古诗词

宗室公寿挽词二首

黄庭坚

昔在熙宁日,葭莩接贵游。xī zài xī níng rì,jiā fú jiē guì yóu。
题诗奉先寺,横笛宝津楼。tí shī fèng xiān sì,héng dí bǎo jīn lóu。
天网恢中夏,宾筵禁列侯。tiān wǎng huī zhōng xià,bīn yán jìn liè hóu。
但闻刘子政,头白更清修。dàn wén liú zi zhèng,tóu bái gèng qīng xiū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

伤歌行四首

黄庭坚

孟氏至诚通竹笋,姜诗纯孝感渊鱼。mèng shì zhì chéng tōng zhú sǔn,jiāng shī chún xiào gǎn yuān yú。
古人常欲养志意,君子不唯全发肤。gǔ rén cháng yù yǎng zhì yì,jūn zi bù wéi quán fā fū。
有妹言归奉箕帚,仰谁出力助葭莩。yǒu mèi yán guī fèng jī zhǒu,yǎng shuí chū lì zhù jiā fú。
等闲亲鬓贫中白,自悔从来色养疏。děng xián qīn bìn pín zhōng bái,zì huǐ cóng lái sè yǎng shū。

伤歌行四首

黄庭坚

诸妹欲归囊褚单,值我薄宦多艰难。zhū mèi yù guī náng chǔ dān,zhí wǒ báo huàn duō jiān nán。
为吏受赇恐得罪,啜菽饮水终无欢。wèi lì shòu qiú kǒng dé zuì,chuài shū yǐn shuǐ zhōng wú huān。
永怀遂休一夜梦,谁与少缓百忧端。yǒng huái suì xiū yī yè mèng,shuí yǔ shǎo huǎn bǎi yōu duān。
古人择婿求过寡,取妇岂为谋饥寒。gǔ rén zé xù qiú guò guǎ,qǔ fù qǐ wèi móu jī hán。

伤歌行四首

黄庭坚

伯夷不食周武粟,程婴可托赵氏孤。bó yí bù shí zhōu wǔ sù,chéng yīng kě tuō zhào shì gū。
死者复生欲无愧,受遗归妹况在予。sǐ zhě fù shēng yù wú kuì,shòu yí guī mèi kuàng zài yǔ。
经营百事失本意,跬步寻常畏简书。jīng yíng bǎi shì shī běn yì,kuǐ bù xún cháng wèi jiǎn shū。
人闲若有不税地,判尽筋力终年锄。rén xián ruò yǒu bù shuì dì,pàn jǐn jīn lì zhōng nián chú。

行行重行行赠别李之仪

黄庭坚

行行重行行,我有千里适。xíng xíng zhòng xíng xíng,wǒ yǒu qiān lǐ shì。
亲交爱此别,劝我善眠食。qīn jiāo ài cǐ bié,quàn wǒ shàn mián shí。
惟君好怀抱,高义动颜色。wéi jūn hǎo huái bào,gāo yì dòng yán sè。
赠子青琅玕,结以永弗谖。zèng zi qīng láng gān,jié yǐ yǒng fú xuān。
拭目仰盛德,洗心承妙言。shì mù yǎng shèng dé,xǐ xīn chéng miào yán。
子道甚易行,易行乃难忘。zi dào shén yì xíng,yì xíng nǎi nán wàng。
虚名织女星,不能成文章。xū míng zhī nǚ xīng,bù néng chéng wén zhāng。
微君好古学,尚谁发予狂。wēi jūn hǎo gǔ xué,shàng shuí fā yǔ kuáng。
事亲见不足,择友知无方。shì qīn jiàn bù zú,zé yǒu zhī wú fāng。
大圣急先务,君其爱颓光。dà shèng jí xiān wù,jūn qí ài tuí guāng。
外将周物情,中不敦己道。wài jiāng zhōu wù qíng,zhōng bù dūn jǐ dào。
以客从主人,辨之苦不早。yǐ kè cóng zhǔ rén,biàn zhī kǔ bù zǎo。
行身居言前,悟理在意表。xíng shēn jū yán qián,wù lǐ zài yì biǎo。
苟能领斯会,大自足诸小。gǒu néng lǐng sī huì,dà zì zú zhū xiǎo。
勿念一朝患,勿忘终身忧。wù niàn yī cháo huàn,wù wàng zhōng shēn yōu。
忠诚照屋漏,万物将自求。zhōng chéng zhào wū lòu,wàn wù jiāng zì qiú。
此道不予欺,实吾闻之丘。cǐ dào bù yǔ qī,shí wú wén zhī qiū。
群居行小慧,宴笑奉樽俎。qún jū xíng xiǎo huì,yàn xiào fèng zūn zǔ。
益友来在门,疏拙不见取。yì yǒu lái zài mén,shū zhuō bù jiàn qǔ。
谁不闻此风,去君鸿鹄举。shuí bù wén cǐ fēng,qù jūn hóng gǔ jǔ。

春思

黄庭坚

花柳事权舆,东风刚作恶。huā liǔ shì quán yú,dōng fēng gāng zuò è。
启明动钟鼓,睡著初不觉。qǐ míng dòng zhōng gǔ,shuì zhù chū bù jué。
简书催秣马,行路如徇铎。jiǎn shū cuī mò mǎ,xíng lù rú xùn duó。
看云野思乱,遇雨春衫薄。kàn yún yě sī luàn,yù yǔ chūn shān báo。
今日非昨日,过眼若飞雹。jīn rì fēi zuó rì,guò yǎn ruò fēi báo。
光阴行晼晚,吾事益落莫。guāng yīn xíng wǎn wǎn,wú shì yì luò mò。
闲寻西城道,倚杖俯墟落。xián xún xī chéng dào,yǐ zhàng fǔ xū luò。
村翁逢寒食,士女飞彩索。cūn wēng féng hán shí,shì nǚ fēi cǎi suǒ。
平生感节物,始悟身是客。píng shēng gǎn jié wù,shǐ wù shēn shì kè。
搔首念江南,拿船趁鸂鶒。sāo shǒu niàn jiāng nán,ná chuán chèn xī chì。
夷犹挥钓车,清波举霜鲫。yí yóu huī diào chē,qīng bō jǔ shuāng jì。
黄尘化人衣,此计诚已错。huáng chén huà rén yī,cǐ jì chéng yǐ cuò。
百年政如此,岂更待经历。bǎi nián zhèng rú cǐ,qǐ gèng dài jīng lì。

戏答公益春思二首

黄庭坚

能狂直须狂,会意自不恶。néng kuáng zhí xū kuáng,huì yì zì bù è。
蚤知筋力衰,此事属先觉。zǎo zhī jīn lì shuāi,cǐ shì shǔ xiān jué。
公诗应钟律,岂异赵人铎。gōng shī yīng zhōng lǜ,qǐ yì zhào rén duó。
我为折腰吏,王役政敦薄。wǒ wèi zhé yāo lì,wáng yì zhèng dūn báo。
文移乱似麻,期会急如雹。wén yí luàn shì má,qī huì jí rú báo。
赋敛及逋逃,十九被木索。fù liǎn jí bū táo,shí jiǔ bèi mù suǒ。
公思当此时,清兴何由作。gōng sī dāng cǐ shí,qīng xīng hé yóu zuò。
前日东山归,花如萎莎落。qián rì dōng shān guī,huā rú wēi shā luò。
径欲共公狂,知命知此乐。jìng yù gòng gōng kuáng,zhī mìng zhī cǐ lè。
公家胡蜀葵,虽晚尚隐约。gōng jiā hú shǔ kuí,suī wǎn shàng yǐn yuē。
晴明好天气,暂对亦惬适。qíng míng hǎo tiān qì,zàn duì yì qiè shì。
妆恨朱粉轻,舞怜衫袖窄。zhuāng hèn zhū fěn qīng,wǔ lián shān xiù zhǎi。
衣襦相补纫,天吴乱鸂鶒。yī rú xiāng bǔ rèn,tiān wú luàn xī chì。
草茅多奇士,蓬荜有秀色。cǎo máo duō qí shì,péng bì yǒu xiù sè。
西施逐人眼,称心最为得。xī shī zhú rén yǎn,chēng xīn zuì wèi dé。
食鱼诚可口,何苦必鲂鲫。shí yú chéng kě kǒu,hé kǔ bì fáng jì。
清狂力能否,人生天地客。qīng kuáng lì néng fǒu,rén shēng tiān dì kè。
不者尚能来,南窗理尘迹。bù zhě shàng néng lái,nán chuāng lǐ chén jì。
草玄续周书,揲策定汉历。cǎo xuán xù zhōu shū,dié cè dìng hàn lì。
有意许见临,为公酤一石。yǒu yì xǔ jiàn lín,wèi gōng gū yī shí。

戏答公益春思二首

黄庭坚

昔人有真意,政在无美恶。xī rén yǒu zhēn yì,zhèng zài wú měi è。
微言见端绪,垂手延后觉。wēi yán jiàn duān xù,chuí shǒu yán hòu jué。
大声久辍响,谁继夫子铎。dà shēng jiǔ chuò xiǎng,shuí jì fū zi duó。
长笑二南闲,斯道公不薄。zhǎng xiào èr nán xián,sī dào gōng bù báo。
性怀如佩环,诗笔若陨雹。xìng huái rú pèi huán,shī bǐ ruò yǔn báo。
前篇戏调公,深井下短索。qián piān xì diào gōng,shēn jǐng xià duǎn suǒ。
子云最清净,亦动解嘲作。zi yún zuì qīng jìng,yì dòng jiě cháo zuò。
光尘贵和同,玉石尚磊落。guāng chén guì hé tóng,yù shí shàng lěi luò。
众人开眼眠,公独寤此乐。zhòng rén kāi yǎn mián,gōng dú wù cǐ lè。
昔在西宫游,初非朝夕约。xī zài xī gōng yóu,chū fēi cháo xī yuē。
邂逅二三子,蛾眉能劝客。xiè hòu èr sān zi,é méi néng quàn kè。
坐嫌席闲疏,酒恨盏底窄。zuò xián xí xián shū,jiǔ hèn zhǎn dǐ zhǎi。
骊驹我先返,看朱已成碧。lí jū wǒ xiān fǎn,kàn zhū yǐ chéng bì。
况闻公等醉,歌舞恣所索。kuàng wén gōng děng zuì,gē wǔ zì suǒ suǒ。
舞馀必缠头,歌罢皆举白。wǔ yú bì chán tóu,gē bà jiē jǔ bái。
清狂稍稍出,应节自不错。qīng kuáng shāo shāo chū,yīng jié zì bù cuò。
譬如观俳优,谁能不一噱。pì rú guān pái yōu,shuí néng bù yī jué。
何为苦解纷,乃似自立敌。hé wèi kǔ jiě fēn,nǎi shì zì lì dí。
人生忽远行,车马无归迹。rén shēng hū yuǎn xíng,chē mǎ wú guī jì。
黄粱一炊顷,梦尽百年历。huáng liáng yī chuī qǐng,mèng jǐn bǎi nián lì。
弃置勿重陈,虚心待三益。qì zhì wù zhòng chén,xū xīn dài sān yì。

众人观俳优

黄庭坚

众人观俳优,诚有可笑时。zhòng rén guān pái yōu,chéng yǒu kě xiào shí。
侏儒笑人后,所笑动未知。zhū rú xiào rén hòu,suǒ xiào dòng wèi zhī。
非桀是尧舜,诸生同一词。fēi jié shì yáo shùn,zhū shēng tóng yī cí。
不能解其会,何笑侏儒为。bù néng jiě qí huì,hé xiào zhū rú wèi。
桓公方读书,轮扁释斧凿。huán gōng fāng dú shū,lún biǎn shì fǔ záo。
借问作书人,已归蒿里宅。jiè wèn zuò shū rén,yǐ guī hāo lǐ zhái。
至精固不传,所说乃糟粕。zhì jīng gù bù chuán,suǒ shuō nǎi zāo pò。
使道如怀珍,分我赡人贫。shǐ dào rú huái zhēn,fēn wǒ shàn rén pín。
人将遗朋友,谁不献君亲。rén jiāng yí péng yǒu,shuí bù xiàn jūn qīn。
喁喁来噍食,泯泯去游魂。yóng yóng lái jiào shí,mǐn mǐn qù yóu hún。
昭穆才弟兄,愚智已子孙。zhāo mù cái dì xiōng,yú zhì yǐ zi sūn。
愚游智者笼,智受万物役。yú yóu zhì zhě lóng,zhì shòu wàn wù yì。
奔奔相后先,成则自为德。bēn bēn xiāng hòu xiān,chéng zé zì wèi dé。
劳神不知疲,求所不能知。láo shén bù zhī pí,qiú suǒ bù néng zhī。
深心著文字,有如鸟粘黐。shēn xīn zhù wén zì,yǒu rú niǎo zhān chī。
败新为故裤,何独郑人妻。bài xīn wèi gù kù,hé dú zhèng rén qī。
鹄卵待啄抱,自怜非荆鸡。gǔ luǎn dài zhuó bào,zì lián fēi jīng jī。
谁能起千载,化此故纸痴。shuí néng qǐ qiān zài,huà cǐ gù zhǐ chī。

次韵任公渐感梅花十五韵

黄庭坚

花信风来自伊洛,稍稍花光上林薄。huā xìn fēng lái zì yī luò,shāo shāo huā guāng shàng lín báo。
经年病骨怯轻寒,裁就春衫不胜著。jīng nián bìng gǔ qiè qīng hán,cái jiù chūn shān bù shèng zhù。
累累墙底卧虚樽,醉乡何处寻城郭。lèi lèi qiáng dǐ wò xū zūn,zuì xiāng hé chù xún chéng guō。
小轩假寐游华胥,万籁无声灯寂寞。xiǎo xuān jiǎ mèi yóu huá xū,wàn lài wú shēng dēng jì mò。
落梅新诗入吾手,惊起诗魔如发愕。luò méi xīn shī rù wú shǒu,jīng qǐ shī mó rú fā è。
高文逸气天马趋,尾端尚许青蝇托。gāo wén yì qì tiān mǎ qū,wěi duān shàng xǔ qīng yíng tuō。
坐恐句芒弃我归,看花不及空紫萼。zuò kǒng jù máng qì wǒ guī,kàn huā bù jí kōng zǐ è。
生前常苦不自闲,刍豢縻人受羁络。shēng qián cháng kǔ bù zì xián,chú huàn mí rén shòu jī luò。
我嗟卒岁敝鞍鞯,风败衣裾尘满橐。wǒ jiē zú suì bì ān jiān,fēng bài yī jū chén mǎn tuó。
轻裘缓带多公暇,公独奈何犹不乐。qīng qiú huǎn dài duō gōng xiá,gōng dú nài hé yóu bù lè。
公言少年岂易知,凤屏翠幔愁萧索。gōng yán shǎo nián qǐ yì zhī,fèng píng cuì màn chóu xiāo suǒ。
蚤从琪树折春飙,每见新诗泪双落。zǎo cóng qí shù zhé chūn biāo,měi jiàn xīn shī lèi shuāng luò。
劝公且共饮此酒,酒令虽严莫嗔虐。quàn gōng qiě gòng yǐn cǐ jiǔ,jiǔ lìng suī yán mò chēn nüè。
时翻舞袖间清歌,日荐南莼羹北酪。shí fān wǔ xiù jiān qīng gē,rì jiàn nán chún gēng běi lào。
花开莫问丑与妍,随分眼前罄杯酌。huā kāi mò wèn chǒu yǔ yán,suí fēn yǎn qián qìng bēi zhuó。
不须憔悴减腰围,也学东阳沈侯约。bù xū qiáo cuì jiǎn yāo wéi,yě xué dōng yáng shěn hóu yuē。

答王晦之见寄

黄庭坚

临西风,动商歌。lín xī fēng,dòng shāng gē。
故人别来少书信,为问故人今若何。gù rén bié lái shǎo shū xìn,wèi wèn gù rén jīn ruò hé。
白云蒙蒙迷少室,明月耿耿照秋河。bái yún méng méng mí shǎo shì,míng yuè gěng gěng zhào qiū hé。
可怜此月几回缺,空城每见伤离别。kě lián cǐ yuè jǐ huí quē,kōng chéng měi jiàn shāng lí bié。
邮筒朝解得君诗,读罢凉飙夺炎热。yóu tǒng cháo jiě dé jūn shī,dú bà liáng biāo duó yán rè。
嗟乎晦之遣词,长于猛健,故意淡而孤绝。jiē hū huì zhī qiǎn cí,zhǎng yú měng jiàn,gù yì dàn ér gū jué。
有如怒流云山三峡泉,乱下龙山千里雪。yǒu rú nù liú yún shān sān xiá quán,luàn xià lóng shān qiān lǐ xuě。
大宛天马嘶青刍,神俊照人绝世无。dà wǎn tiān mǎ sī qīng chú,shén jùn zhào rén jué shì wú。
自言欲解羁衔去,不能帖耳驾盐车。zì yán yù jiě jī xián qù,bù néng tiē ěr jià yán chē。
朝登商山采三秀,暮上缑岭追双凫。cháo dēng shāng shān cǎi sān xiù,mù shàng gōu lǐng zhuī shuāng fú。
纷纷黄口争粟粒,君用此策固未疏。fēn fēn huáng kǒu zhēng sù lì,jūn yòng cǐ cè gù wèi shū。
但恐高才必为一世用,虽有潺湲不得钓,空旷不得锄。dàn kǒng gāo cái bì wèi yī shì yòng,suī yǒu chán yuán bù dé diào,kōng kuàng bù dé chú。
西风酌酒遥劝君,好去齐飞鸾凤群。xī fēng zhuó jiǔ yáo quàn jūn,hǎo qù qí fēi luán fèng qún。
穷山远水乃是我辈事,荷锄把钓听子入青云。qióng shān yuǎn shuǐ nǎi shì wǒ bèi shì,hé chú bǎ diào tīng zi rù qīng yún。

送焦浚明

黄庭坚

西瞻岷山兮东望峨眉,锦江清且涟漪。xī zhān mín shān xī dōng wàng é méi,jǐn jiāng qīng qiě lián yī。
地灵山秀诞豪杰,来入中州振羽仪。dì líng shān xiù dàn háo jié,lái rù zhōng zhōu zhèn yǔ yí。
相如傲万物,子云穷一经。xiāng rú ào wàn wù,zi yún qióng yī jīng。
黄金卖赋聘私室,白头大夫不公卿。huáng jīn mài fù pìn sī shì,bái tóu dà fū bù gōng qīng。
穷阎卜肆闲,十步一豪英。qióng yán bo sì xián,shí bù yī háo yīng。
竟无人识李仲元,不可屈致严君平。jìng wú rén shí lǐ zhòng yuán,bù kě qū zhì yán jūn píng。
四君德音闭黄壤,只今垄头松柏声。sì jūn dé yīn bì huáng rǎng,zhǐ jīn lǒng tóu sōng bǎi shēng。
我住叶公城,常如井底坐。wǒ zhù yè gōng chéng,cháng rú jǐng dǐ zuò。
不谓焦夫子,闻风肯来过。bù wèi jiāo fū zi,wén fēng kěn lái guò。
焦子初见我,如兰生幽林。jiāo zi chū jiàn wǒ,rú lán shēng yōu lín。
春风为披拂,始得香满襟。chūn fēng wèi pī fú,shǐ dé xiāng mǎn jīn。
中怀坦夷眉宇静,外慕淡薄天机深。zhōng huái tǎn yí méi yǔ jìng,wài mù dàn báo tiān jī shēn。
花开鸟啼昼寂寂,酒阑烛明夜沈沈。huā kāi niǎo tí zhòu jì jì,jiǔ lán zhú míng yè shěn shěn。
人皆扶牵烂漫醉,子更把书求本心。rén jiē fú qiān làn màn zuì,zi gèng bǎ shū qiú běn xīn。
二年与灯火,琢子之玉鍊我金。èr nián yǔ dēng huǒ,zuó zi zhī yù liàn wǒ jīn。
焦夫子,我以陋邦无人把书策,邂逅逢君得三益。jiāo fū zi,wǒ yǐ lòu bāng wú rén bǎ shū cè,xiè hòu féng jūn dé sān yì。
胡为弃我忽远行,手捧嘉阳从事檄。hú wèi qì wǒ hū yuǎn xíng,shǒu pěng jiā yáng cóng shì xí。
焦夫子,君起为我舞,我其为君歌。jiāo fū zi,jūn qǐ wèi wǒ wǔ,wǒ qí wèi jūn gē。
君方跨马涉远道,湖外地少山川多。jūn fāng kuà mǎ shè yuǎn dào,hú wài dì shǎo shān chuān duō。
霜秋摇落天日远,西风翻翻水惊波。shuāng qiū yáo luò tiān rì yuǎn,xī fēng fān fān shuǐ jīng bō。
一筵谈笑遂相失,两地离愁各奈何。yī yán tán xiào suì xiāng shī,liǎng dì lí chóu gè nài hé。
焦夫子,酒行君定起。jiāo fū zi,jiǔ xíng jūn dìng qǐ。
此杯须百分,少别遂万里。cǐ bēi xū bǎi fēn,shǎo bié suì wàn lǐ。
归寻所种树,应已数千尺。guī xún suǒ zhǒng shù,yīng yǐ shù qiān chǐ。
试照嘉阳水,君发犹未白。shì zhào jiā yáng shuǐ,jūn fā yóu wèi bái。
古人不朽事,所愿更勉力。gǔ rén bù xiǔ shì,suǒ yuàn gèng miǎn lì。
别后相逢岂在言,拭目看君进明德。bié hòu xiāng féng qǐ zài yán,shì mù kàn jūn jìn míng dé。

新寨饯南归客

黄庭坚

初更月蚀缺半璧,三更北风雪平屋。chū gèng yuè shí quē bàn bì,sān gèng běi fēng xuě píng wū。
夜寒置酒送归客,长歌燕雁灯前落。yè hán zhì jiǔ sòng guī kè,zhǎng gē yàn yàn dēng qián luò。
故园无书已十月,目极千里云水隔。gù yuán wú shū yǐ shí yuè,mù jí qiān lǐ yún shuǐ gé。
客方有行乃未已,归且经予江上宅。kè fāng yǒu xíng nǎi wèi yǐ,guī qiě jīng yǔ jiāng shàng zhái。
比邻诸老应相问,为道于今不如昔。bǐ lín zhū lǎo yīng xiāng wèn,wèi dào yú jīn bù rú xī。
新知翻手覆手闲,故人江南与江北。xīn zhī fān shǒu fù shǒu xián,gù rén jiāng nán yǔ jiāng běi。
有时日高天气清,炙背南轩把书策。yǒu shí rì gāo tiān qì qīng,zhì bèi nán xuān bǎ shū cè。
可怜斯人巧言语,今已埋没黄土陌。kě lián sī rén qiǎo yán yǔ,jīn yǐ mái méi huáng tǔ mò。
乃知生前倾意气,不用身后书竹帛。nǎi zhī shēng qián qīng yì qì,bù yòng shēn hòu shū zhú bó。
往在江南最少年,万事过眼如鸟翼。wǎng zài jiāng nán zuì shǎo nián,wàn shì guò yǎn rú niǎo yì。
夜行南山看射虎,失脚坠入崖底黑。yè xíng nán shān kàn shè hǔ,shī jiǎo zhuì rù yá dǐ hēi。
却攀荆棘上平田,何曾悔念身可惜。què pān jīng jí shàng píng tián,hé céng huǐ niàn shēn kě xī。
辞家上马不反顾,谈笑据鞍似无敌。cí jiā shàng mǎ bù fǎn gù,tán xiào jù ān shì wú dí。
迩来多病足忧虞,平地进寸退数尺。ěr lái duō bìng zú yōu yú,píng dì jìn cùn tuì shù chǐ。
意气索然成老翁,所有鬓发犹未白。yì qì suǒ rán chéng lǎo wēng,suǒ yǒu bìn fā yóu wèi bái。
闲居为妇执薪爨,宿处野人争卧席。xián jū wèi fù zhí xīn cuàn,sù chù yě rén zhēng wò xí。
昔壮今衰殆不如,吾恐未必不为福。xī zhuàng jīn shuāi dài bù rú,wú kǒng wèi bì bù wèi fú。
寄声诸老善自爱,客行努力更强食。jì shēng zhū lǎo shàn zì ài,kè xíng nǔ lì gèng qiáng shí。
门前种柳今几长,戒儿勿令打鸂鶒。mén qián zhǒng liǔ jīn jǐ zhǎng,jiè ér wù lìng dǎ xī chì。
春晚归来踯躅间,为公置酒临江阁。chūn wǎn guī lái zhí zhú jiān,wèi gōng zhì jiǔ lín jiāng gé。

晓起临汝

黄庭坚

缺月欲峥嵘,鸣鸡有期信。quē yuè yù zhēng róng,míng jī yǒu qī xìn。
征人催夙驾,客梦未渠尽。zhēng rén cuī sù jià,kè mèng wèi qú jǐn。
野荒多断桥,河冻无裂璺。yě huāng duō duàn qiáo,hé dòng wú liè wèn。
羸马踏冰翻,疑狐触林遁。léi mǎ tà bīng fān,yí hú chù lín dùn。
清风荡初日,乔木啭幽韵。qīng fēng dàng chū rì,qiáo mù zhuàn yōu yùn。
嵩高忽在眼,岌峨临数郡。sōng gāo hū zài yǎn,jí é lín shù jùn。
玄云默垂空,意有万里润。xuán yún mò chuí kōng,yì yǒu wàn lǐ rùn。
寒暗不成雨,卷怀就肤寸。hán àn bù chéng yǔ,juǎn huái jiù fū cùn。
观象思古人,动静配天运。guān xiàng sī gǔ rén,dòng jìng pèi tiān yùn。
物来斯一时,无得乃至顺。wù lái sī yī shí,wú dé nǎi zhì shùn。
凉暄但循环,用舍谁喜愠。liáng xuān dàn xún huán,yòng shě shuí xǐ yùn。
安得忘言者,与讲齐物论。ān dé wàng yán zhě,yǔ jiǎng qí wù lùn。

答阎求仁

黄庭坚

暮天携手步河梁,把酒淹留斜日光。mù tiān xié shǒu bù hé liáng,bǎ jiǔ yān liú xié rì guāng。
生当有别各异方,古人嗟此乐难当。shēng dāng yǒu bié gè yì fāng,gǔ rén jiē cǐ lè nán dāng。
大梁嬉游少年场,春风花枝啭鹂黄。dà liáng xī yóu shǎo nián chǎng,chūn fēng huā zhī zhuàn lí huáng。
节物谢徂岁渠央,来自江南登君堂。jié wù xiè cú suì qú yāng,lái zì jiāng nán dēng jūn táng。
秋气欲动闻寒螀,会几何日今别长。qiū qì yù dòng wén hán jiāng,huì jǐ hé rì jīn bié zhǎng。
与子观化言两忘,浩歌放船入莽苍。yǔ zi guān huà yán liǎng wàng,hào gē fàng chuán rù mǎng cāng。
绿藻刺眼红蕖香,湖月夜飞衣袂凉。lǜ zǎo cì yǎn hóng qú xiāng,hú yuè yè fēi yī mèi liáng。
相从宴坐歌胡床,赠言锦绣邀报章。xiāng cóng yàn zuò gē hú chuáng,zèng yán jǐn xiù yāo bào zhāng。
君心温良志则刚,不能牛下学歌商。jūn xīn wēn liáng zhì zé gāng,bù néng niú xià xué gē shāng。
欲谢世纷自翱翔,果行此策无乃良。yù xiè shì fēn zì áo xiáng,guǒ xíng cǐ cè wú nǎi liáng。
昔人所学浩渺茫,海涵地负无抵当。xī rén suǒ xué hào miǎo máng,hǎi hán dì fù wú dǐ dāng。
弃捐其人及秕糠,帝王之功一豪芒。qì juān qí rén jí bǐ kāng,dì wáng zhī gōng yī háo máng。
既趋世故自遐遑,何异臧谷俱亡羊。jì qū shì gù zì xiá huáng,hé yì zāng gǔ jù wáng yáng。
以生随之中道伤,止吾已知终必亡。yǐ shēng suí zhī zhōng dào shāng,zhǐ wú yǐ zhī zhōng bì wáng。
我亦闻之未能行,慨今无策可伏藏。wǒ yì wén zhī wèi néng xíng,kǎi jīn wú cè kě fú cáng。
身随衣食叶南阳,脱身自当及康强。shēn suí yī shí yè nán yáng,tuō shēn zì dāng jí kāng qiáng。
不待齿疏发苍浪,优游濠上如惠庄,论交莫逆与子相。bù dài chǐ shū fā cāng làng,yōu yóu háo shàng rú huì zhuāng,lùn jiāo mò nì yǔ zi xiāng。

送陈季常归洛

黄庭坚

人生俱行役,何能如聚鹿。rén shēng jù xíng yì,hé néng rú jù lù。
浮楂在江湖,邂逅一相触。fú zhā zài jiāng hú,xiè hòu yī xiāng chù。
天边数年别,故人有陈叔。tiān biān shù nián bié,gù rén yǒu chén shū。
谁云区区叶,车马肯来辱。shuí yún qū qū yè,chē mǎ kěn lái rǔ。
清樽听夜语,常灺三四烛。qīng zūn tīng yè yǔ,cháng xiè sān sì zhú。
剧谈连古今,天汉泻崖谷。jù tán lián gǔ jīn,tiān hàn xiè yá gǔ。
高材叹加壮,所向动乖俗。gāo cái tàn jiā zhuàng,suǒ xiàng dòng guāi sú。
我官尘土闲,强折腰不曲。wǒ guān chén tǔ xián,qiáng zhé yāo bù qū。
饱饭逐人行,君来方拭目。bǎo fàn zhú rén xíng,jūn lái fāng shì mù。
汝颍无奇士,仆夫催结束。rǔ yǐng wú qí shì,pū fū cuī jié shù。
嗟如秋窗晖,来少去苦速。jiē rú qiū chuāng huī,lái shǎo qù kǔ sù。
蚤吾接雍容,爱德心不足。zǎo wú jiē yōng róng,ài dé xīn bù zú。
岁晚托懿亲,清义乃愈笃。suì wǎn tuō yì qīn,qīng yì nǎi yù dǔ。
落日送河梁,鸣蝉度乔木。luò rì sòng hé liáng,míng chán dù qiáo mù。
岁寒赠君何,唯有南溪竹。suì hán zèng jūn hé,wéi yǒu nán xī zhú。