古诗词

送回圣过洞清会

韩维

狂飙搅惊尘,□□□□□。kuáng biāo jiǎo jīng chén,。
支生强我游,华构忽在暇。zhī shēng qiáng wǒ yóu,huá gòu hū zài xiá。
入门已□□,□□□且况。rù mén yǐ,qiě kuàng。
主人道门老,兴趣久已炎。zhǔ rén dào mén lǎo,xīng qù jiǔ yǐ yán。
□□□□□,□□有清泛。,yǒu qīng fàn。
冲融一境寂,□□□□□。chōng róng yī jìng jì,。
□□□□□,竹日光艳艳。,zhú rì guāng yàn yàn。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

普明寺西亭五绝句

韩维

圆荷帖帖野池平,时有龟鱼傍岸行。yuán hé tiē tiē yě chí píng,shí yǒu guī yú bàng àn xíng。
春事寂寥初暑动,坐听流水竹间声。chūn shì jì liáo chū shǔ dòng,zuò tīng liú shuǐ zhú jiān shēng。

普明寺西亭五绝句

韩维

野鹤飞来水树春,丹砂作顶羽如银。yě hè fēi lái shuǐ shù chūn,dān shā zuò dǐng yǔ rú yín。
似矜毛彩非凡偶,欲下清波犹顾人。shì jīn máo cǎi fēi fán ǒu,yù xià qīng bō yóu gù rén。

洛府东池泛舟

韩维

风中林叶欣欣动,竹外波光剡剡来。fēng zhōng lín yè xīn xīn dòng,zhú wài bō guāng shàn shàn lái。
日晚清樽催客醉,夜深红烛待船回。rì wǎn qīng zūn cuī kè zuì,yè shēn hóng zhú dài chuán huí。

出留守府之东游李相园赵令竹林观楚家桂树余去岁数从元献公为此行作三绝句以道悲怆之意

韩维

府东朱户昔常开,日日从公选胜来。fǔ dōng zhū hù xī cháng kāi,rì rì cóng gōng xuǎn shèng lái。
游履吟毫成故事,断松飞溜有馀哀。yóu lǚ yín háo chéng gù shì,duàn sōng fēi liū yǒu yú āi。

出留守府之东游李相园赵令竹林观楚家桂树余去岁数从元献公为此行作三绝句以道悲怆之意

韩维

李家池上朱樱熟,赵令林中锦箨春。lǐ jiā chí shàng zhū yīng shú,zhào lìng lín zhōng jǐn tuò chūn。
更欲题诗论旧赏,自惭非是绝弦人。gèng yù tí shī lùn jiù shǎng,zì cán fēi shì jué xián rén。

出留守府之东游李相园赵令竹林观楚家桂树余去岁数从元献公为此行作三绝句以道悲怆之意

韩维

曾陪樽酒咏芳丛,今日迟留意不同。céng péi zūn jiǔ yǒng fāng cóng,jīn rì chí liú yì bù tóng。
红萼似知人惨淡,乱随清泪落春风。hóng è shì zhī rén cǎn dàn,luàn suí qīng lèi luò chūn fēng。

明叔惠洛中花走笔为谢

韩维

弱枝秾艳逐归轮,装出雕盘露色新。ruò zhī nóng yàn zhú guī lún,zhuāng chū diāo pán lù sè xīn。
满酌酒卮聊自庆,一年齐见两邦春。mǎn zhuó jiǔ zhī liáo zì qìng,yī nián qí jiàn liǎng bāng chūn。

省壁画山水

韩维

淡水疏峰举目间,独怜平远思多闲。dàn shuǐ shū fēng jǔ mù jiān,dú lián píng yuǎn sī duō xián。
烦君莫使埃尘污,绝笔如今不易攀。fán jūn mò shǐ āi chén wū,jué bǐ rú jīn bù yì pān。

西城三绝句愁台

韩维

暖风和日著人来,细柳高榆抱径回。nuǎn fēng hé rì zhù rén lái,xì liǔ gāo yú bào jìng huí。
我为伤春足悲恨,不禁驱马上愁台。wǒ wèi shāng chūn zú bēi hèn,bù jìn qū mǎ shàng chóu tái。

西城三绝句愁台

韩维

大梁从古名都会,宫阙当年亦壮哉。dà liáng cóng gǔ míng dōu huì,gōng quē dāng nián yì zhuàng zāi。
人事无端几兴废,春风依旧入城来。rén shì wú duān jǐ xīng fèi,chūn fēng yī jiù rù chéng lái。

西城三绝句愁台

韩维

由来为国必贤才,偃息端能弭祸灾。yóu lái wèi guó bì xián cái,yǎn xī duān néng mǐ huò zāi。
千古风流谁嗣者,顾瞻遗庙独徘徊。qiān gǔ fēng liú shuí sì zhě,gù zhān yí miào dú pái huái。

和原甫安福院二绝

韩维

平桥背郭红尘断,净宇临溪绿树深。píng qiáo bèi guō hóng chén duàn,jìng yǔ lín xī lǜ shù shēn。
何日君闲同命驾,凉风吹袖听莺吟。hé rì jūn xián tóng mìng jià,liáng fēng chuī xiù tīng yīng yín。

和原甫安福院二绝

韩维

久游京洛化尘衣,闻说林泉便解颐。jiǔ yóu jīng luò huà chén yī,wén shuō lín quán biàn jiě yí。
能使波光入轩槛,为君携酒复题诗。néng shǐ bō guāng rù xuān kǎn,wèi jūn xié jiǔ fù tí shī。

绍隆院池上五首

韩维

细雨疏烟冒广池,危亭晨坐冷侵衣。xì yǔ shū yān mào guǎng chí,wēi tíng chén zuò lěng qīn yī。
秋风不作羁人便,波面萧萧柳叶飞。qiū fēng bù zuò jī rén biàn,bō miàn xiāo xiāo liǔ yè fēi。

绍隆院池上五首

韩维

蜻蜓漆墨蝶金黄,上下波间有底忙。qīng tíng qī mò dié jīn huáng,shàng xià bō jiān yǒu dǐ máng。
不及柳阴双白鹭,终朝伴我立溪傍。bù jí liǔ yīn shuāng bái lù,zhōng cháo bàn wǒ lì xī bàng。