古诗词

至乐词寄黄几复

黄庭坚

余泛观于天下兮,何者乐而谁者足忧。yú fàn guān yú tiān xià xī,hé zhě lè ér shuí zhě zú yōu。
忧于窘窘不得兮,乐尽万物而无求。yōu yú jiǒng jiǒng bù dé xī,lè jǐn wàn wù ér wú qiú。
玩声色而弊形性兮,维造化之螟蠹。wán shēng sè ér bì xíng xìng xī,wéi zào huà zhī míng dù。
将逍遥炉锤之外兮,尚何俯首而婴此细故。jiāng xiāo yáo lú chuí zhī wài xī,shàng hé fǔ shǒu ér yīng cǐ xì gù。
百年存亡得失兮,吾既视奕棋与摴蒲。bǎi nián cún wáng dé shī xī,wú jì shì yì qí yǔ chū pú。
寒暑蚤夜极则迁兮,有满则有虚。hán shǔ zǎo yè jí zé qiān xī,yǒu mǎn zé yǒu xū。
应龙之不拘系乎,宁与羸马帖耳而求刍。yīng lóng zhī bù jū xì hū,níng yǔ léi mǎ tiē ěr ér qiú chú。
云升雨降兮,上下有无。yún shēng yǔ jiàng xī,shàng xià yǒu wú。
入与神会兮,出与化俱。rù yǔ shén huì xī,chū yǔ huà jù。
无对于天下兮,制命在予。wú duì yú tiān xià xī,zhì mìng zài yǔ。
贾群嚣而我静兮,岂其跨一世以求直。jiǎ qún xiāo ér wǒ jìng xī,qǐ qí kuà yī shì yǐ qiú zhí。
乃有德人相与友兮,忘我于忘言之域。nǎi yǒu dé rén xiāng yǔ yǒu xī,wàng wǒ yú wàng yán zhī yù。
廓宇宙以为量兮,奚自适而不通,遂风休而水释。kuò yǔ zhòu yǐ wèi liàng xī,xī zì shì ér bù tōng,suì fēng xiū ér shuǐ shì。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

二月二日晓梦会于庐陵西斋作寄陈适用

黄庭坚

燕寝著炉香,愔愔闲窗闼。yàn qǐn zhù lú xiāng,yīn yīn xián chuāng tà。
梦到郡城东,笑谈西斋月。mèng dào jùn chéng dōng,xiào tán xī zhāi yuè。
行乐未渠央,苦遭晴鸠聒。xíng lè wèi qú yāng,kǔ zāo qíng jiū guā。
江郡梅李白,士女嬉城阙。jiāng jùn méi lǐ bái,shì nǚ xī chéng quē。
闻道潘河阳,满城花秀发。wén dào pān hé yáng,mǎn chéng huā xiù fā。
颇留载酒车,共醉生尘袜。pǒ liú zài jiǔ chē,gòng zuì shēng chén wà。
想见舞馀姿,风枝斜虿发。xiǎng jiàn wǔ yú zī,fēng zhī xié chài fā。
鄙夫不举酒,春事亦可悦。bǐ fū bù jǔ jiǔ,chūn shì yì kě yuè。
雨足肥菌芝,沙暄饶笋蕨。yǔ zú féi jūn zhī,shā xuān ráo sǔn jué。
海牛压风帘,野饭薰僧钵。hǎi niú yā fēng lián,yě fàn xūn sēng bō。
饱食愧公家,曾无助毫末。bǎo shí kuì gōng jiā,céng wú zhù háo mò。
劝盐推新令,王欲茕独活。quàn yán tuī xīn lìng,wáng yù qióng dú huó。
此邦淡食伧,俭陋深次骨。cǐ bāng dàn shí cāng,jiǎn lòu shēn cì gǔ。
公囷积丘山,贾竖但圭撮。gōng qūn jī qiū shān,jiǎ shù dàn guī cuō。
县官恩乳哺,下吏用鞭挞。xiàn guān ēn rǔ bǔ,xià lì yòng biān tà。
正恐利一源,未塞兔三窟。zhèng kǒng lì yī yuán,wèi sāi tù sān kū。
寄声贤令尹,何道补黥刖。jì shēng xián lìng yǐn,hé dào bǔ qíng yuè。
从来无研桑,顾影愧簪笏。cóng lái wú yán sāng,gù yǐng kuì zān hù。
何颜课殿上,解绶行采葛。hé yán kè diàn shàng,jiě shòu xíng cǎi gé。

长句谢陈适用惠送吴南雄所赠纸

黄庭坚

庐陵政事无全牛,恐是汉时陈太丘。lú líng zhèng shì wú quán niú,kǒng shì hàn shí chén tài qiū。
书记姓名不肯学,得纸无异夏得裘。shū jì xìng míng bù kěn xué,dé zhǐ wú yì xià dé qiú。
琢诗包纸送赠我,自状明月非暗投。zuó shī bāo zhǐ sòng zèng wǒ,zì zhuàng míng yuè fēi àn tóu。
诗句纵横剪宫锦,惜无阿买书银钩。shī jù zòng héng jiǎn gōng jǐn,xī wú ā mǎi shū yín gōu。
蛮溪切藤卷盈百,侧理羞滑茧羞白。mán xī qiè téng juǎn yíng bǎi,cè lǐ xiū huá jiǎn xiū bái。
想当鸣杵砧面平,桄榔叶风溪水碧。xiǎng dāng míng chǔ zhēn miàn píng,guāng láng yè fēng xī shuǐ bì。
千里鹅毛意不轻,瘴衣腥腻北归客。qiān lǐ é máo yì bù qīng,zhàng yī xīng nì běi guī kè。
君侯谦虚不自供,胡不赠世文章伯。jūn hóu qiān xū bù zì gōng,hú bù zèng shì wén zhāng bó。
一涔之水容牛蹄,识字有数我自知。yī cén zhī shuǐ róng niú tí,shí zì yǒu shù wǒ zì zhī。
小时双钩学楷法,至令儿子憎家鸡。xiǎo shí shuāng gōu xué kǎi fǎ,zhì lìng ér zi zēng jiā jī。
虽然嘉惠敢虚辱,煮泥续尾成大轴。suī rán jiā huì gǎn xū rǔ,zhǔ ní xù wěi chéng dà zhóu。
写心与君心莫传,平生落魄不问天。xiě xīn yǔ jūn xīn mò chuán,píng shēng luò pò bù wèn tiān。
樽前花底幸好戏,为君绝笔谢风烟。zūn qián huā dǐ xìng hǎo xì,wèi jūn jué bǐ xiè fēng yān。
已无商颂猗那手,请续南华内外篇。yǐ wú shāng sòng yī nà shǒu,qǐng xù nán huá nèi wài piān。

寄陈适用

黄庭坚

日月如惊鸿,归燕不及社。rì yuè rú jīng hóng,guī yàn bù jí shè。
清明气妍暖,亹亹向朱夏。qīng míng qì yán nuǎn,wěi wěi xiàng zhū xià。
轻衣颇宜人,裘褐就椸架。qīng yī pǒ yí rén,qiú hè jiù yí jià。
已非红紫时,春事归桑柘。yǐ fēi hóng zǐ shí,chūn shì guī sāng zhè。
空馀车马迹,颠倒桃李下。kōng yú chē mǎ jì,diān dào táo lǐ xià。
新晴百鸟语,各自有匹亚。xīn qíng bǎi niǎo yǔ,gè zì yǒu pǐ yà。
林中仆姑归,苦遭拙妇骂。lín zhōng pū gū guī,kǔ zāo zhuō fù mà。
气候使之然,光阴促晨夜。qì hòu shǐ zhī rán,guāng yīn cù chén yè。
解甲号清风,即有幽虫化。jiě jiǎ hào qīng fēng,jí yǒu yōu chóng huà。
朱墨本非工,王事少闲暇。zhū mò běn fēi gōng,wáng shì shǎo xián xiá。
幸蒙馀波及,治郡得黄霸。xìng méng yú bō jí,zhì jùn dé huáng bà。
邑邻陈太丘,威德可资借。yì lín chén tài qiū,wēi dé kě zī jiè。
决事不迟疑,敏手擘太华。jué shì bù chí yí,mǐn shǒu bāi tài huá。
颇复集红衣,呼僚饮休暇。pǒ fù jí hóng yī,hū liáo yǐn xiū xiá。
歌梁韵金石,舞地委兰麝。gē liáng yùn jīn shí,wǔ dì wěi lán shè。
寄我五字诗,句法窥鲍谢。jì wǒ wǔ zì shī,jù fǎ kuī bào xiè。
亦叹簿领劳,行欲问田舍。yì tàn bù lǐng láo,xíng yù wèn tián shě。
相期黄公垆,不异秦人炙。xiāng qī huáng gōng lú,bù yì qín rén zhì。
我初无廊庙,身愿执耕稼。wǒ chū wú láng miào,shēn yuàn zhí gēng jià。
今将荷锄归,区芋畦甘蔗。jīn jiāng hé chú guī,qū yù qí gān zhè。
观君气如虹,千辈可陵跨。guān jūn qì rú hóng,qiān bèi kě líng kuà。
自当出怀璧,往取连城价。zì dāng chū huái bì,wǎng qǔ lián chéng jià。
赐地买歌僮,珠翠罗广厦。cì dì mǎi gē tóng,zhū cuì luó guǎng shà。
富贵不相忘,寄声相慰藉。fù guì bù xiāng wàng,jì shēng xiāng wèi jí。

寄怀元翁

黄庭坚

岁年丰稻粳,井邑盛烟火。suì nián fēng dào jīng,jǐng yì shèng yān huǒ。
北园曾未窥,王事方勤我。běi yuán céng wèi kuī,wáng shì fāng qín wǒ。
花枝互低昂,鸟语相许可。huā zhī hù dī áng,niǎo yǔ xiāng xǔ kě。
观物见归根,抚时终宴坐。guān wù jiàn guī gēn,fǔ shí zhōng yàn zuò。
搔首望四邻,诸贤皆最课。sāo shǒu wàng sì lín,zhū xián jiē zuì kè。
极工簿领书,甚办米盐颗。jí gōng bù lǐng shū,shén bàn mǐ yán kē。
平生短朱墨,吏考仰丞佐。píng shēng duǎn zhū mò,lì kǎo yǎng chéng zuǒ。
初无公侯心,骨相本寒饿。chū wú gōng hóu xīn,gǔ xiāng běn hán è。
明窗怀玉友,清绝吟楚些。míng chuāng huái yù yǒu,qīng jué yín chǔ xiē。
念君方坐曹,无因奉虚左。niàn jūn fāng zuò cáo,wú yīn fèng xū zuǒ。

对酒次前韵寄怀元翁

黄庭坚

花光渐寒食,木燧催国火。huā guāng jiàn hán shí,mù suì cuī guó huǒ。
沽酒鸟劝人,怀贤吾忘我。gū jiǔ niǎo quàn rén,huái xián wú wàng wǒ。
事往堕甑休,心知求田可。shì wǎng duò zèng xiū,xīn zhī qiú tián kě。
可人不在眼,樽俎思促坐。kě rén bù zài yǎn,zūn zǔ sī cù zuò。
有生常倥偬,无暇天所课。yǒu shēng cháng kōng zǒng,wú xiá tiān suǒ kè。
不解闻健饮,俄成一蓬颗。bù jiě wén jiàn yǐn,é chéng yī péng kē。
泥钧埏万物,寒暑勤五佐。ní jūn shān wàn wù,hán shǔ qín wǔ zuǒ。
岂其怀爱憎,私使我穷饿。qǐ qí huái ài zēng,sī shǐ wǒ qióng è。
醉招魂不来,浪下巫阳些。zuì zhāo hún bù lái,làng xià wū yáng xiē。
梦成少年嬉,走马章台左。mèng chéng shǎo nián xī,zǒu mǎ zhāng tái zuǒ。

上权郡孙承议

黄庭坚

公家簿领如鸡栖,私家田园无置锥。gōng jiā bù lǐng rú jī qī,sī jiā tián yuán wú zhì zhuī。
真成忍骂加餐饭,不如西江之水可乐饥。zhēn chéng rěn mà jiā cān fàn,bù rú xī jiāng zhī shuǐ kě lè jī。
他人勤拙犹相补,身无功状堪上府。tā rén qín zhuō yóu xiāng bǔ,shēn wú gōng zhuàng kān shàng fǔ。
公诚遣骑束缚归,长随白鸥卧烟雨。gōng chéng qiǎn qí shù fù guī,zhǎng suí bái ōu wò yān yǔ。

和孙公善李仲同金樱饵唱酬二首

黄庭坚

人生欲长存,日月不肯迟。rén shēng yù zhǎng cún,rì yuè bù kěn chí。
百年风吹过,忽成甘蔗滓。bǎi nián fēng chuī guò,hū chéng gān zhè zǐ。
传闻上世士,烹饵草木滋。chuán wén shàng shì shì,pēng ěr cǎo mù zī。
千秋垂绿发,每恨不同时。qiān qiū chuí lǜ fā,měi hèn bù tóng shí。
李侯好方术,肘后探神奇。lǐ hóu hǎo fāng shù,zhǒu hòu tàn shén qí。
金樱出皇坟,刺橐览霜枝。jīn yīng chū huáng fén,cì tuó lǎn shuāng zhī。
寒窗司火候,古鼎冻胶饴。hán chuāng sī huǒ hòu,gǔ dǐng dòng jiāo yí。
初尝不可口,醇酒和味宜。chū cháng bù kě kǒu,chún jiǔ hé wèi yí。
至今身七十,孺子色不衰。zhì jīn shēn qī shí,rú zi sè bù shuāi。
田中按耘锄,孙息亲抱持。tián zhōng àn yún chú,sūn xī qīn bào chí。
却笑邻舍公,未老须杖藜。què xiào lín shě gōng,wèi lǎo xū zhàng lí。

和孙公善李仲同金樱饵唱酬二首

黄庭坚

假守富春公,秋毫听民词。jiǎ shǒu fù chūn gōng,qiū háo tīng mín cí。
夙夜临公厅,归卧酸体肢。sù yè lín gōng tīng,guī wò suān tǐ zhī。
李侯来馈药,期以十日知。lǐ hóu lái kuì yào,qī yǐ shí rì zhī。
深中护灵根,金锁秘玉■。shēn zhōng hù líng gēn,jīn suǒ mì yù。
不须许斧子,辛勤采玉芝。bù xū xǔ fǔ zi,xīn qín cǎi yù zhī。
我方困健讼,挝翁争一锥。wǒ fāng kùn jiàn sòng,wō wēng zhēng yī zhuī。
不能鸣弦坐,颇似巫马期。bù néng míng xián zuò,pǒ shì wū mǎ qī。
敢乞刀圭馀,归和卯饮卮。gǎn qǐ dāo guī yú,guī hé mǎo yǐn zhī。
傥令忧民病,从此得国医。tǎng lìng yōu mín bìng,cóng cǐ dé guó yī。

题高君正适轩

黄庭坚

至静在平气,至神惟顺心。zhì jìng zài píng qì,zhì shén wéi shùn xīn。
道非贵与贱,达者古犹今。dào fēi guì yǔ jiàn,dá zhě gǔ yóu jīn。
功名属廊庙,闲暇归山林。gōng míng shǔ láng miào,xián xiá guī shān lín。
畜鱼观群嬉,笼鸟听好音。chù yú guān qún xī,lóng niǎo tīng hǎo yīn。
不如一丘壑,随愿得飞沉。bù rú yī qiū hè,suí yuàn dé fēi chén。
开门纳日月,呼客解缨簪。kāi mén nà rì yuè,hū kè jiě yīng zān。
诗书抚尘迹,歌舞送光阴。shī shū fǔ chén jì,gē wǔ sòng guāng yīn。
妖娴倾国笑,丝竹感人深。yāo xián qīng guó xiào,sī zhú gǎn rén shēn。
豁然开胸次,风至独披襟。huō rán kāi xiōng cì,fēng zhì dú pī jīn。
樊笼锁形质,物外有幽寻。fán lóng suǒ xíng zhì,wù wài yǒu yōu xún。

寄李次翁

黄庭坚

雨断山川明,花深鸟乌乐。yǔ duàn shān chuān míng,huā shēn niǎo wū lè。
枯骨不沾名,古今同一壑。kū gǔ bù zhān míng,gǔ jīn tóng yī hè。
惟有在世时,聊厚不为薄。wéi yǒu zài shì shí,liáo hòu bù wèi báo。
南箕与北斗,亲友多离索。nán jī yǔ běi dòu,qīn yǒu duō lí suǒ。
斯文如旧欢,李侯极磊落。sī wén rú jiù huān,lǐ hóu jí lěi luò。
颇似元鲁山,用心抚疲弱。pǒ shì yuán lǔ shān,yòng xīn fǔ pí ruò。
不以民为梯,俯仰无所怍。bù yǐ mín wèi tī,fǔ yǎng wú suǒ zuò。
胸中种妙觉,岁晚期必穫。xiōng zhōng zhǒng miào jué,suì wǎn qī bì huò。
然膏夜读书,见圣宜有作。rán gāo yè dú shū,jiàn shèng yí yǒu zuò。
文字寄我来,官邮远飞橐。wén zì jì wǒ lái,guān yóu yuǎn fēi tuó。
世缘心已死,傥得万金药。shì yuán xīn yǐ sǐ,tǎng dé wàn jīn yào。

四月戊申赋盐万岁山中仰怀外舅谢师厚

黄庭坚

只今汉庞公,白发佐州郡。zhǐ jīn hàn páng gōng,bái fā zuǒ zhōu jùn。
穷通视寒暑,仕已谁喜愠。qióng tōng shì hán shǔ,shì yǐ shuí xǐ yùn。
长松卧涧底,桴霤多裂璺。zhǎng sōng wò jiàn dǐ,fú liù duō liè wèn。
未须论才难,世人无此韵。wèi xū lùn cái nán,shì rén wú cǐ yùn。
禅悦称性深,语端入理近。chán yuè chēng xìng shēn,yǔ duān rù lǐ jìn。
涣若开春冰,超然听年运。huàn ruò kāi chūn bīng,chāo rán tīng nián yùn。
临民秉三尺,朱墨不可紊。lín mín bǐng sān chǐ,zhū mò bù kě wěn。
传闻但言归,心许手自隐。chuán wén dàn yán guī,xīn xǔ shǒu zì yǐn。
欲知南陂稻,得几就收捃。yù zhī nán bēi dào,dé jǐ jiù shōu jùn。
胥疏江湖滨,不迩金玉训。xū shū jiāng hú bīn,bù ěr jīn yù xùn。
濡需且肉食,觳觫恐钟衅。rú xū qiě ròu shí,hú sù kǒng zhōng xìn。
龙移山发洪,虎乳月生晕。lóng yí shān fā hóng,hǔ rǔ yuè shēng yūn。
竹声寒夏簟,辍寝中夜听。zhú shēng hán xià diàn,chuò qǐn zhōng yè tīng。
寄声向鹿门,傥赐劳苦问。jì shēng xiàng lù mén,tǎng cì láo kǔ wèn。

癸丑宿早禾渡僧舍

黄庭坚

城头渡可涉,早禾渡可㪺。chéng tóu dù kě shè,zǎo hé dù kě jū。
试问安用舟,春水三丈馀。shì wèn ān yòng zhōu,chūn shuǐ sān zhàng yú。
是维一都会,驵侩权征输。shì wéi yī dōu huì,zǎng kuài quán zhēng shū。
郁郁多大姓,儒冠颇诗书。yù yù duō dà xìng,rú guān pǒ shī shū。
以武断乡曲,旧俗小未除。yǐ wǔ duàn xiāng qū,jiù sú xiǎo wèi chú。
厌嚣谢近市,斩绝得僧区。yàn xiāo xiè jìn shì,zhǎn jué dé sēng qū。
此地美水竹,林明见浴凫。cǐ dì měi shuǐ zhú,lín míng jiàn yù fú。
相追啑菱藻,天乐非世娱。xiāng zhuī shà líng zǎo,tiān lè fēi shì yú。
忆在田园日,放浪友禽鱼。yì zài tián yuán rì,fàng làng yǒu qín yú。
今来长山邑,忍饥抚茕孤。jīn lái zhǎng shān yì,rěn jī fǔ qióng gū。
出入部曲随,咳唾吏史趋。chū rù bù qū suí,ké tuò lì shǐ qū。
形骸束簪笏,可意一事无。xíng hái shù zān hù,kě yì yī shì wú。
谋生理未拙,仰愧拥肿樗。móu shēng lǐ wèi zhuō,yǎng kuì yōng zhǒng chū。
曲肱晴檐低,结网看蜘蛛。qū gōng qíng yán dī,jié wǎng kàn zhī zhū。

宿观山

黄庭坚

暮发白下地,暝投观山宿。mù fā bái xià dì,míng tóu guān shān sù。
横溪赤栏桥,一径入松竹。héng xī chì lán qiáo,yī jìng rù sōng zhú。
野僧如惊麇,避堂具灯烛。yě sēng rú jīng jūn,bì táng jù dēng zhú。
我眠兴视夜,部曲始炊熟。wǒ mián xīng shì yè,bù qū shǐ chuī shú。
笕水烟际鸣,万籁入秋木。jiǎn shuǐ yān jì míng,wàn lài rù qiū mù。
平生萧洒兴,本愿终涧谷。píng shēng xiāo sǎ xīng,běn yuàn zhōng jiàn gǔ。
世累渐逼人,如垢不靧沐。shì lèi jiàn bī rén,rú gòu bù huì mù。
已成老翁为,作吏长碌碌。yǐ chéng lǎo wēng wèi,zuò lì zhǎng lù lù。

上大蒙笼

黄庭坚

黄雾冥冥小石门,苔衣草路无人迹。huáng wù míng míng xiǎo shí mén,tái yī cǎo lù wú rén jì。
苦竹参天大石门,虎迒兔蹊聊倚息。kǔ zhú cān tiān dà shí mén,hǔ háng tù qī liáo yǐ xī。
阴风搜林山鬼啸,千丈寒藤绕崩石。yīn fēng sōu lín shān guǐ xiào,qiān zhàng hán téng rào bēng shí。
清风源里有人家,牛羊在山亦桑麻。qīng fēng yuán lǐ yǒu rén jiā,niú yáng zài shān yì sāng má。
向来陆梁嫚官府,试呼使前问其故。xiàng lái lù liáng mān guān fǔ,shì hū shǐ qián wèn qí gù。
衣冠汉仪民父子,吏曹扰之至如此。yī guān hàn yí mín fù zi,lì cáo rǎo zhī zhì rú cǐ。
穷乡有米无食盐,今日有田无米食。qióng xiāng yǒu mǐ wú shí yán,jīn rì yǒu tián wú mǐ shí。
但愿官清不爱钱,长养儿孙听驱使。dàn yuàn guān qīng bù ài qián,zhǎng yǎng ér sūn tīng qū shǐ。

劳坑入前城

黄庭坚

刀坑石如刀,劳坑人马劳。dāo kēng shí rú dāo,láo kēng rén mǎ láo。
窈窕篁竹阴,是常主逋逃。yǎo tiǎo huáng zhú yīn,shì cháng zhǔ bū táo。
白狐跳梁去,豪猪森怒嘷。bái hú tiào liáng qù,háo zhū sēn nù háo。
云黄觉日瘦,木落知风饕。yún huáng jué rì shòu,mù luò zhī fēng tāo。
轻轩息源口,饭羹煮溪毛。qīng xuān xī yuán kǒu,fàn gēng zhǔ xī máo。
山农惊长吏,出拜家骚骚。shān nóng jīng zhǎng lì,chū bài jiā sāo sāo。
借问淡食民,祖孙甘餔糟。jiè wèn dàn shí mín,zǔ sūn gān bù zāo。
赖官得盐吃,正苦无钱刀。lài guān dé yán chī,zhèng kǔ wú qián dāo。