古诗词

次韵周德夫经行不相见之诗

黄庭坚

春风倚樽俎,绿发少年时。chūn fēng yǐ zūn zǔ,lǜ fā shǎo nián shí。
酒胆大如斗,当时淮海知。jiǔ dǎn dà rú dòu,dāng shí huái hǎi zhī。
醉眼概九州,何尝识忧悲。zuì yǎn gài jiǔ zhōu,hé cháng shí yōu bēi。
看云飞翰墨,秀句咏蛛丝。kàn yún fēi hàn mò,xiù jù yǒng zhū sī。
乐如同队鱼,游泳清水湄。lè rú tóng duì yú,yóu yǒng qīng shuǐ méi。
波涛倏相失,岁月秣马驰。bō tāo shū xiāng shī,suì yuè mò mǎ chí。
客事走京洛,乡贡趋礼闱。kè shì zǒu jīng luò,xiāng gòng qū lǐ wéi。
艰难思一臂,讲学抱群疑。jiān nán sī yī bì,jiǎng xué bào qún yí。
邂逅无因得,君居天南陲。xiè hòu wú yīn dé,jūn jū tiān nán chuí。
谁言井里坐,忽枉故人诗。shuí yán jǐng lǐ zuò,hū wǎng gù rén shī。
清如秋露蝉,高柳噫衰迟。qīng rú qiū lù chán,gāo liǔ yī shuāi chí。
感叹各头白,民生竟自痴。gǎn tàn gè tóu bái,mín shēng jìng zì chī。
过门不我见,宁复论前期。guò mén bù wǒ jiàn,níng fù lùn qián qī。
杯酒良难必,况望功名垂。bēi jiǔ liáng nán bì,kuàng wàng gōng míng chuí。
吉守乡丈人,政成犬生氂。jí shǒu xiāng zhàng rén,zhèng chéng quǎn shēng máo。
绿柳阴铃阁,红莲媚官池。lǜ liǔ yīn líng gé,hóng lián mèi guān chí。
开轩纳日月,高会无吏讥。kāi xuān nà rì yuè,gāo huì wú lì jī。
琵琶二十四,明妆百骑随。pí pá èr shí sì,míng zhuāng bǎi qí suí。
为公置乐饮,才可慰路岐。wèi gōng zhì lè yǐn,cái kě wèi lù qí。
矧公妙顾曲,调笑才不羁。shěn gōng miào gù qū,diào xiào cái bù jī。
幕中佳少年,多欲从汝嬉。mù zhōng jiā shǎo nián,duō yù cóng rǔ xī。
人事喜乖牾,会莫把一卮。rén shì xǐ guāi wǔ,huì mò bǎ yī zhī。
朝云高唐观,客枕劳梦思。cháo yún gāo táng guān,kè zhěn láo mèng sī。
主翁悲琴瑟,生憎见蛾眉。zhǔ wēng bēi qín sè,shēng zēng jiàn é méi。
君亦晚坎坷,有句怨弃遗。jūn yì wǎn kǎn kě,yǒu jù yuàn qì yí。
夜光暗投人,所向蒙诋嗤。yè guāng àn tóu rén,suǒ xiàng méng dǐ chī。
相思秋日黄,西岭含半规。xiāng sī qiū rì huáng,xī lǐng hán bàn guī。
老矣失少味,尚能诗酒为。lǎo yǐ shī shǎo wèi,shàng néng shī jiǔ wèi。
忽解扁舟下,何年复来兹。hū jiě biǎn zhōu xià,hé nián fù lái zī。
寄声缓行李,激箭无由追。jì shēng huǎn xíng lǐ,jī jiàn wú yóu zhuī。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

绝句

黄庭坚

春风一曲花十八,拚得百醉玉东西。chūn fēng yī qū huā shí bā,pàn dé bǎi zuì yù dōng xī。
露叶烟丛见红药,犹似舞馀和汗啼。lù yè yān cóng jiàn hóng yào,yóu shì wǔ yú hé hàn tí。

谢赵令载酒

黄庭坚

邂逅相将倒一壶,看朱成碧倩人扶。xiè hòu xiāng jiāng dào yī hú,kàn zhū chéng bì qiàn rén fú。
欲眠甚急须公去,能略陶潜醉后无。yù mián shén jí xū gōng qù,néng lüè táo qián zuì hòu wú。

春近四绝句

黄庭坚

闰后阳和腊里回,蒙蒙小雨暗楼台。rùn hòu yáng hé là lǐ huí,méng méng xiǎo yǔ àn lóu tái。
柳条榆荚弄颜色,便恐入帘双燕来。liǔ tiáo yú jiá nòng yán sè,biàn kǒng rù lián shuāng yàn lái。

春近四绝句

黄庭坚

亭台经雨压尘沙,春近登临意气佳。tíng tái jīng yǔ yā chén shā,chūn jìn dēng lín yì qì jiā。
更喜轻寒勒成雪,未春先放一城花。gèng xǐ qīng hán lēi chéng xuě,wèi chūn xiān fàng yī chéng huā。

春近四绝句

黄庭坚

小雪晴沙不作泥,疏帘红日弄朝晖。xiǎo xuě qíng shā bù zuò ní,shū lián hóng rì nòng cháo huī。
年华已伴梅梢晚,春色先从草际归。nián huá yǐ bàn méi shāo wǎn,chūn sè xiān cóng cǎo jì guī。

春近四绝句

黄庭坚

梅英欲尽香无赖,草色才苏绿未匀。méi yīng yù jǐn xiāng wú lài,cǎo sè cái sū lǜ wèi yún。
苦竹空将岁寒节,又随官柳到青春。kǔ zhú kōng jiāng suì hán jié,yòu suí guān liǔ dào qīng chūn。

读书呈几复二首

黄庭坚

身入群经作蠹鱼,断编残简伴闲居。shēn rù qún jīng zuò dù yú,duàn biān cán jiǎn bàn xián jū。
不随当世师章句,颇识扬雄善读书。bù suí dāng shì shī zhāng jù,pǒ shí yáng xióng shàn dú shū。

读书呈几复二首

黄庭坚

得君真似指南车,杖策方图问燕居。dé jūn zhēn shì zhǐ nán chē,zhàng cè fāng tú wèn yàn jū。
吾欲忘言观道妙,六经俱是不完书。wú yù wàng yán guān dào miào,liù jīng jù shì bù wán shū。

阻水戏呈几复二首

黄庭坚

秋风落木秋天高,月入金樽动酒豪。qiū fēng luò mù qiū tiān gāo,yuè rù jīn zūn dòng jiǔ háo。
过眼衰荣等昏晓,勿嗟迟速把心劳。guò yǎn shuāi róng děng hūn xiǎo,wù jiē chí sù bǎ xīn láo。

阻水戏呈几复二首

黄庭坚

月明遥夜见秋高,桂影依稀数兔豪。yuè míng yáo yè jiàn qiū gāo,guì yǐng yī xī shù tù háo。
散发行歌野田上,一樽可慰百年劳。sàn fā xíng gē yě tián shàng,yī zūn kě wèi bǎi nián láo。

学许氏说文赠诸弟

黄庭坚

六书章句苦支离,非复黄神太古时。liù shū zhāng jù kǔ zhī lí,fēi fù huáng shén tài gǔ shí。
鸟迹虫纹皆有法,犹胜双陆伴儿嬉。niǎo jì chóng wén jiē yǒu fǎ,yóu shèng shuāng lù bàn ér xī。

问渔父

黄庭坚

白发丈人持竹竿,系船留我坐柴关。bái fā zhàng rén chí zhú gān,xì chuán liú wǒ zuò chái guān。
偶然领会一谈胜,落日使人思故山。ǒu rán lǐng huì yī tán shèng,luò rì shǐ rén sī gù shān。

观化十五首

黄庭坚

柳外花中百鸟喧,相媒相和隔春烟。liǔ wài huā zhōng bǎi niǎo xuān,xiāng méi xiāng hé gé chūn yān。
黄昏寂寞无言语,恰似人归锁管弦。huáng hūn jì mò wú yán yǔ,qià shì rén guī suǒ guǎn xián。

观化十五首

黄庭坚

生涯萧洒似吾庐,人在青山远近居。shēng yá xiāo sǎ shì wú lú,rén zài qīng shān yuǎn jìn jū。
泉响风摇苍玉佩,月高云插水晶梳。quán xiǎng fēng yáo cāng yù pèi,yuè gāo yún chā shuǐ jīng shū。

观化十五首

黄庭坚

山回路转水深深,欲问津头谷鸟吟。shān huí lù zhuǎn shuǐ shēn shēn,yù wèn jīn tóu gǔ niǎo yín。
隔岸野花随意发,小蹊犹忆去年寻。gé àn yě huā suí yì fā,xiǎo qī yóu yì qù nián xún。