古诗词

和答莘老见赠

黄庭坚

往岁在辛丑,从师海濒州。wǎng suì zài xīn chǒu,cóng shī hǎi bīn zhōu。
外家有行役,拜公古邗沟。wài jiā yǒu xíng yì,bài gōng gǔ hán gōu。
儿曹被鉴赏,许以综九流。ér cáo bèi jiàn shǎng,xǔ yǐ zōng jiǔ liú。
仍许归息女,采蘋助春秋。réng xǔ guī xī nǚ,cǎi píng zhù chūn qiū。
斯文开津梁,盛德见虚舟。sī wén kāi jīn liáng,shèng dé jiàn xū zhōu。
离合略十年,每见仰清修。lí hé lüè shí nián,měi jiàn yǎng qīng xiū。
久次不进迁,天禄勤校雠。jiǔ cì bù jìn qiān,tiān lù qín xiào chóu。
文武修衮职,谏垣始登收。wén wǔ xiū gǔn zhí,jiàn yuán shǐ dēng shōu。
身趋邺公城,逐臣既南浮。shēn qū yè gōng chéng,zhú chén jì nán fú。
娈彼丞中馈,家庭供百羞。luán bǐ chéng zhōng kuì,jiā tíng gōng bǎi xiū。
堂堂来问寝,忽为云雾休。táng táng lái wèn qǐn,hū wèi yún wù xiū。
遗玩犹在箧,汝水绕坟丘。yí wán yóu zài qiè,rǔ shuǐ rào fén qiū。
南箕与北斗,日月行置邮。nán jī yǔ běi dòu,rì yuè xíng zhì yóu。
相逢辇毂下,存没可言愁。xiāng féng niǎn gǔ xià,cún méi kě yán chóu。
当年小儿女,生子欲胜裘。dāng nián xiǎo ér nǚ,shēng zi yù shèng qiú。
瓯越委琴瑟,江湖拱松楸。ōu yuè wěi qín sè,jiāng hú gǒng sōng qiū。
持节转七郡,治功无全牛。chí jié zhuǎn qī jùn,zhì gōng wú quán niú。
还朝蒙嗟识,明月岂暗投。hái cháo méng jiē shí,míng yuè qǐ àn tóu。
抱被直延阁,疏帘近奎钩。bào bèi zhí yán gé,shū lián jìn kuí gōu。
三生石上梦,记是复疑不。sān shēng shí shàng mèng,jì shì fù yí bù。
隐几付天籁,阅人如海鸥。yǐn jǐ fù tiān lài,yuè rén rú hǎi ōu。
襟怀俯万物,颜鬓与百忧。jīn huái fǔ wàn wù,yán bìn yǔ bǎi yōu。
长歌可当泣,短生等蜉蝣。zhǎng gē kě dāng qì,duǎn shēng děng fú yóu。
悲欢令人老,万世略同流。bēi huān lìng rén lǎo,wàn shì lüè tóng liú。
轩冕来逼身,白蘋晚沧洲。xuān miǎn lái bī shēn,bái píng wǎn cāng zhōu。
履拂知道肥,净室见天游。lǚ fú zhī dào féi,jìng shì jiàn tiān yóu。
小人乐蛙井,痴甚顾虎头。xiǎo rén lè wā jǐng,chī shén gù hǔ tóu。
世缘真嚼蜡,骨相谢封侯。shì yuán zhēn jué là,gǔ xiāng xiè fēng hóu。
松根养茯苓,岁晏望华辀。sōng gēn yǎng fú líng,suì yàn wàng huá zhōu。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

好事近·其一汤词

黄庭坚

歌罢酒阑时,潇洒座中风色。gē bà jiǔ lán shí,xiāo sǎ zuò zhōng fēng sè。
主礼到君须尽,奈宾朋南北。zhǔ lǐ dào jūn xū jǐn,nài bīn péng nán běi。
暂时分散总寻常,难堪久离拆。zàn shí fēn sàn zǒng xún cháng,nán kān jiǔ lí chāi。
不似建溪春草,解留连佳客。bù shì jiàn xī chūn cǎo,jiě liú lián jiā kè。

喝火令

黄庭坚

见晚情如旧,交疏分已深。jiàn wǎn qíng rú jiù,jiāo shū fēn yǐ shēn。
舞时歌处动人心。wǔ shí gē chù dòng rén xīn。
烟水数年魂梦,无处可追寻。yān shuǐ shù nián hún mèng,wú chù kě zhuī xún。
昨夜灯前见,重题汉上襟。zuó yè dēng qián jiàn,zhòng tí hàn shàng jīn。
便愁云雨又难寻。biàn chóu yún yǔ yòu nán xún。
晓也星稀,晓也月西沈。xiǎo yě xīng xī,xiǎo yě yuè xī shěn。
晓也雁行低度,不曾寄芳音。xiǎo yě yàn xíng dī dù,bù céng jì fāng yīn。

好事近·其二太平州小妓杨姝弹琴送酒

黄庭坚

一弄醒心弦,情在两山斜叠。yī nòng xǐng xīn xián,qíng zài liǎng shān xié dié。
弹到古人愁处,有真珠承睫。dàn dào gǔ rén chóu chù,yǒu zhēn zhū chéng jié。
使君来去本无心,休泪界红颊。shǐ jūn lái qù běn wú xīn,xiū lèi jiè hóng jiá。
自恨老来憎酒,负十分金叶。zì hèn lǎo lái zēng jiǔ,fù shí fēn jīn yè。

留春令

黄庭坚

江南一雁横秋水。jiāng nán yī yàn héng qiū shuǐ。
叹咫尺、断行千里。tàn zhǐ chǐ duàn xíng qiān lǐ。
回纹机上字纵横,欲寄远、凭谁是。huí wén jī shàng zì zòng héng,yù jì yuǎn píng shuí shì。
谢客池塘春都未。xiè kè chí táng chūn dōu wèi。
微微动、短墙桃李。wēi wēi dòng duǎn qiáng táo lǐ。
半阴才暖却清寒,是瘦损、人天气。bàn yīn cái nuǎn què qīng hán,shì shòu sǔn rén tiān qì。

好事近·其三

黄庭坚

不见片时霎,魂梦镇相随著。bù jiàn piàn shí shà,hún mèng zhèn xiāng suí zhù。
因甚近新无据,误窃香深约。yīn shén jìn xīn wú jù,wù qiè xiāng shēn yuē。
思量模样忔憎儿,恶又怎生恶。sī liàng mó yàng qì zēng ér,è yòu zěn shēng è。
终待共伊相见,与佯佯奚落。zhōng dài gòng yī xiāng jiàn,yǔ yáng yáng xī luò。

宴桃源·书赵伯充家上姬领巾

黄庭坚

天气把人僝僽。tiān qì bǎ rén chán zhòu。
落絮游丝时候。luò xù yóu sī shí hòu。
茶饭可曾忺,镜中赢得销瘦。chá fàn kě céng xiān,jìng zhōng yíng dé xiāo shòu。
生受。shēng shòu。
生受。shēng shòu。
更被养娘催绣。gèng bèi yǎng niáng cuī xiù。

雪花飞

黄庭坚

携手青云路稳,天声迤逦传呼。xié shǒu qīng yún lù wěn,tiān shēng yí lǐ chuán hū。
袍笏恩章乍赐,春满皇都。páo hù ēn zhāng zhà cì,chūn mǎn huáng dōu。
何处难忘酒,琼花照玉壶。hé chù nán wàng jiǔ,qióng huā zhào yù hú。
归袅丝梢竞醉,雪舞郊衢。guī niǎo sī shāo jìng zuì,xuě wǔ jiāo qú。

下水船

黄庭坚

总领神仙侣。zǒng lǐng shén xiān lǚ。
齐到青云歧路。qí dào qīng yún qí lù。
丹禁风微,咫尺谛闻天语。dān jìn fēng wēi,zhǐ chǐ dì wén tiān yǔ。
尽荣遇。jǐn róng yù。
看即如龙变化,一掷灵梭风雨。kàn jí rú lóng biàn huà,yī zhì líng suō fēng yǔ。
真游处。zhēn yóu chù。
上苑寻春去。shàng yuàn xún chūn qù。
芳草芊芊迎步。fāng cǎo qiān qiān yíng bù。
几曲笙歌,樱桃艳里欢聚。jǐ qū shēng gē,yīng táo yàn lǐ huān jù。
瑶觞举。yáo shāng jǔ。
回祝尧龄万万,端的君恩难负。huí zhù yáo líng wàn wàn,duān de jūn ēn nán fù。

贺圣朝

黄庭坚

脱霜披茜初登第。tuō shuāng pī qiàn chū dēng dì。
名高得意。míng gāo dé yì。
樱桃荣宴玉墀游,领群仙行缀。yīng táo róng yàn yù chí yóu,lǐng qún xiān xíng zhuì。
佳人何事。jiā rén hé shì。
轻相戏道,得之何济。qīng xiāng xì dào,dé zhī hé jì。
君家声誉古无双,且均平居二。jūn jiā shēng yù gǔ wú shuāng,qiě jūn píng jū èr。

青玉案·至宜州次韵上酬七兄

黄庭坚

烟中一线来时路。yān zhōng yī xiàn lái shí lù。
极目送、归鸿去。jí mù sòng guī hóng qù。
第四阳关云不度。dì sì yáng guān yún bù dù。
山胡新啭,子规言语。shān hú xīn zhuàn,zi guī yán yǔ。
正在人愁处。zhèng zài rén chóu chù。
忧能损性休朝暮。yōu néng sǔn xìng xiū cháo mù。
忆我当年醉时句。yì wǒ dāng nián zuì shí jù。
渡水穿云心已许。dù shuǐ chuān yún xīn yǐ xǔ。
暮年光景,小轩南浦。mù nián guāng jǐng,xiǎo xuān nán pǔ。
同卷西山雨。tóng juǎn xī shān yǔ。

沁园春

黄庭坚

把我身心,为伊烦恼,算天便知。bǎ wǒ shēn xīn,wèi yī fán nǎo,suàn tiān biàn zhī。
恨一回相见,百方作计,未能偎倚,早觅东西。hèn yī huí xiāng jiàn,bǎi fāng zuò jì,wèi néng wēi yǐ,zǎo mì dōng xī。
镜里拈花,水中捉月,觑著无由得近伊。jìng lǐ niān huā,shuǐ zhōng zhuō yuè,qù zhù wú yóu dé jìn yī。
添憔悴,镇花销翠减,玉瘦香肌。tiān qiáo cuì,zhèn huā xiāo cuì jiǎn,yù shòu xiāng jī。
奴儿。nú ér。
又有行期。yòu yǒu xíng qī。
你去即无妨我共谁。nǐ qù jí wú fáng wǒ gòng shuí。
向眼前常见,心犹未足,怎生禁得,真个分离。xiàng yǎn qián cháng jiàn,xīn yóu wèi zú,zěn shēng jìn dé,zhēn gè fēn lí。
地角天涯,我随君去。dì jiǎo tiān yá,wǒ suí jūn qù。
掘井为盟无改移。jué jǐng wèi méng wú gǎi yí。
君须是,做些儿相度,莫待临时。jūn xū shì,zuò xiē ér xiāng dù,mò dài lín shí。

河传·心情老懒

黄庭坚

心情老懒。xīn qíng lǎo lǎn。
对歌对舞,犹是当时眼。duì gē duì wǔ,yóu shì dāng shí yǎn。
巧笑靓妆,近我衰容华鬓。qiǎo xiào jìng zhuāng,jìn wǒ shuāi róng huá bìn。
似扶著、卖卜算。shì fú zhù mài bo suàn。
思量好个当年见。sī liàng hǎo gè dāng nián jiàn。
催酒催更,只怕归期短。cuī jiǔ cuī gèng,zhǐ pà guī qī duǎn。
饮散灯稀,背销落花深院。yǐn sàn dēng xī,bèi xiāo luò huā shēn yuàn。
好杀人、天不管。hǎo shā rén tiān bù guǎn。

千秋岁

黄庭坚

苑边花外。yuàn biān huā wài。
记得同朝退。jì dé tóng cháo tuì。
飞骑轧,鸣珂碎。fēi qí yà,míng kē suì。
齐歌云绕扇,赵舞风回带。qí gē yún rào shàn,zhào wǔ fēng huí dài。
严鼓断,杯盘狼藉犹相对。yán gǔ duàn,bēi pán láng jí yóu xiāng duì。
洒泪谁能会。sǎ lèi shuí néng huì。
醉卧藤阴盖。zuì wò téng yīn gài。
人已去,词空在。rén yǐ qù,cí kōng zài。
兔园高宴悄,虎观英游改。tù yuán gāo yàn qiāo,hǔ guān yīng yóu gǎi。
重感慨,波涛万顷珠沈海。zhòng gǎn kǎi,bō tāo wàn qǐng zhū shěn hǎi。

千秋岁

黄庭坚

世间好事。shì jiān hǎo shì。
恰恁厮当对。qià nèn sī dāng duì。
乍夜永,凉天气。zhà yè yǒng,liáng tiān qì。
雨稀帘外滴,香篆盘中字。yǔ xī lián wài dī,xiāng zhuàn pán zhōng zì。
长入梦,如今见也分明是。zhǎng rù mèng,rú jīn jiàn yě fēn míng shì。
欢极娇无力,玉软花敧坠。huān jí jiāo wú lì,yù ruǎn huā jī zhuì。
钗罥袖,云堆臂。chāi juàn xiù,yún duī bì。
灯斜明媚眼,汗浃瞢腾醉。dēng xié míng mèi yǎn,hàn jiā méng téng zuì。
奴奴睡,奴奴睡也奴奴睡。nú nú shuì,nú nú shuì yě nú nú shuì。

桃源忆故人

黄庭坚

碧天露洗春容净。bì tiān lù xǐ chūn róng jìng。
淡月晓收残晕。dàn yuè xiǎo shōu cán yūn。
花上密烟飘尽。huā shàng mì yān piāo jǐn。
花底莺声嫩。huā dǐ yīng shēng nèn。
云归楚峡厌厌困。yún guī chǔ xiá yàn yàn kùn。
两点遥山新恨。liǎng diǎn yáo shān xīn hèn。
和泪暗弹红粉。hé lèi àn dàn hóng fěn。
生怕人来问。shēng pà rén lái wèn。