古诗词

秋思

黄庭坚

柴门扃兮,牛羊下来其已久。chái mén jiōng xī,niú yáng xià lái qí yǐ jiǔ。
四壁立兮,蛩螀太息不可听。sì bì lì xī,qióng jiāng tài xī bù kě tīng。
夜冉冉兮斗魁委柄若授人,天寥寥兮河汉风浪西南倾。yè rǎn rǎn xī dòu kuí wěi bǐng ruò shòu rén,tiān liáo liáo xī hé hàn fēng làng xī nán qīng。
山川悠远兮,谁独不共此明月。shān chuān yōu yuǎn xī,shuí dú bù gòng cǐ míng yuè。
维德人不见兮,采薇蕨于江之南。wéi dé rén bù jiàn xī,cǎi wēi jué yú jiāng zhī nán。
风露寒兮,薇蕨既老而苦涩。fēng lù hán xī,wēi jué jì lǎo ér kǔ sè。
江道险难兮,不知先生之何食。jiāng dào xiǎn nán xī,bù zhī xiān shēng zhī hé shí。
往予窥道而见兮,俯甘井以解渴。wǎng yǔ kuī dào ér jiàn xī,fǔ gān jǐng yǐ jiě kě。
天地施我生兮,先生厚我德。tiān dì shī wǒ shēng xī,xiān shēng hòu wǒ dé。
水波无津兮,既拯我舟杭。shuǐ bō wú jīn xī,jì zhěng wǒ zhōu háng。
路微径绝兮,又剪我荆棘。lù wēi jìng jué xī,yòu jiǎn wǒ jīng jí。
秉道要而置对兮,一与而九夺。bǐng dào yào ér zhì duì xī,yī yǔ ér jiǔ duó。
曾不更刀兮,破肯綮于胸中。céng bù gèng dāo xī,pò kěn qǐ yú xiōng zhōng。
湛湛兮如长江之吐月,霏霏兮若旋盘之落屑。zhàn zhàn xī rú zhǎng jiāng zhī tǔ yuè,fēi fēi xī ruò xuán pán zhī luò xiè。
会鉏铻于一堂兮,曾不侮予以色辞。huì chú wú yú yī táng xī,céng bù wǔ yǔ yǐ sè cí。
星翻翻其争光兮,观北斗之运四时。xīng fān fān qí zhēng guāng xī,guān běi dòu zhī yùn sì shí。
维回首之日浅兮,又穿鼻而伏皂。wéi huí shǒu zhī rì qiǎn xī,yòu chuān bí ér fú zào。
乘流下兮,忽不自识其阙遗。chéng liú xià xī,hū bù zì shí qí quē yí。
悲去日之既往兮,爱是日之方来。bēi qù rì zhī jì wǎng xī,ài shì rì zhī fāng lái。
有玉于橐兮,师以为王所之□□□□不谟献之,维令之莫予琢之。yǒu yù yú tuó xī,shī yǐ wèi wáng suǒ zhī bù mó xiàn zhī,wéi lìng zhī mò yǔ zuó zhī。
起望天极南兮,□□□□予马。qǐ wàng tiān jí nán xī,yǔ mǎ。
恐蓍龟之远兮,入鲍肆不知其化。kǒng shī guī zhī yuǎn xī,rù bào sì bù zhī qí huà。
子歌犁□□余心兮,为而三叹其一和。zi gē lí yú xīn xī,wèi ér sān tàn qí yī hé。
微子之昌言兮,殆莫振余过。wēi zi zhī chāng yán xī,dài mò zhèn yú guò。
已矣乎,芳兰无泽兮岁遒,众芳歇兮曷予佩之求。yǐ yǐ hū,fāng lán wú zé xī suì qiú,zhòng fāng xiē xī hé yǔ pèi zhī qiú。
绝万里兮吾以子牛,横大川兮吾以子舟。jué wàn lǐ xī wú yǐ zi niú,héng dà chuān xī wú yǐ zi zhōu。
窃悲吾子之多暇日兮,愁嗟黄落如郢客之见秋。qiè bēi wú zi zhī duō xiá rì xī,chóu jiē huáng luò rú yǐng kè zhī jiàn qiū。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

放言十首

黄庭坚

匣中绿绮琴,欲抚已绝弦。xiá zhōng lǜ qǐ qín,yù fǔ yǐ jué xián。
问弦何时绝,钟期谢世年。wèn xián hé shí jué,zhōng qī xiè shì nián。
正声不可闻,千载寂寞间。zhèng shēng bù kě wén,qiān zài jì mò jiān。
未有颜叔子,安知柳下贤。wèi yǒu yán shū zi,ān zhī liǔ xià xián。

放言十首

黄庭坚

轻肥马上郎,枯槁林下士。qīng féi mǎ shàng láng,kū gǎo lín xià shì。
声名斫自然,势利焚和气。shēng míng zhuó zì rán,shì lì fén hé qì。
智人不骇俗,同朝皆用事。zhì rén bù hài sú,tóng cháo jiē yòng shì。
物外有华胥,时时梦中至。wù wài yǒu huá xū,shí shí mèng zhōng zhì。

放言十首

黄庭坚

兰楫桂为舟,大江可远游。lán jí guì wèi zhōu,dà jiāng kě yuǎn yóu。
坚车无良马,出门败吾辀。jiān chē wú liáng mǎ,chū mén bài wú zhōu。
一身交万物,用我未易周。yī shēn jiāo wàn wù,yòng wǒ wèi yì zhōu。
安得柳下惠,穷年与之游。ān dé liǔ xià huì,qióng nián yǔ zhī yóu。

放言十首

黄庭坚

微云起肤寸,大荫弥九州。wēi yún qǐ fū cùn,dà yīn mí jiǔ zhōu。
至仁虽爱物,用舍如春秋。zhì rén suī ài wù,yòng shě rú chūn qiū。
晴空不成雨,远岫行归休。qíng kōng bù chéng yǔ,yuǎn xiù xíng guī xiū。
何疑陶渊明,一去如惊鸥。hé yí táo yuān míng,yī qù rú jīng ōu。

放言十首

黄庭坚

黄鹄送黄鹄,中道言别离。huáng gǔ sòng huáng gǔ,zhōng dào yán bié lí。
送君不惮远,愁见独归时。sòng jūn bù dàn yuǎn,chóu jiàn dú guī shí。
罗网翳稻粱,江湖水弥弥。luó wǎng yì dào liáng,jiāng hú shuǐ mí mí。
行行不相见,勉哉冥冥飞。xíng xíng bù xiāng jiàn,miǎn zāi míng míng fēi。

放言十首

黄庭坚

蝉声已纾迟,秋日行晼晚。chán shēng yǐ shū chí,qiū rì xíng wǎn wǎn。
长年困道路,驱马方更远。zhǎng nián kùn dào lù,qū mǎ fāng gèng yuǎn。
从事常厌烦,归心自如卷。cóng shì cháng yàn fán,guī xīn zì rú juǎn。
旨甘良未丰,安得怀息偃。zhǐ gān liáng wèi fēng,ān dé huái xī yǎn。

放言十首

黄庭坚

月满不逾望,日中为之倾。yuè mǎn bù yú wàng,rì zhōng wèi zhī qīng。
天地尚乃尔,万物能久盈。tiān dì shàng nǎi ěr,wàn wù néng jiǔ yíng。
明德忌晔晔,高才贵冥冥。míng dé jì yè yè,gāo cái guì míng míng。
忽解扁舟去,怀哉张季鹰。hū jiě biǎn zhōu qù,huái zāi zhāng jì yīng。

放言十首

黄庭坚

榨床在东壁,病起绕壁行。zhà chuáng zài dōng bì,bìng qǐ rào bì xíng。
新醅浮白蚁,渴见解朝酲。xīn pēi fú bái yǐ,kě jiàn jiě cháo chéng。
小槽垂玉箸,音响有馀清。xiǎo cáo chuí yù zhù,yīn xiǎng yǒu yú qīng。
疾风春雨作,静夜山泉鸣。jí fēng chūn yǔ zuò,jìng yè shān quán míng。
安得朱丝弦,为我写此声。ān dé zhū sī xián,wèi wǒ xiě cǐ shēng。
想知舜南风,正尔可人情。xiǎng zhī shùn nán fēng,zhèng ěr kě rén qíng。

放言十首

黄庭坚

弄水清江曲,采薇南山隅。nòng shuǐ qīng jiāng qū,cǎi wēi nán shān yú。
当吾无事时,此岂不我娱。dāng wú wú shì shí,cǐ qǐ bù wǒ yú。
乔木好鸟音,天风韵虚徐。qiáo mù hǎo niǎo yīn,tiān fēng yùn xū xú。
遐心游四海,万里不须臾。xiá xīn yóu sì hǎi,wàn lǐ bù xū yú。
回首古衣冠,荆樊老丘墟。huí shǒu gǔ yī guān,jīng fán lǎo qiū xū。
欲付此中意,归翻虫蠹书。yù fù cǐ zhōng yì,guī fān chóng dù shū。
短生忧不足,此道乐有馀。duǎn shēng yōu bù zú,cǐ dào lè yǒu yú。

送伯氏入都

黄庭坚

贫贱难安处,别离更增悲。pín jiàn nán ān chù,bié lí gèng zēng bēi。
经营动北征,慈母待春衣。jīng yíng dòng běi zhēng,cí mǔ dài chūn yī。
短棰驱瘦马,青草牧中嘶。duǎn chuí qū shòu mǎ,qīng cǎo mù zhōng sī。
送行不知远,可忍独归时。sòng xíng bù zhī yuǎn,kě rěn dú guī shí。
太华物华春,街柳啭黄鹂。tài huá wù huá chūn,jiē liǔ zhuàn huáng lí。
九衢生紫烟,到家使人迷。jiǔ qú shēng zǐ yān,dào jiā shǐ rén mí。
知音者谁子,倦客无光辉。zhī yīn zhě shuí zi,juàn kè wú guāng huī。
王侯不可谒,秣马兴言归。wáng hóu bù kě yè,mò mǎ xīng yán guī。
岂无他人游,不如我埙篪。qǐ wú tā rén yóu,bù rú wǒ xūn chí。
陈书北窗下,此自有馀师。chén shū běi chuāng xià,cǐ zì yǒu yú shī。

渡河

黄庭坚

客行岁晚非远游,河水无情日夜流。kè xíng suì wǎn fēi yuǎn yóu,hé shuǐ wú qíng rì yè liú。
去年排堤注东郡,诏使夺河还此州。qù nián pái dī zhù dōng jùn,zhào shǐ duó hé hái cǐ zhōu。
忆昔冬行河梁上,飞雪千里曾冰壮。yì xī dōng xíng hé liáng shàng,fēi xuě qiān lǐ céng bīng zhuàng。
人言河源冻彻天,冰底犹闻沸惊浪。rén yán hé yuán dòng chè tiān,bīng dǐ yóu wén fèi jīng làng。

送吕知常赴太和丞

黄庭坚

我去太和欲期矣,吕君初得太和官。wǒ qù tài hé yù qī yǐ,lǚ jūn chū dé tài hé guān。
邑中亦有文字乐,惜不同君涧谷盘。yì zhōng yì yǒu wén zì lè,xī bù tóng jūn jiàn gǔ pán。
观山千尺夜泉落,快阁六月江风寒。guān shān qiān chǐ yè quán luò,kuài gé liù yuè jiāng fēng hán。
往寻佳境不知处,扫壁觅我题诗看。wǎng xún jiā jìng bù zhī chù,sǎo bì mì wǒ tí shī kàn。

别蒋颖叔

黄庭坚

金城千里要人豪,理君乱丝须孟劳。jīn chéng qiān lǐ yào rén háo,lǐ jūn luàn sī xū mèng láo。
文星合在天东壁,清都紫微醉云璈。wén xīng hé zài tiān dōng bì,qīng dōu zǐ wēi zuì yún áo。
荆溪居士傲轩冕,胸吞云梦如秋毫。jīng xī jū shì ào xuān miǎn,xiōng tūn yún mèng rú qiū háo。
三品衣鱼人仰首,不见全牛可下刀。sān pǐn yī yú rén yǎng shǒu,bù jiàn quán niú kě xià dāo。
秦川渭水森长戟,方壶蓬莱冠巨鳌。qín chuān wèi shuǐ sēn zhǎng jǐ,fāng hú péng lái guān jù áo。
万钉宝带雕狨席,献纳论思近赭袍。wàn dīng bǎo dài diāo róng xí,xiàn nà lùn sī jìn zhě páo。
连营貔虎湛如水,开尽西河拥节旄。lián yíng pí hǔ zhàn rú shuǐ,kāi jǐn xī hé yōng jié máo。
何时出入诸公间,淮湖阅船今二毛。hé shí chū rù zhū gōng jiān,huái hú yuè chuán jīn èr máo。
凿渠决策与天合,支祈窘束缩怒涛。záo qú jué cè yǔ tiān hé,zhī qí jiǒng shù suō nù tāo。
衣食京师看上计,陛下文武收英髦。yī shí jīng shī kàn shàng jì,bì xià wén wǔ shōu yīng máo。
春风淮月动清鉴,白拂羽扇随轻舠。chūn fēng huái yuè dòng qīng jiàn,bái fú yǔ shàn suí qīng dāo。
下榻见贤倾礼数,后车载士回风骚。xià tà jiàn xián qīng lǐ shù,hòu chē zài shì huí fēng sāo。
斫鼻于郢,观鱼于濠。zhuó bí yú yǐng,guān yú yú háo。
小夫阅人盖多矣,几成季咸三见逃。xiǎo fū yuè rén gài duō yǐ,jǐ chéng jì xián sān jiàn táo。

平原宴坐二首

黄庭坚

老作儒生不解事,江南有田归荷锄。lǎo zuò rú shēng bù jiě shì,jiāng nán yǒu tián guī hé chú。
北窗风来举书叶,犹似劝人勤读书。běi chuāng fēng lái jǔ shū yè,yóu shì quàn rén qín dú shū。

平原宴坐二首

黄庭坚

黄落委庭观九州,虫声日夜戒衣裘。huáng luò wěi tíng guān jiǔ zhōu,chóng shēng rì yè jiè yī qiú。
金钱满地无人费,一斛明珠薏苡秋。jīn qián mǎn dì wú rén fèi,yī hú míng zhū yì yǐ qiū。