古诗词

寄南阳谢外舅

黄庭坚

谢公遂偃蹇,南阳无旧庐。xiè gōng suì yǎn jiǎn,nán yáng wú jiù lú。
天与解缨绂,元非傲当涂。tiān yǔ jiě yīng fú,yuán fēi ào dāng tú。
庖丁释牛刀,众手斫大軱。páo dīng shì niú dāo,zhòng shǒu zhuó dà gū。
白云曲肱卧,青山满床书。bái yún qū gōng wò,qīng shān mǎn chuáng shū。
妙质落川泽,果然天网疏。miào zhì luò chuān zé,guǒ rán tiān wǎng shū。
故知今人巧,未觉古人迂。gù zhī jīn rén qiǎo,wèi jué gǔ rén yū。
筑场岁功休,夜泉鸣竹渠。zhù chǎng suì gōng xiū,yè quán míng zhú qú。
胸怀郁垒块,此物谅时须。xiōng huái yù lěi kuài,cǐ wù liàng shí xū。
儿能了翁事,安用府中趋。ér néng le wēng shì,ān yòng fǔ zhōng qū。
孙能诵翁诗,乃是千里驹。sūn néng sòng wēng shī,nǎi shì qiān lǐ jū。
人生行乐耳,用舍要自如。rén shēng xíng lè ěr,yòng shě yào zì rú。
我方神其拙,社栎官道樗。wǒ fāng shén qí zhuō,shè lì guān dào chū。
公犹忧斧斤,睥睨斫樽壶。gōng yóu yōu fǔ jīn,pì nì zhuó zūn hú。
万古身后前,芭蕉秋雨馀。wàn gǔ shēn hòu qián,bā jiāo qiū yǔ yú。
少年喜狡狯,叱化粒成珠。shǎo nián xǐ jiǎo kuài,chì huà lì chéng zhū。
谟功可歌舞,学古则暖姝。mó gōng kě gē wǔ,xué gǔ zé nuǎn shū。
所好果不同,未可一理驱。suǒ hǎo guǒ bù tóng,wèi kě yī lǐ qū。
眇思忘言对,安得南飞凫。miǎo sī wàng yán duì,ān dé nán fēi fú。
鄙心生蔓草,萌芽望耘锄。bǐ xīn shēng màn cǎo,méng yá wàng yún chú。
离筵如昨日,春柳见霜枯。lí yán rú zuó rì,chūn liǔ jiàn shuāng kū。
未辱锦绣段,时蒙双鲤鱼。wèi rǔ jǐn xiù duàn,shí méng shuāng lǐ yú。
忆昔参几杖,雍容觑规模。yì xī cān jǐ zhàng,yōng róng qù guī mó。
引接开藻鉴,高明通事枢。yǐn jiē kāi zǎo jiàn,gāo míng tōng shì shū。
门生五七辈,寂寞半白须。mén shēng wǔ qī bèi,jì mò bàn bái xū。
谈经落麈尾,行乐从篮舆。tán jīng luò zhǔ wěi,xíng lè cóng lán yú。
看竹辟彊宅,阅士黄公垆。kàn zhú pì jiàng zhái,yuè shì huáng gōng lú。
雪屋煮茶药,晴檐张画图。xuě wū zhǔ chá yào,qíng yán zhāng huà tú。
幽寺促灯火,青毡置摴蒱。yōu sì cù dēng huǒ,qīng zhān zhì chū pú。
绕床叫一掷,十白九雉卢。rào chuáng jiào yī zhì,shí bái jiǔ zhì lú。
蔡泽来分功,袁耽必上都。cài zé lái fēn gōng,yuán dān bì shàng dōu。
开旗纵七走,破竹殄群胡。kāi qí zòng qī zǒu,pò zhú tiǎn qún hú。
成枭烛为明,挟长朋佐呼。chéng xiāo zhú wèi míng,xié zhǎng péng zuǒ hū。
终饮见温克,所争匪锱铢。zhōng yǐn jiàn wēn kè,suǒ zhēng fěi zī zhū。
谁令运甓翁,见谓牧猪奴。shuí lìng yùn pì wēng,jiàn wèi mù zhū nú。
事托丈人重,乃爱屋上乌。shì tuō zhàng rén zhòng,nǎi ài wū shàng wū。
旧言如对面,形迹滞舟车。jiù yán rú duì miàn,xíng jì zhì zhōu chē。
风帘想隐几,天籁鸣寒梧。fēng lián xiǎng yǐn jǐ,tiān lài míng hán wú。
尚喜读书否,还能把酒无。shàng xǐ dú shū fǒu,hái néng bǎ jiǔ wú。
邺城渺尘沙,冠盖若秋蕖。yè chéng miǎo chén shā,guān gài ruò qiū qú。
相过问寒温,意气驰九衢。xiāng guò wèn hán wēn,yì qì chí jiǔ qú。
楚客虽工瑟,齐人本好竽。chǔ kè suī gōng sè,qí rén běn hǎo yú。
永怀溟海量,北斗不可㪺。yǒng huái míng hǎi liàng,běi dòu bù kě jū。
胜夜亲笔墨,因来明月珠。shèng yè qīn bǐ mò,yīn lái míng yuè zhū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

春祀分得叶公庙双凫观

黄庭坚

春将祠事出门扉,宫殿参差缭翠微。chūn jiāng cí shì chū mén fēi,gōng diàn cān chà liáo cuì wēi。
清晓风烟迷部曲,小蹊桃杏挂冠衣。qīng xiǎo fēng yān mí bù qū,xiǎo qī táo xìng guà guān yī。
叶公在昔真龙去,王令何时白鹤归。yè gōng zài xī zhēn lóng qù,wáng lìng hé shí bái hè guī。
糟魄相传漫青史,独怀千古对容徽。zāo pò xiāng chuán màn qīng shǐ,dú huái qiān gǔ duì róng huī。

送陈氏女弟至石塘河

黄庭坚

富贵常多覆族忧,贱贫骨肉不相收。fù guì cháng duō fù zú yōu,jiàn pín gǔ ròu bù xiāng shōu。
独乘舟去值花雨,寄得书来应麦秋。dú chéng zhōu qù zhí huā yǔ,jì dé shū lái yīng mài qiū。
行李淮山三四驿,风波春水一双鸥。xíng lǐ huái shān sān sì yì,fēng bō chūn shuǐ yī shuāng ōu。
人言离别愁难遣,今日真成始欲愁。rén yán lí bié chóu nán qiǎn,jīn rì zhēn chéng shǐ yù chóu。

戏赠顿二主簿

黄庭坚

桐植客亭欣款曲,歌倾家酿勿徘徊。tóng zhí kè tíng xīn kuǎn qū,gē qīng jiā niàng wù pái huái。
百年中半夜分去,一岁无多春暂来。bǎi nián zhōng bàn yè fēn qù,yī suì wú duō chūn zàn lái。
落日园林须秉烛,能言桃李听传杯。luò rì yuán lín xū bǐng zhú,néng yán táo lǐ tīng chuán bēi。
红疏绿暗明朝是,公事相过得几回。hóng shū lǜ àn míng cháo shì,gōng shì xiāng guò dé jǐ huí。

孙不愚引开元故事请为移春槛因而赠答

黄庭坚

南陌东城处处春,不须移槛损天真。nán mò dōng chéng chù chù chūn,bù xū yí kǎn sǔn tiān zhēn。
鬓毛欲白休辞饮,风雨无端只误人。bìn máo yù bái xiū cí yǐn,fēng yǔ wú duān zhǐ wù rén。
鸟语提壶元自好,酒狂惊俗未应嗔。niǎo yǔ tí hú yuán zì hǎo,jiǔ kuáng jīng sú wèi yīng chēn。
稍寻绿树为诗社,更藉残红作醉茵。shāo xún lǜ shù wèi shī shè,gèng jí cán hóng zuò zuì yīn。

答和孔常父见寄

黄庭坚

孔氏文章冠古今,君家兄弟况南金。kǒng shì wén zhāng guān gǔ jīn,jūn jiā xiōng dì kuàng nán jīn。
为官落魄人谁问,从骑雍容独见寻。wèi guān luò pò rén shuí wèn,cóng qí yōng róng dú jiàn xún。
旅馆别时无宿酒,邮筒开处得新吟。lǚ guǎn bié shí wú sù jiǔ,yóu tǒng kāi chù dé xīn yín。
黄山依旧寒相对,岂有愁思附七林。huáng shān yī jiù hán xiāng duì,qǐ yǒu chóu sī fù qī lín。

次韵伯氏谢安石塘莲花酒

黄庭坚

花蕊芙蕖拍酒醇,浮蛆相乱菊英新。huā ruǐ fú qú pāi jiǔ chún,fú qū xiāng luàn jú yīng xīn。
寒光欲涨红螺面,烂醉从歌白鹭巾。hán guāng yù zhǎng hóng luó miàn,làn zuì cóng gē bái lù jīn。
行乐衔杯常有意,过门问字久无人。xíng lè xián bēi cháng yǒu yì,guò mén wèn zì jiǔ wú rén。
王孙欲遣双壶到,如入醉乡三月春。wáng sūn yù qiǎn shuāng hú dào,rú rù zuì xiāng sān yuè chūn。

题双凫观

黄庭坚

飘萧阅世等虚舟,叹息眼前无此流。piāo xiāo yuè shì děng xū zhōu,tàn xī yǎn qián wú cǐ liú。
满地悲风盘翠竹,半丛寒日破红榴。mǎn dì bēi fēng pán cuì zhú,bàn cóng hán rì pò hóng liú。
青山空在衣冠古,白鹤不归宫殿秋。qīng shān kōng zài yī guān gǔ,bái hè bù guī gōng diàn qiū。
王令平生樽酒地,千年万岁想来游。wáng lìng píng shēng zūn jiǔ dì,qiān nián wàn suì xiǎng lái yóu。

从陈季张求竹竿引水入厨

黄庭坚

井边分水过寒厅,斩竹南溪仗友生。jǐng biān fēn shuǐ guò hán tīng,zhǎn zhú nán xī zhàng yǒu shēng。
来酿百壶春酒味,怒流三峡夜泉声。lái niàng bǎi hú chūn jiǔ wèi,nù liú sān xiá yè quán shēng。
能令官舍庖厨洁,未减君家风月清。néng lìng guān shě páo chú jié,wèi jiǎn jūn jiā fēng yuè qīng。
挥斧直须轻放手,却愁食实凤凰惊。huī fǔ zhí xū qīng fàng shǒu,què chóu shí shí fèng huáng jīng。

呈王明复陈季张

黄庭坚

倦客西来厌马鞍,为予休辔小长安。juàn kè xī lái yàn mǎ ān,wèi yǔ xiū pèi xiǎo zhǎng ān。
陈遵投辖情何厚,王粲登楼兴未阑。chén zūn tóu xiá qíng hé hòu,wáng càn dēng lóu xīng wèi lán。
雪压群山晴后白,月临千里夜深寒。xuě yā qún shān qíng hòu bái,yuè lín qiān lǐ yè shēn hán。
少留待我同归去,洛下林中斫钓竿。shǎo liú dài wǒ tóng guī qù,luò xià lín zhōng zhuó diào gān。

陈季张有蜀芙蓉长饮客至开辄剪去作诗戏之

黄庭坚

剪花莫学韩中令,投辖惟闻陈孟公。jiǎn huā mò xué hán zhōng lìng,tóu xiá wéi wén chén mèng gōng。
客兴不孤春竹叶,年华全属拒霜丛。kè xīng bù gū chūn zhú yè,nián huá quán shǔ jù shuāng cóng。
玄子蹙迫三秋尽,青女摧残一夜空。xuán zi cù pò sān qiū jǐn,qīng nǚ cuī cán yī yè kōng。
着意留连好风景,非君谁作主人翁。zhe yì liú lián hǎo fēng jǐng,fēi jūn shuí zuò zhǔ rén wēng。

再赠陈季张拒霜花二首

黄庭坚

鼓盆庄叟赋情浓,天遣霜华慰此公。gǔ pén zhuāng sǒu fù qíng nóng,tiān qiǎn shuāng huá wèi cǐ gōng。
想见尚能迷蝶梦,移栽闻说自蚕丛。xiǎng jiàn shàng néng mí dié mèng,yí zāi wén shuō zì cán cóng。
酒倾玉盏垂莲尽,鲙簇金盘下箸空。jiǔ qīng yù zhǎn chuí lián jǐn,kuài cù jīn pán xià zhù kōng。
秉烛栏边连夜饮,全藤折与卖花翁。bǐng zhú lán biān lián yè yǐn,quán téng zhé yǔ mài huā wēng。

再赠陈季张拒霜花二首

黄庭坚

倒著接䍦吾素风,当时酩酊似山公。dào zhù jiē lí wú sù fēng,dāng shí mǐng dīng shì shān gōng。
且看小槛新花蕊,休泥他家晚菊丛。qiě kàn xiǎo kǎn xīn huā ruǐ,xiū ní tā jiā wǎn jú cóng。
顾笑千金延客醉,解酲五斗为君空。gù xiào qiān jīn yán kè zuì,jiě chéng wǔ dòu wèi jūn kōng。
欢娱尽属少年事,白发欺人作老翁。huān yú jǐn shǔ shǎo nián shì,bái fā qī rén zuò lǎo wēng。

送杜子卿归西淮

黄庭坚

雪意涔涔满面风,杜郎马上若征鸿。xuě yì cén cén mǎn miàn fēng,dù láng mǎ shàng ruò zhēng hóng。
樽前谈笑我方惜,天外淮山谁与同。zūn qián tán xiào wǒ fāng xī,tiān wài huái shān shuí yǔ tóng。
行望酒帘沽白蚁,醉吟诗句入丹枫。xíng wàng jiǔ lián gū bái yǐ,zuì yín shī jù rù dān fēng。
一时真赏无人共,尚忆江南把钓翁。yī shí zhēn shǎng wú rén gòng,shàng yì jiāng nán bǎ diào wēng。

雪中连日行役戏书简同僚

黄庭坚

简书催出似驱鸡,闻道饥寒满屋啼。jiǎn shū cuī chū shì qū jī,wén dào jī hán mǎn wū tí。
炙背宵眠榾柮火,嚼冰晨饭萨波齑。zhì bèi xiāo mián gǔ duò huǒ,jué bīng chén fàn sà bō jī。
风如利剑穿狐腋,雪似流沙饮马蹄。fēng rú lì jiàn chuān hú yè,xuě shì liú shā yǐn mǎ tí。
官小责轻聊自慰,犹胜擐甲去征西。guān xiǎo zé qīng liáo zì wèi,yóu shèng huàn jiǎ qù zhēng xī。

次韵奉和仲谟夜话唐史

黄庭坚

贞观规摹诚远大,开元宗社半存亡。zhēn guān guī mó chéng yuǎn dà,kāi yuán zōng shè bàn cún wáng。
才闻冠盖游西蜀,又见干戈暗洛阳。cái wén guān gài yóu xī shǔ,yòu jiàn gàn gē àn luò yáng。
哲妇乘时倾嫡后,大阍当国定储皇。zhé fù chéng shí qīng dí hòu,dà hūn dāng guó dìng chǔ huáng。
伤心不忍前朝事,愿作元龟献未央。shāng xīn bù rěn qián cháo shì,yuàn zuò yuán guī xiàn wèi yāng。