古诗词

送刘道纯

黄庭坚

五松山下古铜官,邑居褊小水府宽。wǔ sōng shān xià gǔ tóng guān,yì jū biǎn xiǎo shuǐ fǔ kuān。
民安蒲鱼少嚚讼,簿领未减一丘盘。mín ān pú yú shǎo yín sòng,bù lǐng wèi jiǎn yī qiū pán。
胸中峥嵘书万卷,簸弄日月江湖间。xiōng zhōng zhēng róng shū wàn juǎn,bǒ nòng rì yuè jiāng hú jiān。
稠人广众自神王,按剑之眼白相看。chóu rén guǎng zhòng zì shén wáng,àn jiàn zhī yǎn bái xiāng kàn。
老身风波谙世味,如食橘柚知甘酸。lǎo shēn fēng bō ān shì wèi,rú shí jú yòu zhī gān suān。
麒麟图画偶然耳,半枕百年梦邯郸。qí lín tú huà ǒu rán ěr,bàn zhěn bǎi nián mèng hán dān。
平生樽俎宫亭上,涉世忘味皆朱颜。píng shēng zūn zǔ gōng tíng shàng,shè shì wàng wèi jiē zhū yán。
此时阿翁尚无恙,追琢秀句酬江山。cǐ shí ā wēng shàng wú yàng,zhuī zuó xiù jù chóu jiāng shān。
堂堂今为蜕蝉去,五老偃蹇无往还。táng táng jīn wèi tuì chán qù,wǔ lǎo yǎn jiǎn wú wǎng hái。
大梁城中笏拄颊,颔髭今成雪点斑。dà liáng chéng zhōng hù zhǔ jiá,hàn zī jīn chéng xuě diǎn bān。
青云何必出公右,亨衢在天无由攀。qīng yún hé bì chū gōng yòu,hēng qú zài tiān wú yóu pān。
椎鼓转船如病已,梦想楼台落星湾。chuí gǔ zhuǎn chuán rú bìng yǐ,mèng xiǎng lóu tái luò xīng wān。
子政诸儿喜文史,阿秤亦闻有笔端。zi zhèng zhū ér xǐ wén shǐ,ā chèng yì wén yǒu bǐ duān。
丹徒布衣未可量,诗书且对藜藿盘。dān tú bù yī wèi kě liàng,shī shū qiě duì lí huò pán。
穴中生涯识阴雨,木末牖户知风寒。xué zhōng shēng yá shí yīn yǔ,mù mò yǒu hù zhī fēng hán。
我今四壁恋微禄,知公未能长挂冠。wǒ jīn sì bì liàn wēi lù,zhī gōng wèi néng zhǎng guà guān。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

罗汉南公升堂颂二首

黄庭坚

黑蚁旋磨千里错,巴蛇吞象三年觉。hēi yǐ xuán mó qiān lǐ cuò,bā shé tūn xiàng sān nián jué。
日光天子转须弥,失眼众生问演若。rì guāng tiān zi zhuǎn xū mí,shī yǎn zhòng shēng wèn yǎn ruò。

答檀君送含笑花颂

黄庭坚

檀郎惠我花含笑,借问凝情笑阿谁。tán láng huì wǒ huā hán xiào,jiè wèn níng qíng xiào ā shuí。
一世茫茫走声利,阎公捉定始应知。yī shì máng máng zǒu shēng lì,yán gōng zhuō dìng shǐ yīng zhī。

为慧林冲禅师烧香颂三首

黄庭坚

昨夜三更狗吠雪,东家闭门推出月。zuó yè sān gèng gǒu fèi xuě,dōng jiā bì mén tuī chū yuè。
是渠觉海性澄圆,衲子杀人须见血。shì qú jué hǎi xìng chéng yuán,nà zi shā rén xū jiàn xuè。

为慧林冲禅师烧香颂三首

黄庭坚

多年破衲不胜针,一曲胡笳无古今。duō nián pò nà bù shèng zhēn,yī qū hú jiā wú gǔ jīn。
往日闻韶独忘味,守株人在月西沈。wǎng rì wén sháo dú wàng wèi,shǒu zhū rén zài yuè xī shěn。

为黄龙心禅师烧香颂三首

黄庭坚

老师身今七十六,老师心亦七十六。lǎo shī shēn jīn qī shí liù,lǎo shī xīn yì qī shí liù。
梦中沈却大法船,文殊顿足普贤哭。mèng zhōng shěn què dà fǎ chuán,wén shū dùn zú pǔ xián kū。

为黄龙心禅师烧香颂三首

黄庭坚

一拳打破鬼门关,一笑吐却野狐涎。yī quán dǎ pò guǐ mén guān,yī xiào tǔ què yě hú xián。
四海峥嵘龙象众,鼻头只用短绳牵。sì hǎi zhēng róng lóng xiàng zhòng,bí tóu zhǐ yòng duǎn shéng qiān。

为黄龙心禅师烧香颂三首

黄庭坚

海风吹落楞伽山,四海山徒着眼看。hǎi fēng chuī luò léng gā shān,sì hǎi shān tú zhe yǎn kàn。
一把柳丝收不得,和风搭在玉阑干。yī bǎ liǔ sī shōu bù dé,hé fēng dā zài yù lán gàn。

雨花岩颂彭泽三岩

黄庭坚

孤峰中流分江南,马当大雷无一帆。gū fēng zhōng liú fēn jiāng nán,mǎ dāng dà léi wú yī fān。
波涛掀空鸟不度,天花雨我读书岩。bō tāo xiān kōng niǎo bù dù,tiān huā yǔ wǒ dú shū yán。

伏仙岩颂

黄庭坚

生死浪中涅槃宅,与人同黑非同白。shēng sǐ làng zhōng niè pán zhái,yǔ rén tóng hēi fēi tóng bái。
谁令避世作聋盲,独来寒岩伏石壁。shuí lìng bì shì zuò lóng máng,dú lái hán yán fú shí bì。

补陀岩颂

黄庭坚

修罗身量等须弥,入藕丝孔逃追北。xiū luó shēn liàng děng xū mí,rù ǒu sī kǒng táo zhuī běi。
补陀岩下不战人,八万魔军皆解甲。bǔ tuó yán xià bù zhàn rén,bā wàn mó jūn jiē jiě jiǎ。

题高节亭颂

黄庭坚

松风竹雨共谈空,楼阁参差古叠重。sōng fēng zhú yǔ gòng tán kōng,lóu gé cān chà gǔ dié zhòng。
急水滩头道人住,亦如前佛在因中。jí shuǐ tān tóu dào rén zhù,yì rú qián fú zài yīn zhōng。

颂取之左右逢其原

黄庭坚

取之左右逢其原,香严腊月火烧山。qǔ zhī zuǒ yòu féng qí yuán,xiāng yán là yuè huǒ shāo shān。
对面谩人犹伫思,打得香严也是闲。duì miàn mán rén yóu zhù sī,dǎ dé xiāng yán yě shì xián。

书蔡秀才屏风颂四首

黄庭坚

武宁县中蔡老子,能棋能酒又能诗。wǔ níng xiàn zhōng cài lǎo zi,néng qí néng jiǔ yòu néng shī。
胸中百万多罗藏,不向人间说是非。xiōng zhōng bǎi wàn duō luó cáng,bù xiàng rén jiān shuō shì fēi。

书蔡秀才屏风颂四首

黄庭坚

接人高下但唯唯,笑语相随不作难。jiē rén gāo xià dàn wéi wéi,xiào yǔ xiāng suí bù zuò nán。
此翁胸次有泾渭,事不可处执如山。cǐ wēng xiōng cì yǒu jīng wèi,shì bù kě chù zhí rú shān。

书蔡秀才屏风颂四首

黄庭坚

此翁家世印累累,平生俯视造物儿。cǐ wēng jiā shì yìn lèi lèi,píng shēng fǔ shì zào wù ér。
堪笑痴人不省误,犹说此翁真个痴。kān xiào chī rén bù shěng wù,yóu shuō cǐ wēng zhēn gè chī。