古诗词

奉和王世弼寄上七兄先生用其韵

黄庭坚

宫槐弄黄黄,莲叶绿婉婉。gōng huái nòng huáng huáng,lián yè lǜ wǎn wǎn。
时同二三友,竹轩凉夏晚。shí tóng èr sān yǒu,zhú xuān liáng xià wǎn。
驾言都城南,以望征车返。jià yán dōu chéng nán,yǐ wàng zhēng chē fǎn。
何知苦淹回,及此秋景短。hé zhī kǔ yān huí,jí cǐ qiū jǐng duǎn。
愁思令人瘦,举目道路远。chóu sī lìng rén shòu,jǔ mù dào lù yuǎn。
西风脱一叶,荐士闻乡选。xī fēng tuō yī yè,jiàn shì wén xiāng xuǎn。
简书催渡河,宾客不得展。jiǎn shū cuī dù hé,bīn kè bù dé zhǎn。
亲忧对萱丛,妇病废巾盥。qīn yōu duì xuān cóng,fù bìng fèi jīn guàn。
言趋厌次城,鞭马倦长阪。yán qū yàn cì chéng,biān mǎ juàn zhǎng bǎn。
枣林蔽天日,交阴不容伞。zǎo lín bì tiān rì,jiāo yīn bù róng sǎn。
仰看实离离,忆见花纂纂。yǎng kàn shí lí lí,yì jiàn huā zuǎn zuǎn。
异乡怀节物,不共斟酒盏。yì xiāng huái jié wù,bù gòng zhēn jiǔ zhǎn。
举场下马入,深锁严籥管。jǔ chǎng xià mǎ rù,shēn suǒ yán yuè guǎn。
诸生所程书,捃束若秸秆。zhū shēng suǒ chéng shū,jùn shù ruò jiē gǎn。
蜜灯坐回环,丹砚精料柬。mì dēng zuò huí huán,dān yàn jīng liào jiǎn。
披榛拔芝兰,断石收琰琬。pī zhēn bá zhī lán,duàn shí shōu yǎn wǎn。
纷争一日事,声实溷端窾。fēn zhēng yī rì shì,shēng shí hùn duān kuǎn。
天球或弃遗,斗筲尚何算。tiān qiú huò qì yí,dòu shāo shàng hé suàn。
西归到官舍,尘土昏案版。xī guī dào guān shě,chén tǔ hūn àn bǎn。
寒窗穿碧疏,润础闹苍藓。hán chuāng chuān bì shū,rùn chǔ nào cāng xiǎn。
诗书鹊巢翻,帷幔蛛丝罥。shī shū què cháo fān,wéi màn zhū sī juàn。
果知兄未来,光阴坐晼晚。guǒ zhī xiōng wèi lái,guāng yīn zuò wǎn wǎn。
昨蒙叔父报,亦叹音书简。zuó méng shū fù bào,yì tàn yīn shū jiǎn。
薄言使事重,激切被天遣。báo yán shǐ shì zhòng,jī qiè bèi tiān qiǎn。
逋流一方病,责任媲和扁。bū liú yī fāng bìng,zé rèn pì hé biǎn。
咨询怀靡及,不遑暇息偃。zī xún huái mí jí,bù huáng xiá xī yǎn。
嚼冰进糜餐,冲雪踏层巘。jué bīng jìn mí cān,chōng xuě tà céng yǎn。
严霜八月飞,貂狐无馀暖。yán shuāng bā yuè fēi,diāo hú wú yú nuǎn。
念嗟叔母刘,穷年寄甥馆。niàn jiē shū mǔ liú,qióng nián jì shēng guǎn。
尚怜公初黠,诱掖到昭宛。shàng lián gōng chū xiá,yòu yē dào zhāo wǎn。
庭坚薄才资,行又出町疃。tíng jiān báo cái zī,xíng yòu chū tīng tuǎn。
浮云与世疏,短绠及道浅。fú yún yǔ shì shū,duǎn gěng jí dào qiǎn。
匠伯首暂回,大樗终偃蹇。jiàng bó shǒu zàn huí,dà chū zhōng yǎn jiǎn。
学宫尸廪入,奉养阙丰腆。xué gōng shī lǐn rù,fèng yǎng quē fēng tiǎn。
学徒日新闻,孤陋犹旧典。xué tú rì xīn wén,gū lòu yóu jiù diǎn。
小材渠困我,持斫问轮扁。xiǎo cái qú kùn wǒ,chí zhuó wèn lún biǎn。
大材我屈渠,越鸡当鹄卵。dà cái wǒ qū qú,yuè jī dāng gǔ luǎn。
未能引分去,恋禄幸苟免。wèi néng yǐn fēn qù,liàn lù xìng gǒu miǎn。
平生报一饱,从事极黾勉。píng shēng bào yī bǎo,cóng shì jí mǐn miǎn。
岂如不见收,放身就闲散。qǐ rú bù jiàn shōu,fàng shēn jiù xián sàn。
思伯卧江南,无心趣轩冕。sī bó wò jiāng nán,wú xīn qù xuān miǎn。
庞翁迹颇亲,黄檗门屡款。páng wēng jì pǒ qīn,huáng bò mén lǚ kuǎn。
斋馀佛饭香,茶沸甘露满。zhāi yú fú fàn xiāng,chá fèi gān lù mǎn。
逢人问进退,馀事寄一莞。féng rén wèn jìn tuì,yú shì jì yī guǎn。
仲父挟高才,甘为沟中断。zhòng fù xié gāo cái,gān wèi gōu zhōng duàn。
青黄可牺樽,荐庙配瑚琏。qīng huáng kě xī zūn,jiàn miào pèi hú liǎn。
季父有逸兴,未尝入都辇。jì fù yǒu yì xīng,wèi cháng rù dōu niǎn。
临流呼钓船,拂石弄琴阮。lín liú hū diào chuán,fú shí nòng qín ruǎn。
雍容从朋交,林下追游衍。yōng róng cóng péng jiāo,lín xià zhuī yóu yǎn。
田园虽足乐,及时思还返。tián yuán suī zú lè,jí shí sī hái fǎn。
阴寒木鸣条,望损倚门眼。yīn hán mù míng tiáo,wàng sǔn yǐ mén yǎn。
南枝喜鸣鹊,尺素托黄犬。nán zhī xǐ míng què,chǐ sù tuō huáng quǎn。
又以窀穸留,归期指姑洗。yòu yǐ zhūn xī liú,guī qī zhǐ gū xǐ。
寄声问僧护,儿发可以绾。jì shēng wèn sēng hù,ér fā kě yǐ wǎn。
妙言对宾客,称渠万金产。miào yán duì bīn kè,chēng qú wàn jīn chǎn。
尔来弄笔砚,墨水恶翻建。ěr lái nòng bǐ yàn,mò shuǐ è fān jiàn。
大字如栖鸦,已不作肥软。dà zì rú qī yā,yǐ bù zuò féi ruǎn。
鲁论未彻章,正苦诸叔懒。lǔ lùn wèi chè zhāng,zhèng kǔ zhū shū lǎn。
新诗开累纸,欲罢不能卷。xīn shī kāi lèi zhǐ,yù bà bù néng juǎn。
远怀托孤高,别思盈缱绻。yuǎn huái tuō gū gāo,bié sī yíng qiǎn quǎn。
秋月明夜潮,柘浆冻金碗。qiū yuè míng yè cháo,zhè jiāng dòng jīn wǎn。
疏杵韵寒砧,幽泉流翠笕。shū chǔ yùn hán zhēn,yōu quán liú cuì jiǎn。
吟哦口垂涎,嚼味有馀隽。yín ó kǒu chuí xián,jué wèi yǒu yú juàn。
传示同好人,我家东床坦。chuán shì tóng hǎo rén,wǒ jiā dōng chuáng tǎn。
风烟意气生,挥毫写藤茧。fēng yān yì qì shēng,huī háo xiě téng jiǎn。
猎山穷鹑鴽,罩海极虾蚬。liè shān qióng chún rú,zhào hǎi jí xiā xiǎn。
银钩乱眼膜,嘉句濯肺脘。yín gōu luàn yǎn mó,jiā jù zhuó fèi wǎn。
且言伯在野,朋友必推挽。qiě yán bó zài yě,péng yǒu bì tuī wǎn。
五泰列清庙,圣绪今皇缵。wǔ tài liè qīng miào,shèng xù jīn huáng zuǎn。
真儒运斗枢,道化迪天显。zhēn rú yùn dòu shū,dào huà dí tiān xiǎn。
朝论惜才难,逸民大蒐狝。cháo lùn xī cái nán,yì mín dà sōu xiǎn。
岂闻任方物,包贡遗羽簳。qǐ wén rèn fāng wù,bāo gòng yí yǔ gǎn。
招车必翘翘,前席思謇謇。zhāo chē bì qiào qiào,qián xí sī jiǎn jiǎn。
王甥欲好怀,高意恐难转。wáng shēng yù hǎo huái,gāo yì kǒng nán zhuǎn。
长篇题远筒,封寄泪空潸。zhǎng piān tí yuǎn tǒng,fēng jì lèi kōng shān。
遥知云际开,灰飞黄钟管。yáo zhī yún jì kāi,huī fēi huáng zhōng guǎn。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

盖郎中惠诗有二强攻一老不战而胜之嘲次韵解之

黄庭坚

诗翁琢句玉无瑕,淡墨稀行秋雁斜。shī wēng zuó jù yù wú xiá,dàn mò xī xíng qiū yàn xié。
读罢清风生麈尾,吟馀新月度檐牙。dú bà qīng fēng shēng zhǔ wěi,yín yú xīn yuè dù yán yá。
自知拙学无师匠,要且强言遮眼花。zì zhī zhuō xué wú shī jiàng,yào qiě qiáng yán zhē yǎn huā。
笔力有馀先示怯,真成句践胜夫差。bǐ lì yǒu yú xiān shì qiè,zhēn chéng jù jiàn shèng fū chà。

和吕秘丞

黄庭坚

北海樽中忘日月,南山雾里晦文章。běi hǎi zūn zhōng wàng rì yuè,nán shān wù lǐ huì wén zhāng。
清朝不上九卿列,白发归来三径荒。qīng cháo bù shàng jiǔ qīng liè,bái fā guī lái sān jìng huāng。
车辙马蹄疏市井,花光竹影照门墙。chē zhé mǎ tí shū shì jǐng,huā guāng zhú yǐng zhào mén qiáng。
人间荣辱无来路,万顷风烟一草堂。rén jiān róng rǔ wú lái lù,wàn qǐng fēng yān yī cǎo táng。

次韵子高即事

黄庭坚

诗礼不忘它日问,文章未觉古人疏。shī lǐ bù wàng tā rì wèn,wén zhāng wèi jué gǔ rén shū。
青云自致屠龙学,白首同归种树书。qīng yún zì zhì tú lóng xué,bái shǒu tóng guī zhǒng shù shū。
绿叶青阴啼鸟下,游丝飞絮落花馀。lǜ yè qīng yīn tí niǎo xià,yóu sī fēi xù luò huā yú。
无因常得杯中物,愿作鸱夷载属车。wú yīn cháng dé bēi zhōng wù,yuàn zuò chī yí zài shǔ chē。

次韵寄蓝六在广陵

黄庭坚

圣学相期沧海头,当时各倚富春秋。shèng xué xiāng qī cāng hǎi tóu,dāng shí gè yǐ fù chūn qiū。
班扬文字初无意,滕薛功名自不优。bān yáng wén zì chū wú yì,téng xuē gōng míng zì bù yōu。
焦尾朱弦非众听,南山白石使人愁。jiāo wěi zhū xián fēi zhòng tīng,nán shān bái shí shǐ rén chóu。
传声为向扬州问,相忆犹能把酒不。chuán shēng wèi xiàng yáng zhōu wèn,xiāng yì yóu néng bǎ jiǔ bù。

再和寄蓝六

黄庭坚

南极一星淮上老,承家令子气横秋。nán jí yī xīng huái shàng lǎo,chéng jiā lìng zi qì héng qiū。
万端只要称心耳,五鼎何如委吏优。wàn duān zhǐ yào chēng xīn ěr,wǔ dǐng hé rú wěi lì yōu。
海燕催归人作社,江花欲动雨含愁。hǎi yàn cuī guī rén zuò shè,jiāng huā yù dòng yǔ hán chóu。
追思二十年前会,棠棣飘零叹鄂不。zhuī sī èr shí nián qián huì,táng dì piāo líng tàn è bù。

戏书效乐天

黄庭坚

造物生成嵇叔懒,好人容纵接舆狂。zào wù shēng chéng jī shū lǎn,hǎo rén róng zòng jiē yú kuáng。
鸟飞鱼泳随高下,蚁集蜂衙听典常。niǎo fēi yú yǒng suí gāo xià,yǐ jí fēng yá tīng diǎn cháng。
母惜此儿长道路,兄嗟予弟困冰霜。mǔ xī cǐ ér zhǎng dào lù,xiōng jiē yǔ dì kùn bīng shuāng。
酒壶自是华胥国,一醉从他四大忙。jiǔ hú zì shì huá xū guó,yī zuì cóng tā sì dà máng。

讲武台南有感

黄庭坚

月明犹在搭衣竿,晓踏台南路屈盘。yuè míng yóu zài dā yī gān,xiǎo tà tái nán lù qū pán。
驺子雨中先马去,村童烟外倚墙看。zōu zi yǔ zhōng xiān mǎ qù,cūn tóng yān wài yǐ qiáng kàn。
鸦啼宰木秋风急,鹭立渔船野水乾。yā tí zǎi mù qiū fēng jí,lù lì yú chuán yě shuǐ qián。
花似去年堪折赠,插花人去泪阑干。huā shì qù nián kān zhé zèng,chā huā rén qù lèi lán gàn。

孙不愚索饮九日

黄庭坚

满眼黄花慰索贫,可怜风物逐时新。mǎn yǎn huáng huā wèi suǒ pín,kě lián fēng wù zhú shí xīn。
范丹出后尘生釜,郭泰归来雨垫巾。fàn dān chū hòu chén shēng fǔ,guō tài guī lái yǔ diàn jīn。
偶有清樽供寿母,遂无馀沥及他人。ǒu yǒu qīng zūn gōng shòu mǔ,suì wú yú lì jí tā rén。
年丰酒价应须贱,为子明年作好春。nián fēng jiǔ jià yīng xū jiàn,wèi zi míng nián zuò hǎo chūn。

辱粹道兄弟寄书久不作报以长句谢不敏

黄庭坚

病癖无堪吾懒书,交亲情分岂能疏。bìng pǐ wú kān wú lǎn shū,jiāo qīn qíng fēn qǐ néng shū。
深惭烟际两鸿雁,遗我罾中双鲤鱼。shēn cán yān jì liǎng hóng yàn,yí wǒ zēng zhōng shuāng lǐ yú。
故国青山长极眼,今年白发不胜梳。gù guó qīng shān zhǎng jí yǎn,jīn nián bái fā bù shèng shū。
几时得计休官去,笋叶裹茶同趁虚。jǐ shí dé jì xiū guān qù,sǔn yè guǒ chá tóng chèn xū。

秋思

黄庭坚

椎牛作社酒新篘,扶老将儿嬉陇头。chuí niú zuò shè jiǔ xīn chōu,fú lǎo jiāng ér xī lǒng tóu。
木落人家见鸡犬,晓寒溪口在汀洲。mù luò rén jiā jiàn jī quǎn,xiǎo hán xī kǒu zài tīng zhōu。
无功可佩水苍玉,卒岁空思狐白裘。wú gōng kě pèi shuǐ cāng yù,zú suì kōng sī hú bái qiú。
身到楚伧非屈宋,顾惭疏懒作悲秋。shēn dào chǔ cāng fēi qū sòng,gù cán shū lǎn zuò bēi qiū。

希仲招饮李都尉北园

黄庭坚

晓踏骅骝傍古墙,北园同系紫游缰。xiǎo tà huá liú bàng gǔ qiáng,běi yuán tóng xì zǐ yóu jiāng。
主人情厚杯无算,别馆春深日正长。zhǔ rén qíng hòu bēi wú suàn,bié guǎn chūn shēn rì zhèng zhǎng。
杨柳阴斜移坐晚,酴醾花暗染衣香。yáng liǔ yīn xié yí zuò wǎn,tú mí huā àn rǎn yī xiāng。
夜深恐触金吾禁,走马天街趁夕阳。yè shēn kǒng chù jīn wú jìn,zǒu mǎ tiān jiē chèn xī yáng。

赠谢敞王博喻

黄庭坚

高哉孔孟如秋月,万古清光仰照临。gāo zāi kǒng mèng rú qiū yuè,wàn gǔ qīng guāng yǎng zhào lín。
千里特来求骥马,两生于此敌南金。qiān lǐ tè lái qiú jì mǎ,liǎng shēng yú cǐ dí nán jīn。
文章最忌随人后,道德无多只本心。wén zhāng zuì jì suí rén hòu,dào dé wú duō zhǐ běn xīn。
废轸断弦尘漠漠,起予惆怅伯牙琴。fèi zhěn duàn xián chén mò mò,qǐ yǔ chóu chàng bó yá qín。

和答郭监簿咏雪

黄庭坚

细学梅花落晚风,忽翻柳絮下春空。xì xué méi huā luò wǎn fēng,hū fān liǔ xù xià chūn kōng。
家贫无酒愿邻富,官冷有田知岁丰。jiā pín wú jiǔ yuàn lín fù,guān lěng yǒu tián zhī suì fēng。
夜听枕边飘屋瓦,梦成江上打船篷。yè tīng zhěn biān piāo wū wǎ,mèng chéng jiāng shàng dǎ chuán péng。
觉来幽鸟语声乐,疑在白鸥寒苇中。jué lái yōu niǎo yǔ shēng lè,yí zài bái ōu hán wěi zhōng。

题司门李文园亭

黄庭坚

白氏草堂元自葺,陶公三径不教荒。bái shì cǎo táng yuán zì qì,táo gōng sān jìng bù jiào huāng。
青蕉雨后开书卷,黄菊霜前碎鹄裳。qīng jiāo yǔ hòu kāi shū juǎn,huáng jú shuāng qián suì gǔ shang。
落日看山凭曲槛,清风谈道据胡床。luò rì kàn shān píng qū kǎn,qīng fēng tán dào jù hú chuáng。
此来遂得归休意,却莫翻然起相汤。cǐ lái suì dé guī xiū yì,què mò fān rán qǐ xiāng tāng。

次韵和台源诸篇九首南屏山

黄庭坚

襞积蓝光刻削成,主人题作正南屏。bì jī lán guāng kè xuē chéng,zhǔ rén tí zuò zhèng nán píng。
身更万事已头白,相对百年终眼青。shēn gèng wàn shì yǐ tóu bái,xiāng duì bǎi nián zhōng yǎn qīng。
烟雨数峰当隐几,林塘一带是中庭。yān yǔ shù fēng dāng yǐn jǐ,lín táng yī dài shì zhōng tíng。
红尘车马无因到,石壁松门本不扃。hóng chén chē mǎ wú yīn dào,shí bì sōng mén běn bù jiōng。