古诗词

寄南阳谢外舅

黄庭坚

谢公遂偃蹇,南阳无旧庐。xiè gōng suì yǎn jiǎn,nán yáng wú jiù lú。
天与解缨绂,元非傲当涂。tiān yǔ jiě yīng fú,yuán fēi ào dāng tú。
庖丁释牛刀,众手斫大軱。páo dīng shì niú dāo,zhòng shǒu zhuó dà gū。
白云曲肱卧,青山满床书。bái yún qū gōng wò,qīng shān mǎn chuáng shū。
妙质落川泽,果然天网疏。miào zhì luò chuān zé,guǒ rán tiān wǎng shū。
故知今人巧,未觉古人迂。gù zhī jīn rén qiǎo,wèi jué gǔ rén yū。
筑场岁功休,夜泉鸣竹渠。zhù chǎng suì gōng xiū,yè quán míng zhú qú。
胸怀郁垒块,此物谅时须。xiōng huái yù lěi kuài,cǐ wù liàng shí xū。
儿能了翁事,安用府中趋。ér néng le wēng shì,ān yòng fǔ zhōng qū。
孙能诵翁诗,乃是千里驹。sūn néng sòng wēng shī,nǎi shì qiān lǐ jū。
人生行乐耳,用舍要自如。rén shēng xíng lè ěr,yòng shě yào zì rú。
我方神其拙,社栎官道樗。wǒ fāng shén qí zhuō,shè lì guān dào chū。
公犹忧斧斤,睥睨斫樽壶。gōng yóu yōu fǔ jīn,pì nì zhuó zūn hú。
万古身后前,芭蕉秋雨馀。wàn gǔ shēn hòu qián,bā jiāo qiū yǔ yú。
少年喜狡狯,叱化粒成珠。shǎo nián xǐ jiǎo kuài,chì huà lì chéng zhū。
谟功可歌舞,学古则暖姝。mó gōng kě gē wǔ,xué gǔ zé nuǎn shū。
所好果不同,未可一理驱。suǒ hǎo guǒ bù tóng,wèi kě yī lǐ qū。
眇思忘言对,安得南飞凫。miǎo sī wàng yán duì,ān dé nán fēi fú。
鄙心生蔓草,萌芽望耘锄。bǐ xīn shēng màn cǎo,méng yá wàng yún chú。
离筵如昨日,春柳见霜枯。lí yán rú zuó rì,chūn liǔ jiàn shuāng kū。
未辱锦绣段,时蒙双鲤鱼。wèi rǔ jǐn xiù duàn,shí méng shuāng lǐ yú。
忆昔参几杖,雍容觑规模。yì xī cān jǐ zhàng,yōng róng qù guī mó。
引接开藻鉴,高明通事枢。yǐn jiē kāi zǎo jiàn,gāo míng tōng shì shū。
门生五七辈,寂寞半白须。mén shēng wǔ qī bèi,jì mò bàn bái xū。
谈经落麈尾,行乐从篮舆。tán jīng luò zhǔ wěi,xíng lè cóng lán yú。
看竹辟彊宅,阅士黄公垆。kàn zhú pì jiàng zhái,yuè shì huáng gōng lú。
雪屋煮茶药,晴檐张画图。xuě wū zhǔ chá yào,qíng yán zhāng huà tú。
幽寺促灯火,青毡置摴蒱。yōu sì cù dēng huǒ,qīng zhān zhì chū pú。
绕床叫一掷,十白九雉卢。rào chuáng jiào yī zhì,shí bái jiǔ zhì lú。
蔡泽来分功,袁耽必上都。cài zé lái fēn gōng,yuán dān bì shàng dōu。
开旗纵七走,破竹殄群胡。kāi qí zòng qī zǒu,pò zhú tiǎn qún hú。
成枭烛为明,挟长朋佐呼。chéng xiāo zhú wèi míng,xié zhǎng péng zuǒ hū。
终饮见温克,所争匪锱铢。zhōng yǐn jiàn wēn kè,suǒ zhēng fěi zī zhū。
谁令运甓翁,见谓牧猪奴。shuí lìng yùn pì wēng,jiàn wèi mù zhū nú。
事托丈人重,乃爱屋上乌。shì tuō zhàng rén zhòng,nǎi ài wū shàng wū。
旧言如对面,形迹滞舟车。jiù yán rú duì miàn,xíng jì zhì zhōu chē。
风帘想隐几,天籁鸣寒梧。fēng lián xiǎng yǐn jǐ,tiān lài míng hán wú。
尚喜读书否,还能把酒无。shàng xǐ dú shū fǒu,hái néng bǎ jiǔ wú。
邺城渺尘沙,冠盖若秋蕖。yè chéng miǎo chén shā,guān gài ruò qiū qú。
相过问寒温,意气驰九衢。xiāng guò wèn hán wēn,yì qì chí jiǔ qú。
楚客虽工瑟,齐人本好竽。chǔ kè suī gōng sè,qí rén běn hǎo yú。
永怀溟海量,北斗不可㪺。yǒng huái míng hǎi liàng,běi dòu bù kě jū。
胜夜亲笔墨,因来明月珠。shèng yè qīn bǐ mò,yīn lái míng yuè zhū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

早行

黄庭坚

失枕惊先起,人家半梦中。shī zhěn jīng xiān qǐ,rén jiā bàn mèng zhōng。
闻鸡凭早晏,占斗辨西东。wén jī píng zǎo yàn,zhàn dòu biàn xī dōng。
辔湿知行露,衣单觉晓风。pèi shī zhī xíng lù,yī dān jué xiǎo fēng。
秋阳弄光影,忽吐半林红。qiū yáng nòng guāng yǐng,hū tǔ bàn lín hóng。

三月壬申同尧民希孝观净名寺经藏得弘明集中沈烱同庾肩吾诸人游明庆寺诗次韵奉呈二公

黄庭坚

秘藏开新译,天花雨旧堂。mì cáng kāi xīn yì,tiān huā yǔ jiù táng。
证经多宝塔,寝疾净名床。zhèng jīng duō bǎo tǎ,qǐn jí jìng míng chuáng。
鸟语杂歌颂,蛛丝凝篆香。niǎo yǔ zá gē sòng,zhū sī níng zhuàn xiāng。
同游得赵李,谈道过何王。tóng yóu dé zhào lǐ,tán dào guò hé wáng。

寄张仲谋

黄庭坚

好在张公子,清秋应苦吟。hǎo zài zhāng gōng zi,qīng qiū yīng kǔ yín。
衣穿慈母线,囊罄旅人金。yī chuān cí mǔ xiàn,náng qìng lǚ rén jīn。
早晚辞天阙,归来慰陆沈。zǎo wǎn cí tiān quē,guī lái wèi lù shěn。
黄花一樽酒,期与尔同斟。huáng huā yī zūn jiǔ,qī yǔ ěr tóng zhēn。

次韵春游别说道二首

黄庭坚

愁眼看春色,城西醉梦中。chóu yǎn kàn chūn sè,chéng xī zuì mèng zhōng。
柳分榆荚翠,桃上竹梢红。liǔ fēn yú jiá cuì,táo shàng zhú shāo hóng。
燕湿社翁雨,莺啼花信风。yàn shī shè wēng yǔ,yīng tí huā xìn fēng。
别离感贫贱,殷子正书空。bié lí gǎn pín jiàn,yīn zi zhèng shū kōng。

次韵春游别说道二首

黄庭坚

青春倚江阁,万象客愁中。qīng chūn yǐ jiāng gé,wàn xiàng kè chóu zhōng。
江水不胜绿,檐花无赖红。jiāng shuǐ bù shèng lǜ,yán huā wú lài hóng。
攲斜半帘日,留滞一帆风。qī xié bàn lián rì,liú zhì yī fān fēng。
携手离筵上,清樽不易空。xié shǒu lí yán shàng,qīng zūn bù yì kōng。

和知命招晁道夫叔侄

黄庭坚

过我诸公子,寂寥非世娱。guò wǒ zhū gōng zi,jì liáo fēi shì yú。
茶须亲碾试,酒可倩行沽。chá xū qīn niǎn shì,jiǔ kě qiàn xíng gū。
日永乌皮几,窗寒竹火炉。rì yǒng wū pí jǐ,chuāng hán zhú huǒ lú。
不来寻翰墨,僮仆解吴歈。bù lái xún hàn mò,tóng pū jiě wú yú。

再次韵戏赠道夫

黄庭坚

名教自乐地,思君相与娱。míng jiào zì lè dì,sī jūn xiāng yǔ yú。
囊锥见末疾,椟玉待时沽。náng zhuī jiàn mò jí,dú yù dài shí gū。
雨歇鸣鸠树,薰销睡鸭炉。yǔ xiē míng jiū shù,xūn xiāo shuì yā lú。
不来应梦起,子学□啼歈。bù lái yīng mèng qǐ,zi xué tí yú。

和庭诲雨后

黄庭坚

小霁卧观书,凉轩夏簟舒。xiǎo jì wò guān shū,liáng xuān xià diàn shū。
天青印鸟迹,云黑卷犀渠。tiān qīng yìn niǎo jì,yún hēi juǎn xī qú。
新月来高树,清风转广除。xīn yuè lái gāo shù,qīng fēng zhuǎn guǎng chú。
雨师真解事,一为洗空虚。yǔ shī zhēn jiě shì,yī wèi xǐ kōng xū。

和庭诲苦雨不出

黄庭坚

端居广文舍,暑服似纯绵。duān jū guǎng wén shě,shǔ fú shì chún mián。
绿竹尘蒙合,红榴日炙蔫。lǜ zhú chén méng hé,hóng liú rì zhì niān。
披襟风入幌,洒面雨连天。pī jīn fēng rù huǎng,sǎ miàn yǔ lián tiān。
莫借角巾垫,勤来坐马鞯。mò jiè jiǎo jīn diàn,qín lái zuò mǎ jiān。

次韵庭诲按秋课出城

黄庭坚

风鸣落意地,露著晚瓜田。fēng míng luò yì dì,lù zhù wǎn guā tián。
官道奔车气,经家煮枣烟。guān dào bēn chē qì,jīng jiā zhǔ zǎo yān。
穫人歌挃挃,公子骑翩翩。huò rén gē zhì zhì,gōng zi qí piān piān。
旁舍末隐举,明秋愿有年。páng shě mò yǐn jǔ,míng qiū yuàn yǒu nián。

结客

黄庭坚

结客结英豪,肯同儿女曹。jié kè jié yīng háo,kěn tóng ér nǚ cáo。
黄金妆佩剑,猛兽画旗旄。huáng jīn zhuāng pèi jiàn,měng shòu huà qí máo。
北极狼星落,中原王气高。běi jí láng xīng luò,zhōng yuán wáng qì gāo。
终令贺兰贼,不著赭黄袍。zhōng lìng hè lán zéi,bù zhù zhě huáng páo。

戒杀诗

黄庭坚

我肉众生肉,名殊体不殊。wǒ ròu zhòng shēng ròu,míng shū tǐ bù shū。
原同一种性,只是别形躯。yuán tóng yī zhǒng xìng,zhǐ shì bié xíng qū。
苦恼从他受,肥甘为我须。kǔ nǎo cóng tā shòu,féi gān wèi wǒ xū。
莫教阎老断,自揣应何如。mò jiào yán lǎo duàn,zì chuāi yīng hé rú。

赠郑交

黄庭坚

高居大士是龙象,草堂丈人非熊罴。gāo jū dà shì shì lóng xiàng,cǎo táng zhàng rén fēi xióng pí。
不逢坏衲乞香饭,唯见白头垂钓丝。bù féng huài nà qǐ xiāng fàn,wéi jiàn bái tóu chuí diào sī。
鸳鸯终日爱水镜,菡萏晚风雕舞衣。yuān yāng zhōng rì ài shuǐ jìng,hàn dàn wǎn fēng diāo wǔ yī。
开径老禅来煮茗,还寻密竹径中归。kāi jìng lǎo chán lái zhǔ míng,hái xún mì zhú jìng zhōng guī。

送刘季展从军雁门二首其二

黄庭坚

石趺谷中玉子瘦,金刚窟前药草肥。shí fū gǔ zhōng yù zi shòu,jīn gāng kū qián yào cǎo féi。
仙家耕耘成白璧,道人煮掘起风痱。xiān jiā gēng yún chéng bái bì,dào rén zhǔ jué qǐ fēng fèi。
绛囊璀璨思盈斗,竹畚香甘要百围。jiàng náng cuǐ càn sī yíng dòu,zhú běn xiāng gān yào bǎi wéi。
到官莫道无来使,日日北风鸿雁归。dào guān mò dào wú lái shǐ,rì rì běi fēng hóng yàn guī。

送顾子敦赴河东三首

黄庭坚

头白书林二十年,印章今领晋山川。tóu bái shū lín èr shí nián,yìn zhāng jīn lǐng jìn shān chuān。
紫参可掘宜包贡,青铁无多莫铸钱。zǐ cān kě jué yí bāo gòng,qīng tiě wú duō mò zhù qián。
劝课农桑诚有道,折冲樽俎不临边。quàn kè nóng sāng chéng yǒu dào,zhé chōng zūn zǔ bù lín biān。
要知使者功多少,看取春郊处处田。yào zhī shǐ zhě gōng duō shǎo,kàn qǔ chūn jiāo chù chù tián。