古诗词

即事

葛天民

春涨侵高岸,春云裹乱山。chūn zhǎng qīn gāo àn,chūn yún guǒ luàn shān。
倒迁杨柳活,斜倚桔槔闲。dào qiān yáng liǔ huó,xié yǐ jú gāo xián。
世味老方淡,花时晴最悭。shì wèi lǎo fāng dàn,huā shí qíng zuì qiān。
东风嗔懒动,故故撼柴关。dōng fēng chēn lǎn dòng,gù gù hàn chái guān。
葛天民

葛天民

葛天民,字无怀,越州山阴(浙江绍兴)人,徙台州黄岩(今属浙江)曾为僧,,字朴翁,其后返初服,居杭州西湖。与姜夔、赵师秀等多有唱和。其诗为叶绍翁所推许,有《无怀小集》。 葛天民的作品>>

猜您喜欢

元夕西陵桥观月

葛天民

年头半月雪漫漫,养就姮娥玉一团。nián tóu bàn yuè xuě màn màn,yǎng jiù héng é yù yī tuán。
老子今宵奇绝处,西陵桥上独凭栏。lǎo zi jīn xiāo qí jué chù,xī líng qiáo shàng dú píng lán。

雨中郊外

葛天民

暖气先回宿草根,青青行可藉芳尊。nuǎn qì xiān huí sù cǎo gēn,qīng qīng xíng kě jí fāng zūn。
未须着意催花柳,且为乾坤补烧痕。wèi xū zhe yì cuī huā liǔ,qiě wèi qián kūn bǔ shāo hén。

寄杨诚斋

葛天民

参禅学诗无两法,死蛇解弄活鱍鱍。cān chán xué shī wú liǎng fǎ,sǐ shé jiě nòng huó bō bō。
气正心空眼自高,吹毛不动全生杀。qì zhèng xīn kōng yǎn zì gāo,chuī máo bù dòng quán shēng shā。
生机熟语却不俳,近代独有杨诚斋。shēng jī shú yǔ què bù pái,jìn dài dú yǒu yáng chéng zhāi。
才名万古付公论,风月四时输好怀。cái míng wàn gǔ fù gōng lùn,fēng yuè sì shí shū hǎo huái。
知公别具顶门窍,参得彻兮吟得到。zhī gōng bié jù dǐng mén qiào,cān dé chè xī yín dé dào。
赵州禅在口皮边,渊明诗写胸中妙。zhào zhōu chán zài kǒu pí biān,yuān míng shī xiě xiōng zhōng miào。
用则致君尧舜前,舍时便灌庐陵园。yòng zé zhì jūn yáo shùn qián,shě shí biàn guàn lú líng yuán。
六十四卦只两画,三百五篇惟一言。liù shí sì guà zhǐ liǎng huà,sān bǎi wǔ piān wéi yī yán。
我与诚斋略相识,亦不知他好官职。wǒ yǔ chéng zhāi lüè xiāng shí,yì bù zhī tā hǎo guān zhí。
但知拚得忍饥七十年,脊梁如铁心如石。dàn zhī pàn dé rěn jī qī shí nián,jí liáng rú tiě xīn rú shí。
不曾屈膝不皱眉,不把文章做出诗。bù céng qū xī bù zhòu méi,bù bǎ wén zhāng zuò chū shī。
玉川后身却不怪,乐天再世尤能奇。yù chuān hòu shēn què bù guài,lè tiān zài shì yóu néng qí。
隔千里兮共明月,何似寒灰相对拨。gé qiān lǐ xī gòng míng yuè,hé shì hán huī xiāng duì bō。
公亦何须要我知,我只欠公头上发。gōng yì hé xū yào wǒ zhī,wǒ zhǐ qiàn gōng tóu shàng fā。

雨中独酌

葛天民

平生寡合虽竭斗,几曾自饮一杯酒。píng shēng guǎ hé suī jié dòu,jǐ céng zì yǐn yī bēi jiǔ。
不因风月与湖山,更为松篁与花柳。bù yīn fēng yuè yǔ hú shān,gèng wèi sōng huáng yǔ huā liǔ。
今夕何夕风雨来,知侬渴肺生秋埃。jīn xī hé xī fēng yǔ lái,zhī nóng kě fèi shēng qiū āi。
曲生三缄忽自荐,请为风雨聊一开。qū shēng sān jiān hū zì jiàn,qǐng wèi fēng yǔ liáo yī kāi。
老夫呼前呼未了,死生脱帽倾怀抱。lǎo fū hū qián hū wèi le,sǐ shēng tuō mào qīng huái bào。
风雨横斜入坐中,宾主淋漓俱醉倒。fēng yǔ héng xié rù zuò zhōng,bīn zhǔ lín lí jù zuì dào。
须臾风止雨亦休,主人送客凝双眸。xū yú fēng zhǐ yǔ yì xiū,zhǔ rén sòng kè níng shuāng móu。
葛天无怀不可状,但觉两耳风飕飕。gé tiān wú huái bù kě zhuàng,dàn jué liǎng ěr fēng sōu sōu。
匆匆便是中秋节,更与曲生潜地说。cōng cōng biàn shì zhōng qiū jié,gèng yǔ qū shēng qián dì shuō。
此夜宁容著杂宾,一尊只办浇明月。cǐ yè níng róng zhù zá bīn,yī zūn zhǐ bàn jiāo míng yuè。

题南翔寺

葛天民

南翔建自梁天监,白鹤不归江自转。nán xiáng jiàn zì liáng tiān jiān,bái hè bù guī jiāng zì zhuǎn。
深禅空忆祖师齐,昔有老堪今有远。shēn chán kōng yì zǔ shī qí,xī yǒu lǎo kān jīn yǒu yuǎn。
我趁江鸥访远公,远公不有湖天晚。wǒ chèn jiāng ōu fǎng yuǎn gōng,yuǎn gōng bù yǒu hú tiān wǎn。
七岁驱凫有几房,三百苾刍无半面。qī suì qū fú yǒu jǐ fáng,sān bǎi bì chú wú bàn miàn。
殿阁参差高入云,一堂可著千僧饭。diàn gé cān chà gāo rù yún,yī táng kě zhù qiān sēng fàn。
古柏槎牙不记年,柯如屈铁色苍藓。gǔ bǎi chá yá bù jì nián,kē rú qū tiě sè cāng xiǎn。
古意偏关倦客怀,归舟有句无人遣。gǔ yì piān guān juàn kè huái,guī zhōu yǒu jù wú rén qiǎn。
明日中流遇阿英,连宵细说南翔院。míng rì zhōng liú yù ā yīng,lián xiāo xì shuō nán xiáng yuàn。
少待崇莲宝塔成,春风共看巢梁燕。shǎo dài chóng lián bǎo tǎ chéng,chūn fēng gòng kàn cháo liáng yàn。
我欲婆娑借数椽,子当力学如吾愿。wǒ yù pó suō jiè shù chuán,zi dāng lì xué rú wú yuàn。
一任江花恼杀人,闲边自数飞花片。yī rèn jiāng huā nǎo shā rén,xián biān zì shù fēi huā piàn。
6512345