古诗词

宗室公寿挽词二首

黄庭坚

昔在熙宁日,葭莩接贵游。xī zài xī níng rì,jiā fú jiē guì yóu。
题诗奉先寺,横笛宝津楼。tí shī fèng xiān sì,héng dí bǎo jīn lóu。
天网恢中夏,宾筵禁列侯。tiān wǎng huī zhōng xià,bīn yán jìn liè hóu。
但闻刘子政,头白更清修。dàn wén liú zi zhèng,tóu bái gèng qīng xiū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

送范德孺知庆州

黄庭坚

乃翁知国如知兵,塞垣草木识威名。nǎi wēng zhī guó rú zhī bīng,sāi yuán cǎo mù shí wēi míng。
敌人开户玩处女,掩耳不及惊雷霆。dí rén kāi hù wán chù nǚ,yǎn ěr bù jí jīng léi tíng。
平生端有活国计,百不一试薶九京。píng shēng duān yǒu huó guó jì,bǎi bù yī shì mái jiǔ jīng。
阿兄两持庆州节,十年骐驎地上行。ā xiōng liǎng chí qìng zhōu jié,shí nián qí lín dì shàng xíng。
潭潭大度如卧虎,边头耕桑长儿女。tán tán dà dù rú wò hǔ,biān tóu gēng sāng zhǎng ér nǚ。
折冲千里虽有馀,论道经邦正要渠。zhé chōng qiān lǐ suī yǒu yú,lùn dào jīng bāng zhèng yào qú。
妙年出补父兄处,公自才力应时须。miào nián chū bǔ fù xiōng chù,gōng zì cái lì yīng shí xū。
春风旌旗拥万夫,幕下诸将思草枯。chūn fēng jīng qí yōng wàn fū,mù xià zhū jiāng sī cǎo kū。
智名勇功不入眼,可用折棰笞羌胡。zhì míng yǒng gōng bù rù yǎn,kě yòng zhé chuí chī qiāng hú。

子瞻诗句妙一世乃云效庭坚体盖退之戏效孟郊樊宗师之比以文滑稽耳恐后生不解故次韵道之

黄庭坚

我诗如曹郐,浅陋不成邦。wǒ shī rú cáo kuài,qiǎn lòu bù chéng bāng。
公如大国楚,吞五湖三江。gōng rú dà guó chǔ,tūn wǔ hú sān jiāng。
赤壁风月笛,玉堂云雾窗。chì bì fēng yuè dí,yù táng yún wù chuāng。
句法提一律,坚城受我降。jù fǎ tí yī lǜ,jiān chéng shòu wǒ jiàng。
枯松倒涧壑,波涛所舂撞。kū sōng dào jiàn hè,bō tāo suǒ chōng zhuàng。
万牛挽不前,公乃独力扛。wàn niú wǎn bù qián,gōng nǎi dú lì káng。
诸人方嗤点,渠非晁张双。zhū rén fāng chī diǎn,qú fēi cháo zhāng shuāng。
但怀相识察,床下拜老庞。dàn huái xiāng shí chá,chuáng xià bài lǎo páng。
小儿未可知,客或许敦厖。xiǎo ér wèi kě zhī,kè huò xǔ dūn páng。
诚堪婿阿巽,买红缠酒缸。chéng kān xù ā xùn,mǎi hóng chán jiǔ gāng。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

柳君文武甚,睨视万人豪。liǔ jūn wén wǔ shén,nì shì wàn rén háo。
老气鼓不作,卷旗解弓刀。lǎo qì gǔ bù zuò,juǎn qí jiě gōng dāo。
上为朝阳桐,下为涧溪毛。shàng wèi cháo yáng tóng,xià wèi jiàn xī máo。
囊中有美实,期子种蟠桃。náng zhōng yǒu měi shí,qī zi zhǒng pán táo。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

浮阳愧嘉鱼,道傍多苦李。fú yáng kuì jiā yú,dào bàng duō kǔ lǐ。
古来贤达人,不争咸阳市。gǔ lái xián dá rén,bù zhēng xián yáng shì。
吾子富春秋,日月东趋水。wú zi fù chūn qiū,rì yuè dōng qū shuǐ。
潜圣有玉音,闻道而已矣。qián shèng yǒu yù yīn,wén dào ér yǐ yǐ。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

霜威能折绵,风力欲冰酒。shuāng wēi néng zhé mián,fēng lì yù bīng jiǔ。
勤子来访道,枵然我何有。qín zi lái fǎng dào,xiāo rán wǒ hé yǒu。
寝兴与时俱,由我屈伸肘。qǐn xīng yǔ shí jù,yóu wǒ qū shēn zhǒu。
饭羹自知味,如此是道不。fàn gēng zì zhī wèi,rú cǐ shì dào bù。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

任世万钧重,载言以为轩。rèn shì wàn jūn zhòng,zài yán yǐ wèi xuān。
空文误来世,圣达欲无言。kōng wén wù lái shì,shèng dá yù wú yán。
咸池浴日月,深宅养灵根。xián chí yù rì yuè,shēn zhái yǎng líng gēn。
胸中浩然气,一家同化元。xiōng zhōng hào rán qì,yī jiā tóng huà yuán。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

陆沈百世师,寄食鲁柳下。lù shěn bǎi shì shī,jì shí lǔ liǔ xià。
我今见诸孙,风味窥大雅。wǒ jīn jiàn zhū sūn,fēng wèi kuī dà yǎ。
大雅久不作,图王忽成霸。dà yǎ jiǔ bù zuò,tú wáng hū chéng bà。
伟哉居移气,兰鲍在所化。wěi zāi jū yí qì,lán bào zài suǒ huà。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

圣学鲁东家,恭惟同出自。shèng xué lǔ dōng jiā,gōng wéi tóng chū zì。
乘流去本远,遂有作书肆。chéng liú qù běn yuǎn,suì yǒu zuò shū sì。
日中驾肩来,薄晚常掉臂。rì zhōng jià jiān lái,báo wǎn cháng diào bì。
徒嚣终无赢,归矣求己事。tú xiāo zhōng wú yíng,guī yǐ qiú jǐ shì。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

清润玉泉冰,高明秋景晴。qīng rùn yù quán bīng,gāo míng qiū jǐng qíng。
妙年勤翰墨,银钩烂纵横。miào nián qín hàn mò,yín gōu làn zòng héng。
蓝田生美璞,未琢价连城。lán tián shēng měi pú,wèi zuó jià lián chéng。
思为万乘器,柱下贵晚成。sī wèi wàn chéng qì,zhù xià guì wǎn chéng。

柳闳展如子瞻甥也其才德甚美有意于学故以桃李不言下自成蹊八字作诗赠之

黄庭坚

八方去求道,渺渺困多蹊。bā fāng qù qiú dào,miǎo miǎo kùn duō qī。
归来坐虚室,夕阳在吾西。guī lái zuò xū shì,xī yáng zài wú xī。
君今秣高马,夙驾先鸣鸡。jūn jīn mò gāo mǎ,sù jià xiān míng jī。
慎勿取我语,亲行乃不迷。shèn wù qǔ wǒ yǔ,qīn xíng nǎi bù mí。

次韵张仲谋过酺池寺斋

黄庭坚

十年醉锦幄,酴醾照金沙。shí nián zuì jǐn wò,tú mí zhào jīn shā。
敧眠春风底,不去留君家。jī mián chūn fēng dǐ,bù qù liú jūn jiā。
是时应门儿,紫兰茁其芽。shì shí yīng mén ér,zǐ lán zhuó qí yá。
只今将弟妹,嬉戏牵羊车。zhǐ jīn jiāng dì mèi,xī xì qiān yáng chē。
忽书满窗纸,整整复斜斜。hū shū mǎn chuāng zhǐ,zhěng zhěng fù xié xié。
平生悲欢事,头绪乱如麻。píng shēng bēi huān shì,tóu xù luàn rú má。
苟禄无补报,几成来食嗟。gǒu lù wú bǔ bào,jǐ chéng lái shí jiē。
喜君崇名节,青云似有涯。xǐ jūn chóng míng jié,qīng yún shì yǒu yá。
我梦江湖去,钓船刺芦花。wǒ mèng jiāng hú qù,diào chuán cì lú huā。
江滨开园宅,畦蔗莳梨柤。jiāng bīn kāi yuán zhái,qí zhè shí lí zhā。
梦惊如昨日,炊玉困京华。mèng jīng rú zuó rì,chuī yù kùn jīng huá。
公来或藜羹,爱我不疵瑕。gōng lái huò lí gēng,ài wǒ bù cī xiá。
深念烦乡里,忍穷禁贷赊。shēn niàn fán xiāng lǐ,rěn qióng jìn dài shē。
夜谈帘幕冷,霜月动金蛇。yè tán lián mù lěng,shuāng yuè dòng jīn shé。
即是桃李月,春虫语交加。jí shì táo lǐ yuè,chūn chóng yǔ jiāo jiā。
我亦无酒饮,一室可盘蜗。wǒ yì wú jiǔ yǐn,yī shì kě pán wō。
要公共文字,朱墨勘舛差。yào gōng gòng wén zì,zhū mò kān chuǎn chà。
非复少年日,声名取嫭姱。fēi fù shǎo nián rì,shēng míng qǔ hù kuā。
诸阮有二妙,能诗定自嘉。zhū ruǎn yǒu èr miào,néng shī dìng zì jiā。
何时来煮饼,蟹眼试官茶。hé shí lái zhǔ bǐng,xiè yǎn shì guān chá。

常父惠示丁卯雪十四韵谨同韵赋之

黄庭坚

春皇赋上瑞,来宁黄屋忧。chūn huáng fù shàng ruì,lái níng huáng wū yōu。
下令走百神,大云庇九丘。xià lìng zǒu bǎi shén,dà yún bì jiǔ qiū。
风声将仁气,艳艳生瓦沟。fēng shēng jiāng rén qì,yàn yàn shēng wǎ gōu。
寒花舞零乱,表里照皇州。hán huā wǔ líng luàn,biǎo lǐ zhào huáng zhōu。
千门委圭璧,晓日不肯收。qiān mén wěi guī bì,xiǎo rì bù kěn shōu。
元年冬无泽,穴处长螟蟊。yuán nián dōng wú zé,xué chù zhǎng míng máo。
两宫初旰食,补衮献良筹。liǎng gōng chū gàn shí,bǔ gǔn xiàn liáng chóu。
有道四夷守,无征万邦休。yǒu dào sì yí shǒu,wú zhēng wàn bāng xiū。
耆年秉国论,泾渭极分流。qí nián bǐng guó lùn,jīng wèi jí fēn liú。
辍耒入班品,逸民尽归周。chuò lěi rù bān pǐn,yì mín jǐn guī zhōu。
股肱共一体,间不容戈矛。gǔ gōng gòng yī tǐ,jiān bù róng gē máo。
人材如金玉,同美异刚柔。rén cái rú jīn yù,tóng měi yì gāng róu。
正须众贤和,乃可疏共吺。zhèng xū zhòng xián hé,nǎi kě shū gòng dōu。
改弦张敝法,病十九已瘳。gǎi xián zhāng bì fǎ,bìng shí jiǔ yǐ chōu。
王指要不匿,蚀非日月羞。wáng zhǐ yào bù nì,shí fēi rì yuè xiū。
桑林请六事,河水问九畴。sāng lín qǐng liù shì,hé shuǐ wèn jiǔ chóu。
天意果然得,玄功与吾谋。tiān yì guǒ rán dé,xuán gōng yǔ wú móu。
此物有嘉德,占年在麦秋。cǐ wù yǒu jiā dé,zhàn nián zài mài qiū。
近臣知天喜,玉色动冕旒。jìn chén zhī tiān xǐ,yù sè dòng miǎn liú。
儒馆无他事,作诗配崇丘。rú guǎn wú tā shì,zuò shī pèi chóng qiū。

和答子瞻和子由常父忆馆中故事

黄庭坚

二苏上连璧,三孔立分鼎。èr sū shàng lián bì,sān kǒng lì fēn dǐng。
少小看飞腾,中年嗟远屏。shǎo xiǎo kàn fēi téng,zhōng nián jiē yuǎn píng。
风撼鹡鸰枝,波寒鸿雁影。fēng hàn jí líng zhī,bō hán hóng yàn yǐng。
天不椓斯文,俱来集台省。tiān bù zhuó sī wén,jù lái jí tái shěng。
日月黄道明,桃李春昼永。rì yuè huáng dào míng,táo lǐ chūn zhòu yǒng。
时平少犴狱,地禁绝蛙黾。shí píng shǎo àn yù,dì jìn jué wā mǐn。
颇怀修故事,文会陈果茗。pǒ huái xiū gù shì,wén huì chén guǒ míng。
当时群玉府,人物殊秀整。dāng shí qún yù fǔ,rén wù shū xiù zhěng。
下直马阗阗,杯盘具俄顷。xià zhí mǎ tián tián,bēi pán jù é qǐng。
共醉凌波袜,谁窥投辖井。gòng zuì líng bō wà,shuí kuī tóu xiá jǐng。
天网极恢疏,道山非簿领。tiān wǎng jí huī shū,dào shān fēi bù lǐng。
何曾归闭门,灯火生寒冷。hé céng guī bì mén,dēng huǒ shēng hán lěng。
欲观太平象,复古望公等。yù guān tài píng xiàng,fù gǔ wàng gōng děng。
贱子托后车,当烦煮汤饼。jiàn zi tuō hòu chē,dāng fán zhǔ tāng bǐng。

双井茶送子瞻

黄庭坚

人间风日不到处,天上玉堂森宝书。rén jiān fēng rì bù dào chù,tiān shàng yù táng sēn bǎo shū。
想见东坡旧居士,挥毫百斛泻明珠。xiǎng jiàn dōng pō jiù jū shì,huī háo bǎi hú xiè míng zhū。
我家江南摘云腴,落硙霏霏雪不如。wǒ jiā jiāng nán zhāi yún yú,luò wéi fēi fēi xuě bù rú。
为君唤起黄州梦,独载扁舟向五湖。wèi jūn huàn qǐ huáng zhōu mèng,dú zài biǎn zhōu xiàng wǔ hú。

和答子瞻

黄庭坚

一月空回长者车,报人问疾遣儿书。yī yuè kōng huí zhǎng zhě chē,bào rén wèn jí qiǎn ér shū。
翰林贻我东南句,窗间默坐得玄珠。hàn lín yí wǒ dōng nán jù,chuāng jiān mò zuò dé xuán zhū。
故园溪友脍腹腴,远包春茗问何如。gù yuán xī yǒu kuài fù yú,yuǎn bāo chūn míng wèn hé rú。
玉堂下直长廊静,为君满意说江湖。yù táng xià zhí zhǎng láng jìng,wèi jūn mǎn yì shuō jiāng hú。