古诗词

己未过太湖僧寺得宗汝为书寄山蓣白酒长韵诗寄答

黄庭坚

从学晚闻道,谋官无见功。cóng xué wǎn wén dào,móu guān wú jiàn gōng。
早衰观水鉴,内热愧邻邦。zǎo shuāi guān shuǐ jiàn,nèi rè kuì lín bāng。
比邻有宗侯,治剧乃雍容。bǐ lín yǒu zōng hóu,zhì jù nǎi yōng róng。
摩手抚鳏寡,稿砧磔强梁。mó shǒu fǔ guān guǎ,gǎo zhēn zhé qiáng liáng。
桃李与荆棘,称物施露霜。táo lǐ yǔ jīng jí,chēng wù shī lù shuāng。
政经甚缜密,私不蚍蜉通。zhèng jīng shén zhěn mì,sī bù pí fú tōng。
吏舍无请赇,家有侯在堂。lì shě wú qǐng qiú,jiā yǒu hóu zài táng。
府符下盐策,县官劝和羹。fǔ fú xià yán cè,xiàn guān quàn hé gēng。
作民敏风雨,令先诸邑行。zuò mín mǐn fēng yǔ,lìng xiān zhū yì xíng。
我居万夫上,阘惰世无双。wǒ jū wàn fū shàng,dá duò shì wú shuāng。
此邑宅岩岩,里中颇秦风。cǐ yì zhái yán yán,lǐ zhōng pǒ qín fēng。
翁媪无恙时,出分如峰房。wēng ǎo wú yàng shí,chū fēn rú fēng fáng。
一钱气不直,白梃及父兄。yī qián qì bù zhí,bái tǐng jí fù xiōng。
簪笔怀三尺,揖我谓我臧。zān bǐ huái sān chǐ,yī wǒ wèi wǒ zāng。
向来豪杰吏,治之以牛羊。xiàng lái háo jié lì,zhì zhī yǐ niú yáng。
我不忍敌民,教养如儿甥。wǒ bù rěn dí mín,jiào yǎng rú ér shēng。
荆鸡伏鹄卵,久望羽翼成。jīng jī fú gǔ luǎn,jiǔ wàng yǔ yì chéng。
讼端汹汹来,谕去稍听从。sòng duān xiōng xiōng lái,yù qù shāo tīng cóng。
尚馀租庸调,岁岁稽法程。shàng yú zū yōng diào,suì suì jī fǎ chéng。
按图索家资,四壁达牖窗。àn tú suǒ jiā zī,sì bì dá yǒu chuāng。
掩目鞭扑之,桁杨相推掁。yǎn mù biān pū zhī,héng yáng xiāng tuī chéng。
身欲免官去,驽马恋豆糠。shēn yù miǎn guān qù,nú mǎ liàn dòu kāng。
所以积廪盐,未使户得烹。suǒ yǐ jī lǐn yán,wèi shǐ hù dé pēng。
八月酾社酒,公私乐年登。bā yuè shāi shè jiǔ,gōng sī lè nián dēng。
遣徒与会稽,而悉走荻篁。qiǎn tú yǔ huì jī,ér xī zǒu dí huáng。
吾惟不足遣,夙驾略我疆。wú wéi bù zú qiǎn,sù jià lüè wǒ jiāng。
邑西軱戾地,是尝婴吾锋。yì xī gū lì dì,shì cháng yīng wú fēng。
龈龁其强宗,彼乃可使令。kěn hé qí qiáng zōng,bǐ nǎi kě shǐ lìng。
夙夜于远郊,草露沾帷裳。sù yè yú yuǎn jiāo,cǎo lù zhān wéi shang。
入磴履虎尾,扪萝触虿芒。rù dèng lǚ hǔ wěi,mén luó chù chài máng。
借问夕何宿,烟边数峰横。jiè wèn xī hé sù,yān biān shù fēng héng。
松竹不见天,蟠空作秋声。sōng zhú bù jiàn tiān,pán kōng zuò qiū shēng。
谷鸟与溪濑,合弦琵琶筝。gǔ niǎo yǔ xī lài,hé xián pí pá zhēng。
税驾乱石间,岩寺鸣疏钟。shuì jià luàn shí jiān,yán sì míng shū zhōng。
山农颇来服,见其父孙翁。shān nóng pǒ lái fú,jiàn qí fù sūn wēng。
苦辞王赋迟,户户无积藏。kǔ cí wáng fù chí,hù hù wú jī cáng。
民病我亦病,呻吟达五更。mín bìng wǒ yì bìng,shēn yín dá wǔ gèng。
韵为诵书语,行歌类楚狂。yùn wèi sòng shū yǔ,xíng gē lèi chǔ kuáng。
举鞭问嘉禾,秣马可及城。jǔ biān wèn jiā hé,mò mǎ kě jí chéng。
惜哉忧城旦,不得对榻床。xī zāi yōu chéng dàn,bù dé duì tà chuáng。
洒笔付飞鸟,北风吹报章。sǎ bǐ fù fēi niǎo,běi fēng chuī bào zhāng。
书回银钩壮,句与麝煤香。shū huí yín gōu zhuàng,jù yǔ shè méi xiāng。
浮蛆拨官醅,倾壶嫩鹅黄。fú qū bō guān pēi,qīng hú nèn é huáng。
山气常蓊㔩,此物可屡觞。shān qì cháng wěng è,cǐ wù kě lǚ shāng。
蓣药割紫藤,开笼喜手封。yù yào gē zǐ téng,kāi lóng xǐ shǒu fēng。
味温颇宜人,芼以石饴姜。wèi wēn pǒ yí rén,mào yǐ shí yí jiāng。
举杯引药糜,咏诗对寒江。jǔ bēi yǐn yào mí,yǒng shī duì hán jiāng。
寄声甚劳苦,相思秋月明。jì shēng shén láo kǔ,xiāng sī qiū yuè míng。
我邑万户乡,其民资嚚凶。wǒ yì wàn hù xiāng,qí mín zī yín xiōng。
欲割以寿公,使之承化光。yù gē yǐ shòu gōng,shǐ zhī chéng huà guāng。
反以来寿我,中有吞舟鲸。fǎn yǐ lái shòu wǒ,zhōng yǒu tūn zhōu jīng。
铜墨俱王命,职思慰孤茕。tóng mò jù wáng mìng,zhí sī wèi gū qióng。
何时赌一掷,烧烛咒明琼。hé shí dǔ yī zhì,shāo zhú zhòu míng qióng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

有怀半山老人再次韵二首

黄庭坚

啜羹不如放麑,乐羊终愧巴西。chuài gēng bù rú fàng ní,lè yáng zhōng kuì bā xī。
欲问老翁归处,帝乡无路云迷。yù wèn lǎo wēng guī chù,dì xiāng wú lù yún mí。

题郑防画夹五首

黄庭坚

惠崇烟雨归雁,坐我潇湘洞庭。huì chóng yān yǔ guī yàn,zuò wǒ xiāo xiāng dòng tíng。
欲唤扁舟归去,故人言是丹青。yù huàn biǎn zhōu guī qù,gù rén yán shì dān qīng。

题郑防画夹五首

黄庭坚

能作山川远势,白头惟有郭熙。néng zuò shān chuān yuǎn shì,bái tóu wéi yǒu guō xī。
欲写李成骤雨,惜无六幅鹅溪。yù xiě lǐ chéng zhòu yǔ,xī wú liù fú é xī。

题郑防画夹五首

黄庭坚

徐生脱水双鱼,吹沫相看晚图。xú shēng tuō shuǐ shuāng yú,chuī mò xiāng kàn wǎn tú。
老矣个中得计,作书远寄江湖。lǎo yǐ gè zhōng dé jì,zuò shū yuǎn jì jiāng hú。

题郑防画夹五首

黄庭坚

折苇枯荷共晚,红榴苦竹同时。zhé wěi kū hé gòng wǎn,hóng liú kǔ zhú tóng shí。
睡鸭不知飘雪,寒雀四顾风枝。shuì yā bù zhī piāo xuě,hán què sì gù fēng zhī。

题郑防画夹五首

黄庭坚

子母猿号槲叶,山南山北危机。zi mǔ yuán hào hú yè,shān nán shān běi wēi jī。
世故谁能樗里,彀中皆是由基。shì gù shuí néng chū lǐ,gòu zhōng jiē shì yóu jī。

题刘将军鹅

黄庭坚

箭羽不沾春水,籀文时印平沙。jiàn yǔ bù zhān chūn shuǐ,zhòu wén shí yìn píng shā。
想见山阴书罢,举群驱向王家。xiǎng jiàn shān yīn shū bà,jǔ qún qū xiàng wáng jiā。

寂住阁

黄庭坚

庄周梦为胡蝶,胡蝶不知庄周。zhuāng zhōu mèng wèi hú dié,hú dié bù zhī zhuāng zhōu。
当处出生随意,急流水上不流。dāng chù chū shēng suí yì,jí liú shuǐ shàng bù liú。

深明阁

黄庭坚

象踏恒河彻底,日行阎浮破冥。xiàng tà héng hé chè dǐ,rì xíng yán fú pò míng。
若问深明宗旨,风花时度窗棂。ruò wèn shēn míng zōng zhǐ,fēng huā shí dù chuāng líng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

从来不似一物,妄欲贯穿九流。cóng lái bù shì yī wù,wàng yù guàn chuān jiǔ liú。
骨硬非黄閤相,眼青见白蘋洲。gǔ yìng fēi huáng gé xiāng,yǎn qīng jiàn bái píng zhōu。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

生涯一九节筇,老境五十六翁。shēng yá yī jiǔ jié qióng,lǎo jìng wǔ shí liù wēng。
不堪上补黼黻,但可归教儿童。bù kān shàng bǔ fǔ fú,dàn kě guī jiào ér tóng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

万里草荒先垄,六年虫蠹群经。wàn lǐ cǎo huāng xiān lǒng,liù nián chóng dù qún jīng。
老喜宽恩放去,心似惊波不停。lǎo xǐ kuān ēn fàng qù,xīn shì jīng bō bù tíng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

为君试讲古学,此事可笺天公。wèi jūn shì jiǎng gǔ xué,cǐ shì kě jiān tiān gōng。
君看花梢朝露,何如松上霜风。jūn kàn huā shāo cháo lù,hé rú sōng shàng shuāng fēng。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

幽州已投斧柯,崇山更用忧何。yōu zhōu yǐ tóu fǔ kē,chóng shān gèng yòng yōu hé。
且喜龚邹冠豸,又闻张董上坡。qiě xǐ gōng zōu guān zhì,yòu wén zhāng dǒng shàng pō。

次韵石七三六言七首

黄庭坚

看著庄周枯槁,化为胡蝶翾轻。kàn zhù zhuāng zhōu kū gǎo,huà wèi hú dié xuān qīng。
人见穿花入柳,谁知有体无情。rén jiàn chuān huā rù liǔ,shuí zhī yǒu tǐ wú qíng。