古诗词

奉和慎思寺丞太康传舍相逢并寄扶沟程太丞尉氏孙著作二十韵

黄庭坚

扶亭大夫伯淳父,平生执鞭所欣慕。fú tíng dà fū bó chún fù,píng shēng zhí biān suǒ xīn mù。
蚤年学问多东南,形阻江山想神遇。zǎo nián xué wèn duō dōng nán,xíng zǔ jiāng shān xiǎng shén yù。
阮籍台边有一人,爱叹非为婚姻故。ruǎn jí tái biān yǒu yī rén,ài tàn fēi wèi hūn yīn gù。
民言令君明且清,玉壶寒冰不受污。mín yán lìng jūn míng qiě qīng,yù hú hán bīng bù shòu wū。
我从王事驱传马,落日东走骇麇兔。wǒ cóng wáng shì qū chuán mǎ,luò rì dōng zǒu hài jūn tù。
问知邻境欲过之,简书有程严寸步。wèn zhī lín jìng yù guò zhī,jiǎn shū yǒu chéng yán cùn bù。
胸怀作恶无处说,天气昏昏月含雾。xiōng huái zuò è wú chù shuō,tiān qì hūn hūn yuè hán wù。
故人如从空中落,逼耳好鸟鸣韶濩。gù rén rú cóng kōng zhōng luò,bī ěr hǎo niǎo míng sháo huò。
野桃窈窕风剪拂,官柳低昂春燠煦。yě táo yǎo tiǎo fēng jiǎn fú,guān liǔ dī áng chūn yù xù。
政由人好景亦好,烧烛续书笑言聚。zhèng yóu rén hǎo jǐng yì hǎo,shāo zhú xù shū xiào yán jù。
同怀两贤孤此乐,无物可写心倾傃。tóng huái liǎng xián gū cǐ lè,wú wù kě xiě xīn qīng sù。
邓侯诗成锦绣段,浣花屑玉邀我赋。dèng hóu shī chéng jǐn xiù duàn,huàn huā xiè yù yāo wǒ fù。
今年病起疏酒杯,醉乡荆棘归无路。jīn nián bìng qǐ shū jiǔ bēi,zuì xiāng jīng jí guī wú lù。
诗穷净欲四壁立,奈何可当杜武库。shī qióng jìng yù sì bì lì,nài hé kě dāng dù wǔ kù。
不似灞桥风雪中,半臂骑驴得佳句。bù shì bà qiáo fēng xuě zhōng,bàn bì qí lǘ dé jiā jù。
济时之才吾岂敢,樗栎初无廊庙具。jì shí zhī cái wú qǐ gǎn,chū lì chū wú láng miào jù。
上车不落强颜耳,伏食官仓等鸡鹜。shàng chē bù luò qiáng yán ěr,fú shí guān cāng děng jī wù。
只欲苦留公把酒,都畿千里勤督护。zhǐ yù kǔ liú gōng bǎ jiǔ,dōu jī qiān lǐ qín dū hù。
及得归时谷雨馀,已剪轻衣换袍裤。jí dé guī shí gǔ yǔ yú,yǐ jiǎn qīng yī huàn páo kù。
春色衰从一片飞,况乃纷纷不知数。chūn sè shuāi cóng yī piàn fēi,kuàng nǎi fēn fēn bù zhī shù。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

赠李辅圣

黄庭坚

交盖相逢水急流,八年今复会荆州。jiāo gài xiāng féng shuǐ jí liú,bā nián jīn fù huì jīng zhōu。
已回青眼追鸿翼,肯使黄尘没马头。yǐ huí qīng yǎn zhuī hóng yì,kěn shǐ huáng chén méi mǎ tóu。
旧管新收几妆镜,流行坎止一虚舟。jiù guǎn xīn shōu jǐ zhuāng jìng,liú xíng kǎn zhǐ yī xū zhōu。
相看绝叹女博士,笔研管弦成古丘。xiāng kàn jué tàn nǚ bó shì,bǐ yán guǎn xián chéng gǔ qiū。

和高仲本喜相见

黄庭坚

雨昏南浦曾相对,雪满荆州喜再逢。yǔ hūn nán pǔ céng xiāng duì,xuě mǎn jīng zhōu xǐ zài féng。
有子才如不羁马,知君心是后凋松。yǒu zi cái rú bù jī mǎ,zhī jūn xīn shì hòu diāo sōng。
闲寻书册应多味,老傍人门似更慵。xián xún shū cè yīng duō wèi,lǎo bàng rén mén shì gèng yōng。
何日晴轩观笔砚,一樽相属要从容。hé rì qíng xuān guān bǐ yàn,yī zūn xiāng shǔ yào cóng róng。

自巴陵略平江临湘入通城无日不雨至黄龙奉谒清禅师继而晚晴邂逅禅客戴道纯款语作长句呈道纯

黄庭坚

山行十日雨沾衣,幕阜峰前对落晖。shān xíng shí rì yǔ zhān yī,mù fù fēng qián duì luò huī。
野水自添田水满,晴鸠却唤雨鸠归。yě shuǐ zì tiān tián shuǐ mǎn,qíng jiū què huàn yǔ jiū guī。
灵源大士人天眼,双塔老师诸佛机。líng yuán dà shì rén tiān yǎn,shuāng tǎ lǎo shī zhū fú jī。
白发苍颜重到此,问君还是昔人非。bái fā cāng yán zhòng dào cǐ,wèn jūn hái shì xī rén fēi。

题胡逸老致虚庵

黄庭坚

藏书万卷可教子,遗金满籯常作灾。cáng shū wàn juǎn kě jiào zi,yí jīn mǎn yíng cháng zuò zāi。
能与贫人共年谷,必有明月生蚌胎。néng yǔ pín rén gòng nián gǔ,bì yǒu míng yuè shēng bàng tāi。
山随宴坐图画出,水作夜窗风雨来。shān suí yàn zuò tú huà chū,shuǐ zuò yè chuāng fēng yǔ lái。
观水观山皆得妙,更将何物污灵台。guān shuǐ guān shān jiē dé miào,gèng jiāng hé wù wū líng tái。

新喻道中寄元明用觞字韵

黄庭坚

中年畏病不举酒,孤负东来数百觞。zhōng nián wèi bìng bù jǔ jiǔ,gū fù dōng lái shù bǎi shāng。
唤客煎茶山店远,看人秧稻午风凉。huàn kè jiān chá shān diàn yuǎn,kàn rén yāng dào wǔ fēng liáng。
但知家里俱无恙,不用书来细作行。dàn zhī jiā lǐ jù wú yàng,bù yòng shū lái xì zuò xíng。
一百八盘携手上,至今犹梦绕羊肠。yī bǎi bā pán xié shǒu shàng,zhì jīn yóu mèng rào yáng cháng。

追和东坡壶中九华

黄庭坚

有人夜半持山去,顿觉浮岚暖翠空。yǒu rén yè bàn chí shān qù,dùn jué fú lán nuǎn cuì kōng。
试问安排华屋处,何如零落乱云中。shì wèn ān pái huá wū chù,hé rú líng luò luàn yún zhōng。
能回赵璧人安在,已入南柯梦不通。néng huí zhào bì rén ān zài,yǐ rù nán kē mèng bù tōng。
赖有霜钟难席卷,袖椎来听响玲珑。lài yǒu shuāng zhōng nán xí juǎn,xiù chuí lái tīng xiǎng líng lóng。

罢姑熟寄元明用觞字韵

黄庭坚

追随富贵劳牵尾,准拟田园略滥觞。zhuī suí fù guì láo qiān wěi,zhǔn nǐ tián yuán lüè làn shāng。
本与江鸥成保社,聊随海燕度炎凉。běn yǔ jiāng ōu chéng bǎo shè,liáo suí hǎi yàn dù yán liáng。
未栽姑熟桃李径,却入江西鸿雁行。wèi zāi gū shú táo lǐ jìng,què rù jiāng xī hóng yàn xíng。
别后常同千里月,书来莫寄九回肠。bié hòu cháng tóng qiān lǐ yuè,shū lái mò jì jiǔ huí cháng。

追和东坡题李亮功归来图

黄庭坚

今人常恨古人少,今得见之谁谓无。jīn rén cháng hèn gǔ rén shǎo,jīn dé jiàn zhī shuí wèi wú。
欲学渊明归作赋,先烦摩诘画成图。yù xué yuān míng guī zuò fù,xiān fán mó jí huà chéng tú。
小池已筑鱼千里,隙地仍栽芋百区。xiǎo chí yǐ zhù yú qiān lǐ,xì dì réng zāi yù bǎi qū。
朝市山林俱有累,不居京洛不江湖。cháo shì shān lín jù yǒu lèi,bù jū jīng luò bù jiāng hú。

梦中和觞字韵

黄庭坚

天教兄弟各异方,不使新年对举觞。tiān jiào xiōng dì gè yì fāng,bù shǐ xīn nián duì jǔ shāng。
作云作雨手翻覆,得马失马心清凉。zuò yún zuò yǔ shǒu fān fù,dé mǎ shī mǎ xīn qīng liáng。
何处胡椒八百斛,谁家金钗十二行。hé chù hú jiāo bā bǎi hú,shuí jiā jīn chāi shí èr xíng。
一邱一壑可曳尾,三沐三舋取刳肠。yī qiū yī hè kě yè wěi,sān mù sān xìn qǔ kū cháng。

次韵文安国纪梦

黄庭坚

道人偶许俗人知,法喜非妻解养儿。dào rén ǒu xǔ sú rén zhī,fǎ xǐ fēi qī jiě yǎng ér。
夜久金茎添沆瀣,室虚璧月映琉璃。yè jiǔ jīn jīng tiān hàng xiè,shì xū bì yuè yìng liú lí。
远来醉侠匆匆去,近出诗仙句句奇。yuǎn lái zuì xiá cōng cōng qù,jìn chū shī xiān jù jù qí。
独怪区区践绳墨,相逢未省角巾敧。dú guài qū qū jiàn shéng mò,xiāng féng wèi shěng jiǎo jīn jī。

次韵德孺惠贶秋字之句

黄庭坚

少日才华接贵游,老来忠义气横秋。shǎo rì cái huá jiē guì yóu,lǎo lái zhōng yì qì héng qiū。
未应白发如霜草,不见丹砂似箭头。wèi yīng bái fā rú shuāng cǎo,bù jiàn dān shā shì jiàn tóu。
顾我今成丧家狗,期君早作济川舟。gù wǒ jīn chéng sàng jiā gǒu,qī jūn zǎo zuò jì chuān zhōu。
汉家宗庙英灵在,定是寒儒浪自愁。hàn jiā zōng miào yīng líng zài,dìng shì hán rú làng zì chóu。

题淡山岩二首

黄庭坚

去城二十五里近,天与隔尽俗子尘。qù chéng èr shí wǔ lǐ jìn,tiān yǔ gé jǐn sú zi chén。
春蛙秋蝇不到耳,夏凉冬暖总宜人。chūn wā qiū yíng bù dào ěr,xià liáng dōng nuǎn zǒng yí rén。
岩中清磬僧定起,洞口绿树仙家春。yán zhōng qīng qìng sēng dìng qǐ,dòng kǒu lǜ shù xiān jiā chūn。
惜哉次山世未显,不得雄文镵翠珉。xī zāi cì shān shì wèi xiǎn,bù dé xióng wén chán cuì mín。

题淡山岩二首

黄庭坚

淡山淡姓人安在,徵君避秦亦不归。dàn shān dàn xìng rén ān zài,zhēng jūn bì qín yì bù guī。
石门竹径几时有,琼台瑶室至今疑。shí mén zhú jìng jǐ shí yǒu,qióng tái yáo shì zhì jīn yí。
回中明洁坐十客,亦可呼乐醉舞衣。huí zhōng míng jié zuò shí kè,yì kě hū lè zuì wǔ yī。
阆州城南果何似,永州淡岩天下稀。láng zhōu chéng nán guǒ hé shì,yǒng zhōu dàn yán tiān xià xī。

宜阳别元明用觞字韵

黄庭坚

霜须八十期同老,酌我仙人九酝觞。shuāng xū bā shí qī tóng lǎo,zhuó wǒ xiān rén jiǔ yùn shāng。
明月湾头松老大,永思堂下草荒凉。míng yuè wān tóu sōng lǎo dà,yǒng sī táng xià cǎo huāng liáng。
千林风雨莺求友,万里云天雁断行。qiān lín fēng yǔ yīng qiú yǒu,wàn lǐ yún tiān yàn duàn xíng。
别夜不眠听鼠啮,非关春茗搅枯肠。bié yè bù mián tīng shǔ niè,fēi guān chūn míng jiǎo kū cháng。

叔父钓亭

黄庭坚

槛外溪风拂面凉,四围春草自锄荒。kǎn wài xī fēng fú miàn liáng,sì wéi chūn cǎo zì chú huāng。
陆沈霜发为钩直,柳贯锦鳞缘饵香。lù shěn shuāng fā wèi gōu zhí,liǔ guàn jǐn lín yuán ěr xiāng。
影落华亭千尺月,梦通岐下六州王。yǐng luò huá tíng qiān chǐ yuè,mèng tōng qí xià liù zhōu wáng。
麒麟卧笑功名骨,不道山林日月长。qí lín wò xiào gōng míng gǔ,bù dào shān lín rì yuè zhǎng。