古诗词

次韵周法曹游青原山寺

黄庭坚

市声故在耳,一原谢尘埃。shì shēng gù zài ěr,yī yuán xiè chén āi。
乳窦响钟磬,翠峰丽昭回。rǔ dòu xiǎng zhōng qìng,cuì fēng lì zhāo huí。
俯看行磨蚁,车马度城隈。fǔ kàn xíng mó yǐ,chē mǎ dù chéng wēi。
水犹曹溪味,山自思公开。shuǐ yóu cáo xī wèi,shān zì sī gōng kāi。
浮图涌金碧,广厦构坏材。fú tú yǒng jīn bì,guǎng shà gòu huài cái。
蝉蜕三百年,至今猿鸟哀。chán tuì sān bǎi nián,zhì jīn yuán niǎo āi。
祖印平如水,有句非险崖。zǔ yìn píng rú shuǐ,yǒu jù fēi xiǎn yá。
心花照十方,初不落梯阶。xīn huā zhào shí fāng,chū bù luò tī jiē。
我行暝托宿,夜雨滴华榱。wǒ xíng míng tuō sù,yè yǔ dī huá cuī。
残僧四五辈,法筵叹尘埋。cán sēng sì wǔ bèi,fǎ yán tàn chén mái。
石头麟一角,道价直九垓。shí tóu lín yī jiǎo,dào jià zhí jiǔ gāi。
庐陵米贵贱,传与后人猜。lú líng mǐ guì jiàn,chuán yǔ hòu rén cāi。
晓跻上方上,秋塍乱萁荄。xiǎo jī shàng fāng shàng,qiū chéng luàn qí gāi。
寒藤上老木,龙蛇委筋骸。hán téng shàng lǎo mù,lóng shé wěi jīn hái。
鲁公大字石,笔势欲崩摧。lǔ gōng dà zì shí,bǐ shì yù bēng cuī。
德人曩来游,颇有嘉客陪。dé rén nǎng lái yóu,pǒ yǒu jiā kè péi。
忆当拥旌旗,千骑相排豗。yì dāng yōng jīng qí,qiān qí xiāng pái huī。
且复歌舞随,丝竹写烦哇。qiě fù gē wǔ suí,sī zhú xiě fán wa。
事如飞鸿去,名与南斗偕。shì rú fēi hóng qù,míng yǔ nán dòu xié。
松竹吟高丘,何时更能来。sōng zhú yín gāo qiū,hé shí gèng néng lái。
回首翠微合,于役王事催。huí shǒu cuì wēi hé,yú yì wáng shì cuī。
猿鹤一日雅,重来尚徘徊。yuán hè yī rì yǎ,zhòng lái shàng pái huái。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

刘邦直送早梅水仙花四首

黄庭坚

探请东皇第一机,水边风日笑横枝。tàn qǐng dōng huáng dì yī jī,shuǐ biān fēng rì xiào héng zhī。
鸳鸯浮弄婵娟影,白鹭窥鱼凝不知。yuān yāng fú nòng chán juān yǐng,bái lù kuī yú níng bù zhī。

刘邦直送早梅水仙花四首

黄庭坚

得水能仙天与奇,寒香寂寞动冰肌。dé shuǐ néng xiān tiān yǔ qí,hán xiāng jì mò dòng bīng jī。
仙风道骨今谁有,淡扫蛾眉簪一枝。xiān fēng dào gǔ jīn shuí yǒu,dàn sǎo é méi zān yī zhī。

刘邦直送早梅水仙花四首

黄庭坚

钱塘昔闻水仙庙,荆州今见水仙花。qián táng xī wén shuǐ xiān miào,jīng zhōu jīn jiàn shuǐ xiān huā。
暗香静色撩诗句,宜在林逋处士家。àn xiāng jìng sè liāo shī jù,yí zài lín bū chù shì jiā。

谢檀敦信送柑子

黄庭坚

色深林表风霜下,香著尊前指爪间。sè shēn lín biǎo fēng shuāng xià,xiāng zhù zūn qián zhǐ zhǎo jiān。
书后合题三百颗,频随驿使未应悭。shū hòu hé tí sān bǎi kē,pín suí yì shǐ wèi yīng qiān。

戏呈闻善二兄

黄庭坚

匏悬篱落鸦窥井,草上阶除雪衮风。páo xuán lí luò yā kuī jǐng,cǎo shàng jiē chú xuě gǔn fēng。
想得尊前攲醉帽,浑家儿女笑山公。xiǎng dé zūn qián qī zuì mào,hún jiā ér nǚ xiào shān gōng。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

身入醉乡无畔岸,心与欢伯为友朋。shēn rù zuì xiāng wú pàn àn,xīn yǔ huān bó wèi yǒu péng。
更阑骂坐客星散,午过未苏发鬅鬙。gèng lán mà zuò kè xīng sàn,wǔ guò wèi sū fā péng sēng。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

未尝顷刻可去酒,无有一日不吟诗。wèi cháng qǐng kè kě qù jiǔ,wú yǒu yī rì bù yín shī。
诗狂克念作酒圣,意态忽如少年时。shī kuáng kè niàn zuò jiǔ shèng,yì tài hū rú shǎo nián shí。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

群猪过饮尚可醉,疥手轑瓮庸何伤。qún zhū guò yǐn shàng kě zuì,jiè shǒu lǎo wèng yōng hé shāng。
柳家兄弟太迫窄,狂药不容人发狂。liǔ jiā xiōng dì tài pò zhǎi,kuáng yào bù róng rén fā kuáng。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

莫作叫号惊四邻,瓮中有地可藏真。mò zuò jiào hào jīng sì lín,wèng zhōng yǒu dì kě cáng zhēn。
渊明醉握远公手,大笑绝倒人不嗔。yuān míng zuì wò yuǎn gōng shǒu,dà xiào jué dào rén bù chēn。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

阮籍醉睡不论昏,刘伶鸡肋避尊拳。ruǎn jí zuì shuì bù lùn hūn,liú líng jī lē bì zūn quán。
至今凛凛有生气,饮酒真成不愧天。zhì jīn lǐn lǐn yǒu shēng qì,yǐn jiǔ zhēn chéng bù kuì tiān。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

公择醉面桃花红,人百忤之无愠容。gōng zé zuì miàn táo huā hóng,rén bǎi wǔ zhī wú yùn róng。
莘老夜阑倾数斗,焚香默坐日生东。shēn lǎo yè lán qīng shù dòu,fén xiāng mò zuò rì shēng dōng。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

椎床破面枨触人,作无义语怒四邻。chuí chuáng pò miàn chéng chù rén,zuò wú yì yǔ nù sì lín。
尊中欢伯笑尔辈,我本和气如三春。zūn zhōng huān bó xiào ěr bèi,wǒ běn hé qì rú sān chūn。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

陶令舍中有名酒,无日不为父老倾。táo lìng shě zhōng yǒu míng jiǔ,wú rì bù wèi fù lǎo qīng。
四座欢欣观酒德,一灯明暗又诗成。sì zuò huān xīn guān jiǔ dé,yī dēng míng àn yòu shī chéng。

谢答闻善二兄九绝句

黄庭坚

阮籍刘伶智如海,人间有道作糟丘。ruǎn jí liú líng zhì rú hǎi,rén jiān yǒu dào zuò zāo qiū。
酒中无诤真三昧,便觉嵇康输一筹。jiǔ zhōng wú zhèng zhēn sān mèi,biàn jué jī kāng shū yī chóu。

戏呈闻善

黄庭坚

堆豗病鹤怯鸡群,见酒特地生精神。duī huī bìng hè qiè jī qún,jiàn jiǔ tè dì shēng jīng shén。
坐中索起时被肘,亦任旁人嫌我真。zuò zhōng suǒ qǐ shí bèi zhǒu,yì rèn páng rén xián wǒ zhēn。