古诗词

答阎求仁

黄庭坚

暮天携手步河梁,把酒淹留斜日光。mù tiān xié shǒu bù hé liáng,bǎ jiǔ yān liú xié rì guāng。
生当有别各异方,古人嗟此乐难当。shēng dāng yǒu bié gè yì fāng,gǔ rén jiē cǐ lè nán dāng。
大梁嬉游少年场,春风花枝啭鹂黄。dà liáng xī yóu shǎo nián chǎng,chūn fēng huā zhī zhuàn lí huáng。
节物谢徂岁渠央,来自江南登君堂。jié wù xiè cú suì qú yāng,lái zì jiāng nán dēng jūn táng。
秋气欲动闻寒螀,会几何日今别长。qiū qì yù dòng wén hán jiāng,huì jǐ hé rì jīn bié zhǎng。
与子观化言两忘,浩歌放船入莽苍。yǔ zi guān huà yán liǎng wàng,hào gē fàng chuán rù mǎng cāng。
绿藻刺眼红蕖香,湖月夜飞衣袂凉。lǜ zǎo cì yǎn hóng qú xiāng,hú yuè yè fēi yī mèi liáng。
相从宴坐歌胡床,赠言锦绣邀报章。xiāng cóng yàn zuò gē hú chuáng,zèng yán jǐn xiù yāo bào zhāng。
君心温良志则刚,不能牛下学歌商。jūn xīn wēn liáng zhì zé gāng,bù néng niú xià xué gē shāng。
欲谢世纷自翱翔,果行此策无乃良。yù xiè shì fēn zì áo xiáng,guǒ xíng cǐ cè wú nǎi liáng。
昔人所学浩渺茫,海涵地负无抵当。xī rén suǒ xué hào miǎo máng,hǎi hán dì fù wú dǐ dāng。
弃捐其人及秕糠,帝王之功一豪芒。qì juān qí rén jí bǐ kāng,dì wáng zhī gōng yī háo máng。
既趋世故自遐遑,何异臧谷俱亡羊。jì qū shì gù zì xiá huáng,hé yì zāng gǔ jù wáng yáng。
以生随之中道伤,止吾已知终必亡。yǐ shēng suí zhī zhōng dào shāng,zhǐ wú yǐ zhī zhōng bì wáng。
我亦闻之未能行,慨今无策可伏藏。wǒ yì wén zhī wèi néng xíng,kǎi jīn wú cè kě fú cáng。
身随衣食叶南阳,脱身自当及康强。shēn suí yī shí yè nán yáng,tuō shēn zì dāng jí kāng qiáng。
不待齿疏发苍浪,优游濠上如惠庄,论交莫逆与子相。bù dài chǐ shū fā cāng làng,yōu yóu háo shàng rú huì zhuāng,lùn jiāo mò nì yǔ zi xiāng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

一瓶一钵非难办,住得山时更莫来。yī píng yī bō fēi nán bàn,zhù dé shān shí gèng mò lái。
千年粪扫堆头物,优钵罗花特地开。qiān nián fèn sǎo duī tóu wù,yōu bō luó huā tè dì kāi。

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

万缘空处真如佛,八面风中不动尊。wàn yuán kōng chù zhēn rú fú,bā miàn fēng zhōng bù dòng zūn。
困便横眠饥吃饭,十方无壁又无门。kùn biàn héng mián jī chī fàn,shí fāng wú bì yòu wú mén。

赠刘静翁颂四首

黄庭坚

净名庞老总垂须,君幸元无免破除。jìng míng páng lǎo zǒng chuí xū,jūn xìng yuán wú miǎn pò chú。
心若出家身若住,何须更觅剃头书。xīn ruò chū jiā shēn ruò zhù,hé xū gèng mì tì tóu shū。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

南鸿北雁年年客,有个生涯主不知。nán hóng běi yàn nián nián kè,yǒu gè shēng yá zhǔ bù zhī。
撼动从来忧乐事,夜窗风叶响棠梨。hàn dòng cóng lái yōu lè shì,yè chuāng fēng yè xiǎng táng lí。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

栽松道者身先老,放下锄头好再来。zāi sōng dào zhě shēn xiān lǎo,fàng xià chú tóu hǎo zài lái。
八万四千关捩子,与公一个锁匙开。bā wàn sì qiān guān liè zi,yǔ gōng yī gè suǒ shi kāi。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

一筇九节添行李,用得人间处处尊。yī qióng jiǔ jié tiān xíng lǐ,yòng dé rén jiān chù chù zūn。
只要上山行饱饭,莫将风雪打人门。zhǐ yào shàng shān xíng bǎo fàn,mò jiāng fēng xuě dǎ rén mén。

再答静翁并以筇竹一枝赠行四首

黄庭坚

万事实头方稳当,十分足陌莫跷除。wàn shì shí tóu fāng wěn dāng,shí fēn zú mò mò qiāo chú。
困来展席日里睡,读尽空中鸟迹书。kùn lái zhǎn xí rì lǐ shuì,dú jǐn kōng zhōng niǎo jì shū。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

瞿昙不解祖师机,却许狸奴白牯知。qú tán bù jiě zǔ shī jī,què xǔ lí nú bái gǔ zhī。
道人只要贫到骨,沈却黄金卖笊离。dào rén zhǐ yào pín dào gǔ,shěn què huáng jīn mài zhào lí。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

妙舌寒山一居士,净居金粟几如来。miào shé hán shān yī jū shì,jìng jū jīn sù jǐ rú lái。
玄关无键直须透,不得春风花不开。xuán guān wú jiàn zhí xū tòu,bù dé chūn fēng huā bù kāi。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

须弥椎打虚空鼓,撼得毗卢海月昏。xū mí chuí dǎ xū kōng gǔ,hàn dé pí lú hǎi yuè hūn。
四海无波安乐住,陈家松下小柴门。sì hǎi wú bō ān lè zhù,chén jiā sōng xià xiǎo chái mén。

再答并简康国兄弟四首

黄庭坚

日中一饭蒙头睡,黄叶堆门莫扫除。rì zhōng yī fàn méng tóu shuì,huáng yè duī mén mò sǎo chú。
夜半枕前师子吼,起来烧却野狐书。yè bàn zhěn qián shī zi hǒu,qǐ lái shāo què yě hú shū。

答雍熙光老颂

黄庭坚

独弄参军无鼓笛,右军池里泛渔舟。dú nòng cān jūn wú gǔ dí,yòu jūn chí lǐ fàn yú zhōu。
岂知剑外雍熙老,收得黄巢折剑头。qǐ zhī jiàn wài yōng xī lǎo,shōu dé huáng cháo zhé jiàn tóu。

又答寄糖霜颂

黄庭坚

远寄蔗霜知有味,胜于崔浩水精盐。yuǎn jì zhè shuāng zhī yǒu wèi,shèng yú cuī hào shuǐ jīng yán。
正宗扫地从谁说,我舌犹能及鼻尖。zhèng zōng sǎo dì cóng shuí shuō,wǒ shé yóu néng jí bí jiān。

题永首座庵颂

黄庭坚

夺得胡儿马便休,休嗟李广不封侯。duó dé hú ér mǎ biàn xiū,xiū jiē lǐ guǎng bù fēng hóu。
分明射得南山虎,子细看来是石头。fēn míng shè dé nán shān hǔ,zi xì kàn lái shì shí tóu。

罗汉南公升堂颂二首

黄庭坚

宝积拾得漏贯钱,古佛堂前狗尿天。bǎo jī shí dé lòu guàn qián,gǔ fú táng qián gǒu niào tiān。
东山日出西山雨,露柱捶胸哭破船。dōng shān rì chū xī shān yǔ,lù zhù chuí xiōng kū pò chuán。