古诗词

戏答公益春思二首

黄庭坚

昔人有真意,政在无美恶。xī rén yǒu zhēn yì,zhèng zài wú měi è。
微言见端绪,垂手延后觉。wēi yán jiàn duān xù,chuí shǒu yán hòu jué。
大声久辍响,谁继夫子铎。dà shēng jiǔ chuò xiǎng,shuí jì fū zi duó。
长笑二南闲,斯道公不薄。zhǎng xiào èr nán xián,sī dào gōng bù báo。
性怀如佩环,诗笔若陨雹。xìng huái rú pèi huán,shī bǐ ruò yǔn báo。
前篇戏调公,深井下短索。qián piān xì diào gōng,shēn jǐng xià duǎn suǒ。
子云最清净,亦动解嘲作。zi yún zuì qīng jìng,yì dòng jiě cháo zuò。
光尘贵和同,玉石尚磊落。guāng chén guì hé tóng,yù shí shàng lěi luò。
众人开眼眠,公独寤此乐。zhòng rén kāi yǎn mián,gōng dú wù cǐ lè。
昔在西宫游,初非朝夕约。xī zài xī gōng yóu,chū fēi cháo xī yuē。
邂逅二三子,蛾眉能劝客。xiè hòu èr sān zi,é méi néng quàn kè。
坐嫌席闲疏,酒恨盏底窄。zuò xián xí xián shū,jiǔ hèn zhǎn dǐ zhǎi。
骊驹我先返,看朱已成碧。lí jū wǒ xiān fǎn,kàn zhū yǐ chéng bì。
况闻公等醉,歌舞恣所索。kuàng wén gōng děng zuì,gē wǔ zì suǒ suǒ。
舞馀必缠头,歌罢皆举白。wǔ yú bì chán tóu,gē bà jiē jǔ bái。
清狂稍稍出,应节自不错。qīng kuáng shāo shāo chū,yīng jié zì bù cuò。
譬如观俳优,谁能不一噱。pì rú guān pái yōu,shuí néng bù yī jué。
何为苦解纷,乃似自立敌。hé wèi kǔ jiě fēn,nǎi shì zì lì dí。
人生忽远行,车马无归迹。rén shēng hū yuǎn xíng,chē mǎ wú guī jì。
黄粱一炊顷,梦尽百年历。huáng liáng yī chuī qǐng,mèng jǐn bǎi nián lì。
弃置勿重陈,虚心待三益。qì zhì wù zhòng chén,xū xīn dài sān yì。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

谪居黔南十首

黄庭坚

山郭灯火稀,峡天星汉少。shān guō dēng huǒ xī,xiá tiān xīng hàn shǎo。
年光东流水,生计南枝鸟。nián guāng dōng liú shuǐ,shēng jì nán zhī niǎo。

谪居黔南十首

黄庭坚

冥怀齐远近,委顺随南北。míng huái qí yuǎn jìn,wěi shùn suí nán běi。
归去诚可怜,天涯住亦得。guī qù chéng kě lián,tiān yá zhù yì dé。

谪居黔南十首

黄庭坚

老色日上面,欢悰日去心。lǎo sè rì shàng miàn,huān cóng rì qù xīn。
今既不如昔,后当不如今。jīn jì bù rú xī,hòu dāng bù rú jīn。

谪居黔南十首

黄庭坚

啧啧雀引雏,梢梢笋成竹。zé zé què yǐn chú,shāo shāo sǔn chéng zhú。
时物感人情,忆我故乡曲。shí wù gǎn rén qíng,yì wǒ gù xiāng qū。

谪居黔南十首

黄庭坚

轻纱一幅巾,小簟六尺床。qīng shā yī fú jīn,xiǎo diàn liù chǐ chuáng。
无客尽日静,有风终夜凉。wú kè jǐn rì jìng,yǒu fēng zhōng yè liáng。

谪居黔南十首

黄庭坚

病人多梦医,囚人多梦赦。bìng rén duō mèng yī,qiú rén duō mèng shè。
如何春来梦,合眼在乡社。rú hé chūn lái mèng,hé yǎn zài xiāng shè。

戏咏暖足瓶二首

黄庭坚

小姬暖足卧,或能起心兵。xiǎo jī nuǎn zú wò,huò néng qǐ xīn bīng。
千金买脚婆,夜夜睡天明。qiān jīn mǎi jiǎo pó,yè yè shuì tiān míng。

戏咏暖足瓶二首

黄庭坚

脚婆原不食,缠裹一衲足。jiǎo pó yuán bù shí,chán guǒ yī nà zú。
天明更倾泻,颒面有馀燠。tiān míng gèng qīng xiè,huì miàn yǒu yú yù。

宿黄州观音院钟楼上

黄庭坚

钟鸣山川晓,露下星斗湿。zhōng míng shān chuān xiǎo,lù xià xīng dòu shī。
老夫梳白头,潘何埙篪集。lǎo fū shū bái tóu,pān hé xūn chí jí。

和凉轩二首

黄庭坚

打荷看急雨,吞月任行云。dǎ hé kàn jí yǔ,tūn yuè rèn xíng yún。
夜半蚊雷起,西风为解纷。yè bàn wén léi qǐ,xī fēng wèi jiě fēn。

和凉轩二首

黄庭坚

茗碗梦中觉,荷花镜里香。míng wǎn mèng zhōng jué,hé huā jìng lǐ xiāng。
凉生只当处,暑退亦无方。liáng shēng zhǐ dāng chù,shǔ tuì yì wú fāng。

胜业寺悦亭

黄庭坚

苦雨已解严,诸峰来献状。kǔ yǔ yǐ jiě yán,zhū fēng lái xiàn zhuàng。
不见白头禅,空倚紫藤杖。bù jiàn bái tóu chán,kōng yǐ zǐ téng zhàng。

题花光画

黄庭坚

湖北山无地,湖南水彻天。hú běi shān wú dì,hú nán shuǐ chè tiān。
云沙真富贵,翰墨小神仙。yún shā zhēn fù guì,hàn mò xiǎo shén xiān。

陪师厚游百花洲盘礴范文正祠下道羊昙哭谢安石事因读生存华屋处零落归山丘为十诗

黄庭坚

忆在昭陵日,倾心用老成。yì zài zhāo líng rì,qīng xīn yòng lǎo chéng。
功归仁祖庙,正得一书生。gōng guī rén zǔ miào,zhèng dé yī shū shēng。

陪师厚游百花洲盘礴范文正祠下道羊昙哭谢安石事因读生存华屋处零落归山丘为十诗

黄庭坚

羊生但著鞭,勿哭西州门。yáng shēng dàn zhù biān,wù kū xī zhōu mén。
故有不亡者,南山相与存。gù yǒu bù wáng zhě,nán shān xiāng yǔ cún。