古诗词

寄南阳谢外舅

黄庭坚

谢公遂偃蹇,南阳无旧庐。xiè gōng suì yǎn jiǎn,nán yáng wú jiù lú。
天与解缨绂,元非傲当涂。tiān yǔ jiě yīng fú,yuán fēi ào dāng tú。
庖丁释牛刀,众手斫大軱。páo dīng shì niú dāo,zhòng shǒu zhuó dà gū。
白云曲肱卧,青山满床书。bái yún qū gōng wò,qīng shān mǎn chuáng shū。
妙质落川泽,果然天网疏。miào zhì luò chuān zé,guǒ rán tiān wǎng shū。
故知今人巧,未觉古人迂。gù zhī jīn rén qiǎo,wèi jué gǔ rén yū。
筑场岁功休,夜泉鸣竹渠。zhù chǎng suì gōng xiū,yè quán míng zhú qú。
胸怀郁垒块,此物谅时须。xiōng huái yù lěi kuài,cǐ wù liàng shí xū。
儿能了翁事,安用府中趋。ér néng le wēng shì,ān yòng fǔ zhōng qū。
孙能诵翁诗,乃是千里驹。sūn néng sòng wēng shī,nǎi shì qiān lǐ jū。
人生行乐耳,用舍要自如。rén shēng xíng lè ěr,yòng shě yào zì rú。
我方神其拙,社栎官道樗。wǒ fāng shén qí zhuō,shè lì guān dào chū。
公犹忧斧斤,睥睨斫樽壶。gōng yóu yōu fǔ jīn,pì nì zhuó zūn hú。
万古身后前,芭蕉秋雨馀。wàn gǔ shēn hòu qián,bā jiāo qiū yǔ yú。
少年喜狡狯,叱化粒成珠。shǎo nián xǐ jiǎo kuài,chì huà lì chéng zhū。
谟功可歌舞,学古则暖姝。mó gōng kě gē wǔ,xué gǔ zé nuǎn shū。
所好果不同,未可一理驱。suǒ hǎo guǒ bù tóng,wèi kě yī lǐ qū。
眇思忘言对,安得南飞凫。miǎo sī wàng yán duì,ān dé nán fēi fú。
鄙心生蔓草,萌芽望耘锄。bǐ xīn shēng màn cǎo,méng yá wàng yún chú。
离筵如昨日,春柳见霜枯。lí yán rú zuó rì,chūn liǔ jiàn shuāng kū。
未辱锦绣段,时蒙双鲤鱼。wèi rǔ jǐn xiù duàn,shí méng shuāng lǐ yú。
忆昔参几杖,雍容觑规模。yì xī cān jǐ zhàng,yōng róng qù guī mó。
引接开藻鉴,高明通事枢。yǐn jiē kāi zǎo jiàn,gāo míng tōng shì shū。
门生五七辈,寂寞半白须。mén shēng wǔ qī bèi,jì mò bàn bái xū。
谈经落麈尾,行乐从篮舆。tán jīng luò zhǔ wěi,xíng lè cóng lán yú。
看竹辟彊宅,阅士黄公垆。kàn zhú pì jiàng zhái,yuè shì huáng gōng lú。
雪屋煮茶药,晴檐张画图。xuě wū zhǔ chá yào,qíng yán zhāng huà tú。
幽寺促灯火,青毡置摴蒱。yōu sì cù dēng huǒ,qīng zhān zhì chū pú。
绕床叫一掷,十白九雉卢。rào chuáng jiào yī zhì,shí bái jiǔ zhì lú。
蔡泽来分功,袁耽必上都。cài zé lái fēn gōng,yuán dān bì shàng dōu。
开旗纵七走,破竹殄群胡。kāi qí zòng qī zǒu,pò zhú tiǎn qún hú。
成枭烛为明,挟长朋佐呼。chéng xiāo zhú wèi míng,xié zhǎng péng zuǒ hū。
终饮见温克,所争匪锱铢。zhōng yǐn jiàn wēn kè,suǒ zhēng fěi zī zhū。
谁令运甓翁,见谓牧猪奴。shuí lìng yùn pì wēng,jiàn wèi mù zhū nú。
事托丈人重,乃爱屋上乌。shì tuō zhàng rén zhòng,nǎi ài wū shàng wū。
旧言如对面,形迹滞舟车。jiù yán rú duì miàn,xíng jì zhì zhōu chē。
风帘想隐几,天籁鸣寒梧。fēng lián xiǎng yǐn jǐ,tiān lài míng hán wú。
尚喜读书否,还能把酒无。shàng xǐ dú shū fǒu,hái néng bǎ jiǔ wú。
邺城渺尘沙,冠盖若秋蕖。yè chéng miǎo chén shā,guān gài ruò qiū qú。
相过问寒温,意气驰九衢。xiāng guò wèn hán wēn,yì qì chí jiǔ qú。
楚客虽工瑟,齐人本好竽。chǔ kè suī gōng sè,qí rén běn hǎo yú。
永怀溟海量,北斗不可㪺。yǒng huái míng hǎi liàng,běi dòu bù kě jū。
胜夜亲笔墨,因来明月珠。shèng yè qīn bǐ mò,yīn lái míng yuè zhū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

失调名其一

黄庭坚

屋角数声鸦噪柳。wū jiǎo shù shēng yā zào liǔ。

踏莎行

黄庭坚

堆积琼花,铺陈柳絮。duī jī qióng huā,pù chén liǔ xù。
晓来已没行人路。xiǎo lái yǐ méi xíng rén lù。
长空犹未绽彤云,飘飖尚逐回风舞。zhǎng kōng yóu wèi zhàn tóng yún,piāo yáo shàng zhú huí fēng wǔ。
对景衔杯,迎风索句。duì jǐng xián bēi,yíng fēng suǒ jù。
回头却笑无言语。huí tóu què xiào wú yán yǔ。
为何终日未成吟,前山尚有青青处。wèi hé zhōng rì wèi chéng yín,qián shān shàng yǒu qīng qīng chù。

蝶恋花

黄庭坚

海角芳菲留不住。hǎi jiǎo fāng fēi liú bù zhù。
笔下风生,吹入青云去。bǐ xià fēng shēng,chuī rù qīng yún qù。
仙籍有名天赐与。xiān jí yǒu míng tiān cì yǔ。
致君事业安排取。zhì jūn shì yè ān pái qǔ。
要识世间平坦路。yào shí shì jiān píng tǎn lù。
当使人人,各有安身处。dāng shǐ rén rén,gè yǒu ān shēn chù。
黑发便逢尧舜主。hēi fā biàn féng yáo shùn zhǔ。
笑人白首耕南亩。xiào rén bái shǒu gēng nán mǔ。

满庭芳·雪中戏呈友人

黄庭坚

风力驱寒,云容呈瑞,晓来到处花飞。fēng lì qū hán,yún róng chéng ruì,xiǎo lái dào chù huā fēi。
遍装琼树,春意到南枝。biàn zhuāng qióng shù,chūn yì dào nán zhī。
便是渔蓑旧画,纶竿重、横玉低垂。biàn shì yú suō jiù huà,lún gān zhòng héng yù dī chuí。
今宵里,香闺邃馆,幽赏事偏宜。jīn xiāo lǐ,xiāng guī suì guǎn,yōu shǎng shì piān yí。
风流,金马客,歌鬟醉拥,乌帽斜敧。fēng liú,jīn mǎ kè,gē huán zuì yōng,wū mào xié jī。
问人间何处,鹏运天池。wèn rén jiān hé chù,péng yùn tiān chí。
且共周郎按曲,音微误、首已先回。qiě gòng zhōu láng àn qū,yīn wēi wù shǒu yǐ xiān huí。
同心事,丹山路稳,长伴彩鸾归。tóng xīn shì,dān shān lù wěn,zhǎng bàn cǎi luán guī。

谒金门·示知命弟

黄庭坚

山又水,行尽吴头楚尾。shān yòu shuǐ,xíng jǐn wú tóu chǔ wěi。
兄弟灯前家万里,相看如梦寐。xiōng dì dēng qián jiā wàn lǐ,xiāng kàn rú mèng mèi。
君似成蹊桃李,入我草堂松桂。jūn shì chéng qī táo lǐ,rù wǒ cǎo táng sōng guì。
莫厌岁寒无气味,馀生今已矣。mò yàn suì hán wú qì wèi,yú shēng jīn yǐ yǐ。

惜馀欢/惜余欢茶词

黄庭坚

四时美景,正年少赏心,频启东阁。sì shí měi jǐng,zhèng nián shǎo shǎng xīn,pín qǐ dōng gé。
芳酒载盈车,喜朋侣簪合。fāng jiǔ zài yíng chē,xǐ péng lǚ zān hé。
杯觞交飞劝酬献,正酣饮、醉主公陈榻。bēi shāng jiāo fēi quàn chóu xiàn,zhèng hān yǐn zuì zhǔ gōng chén tà。
坐来争奈,玉山未颓,兴寻巫峡。zuò lái zhēng nài,yù shān wèi tuí,xīng xún wū xiá。
歌阑旋烧绛蜡。gē lán xuán shāo jiàng là。
况漏转铜壶,烟断香鸭。kuàng lòu zhuǎn tóng hú,yān duàn xiāng yā。
犹整醉中花,借纤手重插。yóu zhěng zuì zhōng huā,jiè xiān shǒu zhòng chā。
相将扶上,金鞍騕袅,碾春焙、愿少延欢洽。xiāng jiāng fú shàng,jīn ān yǎo niǎo,niǎn chūn bèi yuàn shǎo yán huān qià。
未须归去,重寻艳歌,更留时霎。wèi xū guī qù,zhòng xún yàn gē,gèng liú shí shà。

瑶台第一层

黄庭坚

阆苑归来,因醉上、瑶台第一层。láng yuàn guī lái,yīn zuì shàng yáo tái dì yī céng。
洞天深处,年年不夜,日日长春。dòng tiān shēn chù,nián nián bù yè,rì rì zhǎng chūn。
万花妆烂锦,散异香,馥郁留人。wàn huā zhuāng làn jǐn,sàn yì xiāng,fù yù liú rén。
便乘兴,命玉龙吟笛,彩凤吹笙。biàn chéng xīng,mìng yù lóng yín dí,cǎi fèng chuī shēng。
身轻。shēn qīng。
先逢瑞景,众中先识董双成。xiān féng ruì jǐng,zhòng zhōng xiān shí dǒng shuāng chéng。
佩环声丽,舞腰袅袅,浓艳腾腾。pèi huán shēng lì,wǔ yāo niǎo niǎo,nóng yàn téng téng。
翠屏金缕枕,绣被软,梦冷槐清。cuì píng jīn lǚ zhěn,xiù bèi ruǎn,mèng lěng huái qīng。
乐蓬瀛。lè péng yíng。
愿南山同寿,北斗齐龄。yuàn nán shān tóng shòu,běi dòu qí líng。

减字木兰花

黄庭坚

举头无语,家在月明生处住。jǔ tóu wú yǔ,jiā zài yuè míng shēng chù zhù。
拟上摩围,最上峰头试望之。nǐ shàng mó wéi,zuì shàng fēng tóu shì wàng zhī。
偏怜络秀,苦淡同甘谁更有。piān lián luò xiù,kǔ dàn tóng gān shuí gèng yǒu。
想见牵衣,月到愁边总不知。xiǎng jiàn qiān yī,yuè dào chóu biān zǒng bù zhī。

清平乐

黄庭坚

舞鬟娟好。wǔ huán juān hǎo。
白发黄花帽。bái fā huáng huā mào。
醉任旁观嘲潦倒。zuì rèn páng guān cháo lǎo dào。
扶老偏宜年小。fú lǎo piān yí nián xiǎo。
舞回脸玉胸酥。wǔ huí liǎn yù xiōng sū。
缠头一斛明珠。chán tóu yī hú míng zhū。
日日梁州薄媚,年年金菊茱萸。rì rì liáng zhōu báo mèi,nián nián jīn jú zhū yú。

阮郎归

黄庭坚

黔中桃李可寻芳。qián zhōng táo lǐ kě xún fāng。
摘茶人自忙。zhāi chá rén zì máng。
月团犀腌斗圆方。yuè tuán xī yān dòu yuán fāng。
研膏入焙香。yán gāo rù bèi xiāng。
青箬裹,绛纱囊。qīng ruò guǒ,jiàng shā náng。
品高闻外江。pǐn gāo wén wài jiāng。
酒阑传碗舞红裳。jiǔ lán chuán wǎn wǔ hóng shang。
都濡春味长。dōu rú chūn wèi zhǎng。

阮郎归·效福唐独木桥体作茶词

黄庭坚

烹茶留客驻金鞍,月斜窗外山。pēng chá liú kè zhù jīn ān,yuè xié chuāng wài shān。
别郎容易见郎难,有人思远山。bié láng róng yì jiàn láng nán,yǒu rén sī yuǎn shān。
归去后,忆前欢,画屏金博山。guī qù hòu,yì qián huān,huà píng jīn bó shān。
一杯春露莫留残,与郎扶玉山。yī bēi chūn lù mò liú cán,yǔ láng fú yù shān。

木兰花令

黄庭坚

黔中士女游晴昼。qián zhōng shì nǚ yóu qíng zhòu。
花信轻寒罗袖透。huā xìn qīng hán luó xiù tòu。
争寻穿石道宜男,更买江鱼双贯柳。zhēng xún chuān shí dào yí nán,gèng mǎi jiāng yú shuāng guàn liǔ。
竹枝歌好移船就。zhú zhī gē hǎo yí chuán jiù。
依倚风光垂翠袖。yī yǐ fēng guāng chuí cuì xiù。
满倾芦酒指谐围,相守与郎如许寿。mǎn qīng lú jiǔ zhǐ xié wéi,xiāng shǒu yǔ láng rú xǔ shòu。

木兰花令

黄庭坚

东君未试雷霆手。dōng jūn wèi shì léi tíng shǒu。
洒雪开春春锁透。sǎ xuě kāi chūn chūn suǒ tòu。
帝台应点万年枝,穷巷偏欺三径柳。dì tái yīng diǎn wàn nián zhī,qióng xiàng piān qī sān jìng liǔ。
峰排群玉森相就。fēng pái qún yù sēn xiāng jiù。
中有摩围为领袖。zhōng yǒu mó wéi wèi lǐng xiù。
凝香窗下与谁看,一曲琵琶千万寿。níng xiāng chuāng xià yǔ shuí kàn,yī qū pí pá qiān wàn shòu。

木兰花令

黄庭坚

新年何许春光漏。xīn nián hé xǔ chūn guāng lòu。
小院闭门风日透。xiǎo yuàn bì mén fēng rì tòu。
酥花入坐颇欺梅,雪絮因风全是柳。sū huā rù zuò pǒ qī méi,xuě xù yīn fēng quán shì liǔ。
使君落笔春词就。shǐ jūn luò bǐ chūn cí jiù。
应唤歌檀催舞袖。yīng huàn gē tán cuī wǔ xiù。
得开眉处且开眉,人世可能金石寿。dé kāi méi chù qiě kāi méi,rén shì kě néng jīn shí shòu。

木兰花令

黄庭坚

黄金捍拨春风手。huáng jīn hàn bō chūn fēng shǒu。
帘幕重重音韵透。lián mù zhòng zhòng yīn yùn tòu。
梅花破萼便回春,似有黄鹂鸣翠柳。méi huā pò è biàn huí chūn,shì yǒu huáng lí míng cuì liǔ。
晓妆未惬梅添就。xiǎo zhuāng wèi qiè méi tiān jiù。
玉笋捧杯离钿袖。yù sǔn pěng bēi lí diàn xiù。
会拚千日笑尊前,他日相思空损寿。huì pàn qiān rì xiào zūn qián,tā rì xiāng sī kōng sǔn shòu。