古诗词

送回圣过洞清会

韩维

狂飙搅惊尘,□□□□□。kuáng biāo jiǎo jīng chén,。
支生强我游,华构忽在暇。zhī shēng qiáng wǒ yóu,huá gòu hū zài xiá。
入门已□□,□□□且况。rù mén yǐ,qiě kuàng。
主人道门老,兴趣久已炎。zhǔ rén dào mén lǎo,xīng qù jiǔ yǐ yán。
□□□□□,□□有清泛。,yǒu qīng fàn。
冲融一境寂,□□□□□。chōng róng yī jìng jì,。
□□□□□,竹日光艳艳。,zhú rì guāng yàn yàn。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

送太素南游

韩维

戕性伤生俗所同,人间今见百年翁。qiāng xìng shāng shēng sú suǒ tóng,rén jiān jīn jiàn bǎi nián wēng。
无稽不学公超雾,有待犹嗤御寇风。wú jī bù xué gōng chāo wù,yǒu dài yóu chī yù kòu fēng。
心到灵源千虑息,气随真火百骸通。xīn dào líng yuán qiān lǜ xī,qì suí zhēn huǒ bǎi hái tōng。
临觞不用嗟离阔,达者相忘道术中。lín shāng bù yòng jiē lí kuò,dá zhě xiāng wàng dào shù zhōng。

和定国廷评

韩维

孤身万里逐流人,两见炎洲末利春。gū shēn wàn lǐ zhú liú rén,liǎng jiàn yán zhōu mò lì chūn。
勋族每蒙朝念旧,圣恩方与士更新。xūn zú měi méng cháo niàn jiù,shèng ēn fāng yǔ shì gèng xīn。
忘忧自有禅心静,御瘴无先道气醇。wàng yōu zì yǒu chán xīn jìng,yù zhàng wú xiān dào qì chún。
傅野为霖非我事,愿闻雷雨跃穷鳞。fù yě wèi lín fēi wǒ shì,yuàn wén léi yǔ yuè qióng lín。

和昌言喜雪

韩维

万里多仁德有邻,故交仍佩左鱼新。wàn lǐ duō rén dé yǒu lín,gù jiāo réng pèi zuǒ yú xīn。
欢娱每恨流阴驶,谈笑几还太古淳。huān yú měi hèn liú yīn shǐ,tán xiào jǐ hái tài gǔ chún。
浮蚁生光盈寿斝,惊鸿取势落华茵。fú yǐ shēng guāng yíng shòu jiǎ,jīng hóng qǔ shì luò huá yīn。
题诗寂寞高眠冷,笑杀尊前起舞人。tí shī jì mò gāo mián lěng,xiào shā zūn qián qǐ wǔ rén。

再和昌言喜雪

韩维

精祷潜通上下神,恍然佳气一朝新。jīng dǎo qián tōng shàng xià shén,huǎng rán jiā qì yī cháo xīn。
隆楼杰阁偏宜晓,槁木残荄尽变春。lóng lóu jié gé piān yí xiǎo,gǎo mù cán gāi jǐn biàn chūn。
有客裁诗传锦段,谁家度曲试朱唇。yǒu kè cái shī chuán jǐn duàn,shuí jiā dù qū shì zhū chún。
相思不得相从乐,虚作箕嵩无事人。xiāng sī bù dé xiāng cóng lè,xū zuò jī sōng wú shì rén。

再和昌言喜雪

韩维

愧无奇策辅吾皇,乞得闲官老故乡。kuì wú qí cè fǔ wú huáng,qǐ dé xián guān lǎo gù xiāng。
壮志未甘悲白发,欢情犹看舞红妆。zhuàng zhì wèi gān bēi bái fā,huān qíng yóu kàn wǔ hóng zhuāng。
长歌不计闲光景,吟苦难滋旧肺肠。zhǎng gē bù jì xián guāng jǐng,yín kǔ nán zī jiù fèi cháng。
多谢同心二三友,每传佳句挹华觞。duō xiè tóng xīn èr sān yǒu,měi chuán jiā jù yì huá shāng。

玉汝弟创治新居作诗见诒次韵为答

韩维

止足嘉言每念兹,不应华发叹归迟。zhǐ zú jiā yán měi niàn zī,bù yīng huá fā tàn guī chí。
非关启第夸三战,直为营巢欠一枝。fēi guān qǐ dì kuā sān zhàn,zhí wèi yíng cháo qiàn yī zhī。
盛放清风来北户,细分鸣溜入西池。shèng fàng qīng fēng lái běi hù,xì fēn míng liū rù xī chí。
十年契阔多遗恨,今日欣同仲氏篪。shí nián qì kuò duō yí hèn,jīn rì xīn tóng zhòng shì chí。

次韵玉汝弟乞致仕不允

韩维

人生大节在行藏,七十归休有旧章。rén shēng dà jié zài xíng cáng,qī shí guī xiū yǒu jiù zhāng。
红旆碧幢虽帝宠,紫嵩清颍是吾乡。hóng pèi bì chuáng suī dì chǒng,zǐ sōng qīng yǐng shì wú xiāng。
老依莲社心冲寞,梦绕榆关路杳茫。lǎo yī lián shè xīn chōng mò,mèng rào yú guān lù yǎo máng。
何日安车解归鞅,浊醪鸡黍晏东岗。hé rì ān chē jiě guī yāng,zhuó láo jī shǔ yàn dōng gǎng。

寄谢师直

韩维

十年三退卧吾庐,解组归来始定居。shí nián sān tuì wò wú lú,jiě zǔ guī lái shǐ dìng jū。
数亩家园荒杞菊,一池秋水拂龟鱼。shù mǔ jiā yuán huāng qǐ jú,yī chí qiū shuǐ fú guī yú。
临花对月难忘酒,咏古怀贤不废书。lín huā duì yuè nán wàng jiǔ,yǒng gǔ huái xián bù fèi shū。
更欲两忘真俗累,逍遥常御白牛车。gèng yù liǎng wàng zhēn sú lèi,xiāo yáo cháng yù bái niú chē。

送芳公长老归法云

韩维

水际茅亭竹下庵,清谈竟夕不知厌。shuǐ jì máo tíng zhú xià ān,qīng tán jìng xī bù zhī yàn。
伽佗善巧何能继,经藏幽深亦许觇。gā tuó shàn qiǎo hé néng jì,jīng cáng yōu shēn yì xǔ chān。
额内珠存虽本有,眼中金落复谁拈。é nèi zhū cún suī běn yǒu,yǎn zhōng jīn luò fù shuí niān。
圆通到日如相问,为道春来米价添。yuán tōng dào rì rú xiāng wèn,wèi dào chūn lái mǐ jià tiān。

送崔朝请通判徐州

韩维

与君仍世接游从,造次相敦德义中。yǔ jūn réng shì jiē yóu cóng,zào cì xiāng dūn dé yì zhōng。
善继家声名父子,不追时好古人风。shàn jì jiā shēng míng fù zi,bù zhuī shí hǎo gǔ rén fēng。
流光岂受长绳系,妙道才容一线通。liú guāng qǐ shòu zhǎng shéng xì,miào dào cái róng yī xiàn tōng。
待得铃斋民讼简,更将此理问庞公。dài dé líng zhāi mín sòng jiǎn,gèng jiāng cǐ lǐ wèn páng gōng。

送曾通直入京

韩维

敏学高文俊茂身,少年今见鲁公孙。mǐn xué gāo wén jùn mào shēn,shǎo nián jīn jiàn lǔ gōng sūn。
明心早得无生意,清耳常闻有味言。míng xīn zǎo dé wú shēng yì,qīng ěr cháng wén yǒu wèi yán。
绿鸭陂中春纵棹,芰荷池上雨移樽。lǜ yā bēi zhōng chūn zòng zhào,jì hé chí shàng yǔ yí zūn。
临分有赠非他物,声利精忘道始存。lín fēn yǒu zèng fēi tā wù,shēng lì jīng wàng dào shǐ cún。

呈诸先辈

韩维

谢事归来老白头,杜门终日绝营求。xiè shì guī lái lǎo bái tóu,dù mén zhōng rì jué yíng qiú。
顾惭义礼非先得,窃幸英豪许并游。gù cán yì lǐ fēi xiān dé,qiè xìng yīng háo xǔ bìng yóu。
介寿又逢春酒熟,贻诗常骇暗珠投。jiè shòu yòu féng chūn jiǔ shú,yí shī cháng hài àn zhū tóu。
自惭筋力难为礼,不及低回奉献酬。zì cán jīn lì nán wèi lǐ,bù jí dī huí fèng xiàn chóu。

送尧夫知陈州

韩维

亮节金坚气玉温,入登廊庙出藩垣。liàng jié jīn jiān qì yù wēn,rù dēng láng miào chū fān yuán。
谈经每尽先儒意,议政居多长者言。tán jīng měi jǐn xiān rú yì,yì zhèng jū duō zhǎng zhě yán。
恩恤疲羸蠲重赋,礼加耆耄屈常尊。ēn xù pí léi juān zhòng fù,lǐ jiā qí mào qū cháng zūn。
白头但祝公归早,南陌东陂并短辕。bái tóu dàn zhù gōng guī zǎo,nán mò dōng bēi bìng duǎn yuán。

与林大夫谢灵寿杖

韩维

万岁山中美木成,古今灵寿得嘉名。wàn suì shān zhōng měi mù chéng,gǔ jīn líng shòu dé jiā míng。
龙鳞未测他年化,蜗角先从每节生。lóng lín wèi cè tā nián huà,wō jiǎo xiān cóng měi jié shēng。
禅拟问来须便打,醉思吟后不妨行。chán nǐ wèn lái xū biàn dǎ,zuì sī yín hòu bù fáng xíng。
使君有惠怜衰薾,欲报惭非藻思清。shǐ jūn yǒu huì lián shuāi ěr,yù bào cán fēi zǎo sī qīng。

送孙广

韩维

文才武略有家规,懿行乡闾雅见推。wén cái wǔ lüè yǒu jiā guī,yì xíng xiāng lǘ yǎ jiàn tuī。
乘障讵能申远业,偃戈良喜遇清时。chéng zhàng jù néng shēn yuǎn yè,yǎn gē liáng xǐ yù qīng shí。
风吹秀菊篱边发,雨落黄榆塞下悲。fēng chuī xiù jú lí biān fā,yǔ luò huáng yú sāi xià bēi。
白首情怀何以慰,从军早寄仲宣诗。bái shǒu qíng huái hé yǐ wèi,cóng jūn zǎo jì zhòng xuān shī。