古诗词

西禅听戴道士弹琴

黄庭坚

灵宫苍烟荫老柏,风吹霜空月生魄。líng gōng cāng yān yīn lǎo bǎi,fēng chuī shuāng kōng yuè shēng pò。
群鸟得巢寒夜静,市井收声虚室白。qún niǎo dé cháo hán yè jìng,shì jǐng shōu shēng xū shì bái。
少年抱琴为予来,乃是天台桃源未归客。shǎo nián bào qín wèi yǔ lái,nǎi shì tiān tái táo yuán wèi guī kè。
危冠匡坐如无傍,弄弦铿铿灯烛光。wēi guān kuāng zuò rú wú bàng,nòng xián kēng kēng dēng zhú guāng。
谁言伯牙绝弦钟期死,泰山峨峨水汤汤。shuí yán bó yá jué xián zhōng qī sǐ,tài shān é é shuǐ tāng tāng。
春天百鸟语撩乱,风荡杨花无畔岸。chūn tiān bǎi niǎo yǔ liāo luàn,fēng dàng yáng huā wú pàn àn。
微阴愁猿抱山木,玄冬孤鸿度云汉。wēi yīn chóu yuán bào shān mù,xuán dōng gū hóng dù yún hàn。
斧斤丁丁空谷樵,幽泉落涧夜萧萧。fǔ jīn dīng dīng kōng gǔ qiáo,yōu quán luò jiàn yè xiāo xiāo。
十二峰前巫峡雨,七八月后钱塘潮。shí èr fēng qián wū xiá yǔ,qī bā yuè hòu qián táng cháo。
孝子流离在中野,羁臣归来哭亡社。xiào zi liú lí zài zhōng yě,jī chén guī lái kū wáng shè。
空床思妇感蟏蛸,暮年遗老依桑柘。kōng chuáng sī fù gǎn xiāo shāo,mù nián yí lǎo yī sāng zhè。
人言此曲不堪听,我怜酷解写人情。rén yán cǐ qū bù kān tīng,wǒ lián kù jiě xiě rén qíng。
悲歌浩叹弦欲断,翻作恬淡雍容声。bēi gē hào tàn xián yù duàn,fān zuò tián dàn yōng róng shēng。
五弦横坐岩廊静,薰风南天厚民性。wǔ xián héng zuò yán láng jìng,xūn fēng nán tiān hòu mín xìng。
人言帝力何有哉,凤凰麒麟舞虞咏。rén yán dì lì hé yǒu zāi,fèng huáng qí lín wǔ yú yǒng。
我思五代如探汤,真人指挥定四方。wǒ sī wǔ dài rú tàn tāng,zhēn rén zhǐ huī dìng sì fāng。
昭陵仁心及虫蚁,百蛮九译觇天光。zhāo líng rén xīn jí chóng yǐ,bǎi mán jiǔ yì chān tiān guāng。
极知功高乐未称,谁能持此献乐正。jí zhī gōng gāo lè wèi chēng,shuí néng chí cǐ xiàn lè zhèng。
贱臣疏远安敢言,且欲空江寒滩静。jiàn chén shū yuǎn ān gǎn yán,qiě yù kōng jiāng hán tān jìng。
渔艇幽人知我心悠哉,更作严陵在钓台。yú tǐng yōu rén zhī wǒ xīn yōu zāi,gèng zuò yán líng zài diào tái。
吾知之矣师且止,安得长竿入手来。wú zhī zhī yǐ shī qiě zhǐ,ān dé zhǎng gān rù shǒu lái。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

呈李卿

黄庭坚

歌舞如云四散飞,东园篮舆醉归时。gē wǔ rú yún sì sàn fēi,dōng yuán lán yú zuì guī shí。
细看春色低红烛,仰折花枝坠接䍦。xì kàn chūn sè dī hóng zhú,yǎng zhé huā zhī zhuì jiē lí。
仙李回风转长袖,野桃侵雨浸燕脂。xiān lǐ huí fēng zhuǎn zhǎng xiù,yě táo qīn yǔ jìn yàn zhī。
夜长昼短知行乐,不负君家乐府诗。yè zhǎng zhòu duǎn zhī xíng lè,bù fù jūn jiā lè fǔ shī。

六月闵雨

黄庭坚

汤帝咨嗟惩六事,汉庭灾异劾三公。tāng dì zī jiē chéng liù shì,hàn tíng zāi yì hé sān gōng。
圣朝罪己恩宽大,时雨愆期旱蕴隆。shèng cháo zuì jǐ ēn kuān dà,shí yǔ qiān qī hàn yùn lóng。
东海得无冤死妇,南阳疑有卧云龙。dōng hǎi dé wú yuān sǐ fù,nán yáng yí yǒu wò yún lóng。
传闻已减大官膳,肉食诸君合奏功。chuán wén yǐ jiǎn dà guān shàn,ròu shí zhū jūn hé zòu gōng。

既作闵雨诗是夕遂澍雨夜中喜不能寐起作喜雨诗

黄庭坚

南风吹雨下田塍,田父伸眉愿力耕。nán fēng chuī yǔ xià tián chéng,tián fù shēn méi yuàn lì gēng。
麰麦明年应解好,帘栊今夜不胜清。móu mài míng nián yīng jiě hǎo,lián lóng jīn yè bù shèng qīng。
直须洗尽焦枯意,不厌屡闻飘洒声。zhí xū xǐ jǐn jiāo kū yì,bù yàn lǚ wén piāo sǎ shēng。
黄卷腐儒何所用,惟将歌咏报升平。huáng juǎn fǔ rú hé suǒ yòng,wéi jiāng gē yǒng bào shēng píng。

予既不得叶遂过洛滨醉游累日

黄庭坚

瘿民见我亦悠悠,瘿木累累满道周。yǐng mín jiàn wǒ yì yōu yōu,yǐng mù lèi lèi mǎn dào zhōu。
飞舄已随王令化,真龙宁为叶公留。fēi xì yǐ suí wáng lìng huà,zhēn lóng níng wèi yè gōng liú。
未能洗耳箕山去,且复吹笙洛浦游。wèi néng xǐ ěr jī shān qù,qiě fù chuī shēng luò pǔ yóu。
舍故趋新归有分,令人何处欲藏舟。shě gù qū xīn guī yǒu fēn,lìng rén hé chù yù cáng zhōu。

曹村道中

黄庭坚

嘶马萧萧苍草黄,金天云物弄微凉。sī mǎ xiāo xiāo cāng cǎo huáng,jīn tiān yún wù nòng wēi liáng。
瓜田馀蔓有荒垄,梨子压枝铺短墙。guā tián yú màn yǒu huāng lǒng,lí zi yā zhī pù duǎn qiáng。
明月风烟如梦寐,平生亲旧隔湖湘。míng yuè fēng yān rú mèng mèi,píng shēng qīn jiù gé hú xiāng。
行行秋兴已孤绝,不忍更临山夕阳。xíng xíng qiū xīng yǐ gū jué,bù rěn gèng lín shān xī yáng。

答龙门潘秀才见寄

黄庭坚

男儿四十未全老,便入林泉真自豪。nán ér sì shí wèi quán lǎo,biàn rù lín quán zhēn zì háo。
明月清风非俗物,轻裘肥马谢儿曹。míng yuè qīng fēng fēi sú wù,qīng qiú féi mǎ xiè ér cáo。
山中是处有黄菊,洛下谁家无白醪。shān zhōng shì chù yǒu huáng jú,luò xià shuí jiā wú bái láo。
想得秋来常日醉,伊川清浅石楼高。xiǎng dé qiū lái cháng rì zuì,yī chuān qīng qiǎn shí lóu gāo。

寄张仲谋次韵

黄庭坚

风力萧萧吹短衣,茅檐霜日淡晖晖。fēng lì xiāo xiāo chuī duǎn yī,máo yán shuāng rì dàn huī huī。
天寒塞北雁行落,岁晚大梁书信稀。tiān hán sāi běi yàn xíng luò,suì wǎn dà liáng shū xìn xī。
湖稻初舂云子白,家鸡正有稿头肥。hú dào chū chōng yún zi bái,jiā jī zhèng yǒu gǎo tóu féi。
割鲜炊黍寻前约,公事可来君不违。gē xiān chuī shǔ xún qián yuē,gōng shì kě lái jūn bù wéi。

客自潭府来称明因寺僧作静照堂求予作

黄庭坚

客从潭府渡河梁,籍甚传夸静照堂。kè cóng tán fǔ dù hé liáng,jí shén chuán kuā jìng zhào táng。
正苦穷年对尘土,坐令合眼梦湖湘。zhèng kǔ qióng nián duì chén tǔ,zuò lìng hé yǎn mèng hú xiāng。
市门晓日鱼虾白,邻舍秋风橘柚黄。shì mén xiǎo rì yú xiā bái,lín shě qiū fēng jú yòu huáng。
去马来舟争岁月,老僧元不下胡床。qù mǎ lái zhōu zhēng suì yuè,lǎo sēng yuán bù xià hú chuáng。

饮韩三家醉后始知夜雨

黄庭坚

醉卧人家久未曾,偶然樽俎对青灯。zuì wò rén jiā jiǔ wèi céng,ǒu rán zūn zǔ duì qīng dēng。
兵厨欲罄浮蛆瓮,馈妇初供醒酒冰。bīng chú yù qìng fú qū wèng,kuì fù chū gōng xǐng jiǔ bīng。
只见眼前人似月,岂知帘外雨如绳。zhǐ jiàn yǎn qián rén shì yuè,qǐ zhī lián wài yǔ rú shéng。
浮云不负青春色,未觉新诗减杜陵。fú yún bù fù qīng chūn sè,wèi jué xīn shī jiǎn dù líng。

张仲谟许送河鲤未至戏督以诗

黄庭坚

浮蛆琰琰动春醅,张仲临津许鲙材。fú qū yǎn yǎn dòng chūn pēi,zhāng zhòng lín jīn xǔ kuài cái。
盐豉欲催莼菜熟,霜鳞未贯柳条来。yán shì yù cuī chún cài shú,shuāng lín wèi guàn liǔ tiáo lái。
日晴鱼网应曾晒,风软河冰必暂开。rì qíng yú wǎng yīng céng shài,fēng ruǎn hé bīng bì zàn kāi。
莫误晓窗占食指,仍须持取报章回。mò wù xiǎo chuāng zhàn shí zhǐ,réng xū chí qǔ bào zhāng huí。

和答张仲谟泛舟之诗

黄庭坚

云容天影水中摇,分坐船舷似小桥。yún róng tiān yǐng shuǐ zhōng yáo,fēn zuò chuán xián shì xiǎo qiáo。
联句敏于山吐月,举觞疾甚海吞潮。lián jù mǐn yú shān tǔ yuè,jǔ shāng jí shén hǎi tūn cháo。
兴来活脔牛心熟,醉罢红炉鸭脚焦。xīng lái huó luán niú xīn shú,zuì bà hóng lú yā jiǎo jiāo。
公子翩翩得真意,马蹄尘里有嘉招。gōng zi piān piān dé zhēn yì,mǎ tí chén lǐ yǒu jiā zhāo。

食瓜有感

黄庭坚

暑轩无物洗烦蒸,百果凡材得我憎。shǔ xuān wú wù xǐ fán zhēng,bǎi guǒ fán cái dé wǒ zēng。
藓井筠笼浸苍玉,金盘碧箸荐寒冰。xiǎn jǐng yún lóng jìn cāng yù,jīn pán bì zhù jiàn hán bīng。
田中谁问不纳履,坐上适来何处蝇。tián zhōng shuí wèn bù nà lǚ,zuò shàng shì lái hé chù yíng。
此理一杯分付与,我思明哲在东陵。cǐ lǐ yī bēi fēn fù yǔ,wǒ sī míng zhé zài dōng líng。

道中寄公寿

黄庭坚

坡陀羸马暮云昏,苦忆兔园高帝孙。pō tuó léi mǎ mù yún hūn,kǔ yì tù yuán gāo dì sūn。
子舍芝兰皆可佩,后房桃李总能言。zi shě zhī lán jiē kě pèi,hòu fáng táo lǐ zǒng néng yán。
秋千门巷火新改,桑柘田园春向分。qiū qiān mén xiàng huǒ xīn gǎi,sāng zhè tián yuán chūn xiàng fēn。
病酒相如在行役,梁王谁与共清樽。bìng jiǔ xiāng rú zài xíng yì,liáng wáng shuí yǔ gòng qīng zūn。

去贤斋

黄庭坚

争名朝市鱼千里,观道诗书豹一班。zhēng míng cháo shì yú qiān lǐ,guān dào shī shū bào yī bān。
末俗风波尤浩渺,古人廉陛要跻攀。mò sú fēng bō yóu hào miǎo,gǔ rén lián bì yào jī pān。
螗螂怒臂当车辙,鹦鹉能言著锁关。táng láng nù bì dāng chē zhé,yīng wǔ néng yán zhù suǒ guān。
顾我安知贤者事,松风永日下帘间。gù wǒ ān zhī xián zhě shì,sōng fēng yǒng rì xià lián jiān。

粹老家隔帘听琵琶

黄庭坚

马卿劝客且无喧,请以侍儿临酒樽。mǎ qīng quàn kè qiě wú xuān,qǐng yǐ shì ér lín jiǔ zūn。
妆罢黄昏帘隔面,曲终清夜月当轩。zhuāng bà huáng hūn lián gé miàn,qū zhōng qīng yè yuè dāng xuān。
弦弦不乱拨来往,字字如闻人语言。xián xián bù luàn bō lái wǎng,zì zì rú wén rén yǔ yán。
千古胡沙埋妙手,岂如桃李在中园。qiān gǔ hú shā mái miào shǒu,qǐ rú táo lǐ zài zhōng yuán。