古诗词

开井

葛天民

小圃新穿土,中藏一丈空。xiǎo pǔ xīn chuān tǔ,zhōng cáng yī zhàng kōng。
山腰泉脉透,井口树阴蒙。shān yāo quán mài tòu,jǐng kǒu shù yīn méng。
浇药先资用,煎茶已见功。jiāo yào xiān zī yòng,jiān chá yǐ jiàn gōng。
甘凉羞自荐,汲许四邻同。gān liáng xiū zì jiàn,jí xǔ sì lín tóng。
葛天民

葛天民

葛天民,字无怀,越州山阴(浙江绍兴)人,徙台州黄岩(今属浙江)曾为僧,,字朴翁,其后返初服,居杭州西湖。与姜夔、赵师秀等多有唱和。其诗为叶绍翁所推许,有《无怀小集》。 葛天民的作品>>

猜您喜欢

夏日池上

葛天民

微波漾漾雨蒙蒙,岸脚烟莎间水荭。wēi bō yàng yàng yǔ méng méng,àn jiǎo yān shā jiān shuǐ hóng。
照影已无双鬓绿,关心犹有一丝风。zhào yǐng yǐ wú shuāng bìn lǜ,guān xīn yóu yǒu yī sī fēng。
鸳鸯对浴红衣扑,菡萏相亲翠盖笼。yuān yāng duì yù hóng yī pū,hàn dàn xiāng qīn cuì gài lóng。
醉舞梦吟皆胜处,个中非异亦非同。zuì wǔ mèng yín jiē shèng chù,gè zhōng fēi yì yì fēi tóng。

孤山后写望

葛天民

凭高每叹昔人非,空有群峰碍落晖。píng gāo měi tàn xī rén fēi,kōng yǒu qún fēng ài luò huī。
大雅风流谁举似,长安秋草又衰微。dà yǎ fēng liú shuí jǔ shì,zhǎng ān qiū cǎo yòu shuāi wēi。
寒花负约开犹懒,幽鸟忘机趁不飞。hán huā fù yuē kāi yóu lǎn,yōu niǎo wàng jī chèn bù fēi。
来往半生堪记处,西村灯火夜船归。lái wǎng bàn shēng kān jì chù,xī cūn dēng huǒ yè chuán guī。

梅花

葛天民

桃李粗疏合负荆,岁寒标格许谁并。táo lǐ cū shū hé fù jīng,suì hán biāo gé xǔ shuí bìng。
花中有道须称最,天下无香可斗清。huā zhōng yǒu dào xū chēng zuì,tiān xià wú xiāng kě dòu qīng。
倚竹向人如少诉,临流窥影更多情。yǐ zhú xiàng rén rú shǎo sù,lín liú kuī yǐng gèng duō qíng。
何当唤取湘累起,伴我空山茹落英。hé dāng huàn qǔ xiāng lèi qǐ,bàn wǒ kōng shān rú luò yīng。

孤山后舟中写望

葛天民

水接遥空分外宽,孤山月出静中看。shuǐ jiē yáo kōng fēn wài kuān,gū shān yuè chū jìng zhōng kàn。
疑从弱水移圆峤,似共姮娥住广寒。yí cóng ruò shuǐ yí yuán jiào,shì gòng héng é zhù guǎng hán。
秋雨秋风初过后,荷花荷叶半凋残。qiū yǔ qiū fēng chū guò hòu,hé huā hé yè bàn diāo cán。
西村数点归鸦湿,老子新题墨未干。xī cūn shù diǎn guī yā shī,lǎo zi xīn tí mò wèi gàn。

酬画上人石湖春望

葛天民

荡荡春风草木香,茫茫泽国水云长。dàng dàng chūn fēng cǎo mù xiāng,máng máng zé guó shuǐ yún zhǎng。
莺来占柳为歌院,蝶去寻花作醉乡。yīng lái zhàn liǔ wèi gē yuàn,dié qù xún huā zuò zuì xiāng。
闲与物情聊品带,老于文字懒巡行。xián yǔ wù qíng liáo pǐn dài,lǎo yú wén zì lǎn xún xíng。
望中别有关情处,几度朝阳又夕阳。wàng zhōng bié yǒu guān qíng chù,jǐ dù cháo yáng yòu xī yáng。

小亭

葛天民

小亭终日对幽丛,兀坐无言似定中。xiǎo tíng zhōng rì duì yōu cóng,wù zuò wú yán shì dìng zhōng。
苍藓静连湘竹紫,绿阴深映蜀葵红。cāng xiǎn jìng lián xiāng zhú zǐ,lǜ yīn shēn yìng shǔ kuí hóng。
猫来戏捉穿花蝶,雀下偷衔卷叶虫。māo lái xì zhuō chuān huā dié,què xià tōu xián juǎn yè chóng。
斜照尚多高柳少,明年更欲种梧桐。xié zhào shàng duō gāo liǔ shǎo,míng nián gèng yù zhǒng wú tóng。

上巳呈严叟

葛天民

时俗常谈已断霜,雨寒翻著絮衣裳。shí sú cháng tán yǐ duàn shuāng,yǔ hán fān zhù xù yī shang。
花枝照眼堂堂去,茗碗关心故故香。huā zhī zhào yǎn táng táng qù,míng wǎn guān xīn gù gù xiāng。
杨柳稍传莺割据,茅茨敢望燕商量。yáng liǔ shāo chuán yīng gē jù,máo cí gǎn wàng yàn shāng liàng。
旧游莫诵兰亭语,自觉中年易感伤。jiù yóu mò sòng lán tíng yǔ,zì jué zhōng nián yì gǎn shāng。

荷叶浦中

葛天民

急雨捎荷分外奇,珠玑狼籍锦纷披。jí yǔ shāo hé fēn wài qí,zhū jī láng jí jǐn fēn pī。
下塘六月关心处,西塞扁舟入手时。xià táng liù yuè guān xīn chù,xī sāi biǎn zhōu rù shǒu shí。
却傍青芦深处宿,还思白石去年诗。què bàng qīng lú shēn chù sù,hái sī bái shí qù nián shī。
平生浩荡烟波趣,月淡风微只自知。píng shēng hào dàng yān bō qù,yuè dàn fēng wēi zhǐ zì zhī。

戊辰夏五过抱朴岩

葛天民

北窗隐隐透南薰,老子全身是此君。běi chuāng yǐn yǐn tòu nán xūn,lǎo zi quán shēn shì cǐ jūn。
冷入鱼腮池面雨,静连禽语树头云。lěng rù yú sāi chí miàn yǔ,jìng lián qín yǔ shù tóu yún。
苔因觅句行来破,石为观空坐得温。tái yīn mì jù xíng lái pò,shí wèi guān kōng zuò dé wēn。
时事自多无耳听,长安虽近不曾闻。shí shì zì duō wú ěr tīng,zhǎng ān suī jìn bù céng wén。

六月一日同姜白石泛湖

葛天民

六月西湖带雨山,小舟终日傍鸥闲。liù yuè xī hú dài yǔ shān,xiǎo zhōu zhōng rì bàng ōu xián。
风烟如许关情甚,宾主相推下语难。fēng yān rú xǔ guān qíng shén,bīn zhǔ xiāng tuī xià yǔ nán。
几点送君归大雅,一凉今夜满长安。jǐ diǎn sòng jūn guī dà yǎ,yī liáng jīn yè mǎn zhǎng ān。
江湖远思知多少,归去风前各倚栏。jiāng hú yuǎn sī zhī duō shǎo,guī qù fēng qián gè yǐ lán。

水仙

葛天民

玉涧金寒窈窕身,翩翩翠袖挽青春。yù jiàn jīn hán yǎo tiǎo shēn,piān piān cuì xiù wǎn qīng chūn。
水晶宫里成仙女,香醉山中得道人。shuǐ jīng gōng lǐ chéng xiān nǚ,xiāng zuì shān zhōng dé dào rén。
朔雪几回埋不死,南洲一出净无尘。shuò xuě jǐ huí mái bù sǐ,nán zhōu yī chū jìng wú chén。
朴翁老矣谁同调,相对无言意转亲。pǔ wēng lǎo yǐ shuí tóng diào,xiāng duì wú yán yì zhuǎn qīn。

春怀

葛天民

向晚一鸠鸣,道人春睡足。xiàng wǎn yī jiū míng,dào rén chūn shuì zú。
无处写幽怀,巡檐数修竹。wú chù xiě yōu huái,xún yán shù xiū zhú。

睡少

葛天民

睡少秋难晓,吟多食愈贫。shuì shǎo qiū nán xiǎo,yín duō shí yù pín。
南柯无近阙,差尽梦中人。nán kē wú jìn quē,chà jǐn mèng zhōng rén。

绝句

葛天民

夜雨涨波高二尺,失却捣衣平正石。yè yǔ zhǎng bō gāo èr chǐ,shī què dǎo yī píng zhèng shí。
天明水落石依然,老夫一夜空相忆。tiān míng shuǐ luò shí yī rán,lǎo fū yī yè kōng xiāng yì。

看山

葛天民

我本田夫作比丘,也知骑马胜骑牛。wǒ běn tián fū zuò bǐ qiū,yě zhī qí mǎ shèng qí niú。
如今马上看山色,不似骑牛得自由。rú jīn mǎ shàng kàn shān sè,bù shì qí niú dé zì yóu。
6512345