古诗词

还家呈伯氏

黄庭坚

去日樱桃初破花,归来著子如红豆。qù rì yīng táo chū pò huā,guī lái zhù zi rú hóng dòu。
四时驱迫少须臾,两鬓飘零成老丑。sì shí qū pò shǎo xū yú,liǎng bìn piāo líng chéng lǎo chǒu。
永怀往在江南日,原上急难风雨后。yǒng huái wǎng zài jiāng nán rì,yuán shàng jí nán fēng yǔ hòu。
私田苦薄王税多,诸弟号寒诸妹瘦。sī tián kǔ báo wáng shuì duō,zhū dì hào hán zhū mèi shòu。
扶将白发渡江来,吾二人如左右手。fú jiāng bái fā dù jiāng lái,wú èr rén rú zuǒ yòu shǒu。
苟从禄仕我邅回,且慰家贫兄孝友。gǒu cóng lù shì wǒ zhān huí,qiě wèi jiā pín xiōng xiào yǒu。
强趋手板汝阳城,更责愆期被诃诟。qiáng qū shǒu bǎn rǔ yáng chéng,gèng zé qiān qī bèi hē gòu。
法官毒螫草自摇,丞相霜威人避走。fǎ guān dú shì cǎo zì yáo,chéng xiāng shuāng wēi rén bì zǒu。
贱贫孤远盖如此,此事端于我何有。jiàn pín gū yuǎn gài rú cǐ,cǐ shì duān yú wǒ hé yǒu。
一囊粟麦七十钱,五人兄弟二十口。yī náng sù mài qī shí qián,wǔ rén xiōng dì èr shí kǒu。
官如元亮且折腰,心似次山羞曲肘。guān rú yuán liàng qiě zhé yāo,xīn shì cì shān xiū qū zhǒu。
北窗书册久不开,筐箧黄尘生锁钮。běi chuāng shū cè jiǔ bù kāi,kuāng qiè huáng chén shēng suǒ niǔ。
何当略得共讨论,况乃雍容把杯酒。hé dāng lüè dé gòng tǎo lùn,kuàng nǎi yōng róng bǎ bēi jiǔ。
意气敷腴贵壮年,不早计之且衰朽。yì qì fū yú guì zhuàng nián,bù zǎo jì zhī qiě shuāi xiǔ。
安得短船万里随江风,养鱼去作陶朱公。ān dé duǎn chuán wàn lǐ suí jiāng fēng,yǎng yú qù zuò táo zhū gōng。
斑衣奉亲伯与侬,四方上下相依从。bān yī fèng qīn bó yǔ nóng,sì fāng shàng xià xiāng yī cóng。
用舍由人不由己,乃是伏辕驹犊耳。yòng shě yóu rén bù yóu jǐ,nǎi shì fú yuán jū dú ěr。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

过西山

黄庭坚

新春木叶未蒙笼,西望天涯几日通。xīn chūn mù yè wèi méng lóng,xī wàng tiān yá jǐ rì tōng。
商洛山间白云起,行歌思见采芝翁。shāng luò shān jiān bái yún qǐ,xíng gē sī jiàn cǎi zhī wēng。

夜闻邻舟崔家儿歌

黄庭坚

半夜闻歌客寝惊,空馀缥缈渡江声。bàn yè wén gē kè qǐn jīng,kōng yú piāo miǎo dù jiāng shēng。
湘妃舞罢波纹冷,月欲衔山天未明。xiāng fēi wǔ bà bō wén lěng,yuè yù xián shān tiān wèi míng。

重答

黄庭坚

莫怪东墙掷果频,沈郎眉宇正青春。mò guài dōng qiáng zhì guǒ pín,shěn láng méi yǔ zhèng qīng chūn。
自言多病腰围减,依旧琼林照映人。zì yán duō bìng yāo wéi jiǎn,yī jiù qióng lín zhào yìng rén。

鸿沟

黄庭坚

英雄并世不相容,割据山川计亦穷。yīng xióng bìng shì bù xiāng róng,gē jù shān chuān jì yì qióng。
沟水已东全入汉,淮阴谁复议元功。gōu shuǐ yǐ dōng quán rù hàn,huái yīn shuí fù yì yuán gōng。

裴晋公书堂

黄庭坚

裴公入相便论兵,跃马淮西一战平。péi gōng rù xiāng biàn lùn bīng,yuè mǎ huái xī yī zhàn píng。
黄閤不须金印好,却来山下作书生。huáng gé bù xū jīn yìn hǎo,què lái shān xià zuò shū shēng。

子产庙

黄庭坚

区区小郑多君子,谁若公孙用意深。qū qū xiǎo zhèng duō jūn zi,shuí ruò gōng sūn yòng yì shēn。
监巫执节诛腹诽,不除乡校独何心。jiān wū zhí jié zhū fù fěi,bù chú xiāng xiào dú hé xīn。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

官驼鸣铎逐盐车,只见风尘不见花。guān tuó míng duó zhú yán chē,zhǐ jiàn fēng chén bù jiàn huā。
空作江南江北梦,辛夷踯躅倚山茶。kōng zuò jiāng nán jiāng běi mèng,xīn yí zhí zhú yǐ shān chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

睡起草玄三亩宅,无人载酒眼昏花。shuì qǐ cǎo xuán sān mǔ zhái,wú rén zài jiǔ yǎn hūn huā。
不知谁劝路门讲,天上日长坐赐茶。bù zhī shuí quàn lù mén jiǎng,tiān shàng rì zhǎng zuò cì chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

邺城也似洛城阔,□□园林学养花。yè chéng yě shì luò chéng kuò,yuán lín xué yǎng huā。
欲把一樽随饮处,□□处处锁官茶。yù bǎ yī zūn suí yǐn chù,chù chù suǒ guān chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

池面白鱼吹落絮,□□□□退枯花。chí miàn bái yú chuī luò xù,tuì kū huā。
无因光禄赐官酒,且学潞公灌蜀茶。wú yīn guāng lù cì guān jiǔ,qiě xué lù gōng guàn shǔ chá。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

月邀棋约屡登台,学省公厅只对街。yuè yāo qí yuē lǚ dēng tái,xué shěng gōng tīng zhǐ duì jiē。
九日菊花孤痛饮,百端人事可安排。jiǔ rì jú huā gū tòng yǐn,bǎi duān rén shì kě ān pái。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

黄花节晚犹可惜,青眼故人殊未来。huáng huā jié wǎn yóu kě xī,qīng yǎn gù rén shū wèi lái。
金蕊飞觞无计共,香钿满地始应回。jīn ruǐ fēi shāng wú jì gòng,xiāng diàn mǎn dì shǐ yīng huí。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

忆得旧时重九日,紫萸黄菊压梳钗。yì dé jiù shí zhòng jiǔ rì,zǐ yú huáng jú yā shū chāi。
寒花有意催垂泪,喜鹊无端屡下阶。hán huā yǒu yì cuī chuí lèi,xǐ què wú duān lǚ xià jiē。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

碧窗闲杀春风手,古柳堤莺几日回。bì chuāng xián shā chūn fēng shǒu,gǔ liǔ dī yīng jǐ rì huí。
纵有黄花堪对酒,应无红袖与传杯。zòng yǒu huáng huā kān duì jiǔ,yīng wú hóng xiù yǔ chuán bēi。

直舍寄陈子惠

黄庭坚

广文宾退下帘重,凉气微生笔砚中。guǎng wén bīn tuì xià lián zhòng,liáng qì wēi shēng bǐ yàn zhōng。
不得朱弦写流水,绿槐阴合鸟呼风。bù dé zhū xián xiě liú shuǐ,lǜ huái yīn hé niǎo hū fēng。