古诗词

次韵子瞻送顾子敦河北都运二首

黄庭坚

今代顾虎头,骨相自雄伟。jīn dài gù hǔ tóu,gǔ xiāng zì xióng wěi。
不令长天官,亦合丞御史。bù lìng zhǎng tiān guān,yì hé chéng yù shǐ。
能贫安四壁,无愠可三已。néng pín ān sì bì,wú yùn kě sān yǐ。
昨来立清班,国士相顾喜。zuó lái lì qīng bān,guó shì xiāng gù xǐ。
何因将使节,风日按千里。hé yīn jiāng shǐ jié,fēng rì àn qiān lǐ。
汲黯不居中,似非朝廷美。jí àn bù jū zhōng,shì fēi cháo tíng měi。
太任录万事,御坐留谏纸。tài rèn lù wàn shì,yù zuò liú jiàn zhǐ。
发政恐伤民,天步薄冰履。fā zhèng kǒng shāng mín,tiān bù báo bīng lǚ。
苍生忧其鱼,南亩多被水。cāng shēng yōu qí yú,nán mǔ duō bèi shuǐ。
公行图安集,信目勿信耳。gōng xíng tú ān jí,xìn mù wù xìn ěr。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

有怀半山老人再次韵二首

黄庭坚

啜羹不如放麑,乐羊终愧巴西。chuài gēng bù rú fàng ní,lè yáng zhōng kuì bā xī。
欲问老翁归处,帝乡无路云迷。yù wèn lǎo wēng guī chù,dì xiāng wú lù yún mí。

题郑防画夹五首

黄庭坚

惠崇烟雨归雁,坐我潇湘洞庭。huì chóng yān yǔ guī yàn,zuò wǒ xiāo xiāng dòng tíng。
欲唤扁舟归去,故人言是丹青。yù huàn biǎn zhōu guī qù,gù rén yán shì dān qīng。

题郑防画夹五首

黄庭坚

能作山川远势,白头惟有郭熙。néng zuò shān chuān yuǎn shì,bái tóu wéi yǒu guō xī。
欲写李成骤雨,惜无六幅鹅溪。yù xiě lǐ chéng zhòu yǔ,xī wú liù fú é xī。

题郑防画夹五首

黄庭坚

徐生脱水双鱼,吹沫相看晚图。xú shēng tuō shuǐ shuāng yú,chuī mò xiāng kàn wǎn tú。
老矣个中得计,作书远寄江湖。lǎo yǐ gè zhōng dé jì,zuò shū yuǎn jì jiāng hú。

题郑防画夹五首

黄庭坚

折苇枯荷共晚,红榴苦竹同时。zhé wěi kū hé gòng wǎn,hóng liú kǔ zhú tóng shí。
睡鸭不知飘雪,寒雀四顾风枝。shuì yā bù zhī piāo xuě,hán què sì gù fēng zhī。

题郑防画夹五首

黄庭坚

子母猿号槲叶,山南山北危机。zi mǔ yuán hào hú yè,shān nán shān běi wēi jī。
世故谁能樗里,彀中皆是由基。shì gù shuí néng chū lǐ,gòu zhōng jiē shì yóu jī。

题刘将军鹅

黄庭坚

箭羽不沾春水,籀文时印平沙。jiàn yǔ bù zhān chūn shuǐ,zhòu wén shí yìn píng shā。
想见山阴书罢,举群驱向王家。xiǎng jiàn shān yīn shū bà,jǔ qún qū xiàng wáng jiā。

寂住阁

黄庭坚

庄周梦为胡蝶,胡蝶不知庄周。zhuāng zhōu mèng wèi hú dié,hú dié bù zhī zhuāng zhōu。
当处出生随意,急流水上不流。dāng chù chū shēng suí yì,jí liú shuǐ shàng bù liú。

深明阁

黄庭坚

象踏恒河彻底,日行阎浮破冥。xiàng tà héng hé chè dǐ,rì xíng yán fú pò míng。
若问深明宗旨,风花时度窗棂。ruò wèn shēn míng zōng zhǐ,fēng huā shí dù chuāng líng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

从来不似一物,妄欲贯穿九流。cóng lái bù shì yī wù,wàng yù guàn chuān jiǔ liú。
骨硬非黄閤相,眼青见白蘋洲。gǔ yìng fēi huáng gé xiāng,yǎn qīng jiàn bái píng zhōu。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

生涯一九节筇,老境五十六翁。shēng yá yī jiǔ jié qióng,lǎo jìng wǔ shí liù wēng。
不堪上补黼黻,但可归教儿童。bù kān shàng bǔ fǔ fú,dàn kě guī jiào ér tóng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

万里草荒先垄,六年虫蠹群经。wàn lǐ cǎo huāng xiān lǒng,liù nián chóng dù qún jīng。
老喜宽恩放去,心似惊波不停。lǎo xǐ kuān ēn fàng qù,xīn shì jīng bō bù tíng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

为君试讲古学,此事可笺天公。wèi jūn shì jiǎng gǔ xué,cǐ shì kě jiān tiān gōng。
君看花梢朝露,何如松上霜风。jūn kàn huā shāo cháo lù,hé rú sōng shàng shuāng fēng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

幽州已投斧柯,崇山更用忧何。yōu zhōu yǐ tóu fǔ kē,chóng shān gèng yòng yōu hé。
且喜龚邹冠豸,又闻张董上坡。qiě xǐ gōng zōu guān zhì,yòu wén zhāng dǒng shàng pō。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

看著庄周枯槁,化为胡蝶翾轻。kàn zhù zhuāng zhōu kū gǎo,huà wèi hú dié xuān qīng。
人见穿花入柳,谁知有体无情。rén jiàn chuān huā rù liǔ,shuí zhī yǒu tǐ wú qíng。