古诗词

送吴彦归番阳

黄庭坚

学省困齑盐,人材任尊奖。xué shěng kùn jī yán,rén cái rèn zūn jiǎng。
倥侗祝螟蛉,小大器罂瓬。kōng dòng zhù míng líng,xiǎo dà qì yīng fǎng。
诸生厌晚成,躐学要侩驵。zhū shēng yàn wǎn chéng,liè xué yào kuài zǎng。
摹书说偏旁,破义析名象。mó shū shuō piān páng,pò yì xī míng xiàng。
九鼎奏箫韶,爰居端不飨。jiǔ dǐng zòu xiāo sháo,yuán jū duān bù xiǎng。
青衿少到门,庭除昼闲敞。qīng jīn shǎo dào mén,tíng chú zhòu xián chǎng。
竹风交槐阴,三见秋气爽。zhú fēng jiāo huái yīn,sān jiàn qiū qì shuǎng。
时赖解事人,载酒直心赏。shí lài jiě shì rén,zài jiǔ zhí xīn shǎng。
吴郎楚国材,幽兰秀榛莽。wú láng chǔ guó cái,yōu lán xiù zhēn mǎng。
彦国吐嘉言,子将喜标榜。yàn guó tǔ jiā yán,zi jiāng xǐ biāo bǎng。
平生钦豪俊,久客慕乡党。píng shēng qīn háo jùn,jiǔ kè mù xiāng dǎng。
虚斋延洒扫,薄饭荐腒鲞。xū zhāi yán sǎ sǎo,báo fàn jiàn jū xiǎng。
诗句唾成珠,笑嘲惬爬痒。shī jù tuò chéng zhū,xiào cháo qiè pá yǎng。
春夏频谢除,曾未厌来往。chūn xià pín xiè chú,céng wèi yàn lái wǎng。
归雁多喜声,寒蝉停哀响。guī yàn duō xǐ shēng,hán chán tíng āi xiǎng。
黄花满篱落,白蚁闹瓮盎。huáng huā mǎn lí luò,bái yǐ nào wèng àng。
留君待佳节,忽忽戒徂两。liú jūn dài jiā jié,hū hū jiè cú liǎng。
亲戚伤离居,交游念畴曩。qīn qī shāng lí jū,jiāo yóu niàn chóu nǎng。
棋局无对曹,摴蒱失朋长。qí jú wú duì cáo,chū pú shī péng zhǎng。
问君去为何,云物愁莽苍。wèn jūn qù wèi hé,yún wù chóu mǎng cāng。
寿亲发斑斑,千里劳梦想。shòu qīn fā bān bān,qiān lǐ láo mèng xiǎng。
家鸡稿头肥,寒鱼受罾网。jiā jī gǎo tóu féi,hán yú shòu zēng wǎng。
甘旨蔌中厨,伊哑弄文襁。gān zhǐ sù zhōng chú,yī yǎ nòng wén qiǎng。
此行乐未央,安知川涂广。cǐ xíng lè wèi yāng,ān zhī chuān tú guǎng。
深秋上沧江,远水平如掌。shēn qiū shàng cāng jiāng,yuǎn shuǐ píng rú zhǎng。
人生要得意,壮士多旷荡。rén shēng yào dé yì,zhuàng shì duō kuàng dàng。
野鹤被笼樊,江鸥恋菰蒋。yě hè bèi lóng fán,jiāng ōu liàn gū jiǎng。
本来丘壑姿,不著刍豢养。běn lái qiū hè zī,bù zhù chú huàn yǎng。
寄声谢乡邻,为我具两桨。jì shēng xiè xiāng lín,wèi wǒ jù liǎng jiǎng。
有路即归田,君其信非诳。yǒu lù jí guī tián,jūn qí xìn fēi kuáng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

一瓶一钵非难办,住得山时更莫来。yī píng yī bō fēi nán bàn,zhù dé shān shí gèng mò lái。
千年粪扫堆头物,优钵罗花特地开。qiān nián fèn sǎo duī tóu wù,yōu bō luó huā tè dì kāi。

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

万缘空处真如佛,八面风中不动尊。wàn yuán kōng chù zhēn rú fú,bā miàn fēng zhōng bù dòng zūn。
困便横眠饥吃饭,十方无壁又无门。kùn biàn héng mián jī chī fàn,shí fāng wú bì yòu wú mén。

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

净名庞老总垂须,君幸元无免破除。jìng míng páng lǎo zǒng chuí xū,jūn xìng yuán wú miǎn pò chú。
心若出家身若住,何须更觅剃头书。xīn ruò chū jiā shēn ruò zhù,hé xū gèng mì tì tóu shū。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

南鸿北雁年年客,有个生涯主不知。nán hóng běi yàn nián nián kè,yǒu gè shēng yá zhǔ bù zhī。
撼动从来忧乐事,夜窗风叶响棠梨。hàn dòng cóng lái yōu lè shì,yè chuāng fēng yè xiǎng táng lí。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

栽松道者身先老,放下锄头好再来。zāi sōng dào zhě shēn xiān lǎo,fàng xià chú tóu hǎo zài lái。
八万四千关捩子,与公一个锁匙开。bā wàn sì qiān guān liè zi,yǔ gōng yī gè suǒ shi kāi。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

一筇九节添行李,用得人间处处尊。yī qióng jiǔ jié tiān xíng lǐ,yòng dé rén jiān chù chù zūn。
只要上山行饱饭,莫将风雪打人门。zhǐ yào shàng shān xíng bǎo fàn,mò jiāng fēng xuě dǎ rén mén。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

万事实头方稳当,十分足陌莫跷除。wàn shì shí tóu fāng wěn dāng,shí fēn zú mò mò qiāo chú。
困来展席日里睡,读尽空中鸟迹书。kùn lái zhǎn xí rì lǐ shuì,dú jǐn kōng zhōng niǎo jì shū。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

瞿昙不解祖师机,却许狸奴白牯知。qú tán bù jiě zǔ shī jī,què xǔ lí nú bái gǔ zhī。
道人只要贫到骨,沈却黄金卖笊离。dào rén zhǐ yào pín dào gǔ,shěn què huáng jīn mài zhào lí。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

妙舌寒山一居士,净居金粟几如来。miào shé hán shān yī jū shì,jìng jū jīn sù jǐ rú lái。
玄关无键直须透,不得春风花不开。xuán guān wú jiàn zhí xū tòu,bù dé chūn fēng huā bù kāi。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

须弥椎打虚空鼓,撼得毗卢海月昏。xū mí chuí dǎ xū kōng gǔ,hàn dé pí lú hǎi yuè hūn。
四海无波安乐住,陈家松下小柴门。sì hǎi wú bō ān lè zhù,chén jiā sōng xià xiǎo chái mén。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

日中一饭蒙头睡,黄叶堆门莫扫除。rì zhōng yī fàn méng tóu shuì,huáng yè duī mén mò sǎo chú。
夜半枕前师子吼,起来烧却野狐书。yè bàn zhěn qián shī zi hǒu,qǐ lái shāo què yě hú shū。

答雍熙光老颂

黄庭坚

独弄参军无鼓笛,右军池里泛渔舟。dú nòng cān jūn wú gǔ dí,yòu jūn chí lǐ fàn yú zhōu。
岂知剑外雍熙老,收得黄巢折剑头。qǐ zhī jiàn wài yōng xī lǎo,shōu dé huáng cháo zhé jiàn tóu。

又答寄糖霜颂

黄庭坚

远寄蔗霜知有味,胜于崔浩水精盐。yuǎn jì zhè shuāng zhī yǒu wèi,shèng yú cuī hào shuǐ jīng yán。
正宗扫地从谁说,我舌犹能及鼻尖。zhèng zōng sǎo dì cóng shuí shuō,wǒ shé yóu néng jí bí jiān。

题永首座庵颂

黄庭坚

夺得胡儿马便休,休嗟李广不封侯。duó dé hú ér mǎ biàn xiū,xiū jiē lǐ guǎng bù fēng hóu。
分明射得南山虎,子细看来是石头。fēn míng shè dé nán shān hǔ,zi xì kàn lái shì shí tóu。

罗汉南公升堂颂二首

黄庭坚

宝积拾得漏贯钱,古佛堂前狗尿天。bǎo jī shí dé lòu guàn qián,gǔ fú táng qián gǒu niào tiān。
东山日出西山雨,露柱捶胸哭破船。dōng shān rì chū xī shān yǔ,lù zhù chuí xiōng kū pò chuán。