古诗词

次韵章禹直魏道辅赠答之诗

黄庭坚

我老倦多故,心期马少游。wǒ lǎo juàn duō gù,xīn qī mǎ shǎo yóu。
愿为春眠蚕,吐丝自绸缪。yuàn wèi chūn mián cán,tǔ sī zì chóu móu。
翩翩魏公子,阅世无全牛。piān piān wèi gōng zi,yuè shì wú quán niú。
吹嘘鼓万物,领袖倾九流。chuī xū gǔ wàn wù,lǐng xiù qīng jiǔ liú。
昨来怀白璧,往撼西诸侯。zuó lái huái bái bì,wǎng hàn xī zhū hóu。
中丞文武将,良非卫霍侔。zhōng chéng wén wǔ jiāng,liáng fēi wèi huò móu。
誓开河源地,画作禹贡州。shì kāi hé yuán dì,huà zuò yǔ gòng zhōu。
壮士捐躯死,鲸鲵尚吞舟。zhuàng shì juān qū sǐ,jīng ní shàng tūn zhōu。
客心无一寸,草食随百忧。kè xīn wú yī cùn,cǎo shí suí bǎi yōu。
故人道旧语,末路非前筹。gù rén dào jiù yǔ,mò lù fēi qián chóu。
重来滕王阁,枫叶江上秋。zhòng lái téng wáng gé,fēng yè jiāng shàng qiū。
章子饱径术,赋诗如曹刘。zhāng zi bǎo jìng shù,fù shī rú cáo liú。
太学得虚名,权势殊未尤。tài xué dé xū míng,quán shì shū wèi yóu。
祸机发无妄,对吏抵抢头。huò jī fā wú wàng,duì lì dǐ qiǎng tóu。
遇逢椎鼓赦,帝泽万邦休。yù féng chuí gǔ shè,dì zé wàn bāng xiū。
章江三年拘,解装买莫愁。zhāng jiāng sān nián jū,jiě zhuāng mǎi mò chóu。
丽姬泣又悔,生故难豫谋。lì jī qì yòu huǐ,shēng gù nán yù móu。
邂逅识面晚,困穷理相收。xiè hòu shí miàn wǎn,kùn qióng lǐ xiāng shōu。
夜语倒樽酒,参旌偃风旒。yè yǔ dào zūn jiǔ,cān jīng yǎn fēng liú。
两公但取醉,古今共高丘。liǎng gōng dàn qǔ zuì,gǔ jīn gòng gāo qiū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

定风波·其一次高左藏韵

黄庭坚

自断此生休问天。zì duàn cǐ shēng xiū wèn tiān。
白头波上泛孤船。bái tóu bō shàng fàn gū chuán。
老去文章无气味。lǎo qù wén zhāng wú qì wèi。
憔悴。qiáo cuì。
不堪驱使菊花前。bù kān qū shǐ jú huā qián。
闻道使君携将吏。wén dào shǐ jūn xié jiāng lì。
高会。gāo huì。
参军吹帽晚风颠。cān jūn chuī mào wǎn fēng diān。
千骑插花秋色暮。qiān qí chā huā qiū sè mù。
归去。guī qù。
翠娥扶入醉时肩。cuì é fú rù zuì shí jiān。

定风波·其三荔枝

黄庭坚

晚岁监州闻荔枝。wǎn suì jiān zhōu wén lì zhī。
赤英垂坠压阑枝。chì yīng chuí zhuì yā lán zhī。
万里来逢芳意歇。wàn lǐ lái féng fāng yì xiē。
愁绝。chóu jué。
满盘空忆去年时。mǎn pán kōng yì qù nián shí。
涧草山花光照坐。jiàn cǎo shān huā guāng zhào zuò。
春过。chūn guò。
等闲桃李又累累。děng xián táo lǐ yòu lèi lèi。
辜负寒泉浸红皱。gū fù hán quán jìn hóng zhòu。
消瘦。xiāo shòu。
有人花病损香肌。yǒu rén huā bìng sǔn xiāng jī。

清平乐·其五示知命

黄庭坚

乍晴秋好。zhà qíng qiū hǎo。
黄菊敧乌帽。huáng jú jī wū mào。
不见清谈人绝倒。bù jiàn qīng tán rén jué dào。
更忆添丁小小。gèng yì tiān dīng xiǎo xiǎo。
蜀娘漫点花酥。shǔ niáng màn diǎn huā sū。
酒槽空滴真珠。jiǔ cáo kōng dī zhēn zhū。
兄弟四人别住,他年同插茱萸。xiōng dì sì rén bié zhù,tā nián tóng chā zhū yú。

清平乐·其六饮宴

黄庭坚

冰堂酒好。bīng táng jiǔ hǎo。
只恨银杯小。zhǐ hèn yín bēi xiǎo。
新作金荷工献巧。xīn zuò jīn hé gōng xiàn qiǎo。
图要连台拗倒。tú yào lián tái ǎo dào。
采莲一曲清歌。cǎi lián yī qū qīng gē。
争檀催卷金荷。zhēng tán cuī juǎn jīn hé。
醉里香飘睡鸭,更惊罗袜凌波。zuì lǐ xiāng piāo shuì yā,gèng jīng luó wà líng bō。

忆帝京·其一赠弹琵琶妓

黄庭坚

薄妆小靥闲情素。báo zhuāng xiǎo yè xián qíng sù。
抱著琵琶凝伫。bào zhù pí pá níng zhù。
慢捻复轻拢,切切如私语。màn niǎn fù qīng lǒng,qiè qiè rú sī yǔ。
转拨割朱弦,一段惊沙去。zhuǎn bō gē zhū xián,yī duàn jīng shā qù。
万里嫁、乌孙公主。wàn lǐ jià wū sūn gōng zhǔ。
对易水、明妃不渡。duì yì shuǐ míng fēi bù dù。
泪粉行行,红颜片片,指下花落狂风雨。lèi fěn xíng xíng,hóng yán piàn piàn,zhǐ xià huā luò kuáng fēng yǔ。
借问本师谁,敛拨当心住。jiè wèn běn shī shuí,liǎn bō dāng xīn zhù。

忆帝京·其二私情

黄庭坚

银烛生花如红豆。yín zhú shēng huā rú hóng dòu。
占好事、而今有。zhàn hǎo shì ér jīn yǒu。
人醉曲屏深,借宝瑟、轻招手。rén zuì qū píng shēn,jiè bǎo sè qīng zhāo shǒu。
一阵白蘋风,故灭烛、教相就。yī zhèn bái píng fēng,gù miè zhú jiào xiāng jiù。
花带雨、冰肌香透。huā dài yǔ bīng jī xiāng tòu。
恨啼乌、辘轳声晓。hèn tí wū lù lú shēng xiǎo。
岸柳微凉吹残酒。àn liǔ wēi liáng chuī cán jiǔ。
断肠时、至今依旧。duàn cháng shí zhì jīn yī jiù。
镜中消瘦。jìng zhōng xiāo shòu。
那人知后。nà rén zhī hòu。
怕夯你来僝僽。pà hāng nǐ lái chán zhòu。

画堂春

黄庭坚

东堂西畔有池塘。dōng táng xī pàn yǒu chí táng。
使君棐几明窗。shǐ jūn fěi jǐ míng chuāng。
日西人吏散东廊。rì xī rén lì sàn dōng láng。
蒲苇送清凉。pú wěi sòng qīng liáng。
翠管细通岩溜,小峰重叠山光。cuì guǎn xì tōng yán liū,xiǎo fēng zhòng dié shān guāng。
近池催置琵琶床。jìn chí cuī zhì pí pá chuáng。
衣带水风香。yī dài shuǐ fēng xiāng。

画堂春

黄庭坚

摩围小隐枕蛮江。mó wéi xiǎo yǐn zhěn mán jiāng。
蛛丝闲锁晴窗。zhū sī xián suǒ qíng chuāng。
水风山影上修廊。shuǐ fēng shān yǐng shàng xiū láng。
不到晚来凉。bù dào wǎn lái liáng。
相伴蝶穿花径,独飞鸥舞春光。xiāng bàn dié chuān huā jìng,dú fēi ōu wǔ chūn guāng。
不因送客下绳床。bù yīn sòng kè xià shéng chuáng。
添火炷炉香。tiān huǒ zhù lú xiāng。

鹧鸪天·其一明日独酌自嘲呈史应之

黄庭坚

万事令人心骨寒。wàn shì lìng rén xīn gǔ hán。
故人坟上土新乾。gù rén fén shàng tǔ xīn qián。
淫坊酒肆狂居士,李下何妨也整冠。yín fāng jiǔ sì kuáng jū shì,lǐ xià hé fáng yě zhěng guān。
金作鼎,玉为餐。jīn zuò dǐng,yù wèi cān。
老来亦失少时欢。lǎo lái yì shī shǎo shí huān。
茱萸菊蕊年年事,十日还将九日看。zhū yú jú ruǐ nián nián shì,shí rì hái jiāng jiǔ rì kàn。

鹧鸪天

黄庭坚

闻说君家有翠娥。wén shuō jūn jiā yǒu cuì é。
施朱施粉总嫌多。shī zhū shī fěn zǒng xián duō。
背人语处藏珠履,觑得羞时整玉梭。bèi rén yǔ chù cáng zhū lǚ,qù dé xiū shí zhěng yù suō。
拖远岫,压横波。tuō yuǎn xiù,yā héng bō。
何时传酒更传歌。hé shí chuán jiǔ gèng chuán gē。
为君写就黄庭了,不要山阴道士鹅。wèi jūn xiě jiù huáng tíng le,bù yào shān yīn dào shì é。

鹧鸪天

黄庭坚

紫菊黄花风露寒。zǐ jú huáng huā fēng lù hán。
平沙戏马雨新乾。píng shā xì mǎ yǔ xīn qián。
且看欲尽花经眼,休说弹冠与挂冠。qiě kàn yù jǐn huā jīng yǎn,xiū shuō dàn guān yǔ guà guān。
甘酒病,废朝餐。gān jiǔ bìng,fèi cháo cān。
何人得似醉中欢。hé rén dé shì zuì zhōng huān。
十年一觉扬州梦,为报时人洗眼看。shí nián yī jué yáng zhōu mèng,wèi bào shí rén xǐ yǎn kàn。

鹧鸪天·其二

黄庭坚

节去蜂愁蝶不知。jié qù fēng chóu dié bù zhī。
晓庭环绕折残枝。xiǎo tíng huán rào zhé cán zhī。
自然今日人心别,未必秋香一夜衰。zì rán jīn rì rén xīn bié,wèi bì qiū xiāng yī yè shuāi。
无闲事,即芳期。wú xián shì,jí fāng qī。
菊花须插满头归。jú huā xū chā mǎn tóu guī。
宜将酩酊酬佳节,不用登临送落晖。yí jiāng mǐng dīng chóu jiā jié,bù yòng dēng lín sòng luò huī。

鹧鸪天·其二

黄庭坚

西塞山边白鹭飞。xī sāi shān biān bái lù fēi。
桃花流水鳜鱼肥。táo huā liú shuǐ guì yú féi。
朝廷尚觅玄真子,何处如今更有诗。cháo tíng shàng mì xuán zhēn zi,hé chù rú jīn gèng yǒu shī。
青箬笠,绿蓑衣。qīng ruò lì,lǜ suō yī。
斜风细雨不须归。xié fēng xì yǔ bù xū guī。
人间底是无波处,一日风波十二时。rén jiān dǐ shì wú bō chù,yī rì fēng bō shí èr shí。

醉落魄三首其一

黄庭坚

陶陶兀兀。táo táo wù wù。
尊前是我华胥国。zūn qián shì wǒ huá xū guó。
争名争利休休莫。zhēng míng zhēng lì xiū xiū mò。
雪月风花,不醉怎生得。xuě yuè fēng huā,bù zuì zěn shēng dé。
邯郸一枕谁忧乐。hán dān yī zhěn shuí yōu lè。
新诗新事因闲适。xīn shī xīn shì yīn xián shì。
东山小妓携丝竹。dōng shān xiǎo jì xié sī zhú。
家里乐天,村里谢安石。jiā lǐ lè tiān,cūn lǐ xiè ān shí。

点绛唇

黄庭坚

浊酒黄花,画檐十日无秋燕。zhuó jiǔ huáng huā,huà yán shí rì wú qiū yàn。
梦中相见。mèng zhōng xiāng jiàn。
起作南柯观。qǐ zuò nán kē guān。
镜里朱颜,又减年时半。jìng lǐ zhū yán,yòu jiǎn nián shí bàn。
江山远。jiāng shān yuǎn。
登高人健。dēng gāo rén jiàn。
应问西来雁。yīng wèn xī lái yàn。
21231234567»