复故人期。shāng xīn jì yuán dào,wú fù gù rén qī。