古诗词

禹柏行

高斯得

往年上会稽,凌空禹穴曾得窥。wǎng nián shàng huì jī,líng kōng yǔ xué céng dé kuī。
今年浮沅湘,又见禹柏蹲山陂。jīn nián fú yuán xiāng,yòu jiàn yǔ bǎi dūn shān bēi。
茫茫禹迹遍天下,独此二物称神奇。máng máng yǔ jì biàn tiān xià,dú cǐ èr wù chēng shén qí。
凌云意气销铄尽,根心就化空存皮。líng yún yì qì xiāo shuò jǐn,gēn xīn jiù huà kōng cún pí。
樛柯入地枯不死,反更上擢青铜枝。jiū kē rù dì kū bù sǐ,fǎn gèng shàng zhuó qīng tóng zhī。
被以九龙名,流传自何时。bèi yǐ jiǔ lóng míng,liú chuán zì hé shí。
得非木宿苍龙精,储英萃异成雄奇。dé fēi mù sù cāng lóng jīng,chǔ yīng cuì yì chéng xióng qí。
头角崔嵬讶撑拄,牙须磔裂相纷披。tóu jiǎo cuī wéi yà chēng zhǔ,yá xū zhé liè xiāng fēn pī。
孔明庙柏信称古,上距何翅千年奇。kǒng míng miào bǎi xìn chēng gǔ,shàng jù hé chì qiān nián qí。
杜陵品藻一何陋,遗落鼻祖收孙枝。dù líng pǐn zǎo yī hé lòu,yí luò bí zǔ shōu sūn zhī。
诿云此地不身到,何由得集衡湘诗。wěi yún cǐ dì bù shēn dào,hé yóu dé jí héng xiāng shī。
呜呼,衡之山巍巍,湘之水弥弥。wū hū,héng zhī shān wēi wēi,xiāng zhī shuǐ mí mí。
地气何太偏,独于草木乎钟之。dì qì hé tài piān,dú yú cǎo mù hū zhōng zhī。
柏兮手植自神禹,竹也种传由舜妃。bǎi xī shǒu zhí zì shén yǔ,zhú yě zhǒng chuán yóu shùn fēi。
谁能为天分此畀人物,庶几可使悍俗嚚风移。shuí néng wèi tiān fēn cǐ bì rén wù,shù jǐ kě shǐ hàn sú yín fēng yí。

高斯得

宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。 高斯得的作品>>

猜您喜欢

孤愤吟十三首

高斯得

乘桴颐浩元无策,进跸丰公妙达权。chéng fú yí hào yuán wú cè,jìn bì fēng gōng miào dá quán。
宁死老身终不去,太皇此语可回天。níng sǐ lǎo shēn zhōng bù qù,tài huáng cǐ yǔ kě huí tiān。

孤愤吟十三首

高斯得

覆按山陵挈累行,金多季子橐赍轻。fù àn shān líng qiè lèi xíng,jīn duō jì zi tuó jī qīng。
殿中御史尤堪戮,尽室逃归骇一城。diàn zhōng yù shǐ yóu kān lù,jǐn shì táo guī hài yī chéng。

孤愤吟十三首

高斯得

囊封癸酉罄愚惷,第一亲征次守江。náng fēng guǐ yǒu qìng yú chǔn,dì yī qīn zhēng cì shǒu jiāng。
啼得血流无用处,自怜弱步要丰扛。tí dé xuè liú wú yòng chù,zì lián ruò bù yào fēng káng。

孤愤吟十三首

高斯得

阜录新书幸已成,名山藏去复传人。fù lù xīn shū xìng yǐ chéng,míng shān cáng qù fù chuán rén。
毋令十载编摩苦,竟与家书共厄秦。wú lìng shí zài biān mó kǔ,jìng yǔ jiā shū gòng è qín。

次魏明己表弟韵送刘长翁赴福建仓

高斯得

玉皇拔西珍,金节抚南服。yù huáng bá xī zhēn,jīn jié fǔ nán fú。
雄棱摺荒陬,祥飙扇寒谷。xióng léng zhé huāng zōu,xiáng biāo shàn hán gǔ。
长孺振河内,相如谕巴蜀。zhǎng rú zhèn hé nèi,xiāng rú yù bā shǔ。
唯昔垂鸿名,于今蹑遐躅。wéi xī chuí hóng míng,yú jīn niè xiá zhú。
墨夫局一迹,赤子悬万目。mò fū jú yī jì,chì zi xuán wàn mù。
周原重华遣,汉庭惬剸属。zhōu yuán zhòng huá qiǎn,hàn tíng qiè tuán shǔ。
栖粱饱群鸿,复陂歌两鹄。qī liáng bǎo qún hóng,fù bēi gē liǎng gǔ。
钦哉使指将,俾尔民命续。qīn zāi shǐ zhǐ jiāng,bǐ ěr mín mìng xù。
宁虚独坐三,与布宽条六。níng xū dú zuò sān,yǔ bù kuān tiáo liù。
岂伊于粤陋,独占京东福。qǐ yī yú yuè lòu,dú zhàn jīng dōng fú。
盍朝翠云裘,重佩水苍玉。hé cháo cuì yún qiú,zhòng pèi shuǐ cāng yù。
危枰活枯棋,骇浪安巨舳。wēi píng huó kū qí,hài làng ān jù zhú。
儒登朝廷尊,贤聚功化速。rú dēng cháo tíng zūn,xián jù gōng huà sù。
匪惟密亲愿,兹谓苍生祝。fěi wéi mì qīn yuàn,zī wèi cāng shēng zhù。
攀援驷马车,惆怅骊驹曲。pān yuán sì mǎ chē,chóu chàng lí jū qū。
音尘慰寂蔑,炯介在明淑。yīn chén wèi jì miè,jiǒng jiè zài míng shū。
赠言希古人,陈义诡流俗。zèng yán xī gǔ rén,chén yì guǐ liú sú。
谨毋千仓求,惟先百姓足。jǐn wú qiān cāng qiú,wéi xiān bǎi xìng zú。
道学振考亭,文风倾岳麓。dào xué zhèn kǎo tíng,wén fēng qīng yuè lù。
庶几七闽人,勿替千祀肃。shù jǐ qī mǐn rén,wù tì qiān sì sù。
140«45678910