古诗词

送晁道夫叔侄

黄庭坚

晁氏出西鄂,世家多艺文。cháo shì chū xī è,shì jiā duō yì wén。
文庄和鼎实,尚书亦大门。wén zhuāng hé dǐng shí,shàng shū yì dà mén。
简编自襁褓,簪笏到仍昆。jiǎn biān zì qiǎng bǎo,zān hù dào réng kūn。
向来映轩冕,颇据要路津。xiàng lái yìng xuān miǎn,pǒ jù yào lù jīn。
恩勤均骨肉,四海一尧民。ēn qín jūn gǔ ròu,sì hǎi yī yáo mín。
无咎晚相见,实惟诸晁孙。wú jiù wǎn xiāng jiàn,shí wéi zhū cháo sūn。
智囊似内史,笔力窥漆园。zhì náng shì nèi shǐ,bǐ lì kuī qī yuán。
词林少根蒂,斯人今绝伦。cí lín shǎo gēn dì,sī rén jīn jué lún。
我为折腰吏,绿绮网蛛尘。wǒ wèi zhé yāo lì,lǜ qǐ wǎng zhū chén。
倾心得僚友,燕及脊令原。qīng xīn dé liáo yǒu,yàn jí jí lìng yuán。
嘉肴味同和,弦诵声相闻。jiā yáo wèi tóng hé,xián sòng shēng xiāng wén。
如人逃空虚,见似已解颜。rú rén táo kōng xū,jiàn shì yǐ jiě yán。
何况金石交,乃其骨肉亲。hé kuàng jīn shí jiāo,nǎi qí gǔ ròu qīn。
二年吟枫叶,忘我木索勤。èr nián yín fēng yè,wàng wǒ mù suǒ qín。
行行不忍别,共醉古柳根。xíng xíng bù rěn bié,gòng zuì gǔ liǔ gēn。
樽前犹讲学,夏夜众星繁。zūn qián yóu jiǎng xué,xià yè zhòng xīng fán。
念当侍白发,甘旨共兰荪。niàn dāng shì bái fā,gān zhǐ gòng lán sūn。
帆樯洒风雨,浪波出蛟鼋。fān qiáng sǎ fēng yǔ,làng bō chū jiāo yuán。
持亲慎行李,强学加饭飧。chí qīn shèn xíng lǐ,qiáng xué jiā fàn sūn。
革囊走官邮,寄书远相存。gé náng zǒu guān yóu,jì shū yuǎn xiāng cún。
阿四去大农,六典与讨论。ā sì qù dà nóng,liù diǎn yǔ tǎo lùn。
君到辇毂下,为问平生言。jūn dào niǎn gǔ xià,wèi wèn píng shēng yán。
傥登邺王台,多话归参军。tǎng dēng yè wáng tái,duō huà guī cān jūn。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

题灊峰阁

黄庭坚

徐老海棠巢上,王翁主簿峰庵。xú lǎo hǎi táng cháo shàng,wáng wēng zhǔ bù fēng ān。
梅花破颜冰雪,绿丛不见黄甘。méi huā pò yán bīng xuě,lǜ cóng bù jiàn huáng gān。

次韵公择舅

黄庭坚

昨梦黄粱半熟,立谈白璧一双。zuó mèng huáng liáng bàn shú,lì tán bái bì yī shuāng。
惊鹿要须野草,鸣鸥本愿秋江。jīng lù yào xū yě cǎo,míng ōu běn yuàn qiū jiāng。

有惠江南帐中香者戏答六言

黄庭坚

百鍊香螺沉水,宝薰近出江南。bǎi liàn xiāng luó chén shuǐ,bǎo xūn jìn chū jiāng nán。
一穟黄云绕几,深禅想对同参。yī suì huáng yún rào jǐ,shēn chán xiǎng duì tóng cān。

有惠江南帐中香者戏答六言

黄庭坚

螺甲割昆仑耳,香材屑鹧鸪斑。luó jiǎ gē kūn lún ěr,xiāng cái xiè zhè gū bān。
欲雨鸣鸠日永,下帷睡鸭春闲。yù yǔ míng jiū rì yǒng,xià wéi shuì yā chūn xián。

子瞻继和复答二首

黄庭坚

置酒未容虚左,论诗时要指南。zhì jiǔ wèi róng xū zuǒ,lùn shī shí yào zhǐ nán。
迎笑天香满袖,喜公新赴朝参。yíng xiào tiān xiāng mǎn xiù,xǐ gōng xīn fù cháo cān。

子瞻继和复答二首

黄庭坚

迎燕温风旎旎,润花小雨斑斑。yíng yàn wēn fēng nǐ nǐ,rùn huā xiǎo yǔ bān bān。
一炷烟中得意,九衢尘里偷闲。yī zhù yān zhōng dé yì,jiǔ qú chén lǐ tōu xián。

有闻帐中香以为熬蝎者戏用前韵二首

黄庭坚

海上有人逐臭,天生鼻孔司南。hǎi shàng yǒu rén zhú chòu,tiān shēng bí kǒng sī nán。
但印香严本寂,不必丛林遍参。dàn yìn xiāng yán běn jì,bù bì cóng lín biàn cān。

有闻帐中香以为熬蝎者戏用前韵二首

黄庭坚

我读蔚宗香传,文章不减二班。wǒ dú wèi zōng xiāng chuán,wén zhāng bù jiǎn èr bān。
误以甲为浅俗,却知麝要防闲。wù yǐ jiǎ wèi qiǎn sú,què zhī shè yào fáng xián。

次韵韩川奉祠西太乙宫四首

黄庭坚

万灵未对甘泉,五福问祀迎年。wàn líng wèi duì gān quán,wǔ fú wèn sì yíng nián。
旌旗三斿半偃,风马云车闯然。jīng qí sān yóu bàn yǎn,fēng mǎ yún chē chuǎng rán。

次韵韩川奉祠西太乙宫四首

黄庭坚

白髦下金神节,青祝携御炉香。bái máo xià jīn shén jié,qīng zhù xié yù lú xiāng。
百礼尽修亳祀,九歌不取沈湘。bǎi lǐ jǐn xiū bó sì,jiǔ gē bù qǔ shěn xiāng。

次韵韩川奉祠西太乙宫四首

黄庭坚

紫府侍臣鸣玉,霜台御史生风。zǐ fǔ shì chén míng yù,shuāng tái yù shǐ shēng fēng。
官烛论诗未了,知秋自属梧桐。guān zhú lùn shī wèi le,zhī qiū zì shǔ wú tóng。

次韵韩川奉祠西太乙宫四首

黄庭坚

泰坛下瑞云黄,雨师洒道尘香。tài tán xià ruì yún huáng,yǔ shī sǎ dào chén xiāng。
便面犹承坠露,金钲半吐东墙。biàn miàn yóu chéng zhuì lù,jīn zhēng bàn tǔ dōng qiáng。

次韵王荆公题西太乙宫壁二首

黄庭坚

风急啼乌未了,雨来战蚁方酣。fēng jí tí wū wèi le,yǔ lái zhàn yǐ fāng hān。
真是真非安在,人间北看成南。zhēn shì zhēn fēi ān zài,rén jiān běi kàn chéng nán。

次韵王荆公题西太乙宫壁二首

黄庭坚

晚风池莲香度,晓日宫槐影西。wǎn fēng chí lián xiāng dù,xiǎo rì gōng huái yǐng xī。
白下长干梦到,青门紫曲尘迷。bái xià zhǎng gàn mèng dào,qīng mén zǐ qū chén mí。

有怀半山老人再次韵二首

黄庭坚

短世风惊雨过,成功梦迷酒酣。duǎn shì fēng jīng yǔ guò,chéng gōng mèng mí jiǔ hān。
草玄不妨准易,论诗终近周南。cǎo xuán bù fáng zhǔn yì,lùn shī zhōng jìn zhōu nán。